古诗词

陈宓

王主簿

陈宓

静坐思君秋日长,清波白鹭两茫茫。jìng zuò sī jūn qiū rì zhǎng,qīng bō bái lù liǎng máng máng。
定应嚼遍湘累菊,寄我新诗字字香。dìng yīng jué biàn xiāng lèi jú,jì wǒ xīn shī zì zì xiāng。

和王主簿

陈宓

水色岚光杳霭间,诗人得句意偏闲。shuǐ sè lán guāng yǎo ǎi jiān,shī rén dé jù yì piān xián。
我今收拾胸中去,归赋淮南大小山。wǒ jīn shōu shí xiōng zhōng qù,guī fù huái nán dà xiǎo shān。

和王主簿

陈宓

为问西来何处船,风餐霜宿更安眠。wèi wèn xī lái hé chù chuán,fēng cān shuāng sù gèng ān mián。
残灯一点明于月,只傍前洲白鹭边。cán dēng yī diǎn míng yú yuè,zhǐ bàng qián zhōu bái lù biān。

和王主簿

陈宓

朅来十日佳眠食,为爱溪山似客清。qiè lái shí rì jiā mián shí,wèi ài xī shān shì kè qīng。
我亦本无三宿恋,中年可奈故人情。wǒ yì běn wú sān sù liàn,zhōng nián kě nài gù rén qíng。

和王主簿

陈宓

世间真色知何物,肯把溪山换莫愁。shì jiān zhēn sè zhī hé wù,kěn bǎ xī shān huàn mò chóu。
拟具小舟乘月下,一尊相属漾寒流。nǐ jù xiǎo zhōu chéng yuè xià,yī zūn xiāng shǔ yàng hán liú。

赋梅堂闲吟

陈宓

天公久不试铅华,尽把清香付此花。tiān gōng jiǔ bù shì qiān huá,jǐn bǎ qīng xiāng fù cǐ huā。
白玉堂中春未动,等闲攀折野人家。bái yù táng zhōng chūn wèi dòng,děng xián pān zhé yě rén jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

只知风骨清于玉,敢把精神看作花。zhǐ zhī fēng gǔ qīng yú yù,gǎn bǎ jīng shén kàn zuò huā。
一阵异香明月下,定知来自玉皇家。yī zhèn yì xiāng míng yuè xià,dìng zhī lái zì yù huáng jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

世间何物最鲜华,摇落林中第一花。shì jiān hé wù zuì xiān huá,yáo luò lín zhōng dì yī huā。
作计莫输蜂蝶后,深房浅萼便为家。zuò jì mò shū fēng dié hòu,shēn fáng qiǎn è biàn wèi jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

谩自尘劳鬓欲华,故园空锁未开花。mán zì chén láo bìn yù huá,gù yuán kōng suǒ wèi kāi huā。
年年饱看春来去,输与西湖处士家。nián nián bǎo kàn chūn lái qù,shū yǔ xī hú chù shì jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

造物全将素作华,牡丹那得号真花。zào wù quán jiāng sù zuò huá,mǔ dān nà dé hào zhēn huā。
古来骚客知多少,貌得精神有几家。gǔ lái sāo kè zhī duō shǎo,mào dé jīng shén yǒu jǐ jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

穷冬天意似奢华,白璧明珠剩作花。qióng dōng tiān yì shì shē huá,bái bì míng zhū shèng zuò huā。
付与东风向何处,恩勤不为五侯家。fù yǔ dōng fēng xiàng hé chù,ēn qín bù wèi wǔ hóu jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

浓霜轻雪妒清华,暖日烘时只见花。nóng shuāng qīng xuě dù qīng huá,nuǎn rì hōng shí zhǐ jiàn huā。
天意似怜尘世界,故将茅舍换仙家。tiān yì shì lián chén shì jiè,gù jiāng máo shě huàn xiān jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

地宜冬暖早韶华,回首墙东李亦花。dì yí dōng nuǎn zǎo sháo huá,huí shǒu qiáng dōng lǐ yì huā。
毕竟晨妆自羞涩,岂堪位置寿阳家。bì jìng chén zhuāng zì xiū sè,qǐ kān wèi zhì shòu yáng jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

金掌何人吸露华,争如瓦盏泛霜花。jīn zhǎng hé rén xī lù huá,zhēng rú wǎ zhǎn fàn shuāng huā。
移床来傍花边坐,底用云岚顶上家。yí chuáng lái bàng huā biān zuò,dǐ yòng yún lán dǐng shàng jiā。

赋梅堂闲吟

陈宓

老觉无情恋物华,玉尘那复惜飞花。lǎo jué wú qíng liàn wù huá,yù chén nà fù xī fēi huā。
春风只在襟怀里,试问蓝溪吏隐家。chūn fēng zhǐ zài jīn huái lǐ,shì wèn lán xī lì yǐn jiā。

清水岩祷晴

陈宓

作吏风尘头欲白,此身那不自优游。zuò lì fēng chén tóu yù bái,cǐ shēn nà bù zì yōu yóu。
一心恰似商人妇,苦雨终风便作愁。yī xīn qià shì shāng rén fù,kǔ yǔ zhōng fēng biàn zuò chóu。

清水岩祷晴

陈宓

檐声喧耳历三旬,云气低低过一春。yán shēng xuān ěr lì sān xún,yún qì dī dī guò yī chūn。
今日举头逢皎日,也知天道总由人。jīn rì jǔ tóu féng jiǎo rì,yě zhī tiān dào zǒng yóu rén。

县圃栀子花三重生简潘君

陈宓

疏花早不奈香何,三叠琼葩底用多。shū huā zǎo bù nài xiāng hé,sān dié qióng pā dǐ yòng duō。
最是动人情意处,黄梅已老未逢荷。zuì shì dòng rén qíng yì chù,huáng méi yǐ lǎo wèi féng hé。

回吴信可谢寄唐

陈宓

忽传佳句到深林,总是铿金戛玉音。hū chuán jiā jù dào shēn lín,zǒng shì kēng jīn jiá yù yīn。
长恨古人今不见,由来今古一般心。zhǎng hèn gǔ rén jīn bù jiàn,yóu lái jīn gǔ yī bān xīn。

与友人中元作别九月十日复会中间节物不得共观追酬所愿有今夕在聊成小诗谢之

陈宓

两逢佳节独登楼,一醉樽前拟并酬。liǎng féng jiā jié dú dēng lóu,yī zuì zūn qián nǐ bìng chóu。
昨日黄华今更好,此宵明月胜中秋。zuó rì huáng huá jīn gèng hǎo,cǐ xiāo míng yuè shèng zhōng qiū。