古诗词

张扩

舟行江阴道中

张扩

雨后侵篙一尺浑,败蒲衰柳乱填门。yǔ hòu qīn gāo yī chǐ hún,bài pú shuāi liǔ luàn tián mén。
梦闻断角送馀向,起看新潮到旧痕。mèng wén duàn jiǎo sòng yú xiàng,qǐ kàn xīn cháo dào jiù hén。
处处鱼盐成市井,家家罾笱长儿孙。chù chù yú yán chéng shì jǐng,jiā jiā zēng gǒu zhǎng ér sūn。
更传下诏宽民力,斗米三钱何足论。gèng chuán xià zhào kuān mín lì,dòu mǐ sān qián hé zú lùn。

诗一首

张扩

范侯渥洼种,出水已权奇。fàn hóu wò wā zhǒng,chū shuǐ yǐ quán qí。
失身肉马群,俯首枯豆萁。shī shēn ròu mǎ qún,fǔ shǒu kū dòu qí。

天柱峰

张扩

神人断鳌立极处,一柱至今馀尺度。shén rén duàn áo lì jí chù,yī zhù zhì jīn yú chǐ dù。
摩挲岁月不可穷,会见女娲曾手补。mó sā suì yuè bù kě qióng,huì jiàn nǚ wā céng shǒu bǔ。

展旗峰

张扩

何年陨石化蚩尤,仿佛光芒动九斿。hé nián yǔn shí huà chī yóu,fǎng fú guāng máng dòng jiǔ yóu。
厌乱无人识天意,浓云若雾没高秋。yàn luàn wú rén shí tiān yì,nóng yún ruò wù méi gāo qiū。

大龙湫

张扩

巉岩石壁倚天开,何处苍龙噀雨来。chán yán shí bì yǐ tiān kāi,hé chù cāng lóng xùn yǔ lái。
海上秋田半焦槁,不应涧谷但空雷。hǎi shàng qiū tián bàn jiāo gǎo,bù yīng jiàn gǔ dàn kōng léi。

石门瀑布

张扩

胸中顿有两龙湫,晚向尘寰得胜游。xiōng zhōng dùn yǒu liǎng lóng jiǎo,wǎn xiàng chén huán dé shèng yóu。
定是伏龙思远客,剩分一派洗穷愁。dìng shì fú lóng sī yuǎn kè,shèng fēn yī pài xǐ qióng chóu。

天聪洞

张扩

危梯百级面天聪,路逼青冥似可通。wēi tī bǎi jí miàn tiān cōng,lù bī qīng míng shì kě tōng。
著脚未平身已堕,神仙窗户漫玲珑。zhù jiǎo wèi píng shēn yǐ duò,shén xiān chuāng hù màn líng lóng。

漫成

张扩

人声乍寂鸟声乐,书舍旁通僧舍幽。rén shēng zhà jì niǎo shēng lè,shū shě páng tōng sēng shě yōu。
行尽人间硗确处,吾庐自好更何求。xíng jǐn rén jiān qiāo què chù,wú lú zì hǎo gèng hé qiú。

暮春绝句

张扩

飘尽杏园红白株,只留芍药殿春馀。piāo jǐn xìng yuán hóng bái zhū,zhǐ liú sháo yào diàn chūn yú。
不堪风雨夜来恶,地上又多枝上疏。bù kān fēng yǔ yè lái è,dì shàng yòu duō zhī shàng shū。

暮春绝句

张扩

地上殷红锦作衣,游蜂百匝绕空枝。dì shàng yīn hóng jǐn zuò yī,yóu fēng bǎi zā rào kōng zhī。
满园绿暗莺声老,正是一年春尽时。mǎn yuán lǜ àn yīng shēng lǎo,zhèng shì yī nián chūn jǐn shí。

暮春绝句

张扩

背人春日去堂堂,无赖春风有底忙。bèi rén chūn rì qù táng táng,wú lài chūn fēng yǒu dǐ máng。
便好单衣裁白纻,青天露坐试新凉。biàn hǎo dān yī cái bái zhù,qīng tiān lù zuò shì xīn liáng。

次韵宁徽言学士立春六绝

张扩

仙家庭院立春朝,不记仙翁几种桃。xiān jiā tíng yuàn lì chūn cháo,bù jì xiān wēng jǐ zhǒng táo。
共祝风光还上苑,钧天丝管换弓刀。gòng zhù fēng guāng hái shàng yuàn,jūn tiān sī guǎn huàn gōng dāo。

次韵宁徽言学士立春六绝

张扩

剪彩沾酥顷刻间,开花不受雪摧残。jiǎn cǎi zhān sū qǐng kè jiān,kāi huā bù shòu xuě cuī cán。
谁人试手争春巧,定是仙娥下广寒。shuí rén shì shǒu zhēng chūn qiǎo,dìng shì xiān é xià guǎng hán。

次韵宁徽言学士立春六绝

张扩

古县鞭牛吏谨时,老农分喜上庞眉。gǔ xiàn biān niú lì jǐn shí,lǎo nóng fēn xǐ shàng páng méi。
东皇一例扶衰朽,不独故园桃李枝。dōng huáng yī lì fú shuāi xiǔ,bù dú gù yuán táo lǐ zhī。

次韵宁徽言学士立春六绝

张扩

青丝行菜手纤纤,盏面鹅黄照舞衫。qīng sī xíng cài shǒu xiān xiān,zhǎn miàn é huáng zhào wǔ shān。
萧寺馆君归未得,杜鹃应合口如缄。xiāo sì guǎn jūn guī wèi dé,dù juān yīng hé kǒu rú jiān。

次韵宁徽言学士立春六绝

张扩

丽句从君笔底翻,旁观但合把降幡。lì jù cóng jūn bǐ dǐ fān,páng guān dàn hé bǎ jiàng fān。
承明何日供春帖,字字堪回玉色温。chéng míng hé rì gōng chūn tiē,zì zì kān huí yù sè wēn。

次韵宁徽言学士立春六绝

张扩

野人破衲度穷冬,枕上馀寒散晓风。yě rén pò nà dù qióng dōng,zhěn shàng yú hán sàn xiǎo fēng。
春事苦无关我处,茶烟药臼了龟蒙。chūn shì kǔ wú guān wǒ chù,chá yān yào jiù le guī méng。

次韵石倅喜江令祷雨有应三绝句

张扩

忱词新沐管城枯,夜启天门玉锁鱼。chén cí xīn mù guǎn chéng kū,yè qǐ tiān mén yù suǒ yú。
借得丰年三尺雨,此郎那解世间书。jiè dé fēng nián sān chǐ yǔ,cǐ láng nà jiě shì jiān shū。

次韵石倅喜江令祷雨有应三绝句

张扩

蛰龙水底未全枯,睡稳终惭点额鱼。zhé lóng shuǐ dǐ wèi quán kū,shuì wěn zhōng cán diǎn é yú。
聊为苍生一伸肘,阴功何待玉函书。liáo wèi cāng shēng yī shēn zhǒu,yīn gōng hé dài yù hán shū。

次韵石倅喜江令祷雨有应三绝句

张扩

藜苋搜肠老欲枯,年来冷釜已生鱼。lí xiàn sōu cháng lǎo yù kū,nián lái lěng fǔ yǐ shēng yú。
三钱斗米待明日,预办平原乞米书。sān qián dòu mǐ dài míng rì,yù bàn píng yuán qǐ mǐ shū。