古诗词

张扩

谢元龄惠猫头笋予去春曾同元龄伯初昆仲子公顾景蕃经行林间掘笋以归子公刻名竹上也

张扩

狸奴戴头来,本是箨龙种。lí nú dài tóu lái,běn shì tuò lóng zhǒng。
长镵借愿力,搀汝入珍供。zhǎng chán jiè yuàn lì,chān rǔ rù zhēn gōng。
晨庖辱分甘,辄应食指动。chén páo rǔ fēn gān,zhé yīng shí zhǐ dòng。
令人怀旧游,春服粲群从。lìng rén huái jiù yóu,chūn fú càn qún cóng。
竹间留名字,小刻妙南董。zhú jiān liú míng zì,xiǎo kè miào nán dǒng。

送次公侄从辟颜拱卫军中

张扩

结发事师友,投身翰墨场。jié fā shì shī yǒu,tóu shēn hàn mò chǎng。
技成忽弃去,短衣亲戎行。jì chéng hū qì qù,duǎn yī qīn róng xíng。
平生万卷书,岂无活国方。píng shēng wàn juǎn shū,qǐ wú huó guó fāng。
不如口击贼,对面用所长。bù rú kǒu jī zéi,duì miàn yòng suǒ zhǎng。
颜侯将家种,勇过王铁枪。yán hóu jiāng jiā zhǒng,yǒng guò wáng tiě qiāng。
蝥弧每先登,裂袂裹箭创。máo hú měi xiān dēng,liè mèi guǒ jiàn chuàng。
得君如敌国,乳臭未易当。dé jūn rú dí guó,rǔ chòu wèi yì dāng。
中原干戈满,貔虎政陆梁。zhōng yuán gàn gē mǎn,pí hǔ zhèng lù liáng。
谁专发纵策,坐待锥脱囊。shuí zhuān fā zòng cè,zuò dài zhuī tuō náng。
事平各分功,千级歉莫偿。shì píng gè fēn gōng,qiān jí qiàn mò cháng。
位卑君勿言,儒雅故自将。wèi bēi jūn wù yán,rú yǎ gù zì jiāng。
会从傔籍中,微见奏凯章。huì cóng qiàn jí zhōng,wēi jiàn zòu kǎi zhāng。

短句调子温侄

张扩

阿丞善谈诗,眼如九方皋。ā chéng shàn tán shī,yǎn rú jiǔ fāng gāo。
相马空马群,妙在遗骨毛。xiāng mǎ kōng mǎ qún,miào zài yí gǔ máo。
衰老钻不入,钝愚如枣膏。shuāi lǎo zuān bù rù,dùn yú rú zǎo gāo。
后生不应尔,笔力生波涛。hòu shēng bù yīng ěr,bǐ lì shēng bō tāo。
黄绢幼妇语,莫负秋风高。huáng juàn yòu fù yǔ,mò fù qiū fēng gāo。

与客手谈坐久废食疟子忽作病退家人相劝从此却枰因为数语以自解甚似刘伯伦断酒文也昔孟嘉嗜酒或曰酒有何好而卿嗜之嘉曰公未得酒中趣尔予于弈棋亦云

张扩

棋亦有何好,味如酒中天。qí yì yǒu hé hǎo,wèi rú jiǔ zhōng tiān。
胜处要自知,岂为醒者传。shèng chù yào zì zhī,qǐ wèi xǐng zhě chuán。
吾身等芭蕉,幻质非真坚。wú shēn děng bā jiāo,huàn zhì fēi zhēn jiān。
傥无轻举诀,未免忧患缠。tǎng wú qīng jǔ jué,wèi miǎn yōu huàn chán。
愿从烂柯叟,时作坐隐仙。yuàn cóng làn kē sǒu,shí zuò zuò yǐn xiān。
人生几两屐,不愧阮孚贤。rén shēng jǐ liǎng jī,bù kuì ruǎn fú xián。

诗社近日稍稍复振而顾子美坚壁既久伯初以诗致师请于老仆无语但乞解严尔

张扩

宣城诗不多,警句忆江练。xuān chéng shī bù duō,jǐng jù yì jiāng liàn。
至今一斑在,时许管中见。zhì jīn yī bān zài,shí xǔ guǎn zhōng jiàn。
顾后更难窥,机锋捷于电。gù hòu gèng nán kuī,jī fēng jié yú diàn。
欲求换骨诀,如仰射空箭。yù qiú huàn gǔ jué,rú yǎng shè kōng jiàn。
近逃滑稽嘲,不著毛颖传。jìn táo huá jī cháo,bù zhù máo yǐng chuán。
深藏品题手,举市谢葵扇。shēn cáng pǐn tí shǒu,jǔ shì xiè kuí shàn。
我知老成人,别得妙方便。wǒ zhī lǎo chéng rén,bié dé miào fāng biàn。
要留一转语,准备奔北殿。yào liú yī zhuǎn yǔ,zhǔn bèi bēn běi diàn。
后生舌如铦,酬答了忘倦。hòu shēng shé rú xiān,chóu dá le wàng juàn。
不须远乞兵,唾手当八面。bù xū yuǎn qǐ bīng,tuò shǒu dāng bā miàn。
小人智谋短,敢倚筋力健。xiǎo rén zhì móu duǎn,gǎn yǐ jīn lì jiàn。
请驰班师檄,白罢两河战。qǐng chí bān shī xí,bái bà liǎng hé zhàn。

盛暑得竹簟甚精戏为之赋

张扩

南山小箨龙,离立身苍苍。nán shān xiǎo tuò lóng,lí lì shēn cāng cāng。
旧任管城子,脱帽栖文房。jiù rèn guǎn chéng zi,tuō mào qī wén fáng。
诗书每误身,或得败冢殃。shī shū měi wù shēn,huò dé bài zhǒng yāng。
泠鸠稍知音,与致雏凤凰。líng jiū shāo zhī yīn,yǔ zhì chú fèng huáng。
人云不如肉,笨伯岂我当。rén yún bù rú ròu,bèn bó qǐ wǒ dāng。
何如碎其身,织翠供文章。hé rú suì qí shēn,zhī cuì gōng wén zhāng。
舒卷得自试,作配六尺床。shū juǎn dé zì shì,zuò pèi liù chǐ chuáng。
主人冰玉洁,风味如潘郎。zhǔ rén bīng yù jié,fēng wèi rú pān láng。
奉身无长物,却暑有奇方。fèng shēn wú zhǎng wù,què shǔ yǒu qí fāng。
空庭贮明月,皎皎夜未央。kōng tíng zhù míng yuè,jiǎo jiǎo yè wèi yāng。
卧看河汉移,使我侵肌凉。wò kàn hé hàn yí,shǐ wǒ qīn jī liáng。
床间老夫人,面冷如严霜。chuáng jiān lǎo fū rén,miàn lěng rú yán shuāng。
相与有瓜葛,未用或参商。xiāng yǔ yǒu guā gé,wèi yòng huò cān shāng。
孤高自可守,炎热安得长。gū gāo zì kě shǒu,yán rè ān dé zhǎng。
君看白羽扇,秋后徒悲伤。jūn kàn bái yǔ shàn,qiū hòu tú bēi shāng。

次韵顾景蕃和倪裘师避谤轩诗

张扩

大倪昔遭谗,中路骇车覆。dà ní xī zāo chán,zhōng lù hài chē fù。
今人刺舌戒,默坐惴空谷。jīn rén cì shé jiè,mò zuò zhuì kōng gǔ。
小倪不类渠,先见妙蓍卜。xiǎo ní bù lèi qú,xiān jiàn miào shī bo。
闭门自澡雪,巧舌欲谁讟。bì mén zì zǎo xuě,qiǎo shé yù shuí dú。
顾侯以诗来,披咏辄三复。gù hóu yǐ shī lái,pī yǒng zhé sān fù。
后生真可畏,我亦慕前躅。hòu shēng zhēn kě wèi,wǒ yì mù qián zhú。
谤书空满箧,底用展终幅。bàng shū kōng mǎn qiè,dǐ yòng zhǎn zhōng fú。
逢人但称好,莫问甲煎俗。féng rén dàn chēng hǎo,mò wèn jiǎ jiān sú。

汴中追寄吕居仁学士

张扩

频年如隔生,相见各潦倒。pín nián rú gé shēng,xiāng jiàn gè lǎo dào。
不闻语呫呫,但怪别草草。bù wén yǔ tiè tiè,dàn guài bié cǎo cǎo。
故人俄老矣,零落秋叶扫。gù rén é lǎo yǐ,líng luò qiū yè sǎo。
往者苏韩辈,人品岂不好。wǎng zhě sū hán bèi,rén pǐn qǐ bù hǎo。
时危颇赖渠,惋愤尘一窖。shí wēi pǒ lài qú,wǎn fèn chén yī jiào。
五湖在何许,狼籍付鸥鸟。wǔ hú zài hé xǔ,láng jí fù ōu niǎo。
春风掠湖尾,莼丝日夜老。chūn fēng lüè hú wěi,chún sī rì yè lǎo。
我行望吴越,尚及身检校。wǒ xíng wàng wú yuè,shàng jí shēn jiǎn xiào。
请分十顷馀,迟子洗靴帽。qǐng fēn shí qǐng yú,chí zi xǐ xuē mào。

次韵出郊

张扩

枝头见春风,恍觉光景逼。zhī tóu jiàn chūn fēng,huǎng jué guāng jǐng bī。
人生谩拘挛,且作半日适。rén shēng mán jū luán,qiě zuò bàn rì shì。
荒郊晴亦好,当费几两屐。huāng jiāo qíng yì hǎo,dāng fèi jǐ liǎng jī。
会有遮我留,田家罂瓮积。huì yǒu zhē wǒ liú,tián jiā yīng wèng jī。

宿山寺诗

张扩

羸马不受鞭,倦仆足生茧。léi mǎ bù shòu biān,juàn pū zú shēng jiǎn。
茫然山径间,驰急路逾远。máng rán shān jìng jiān,chí jí lù yú yuǎn。
古寺翳林薄,投宿日昏晚。gǔ sì yì lín báo,tóu sù rì hūn wǎn。
梦魔不可眠,青灯照愁眼。mèng mó bù kě mián,qīng dēng zhào chóu yǎn。

腊前五日立春天气极暄妍今复雨雹凛凛不休所居梅花方盛开一雨零落殆尽怅然为赋此诗

张扩

东风破残腊,吹尽五日寒。dōng fēng pò cán là,chuī jǐn wǔ rì hán。
晴光下杨柳,美影斗鸭栏。qíng guāng xià yáng liǔ,měi yǐng dòu yā lán。
锦鳞触轻冰,碎玉已珊珊。jǐn lín chù qīng bīng,suì yù yǐ shān shān。
日夜望鲜荣,发我砌下兰。rì yè wàng xiān róng,fā wǒ qì xià lán。
寒去仍复来,崛强作跳丸。hán qù réng fù lái,jué qiáng zuò tiào wán。
烂漫江梅花,孤芳忽飘残。làn màn jiāng méi huā,gū fāng hū piāo cán。
落跗不可缀,香雪空阑干。luò fū bù kě zhuì,xiāng xuě kōng lán gàn。
赖有青春心,养此商羹酸。lài yǒu qīng chūn xīn,yǎng cǐ shāng gēng suān。

双椿堂牡丹盛开彦绅节推弟置酒集客子温不在席中以诗乞花归赏因次其韵

张扩

春风不误东君委,杏苑桃蹊满行李。chūn fēng bù wù dōng jūn wěi,xìng yuàn táo qī mǎn xíng lǐ。
春风好处总未忙,姚花初黄魏花紫。chūn fēng hǎo chù zǒng wèi máng,yáo huā chū huáng wèi huā zǐ。
洛阳园中枝梗肥,攲压帽檐如覆卮。luò yáng yuán zhōng zhī gěng féi,qī yā mào yán rú fù zhī。
南迁终觉典刑在,不数侍女夸时宜。nán qiān zhōng jué diǎn xíng zài,bù shù shì nǚ kuā shí yí。
诗中了了惜花意,苦觅繁枝定谁寄。shī zhōng le le xī huā yì,kǔ mì fán zhī dìng shuí jì。
何如秉烛坐花傍,照到夜分从堕泪。hé rú bǐng zhú zuò huā bàng,zhào dào yè fēn cóng duò lèi。

子温用前韵催彦绅赏牡丹未及开樽请再作诗促之

张扩

后园冠盖如云委,坐客其谁数程李。hòu yuán guān gài rú yún wěi,zuò kè qí shuí shù chéng lǐ。
吾家小谢自风流,薄罗新染香囊紫。wú jiā xiǎo xiè zì fēng liú,báo luó xīn rǎn xiāng náng zǐ。
老翁看花心已疲,数负十分金屈卮。lǎo wēng kàn huā xīn yǐ pí,shù fù shí fēn jīn qū zhī。
君今年妙言语便,爱酒惜花诸事宜。jūn jīn nián miào yán yǔ biàn,ài jiǔ xī huā zhū shì yí。
春光不为主人计,行色匆匆暂如寄。chūn guāng bù wèi zhǔ rén jì,xíng sè cōng cōng zàn rú jì。
欲借珠玑一再酬,恐君泣尽鲛人泪。yù jiè zhū jī yī zài chóu,kǒng jūn qì jǐn jiāo rén lèi。

次韵何任叟正字馆中试茶

张扩

金盘猥称槟榔珍,藿食未辨污吾唇。jīn pán wěi chēng bīn láng zhēn,huò shí wèi biàn wū wú chún。
茶丁妙写犀銙真,排方似欲骄华绅。chá dīng miào xiě xī kuǎ zhēn,pái fāng shì yù jiāo huá shēn。
为君走碾扬微尘,羊肠声乾行只轮。wèi jūn zǒu niǎn yáng wēi chén,yáng cháng shēng qián xíng zhǐ lún。
柘罗裁绢素缕匀,筒丝巧织霜后筠。zhè luó cái juàn sù lǚ yún,tǒng sī qiǎo zhī shuāng hòu yún。
中贮刀圭护百神,乳花初幻人间春。zhōng zhù dāo guī hù bǎi shén,rǔ huā chū huàn rén jiān chūn。
计君别品尚绝伦,完璧不受敌国嗔。jì jūn bié pǐn shàng jué lún,wán bì bù shòu dí guó chēn。
白虹夜气干秋旻,把玩自觉舌生津。bái hóng yè qì gàn qiū mín,bǎ wán zì jué shé shēng jīn。
天衢小草搜八垠,蒙山顾渚亦怀新。tiān qú xiǎo cǎo sōu bā yín,méng shān gù zhǔ yì huái xīn。
香歇色坏非法身,妖星森索避北辰。xiāng xiē sè huài fēi fǎ shēn,yāo xīng sēn suǒ bì běi chén。
不须会稡权群臣,龙翔凤翥登严宸。bù xū huì zuì quán qún chén,lóng xiáng fèng zhù dēng yán chén。
向来策勋自有人,君其问诸修水滨。xiàng lái cè xūn zì yǒu rén,jūn qí wèn zhū xiū shuǐ bīn。

伯初侄谒客道傍丛竹间见梅花盛开村人不知赏嗟惜赋诗因次韵

张扩

少年眼似春冰滑,风味最于花曲折。shǎo nián yǎn shì chūn bīng huá,fēng wèi zuì yú huā qū zhé。
冲泥访客竹边过,邂逅寒梅照疏节。chōng ní fǎng kè zhú biān guò,xiè hòu hán méi zhào shū jié。
不应误落野人手,自赋新诗为昭雪。bù yīng wù luò yě rén shǒu,zì fù xīn shī wèi zhāo xuě。
坐怜穷腊太严苦,万木如僵生意绝。zuò lián qióng là tài yán kǔ,wàn mù rú jiāng shēng yì jué。
零丁老蘖独回暖,似借馀波沾涸辙。líng dīng lǎo niè dú huí nuǎn,shì jiè yú bō zhān hé zhé。
今君把玩不忍去,吹面朔风皴欲裂。jīn jūn bǎ wán bù rěn qù,chuī miàn shuò fēng cūn yù liè。
还家笑我病隤豗,茅屋千窗墙百穴。hái jiā xiào wǒ bìng tuí huī,máo wū qiān chuāng qiáng bǎi xué。
自言亲到玉妃馆,缟练分行洗纹缬。zì yán qīn dào yù fēi guǎn,gǎo liàn fēn xíng xǐ wén xié。
诗成不费炉锤功,君看铮铮句成铁。shī chéng bù fèi lú chuí gōng,jūn kàn zhēng zhēng jù chéng tiě。

用伯初韵再和一篇请子温户曹同赋

张扩

孤山山下苔痕滑,翠竹扶疏水方折。gū shān shān xià tái hén huá,cuì zhú fú shū shuǐ fāng zhé。
靓妆无数招不应,曾与先生护名节。jìng zhuāng wú shù zhāo bù yīng,céng yǔ xiān shēng hù míng jié。
即今湖上荆棘满,谁见穿林度飞雪。jí jīn hú shàng jīng jí mǎn,shuí jiàn chuān lín dù fēi xuě。
道傍数本忽照眼,所喜风流未中绝。dào bàng shù běn hū zhào yǎn,suǒ xǐ fēng liú wèi zhōng jué。
不嫌青女暂试粉,却要风师小回辙。bù xián qīng nǚ zàn shì fěn,què yào fēng shī xiǎo huí zhé。
君看万点已可怜,半杂春泥封地裂。jūn kàn wàn diǎn yǐ kě lián,bàn zá chūn ní fēng dì liè。
版曹平生诗作史,坐陋故人探禹穴。bǎn cáo píng shēng shī zuò shǐ,zuò lòu gù rén tàn yǔ xué。
惜花未忍任零落,借酒生春面如缬。xī huā wèi rěn rèn líng luò,jiè jiǔ shēng chūn miàn rú xié。
酒醒定作返魂章,笔底有丹工点铁。jiǔ xǐng dìng zuò fǎn hún zhāng,bǐ dǐ yǒu dān gōng diǎn tiě。

再次韵简子温

张扩

予诗久愧溪藤滑,佩服君诗生罄折。yǔ shī jiǔ kuì xī téng huá,pèi fú jūn shī shēng qìng zhé。
君诗盘错见梅诗,似借梅花作根节。jūn shī pán cuò jiàn méi shī,shì jiè méi huā zuò gēn jié。
梅花元非世间种,雪里开花白于雪。méi huā yuán fēi shì jiān zhǒng,xuě lǐ kāi huā bái yú xuě。
平生和靖最知音,谁是鸾胶续弦绝。píng shēng hé jìng zuì zhī yīn,shuí shì luán jiāo xù xián jué。
苦吟似君良有以,我复何为怒当辙。kǔ yín shì jūn liáng yǒu yǐ,wǒ fù hé wèi nù dāng zhé。
定知孤艳诉不平,晓来哀笳喷窗裂。dìng zhī gū yàn sù bù píng,xiǎo lái āi jiā pēn chuāng liè。
明朝百花岂不好,得鱼纵珍非丙穴。míng cháo bǎi huā qǐ bù hǎo,dé yú zòng zhēn fēi bǐng xué。
春风晚赐桃杏宠,琥珀调膏误成缬。chūn fēng wǎn cì táo xìng chǒng,hǔ pò diào gāo wù chéng xié。
寒英谢去亦机警,且禀严冬令如铁。hán yīng xiè qù yì jī jǐng,qiě bǐng yán dōng lìng rú tiě。

顾景蕃访大年侄昆仲留宿细柳轩夜论诗律辄及老朽大年作长篇调景蕃末章见称过实且欲尽借拙诗因次其韵为谢

张扩

平生不依南路徐,斗升寄活真鱼濡。píng shēng bù yī nán lù xú,dòu shēng jì huó zhēn yú rú。
了知浮名谁得丧,定自有数相乘除。le zhī fú míng shuí dé sàng,dìng zì yǒu shù xiāng chéng chú。
朅来云卧涧壑底,槁项不减霜松臞。qiè lái yún wò jiàn hè dǐ,gǎo xiàng bù jiǎn shuāng sōng qú。
里中能诗二三友,安步过我无庸车。lǐ zhōng néng shī èr sān yǒu,ān bù guò wǒ wú yōng chē。
要须文字赏雌霓,未暇诙谑翻娵隅。yào xū wén zì shǎng cí ní,wèi xiá huī xuè fān jū yú。
谈天坐听落鐻屑,蹇步那敢争先驱。tán tiān zuò tīng luò jù xiè,jiǎn bù nà gǎn zhēng xiān qū。
顾侯风味更严苦,家贫阙办三韭菹。gù hóu fēng wèi gèng yán kǔ,jiā pín quē bàn sān jiǔ jū。
龟肠撑突五千卷,底用会稡笺虫鱼。guī cháng chēng tū wǔ qiān juǎn,dǐ yòng huì zuì jiān chóng yú。
文如楚宾醉后稿,下笔应得银盆㪺。wén rú chǔ bīn zuì hòu gǎo,xià bǐ yīng dé yín pén jū。
近闻昼犯细柳壁,酒阑罢歌却骊驹。jìn wén zhòu fàn xì liǔ bì,jiǔ lán bà gē què lí jū。
未妨仲子工料理,珠绯饯归怀不虚。wèi fáng zhòng zi gōng liào lǐ,zhū fēi jiàn guī huái bù xū。
想当展缄疾读时,新飙策策惊籧篨。xiǎng dāng zhǎn jiān jí dú shí,xīn biāo cè cè jīng qú chú。
主人韵高绝少可,客亦未易折简呼。zhǔ rén yùn gāo jué shǎo kě,kè yì wèi yì zhé jiǎn hū。
末章字字关老朽,爱我如爱屋上乌。mò zhāng zì zì guān lǎo xiǔ,ài wǒ rú ài wū shàng wū。
吾家兄弟俱人杰,饱闻石氏多珊瑚。wú jiā xiōng dì jù rén jié,bǎo wén shí shì duō shān hú。
莫云痴叔良不痴,久讳笔砚陪樵苏。mò yún chī shū liáng bù chī,jiǔ huì bǐ yàn péi qiáo sū。
诸郎胸中气吐雾,咳唾自可回春枯。zhū láng xiōng zhōng qì tǔ wù,ké tuò zì kě huí chūn kū。
少年得誉似勮勃,他日不愧先杨卢。shǎo nián dé yù shì jù bó,tā rì bù kuì xiān yáng lú。
傥见恶诗幸掩覆,人所骂讥鬼揶揄。tǎng jiàn è shī xìng yǎn fù,rén suǒ mà jī guǐ yé yú。

大年复用前韵赋诗见赠亦次韵答之

张扩

烛龙停边天步徐,酒薄肉乾唇不濡。zhú lóng tíng biān tiān bù xú,jiǔ báo ròu qián chún bù rú。
漫郎怜我困蒸溽,为送古风专扫除。màn láng lián wǒ kùn zhēng rù,wèi sòng gǔ fēng zhuān sǎo chú。
山头逢君日乍午,作诗瘦似仙人臞。shān tóu féng jūn rì zhà wǔ,zuò shī shòu shì xiān rén qú。
展缄初疑走甘露,熟读政似锵鸾车。zhǎn jiān chū yí zǒu gān lù,shú dú zhèng shì qiāng luán chē。
世间痴儿浪摇吻,谈空说有天一隅。shì jiān chī ér làng yáo wěn,tán kōng shuō yǒu tiān yī yú。
我今冥顽老不入,十年此路空驰驱。wǒ jīn míng wán lǎo bù rù,shí nián cǐ lù kōng chí qū。
迩来病废关药裹,枵腹日厌葵菽菹。ěr lái bìng fèi guān yào guǒ,xiāo fù rì yàn kuí shū jū。
窗间败毫积霜笴,架上蠹帙繁书鱼。chuāng jiān bài háo jī shuāng gǎn,jià shàng dù zhì fán shū yú。
钱神无耳未易使,斗宿不灵那可㪺。qián shén wú ěr wèi yì shǐ,dòu sù bù líng nà kě jū。
谁门有士料理得,随地驵骏吾家驹。shuí mén yǒu shì liào lǐ dé,suí dì zǎng jùn wú jiā jū。
三珠连树价亡敌,一鹗掣韝名不虚。sān zhū lián shù jià wáng dí,yī è chè gōu míng bù xū。
近闻扫径避袢暑,竹杖青鞋一籧篨。jìn wén sǎo jìng bì pàn shǔ,zhú zhàng qīng xié yī qú chú。
枕中邯郸梦不到,户外孔宾渠自呼。zhěn zhōng hán dān mèng bù dào,hù wài kǒng bīn qú zì hū。
读书澜翻惜昼短,几欲挽断三足乌。dú shū lán fān xī zhòu duǎn,jǐ yù wǎn duàn sān zú wū。
鼎来说诗剧有味,令我坐享商之瑚。dǐng lái shuō shī jù yǒu wèi,lìng wǒ zuò xiǎng shāng zhī hú。
斯文所喜未中绝,五字复见李与苏。sī wén suǒ xǐ wèi zhōng jué,wǔ zì fù jiàn lǐ yǔ sū。
遗音当从牛铎证,废律安取焦桐枯。yí yīn dāng cóng niú duó zhèng,fèi lǜ ān qǔ jiāo tóng kū。
亦知大国功九合,一时盟会收微卢。yì zhī dà guó gōng jiǔ hé,yī shí méng huì shōu wēi lú。
愿持狗尾彊貂续,未妨举手遭揶揄。yuàn chí gǒu wěi jiàng diāo xù,wèi fáng jǔ shǒu zāo yé yú。

次韵莫养正县丞独游钱塘南北山

张扩

老丞拄笏中了了,坐阅云阴变昏晓。lǎo chéng zhǔ hù zhōng le le,zuò yuè yún yīn biàn hūn xiǎo。
何为两脚苦未停,意在高山知者少。hé wèi liǎng jiǎo kǔ wèi tíng,yì zài gāo shān zhī zhě shǎo。
昨日春从湖上归,颇觉沙鸥已驯扰。zuó rì chūn cóng hú shàng guī,pǒ jué shā ōu yǐ xùn rǎo。
游人但迟箫鼓来,滓秽清虚亦何好。yóu rén dàn chí xiāo gǔ lái,zǐ huì qīng xū yì hé hǎo。
君今独行真得计,自有青螺如髻绕。jūn jīn dú xíng zhēn dé jì,zì yǒu qīng luó rú jì rào。
归来古锦开诗葩,笔下纵横发天巧。guī lái gǔ jǐn kāi shī pā,bǐ xià zòng héng fā tiān qiǎo。
遨头旧属罗浮伯,半夜春风鸣騕袅。áo tóu jiù shǔ luó fú bó,bàn yè chūn fēng míng yǎo niǎo。
至今湖山索价高,妙语须君时一扫。zhì jīn hú shān suǒ jià gāo,miào yǔ xū jūn shí yī sǎo。
虽然愿君且努力,挂冠归休未宜早。suī rán yuàn jūn qiě nǔ lì,guà guān guī xiū wèi yí zǎo。
要当千户享封殖,岂但全家荷温饱。yào dāng qiān hù xiǎng fēng zhí,qǐ dàn quán jiā hé wēn bǎo。
此时还乡头未白,万钱买山慰潦倒。cǐ shí hái xiāng tóu wèi bái,wàn qián mǎi shān wèi lǎo dào。
摩挲拄杖不相忘,更伴重峦细穷讨。mó sā zhǔ zhàng bù xiāng wàng,gèng bàn zhòng luán xì qióng tǎo。
193«45678910