古诗词

曹勋

新岁雪示儿辈二首

曹勋

政恐东皋穑事悭,晓霞拥日作平安。zhèng kǒng dōng gāo sè shì qiān,xiǎo xiá yōng rì zuò píng ān。
禽声便与和风暖,梅影潜摇碧砌寒。qín shēng biàn yǔ hé fēng nuǎn,méi yǐng qián yáo bì qì hán。
幽谷定迁莺啭巧,芳郊滋喜燕泥乾。yōu gǔ dìng qiān yīng zhuàn qiǎo,fāng jiāo zī xǐ yàn ní qián。
吾君勤俭宽宵旰,富入仓箱亿兆看。wú jūn qín jiǎn kuān xiāo gàn,fù rù cāng xiāng yì zhào kàn。

老拙观诸公及儿辈和篇差以自慰再和前韵

曹勋

浓阴深月作春悭,兹夕栖巢鹊不安。nóng yīn shēn yuè zuò chūn qiān,zī xī qī cháo què bù ān。
淅沥潜回连夜雨,缤纷遽作勒花寒。xī lì qián huí lián yè yǔ,bīn fēn jù zuò lēi huā hán。
色迷梅径香非远,声抑琴丝润未干。sè mí méi jìng xiāng fēi yuǎn,shēng yì qín sī rùn wèi gàn。
西北高楼临缥缈,海山群玉得重看。xī běi gāo lóu lín piāo miǎo,hǎi shān qún yù dé zhòng kàn。

郑吏部有诗谓未当作寿穴和其韵

曹勋

子真高韵屡裁诗,不得同行暂语离。zi zhēn gāo yùn lǚ cái shī,bù dé tóng xíng zàn yǔ lí。
春色正如重酝酒,好花尚有最繁枝。chūn sè zhèng rú zhòng yùn jiǔ,hǎo huā shàng yǒu zuì fán zhī。
老翁只喜先安穴,寿数何能更问眉。lǎo wēng zhǐ xǐ xiān ān xué,shòu shù hé néng gèng wèn méi。
冒热归来便如梦,何堪尘土混幽思。mào rè guī lái biàn rú mèng,hé kān chén tǔ hùn yōu sī。

谢杨监丞雪中送羊羔酒

曹勋

朝回六出势飞浮,历乱初看积瓦沟。cháo huí liù chū shì fēi fú,lì luàn chū kàn jī wǎ gōu。
漫以郢人歌白雪,曲烦从事到青州。màn yǐ yǐng rén gē bái xuě,qū fán cóng shì dào qīng zhōu。
因知洗吻羊肪滑,可但倾肠鼠腹休。yīn zhī xǐ wěn yáng fáng huá,kě dàn qīng cháng shǔ fù xiū。
纸帐熏炉今已矣,解嘲得免继前修。zhǐ zhàng xūn lú jīn yǐ yǐ,jiě cháo dé miǎn jì qián xiū。

谢钱处和惠燕坐支颐莲

曹勋

不倚蒲团有妙机,支颐真可助痴儿。bù yǐ pú tuán yǒu miào jī,zhī yí zhēn kě zhù chī ér。
辍君拄颊看山用,拯我垂头欲睡时。chuò jūn zhǔ jiá kàn shān yòng,zhěng wǒ chuí tóu yù shuì shí。
燕坐巧能留蝶梦,吟髭聊复寄莲枝。yàn zuò qiǎo néng liú dié mèng,yín zī liáo fù jì lián zhī。
从今宁有灵龟叹,一枕跏趺总不知。cóng jīn níng yǒu líng guī tàn,yī zhěn jiā fū zǒng bù zhī。

腊日谢仰上人惠兰

曹勋

未觉光风转朔云,深窗乍见意增新。wèi jué guāng fēng zhuǎn shuò yún,shēn chuāng zhà jiàn yì zēng xīn。
欲先楚客传清些,未放江梅占早春。yù xiān chǔ kè chuán qīng xiē,wèi fàng jiāng méi zhàn zǎo chūn。
自许幽香传窈窕,更烦白足下嶙峋。zì xǔ yōu xiāng chuán yǎo tiǎo,gèng fán bái zú xià lín xún。
为君抖擞烦襟看,要是都无一点尘。wèi jūn dǒu sǒu fán jīn kàn,yào shì dōu wú yī diǎn chén。

谢卫太尉送新酒

曹勋

君家冰玉传素风,瓮头色与冰玉同。jūn jiā bīng yù chuán sù fēng,wèng tóu sè yǔ bīng yù tóng。
薰人气和喜屡接,入盏色轻看若空。xūn rén qì hé xǐ lǚ jiē,rù zhǎn sè qīng kàn ruò kōng。
梅花破萼香澹澹,江天欲雪云蒙蒙。méi huā pò è xiāng dàn dàn,jiāng tiān yù xuě yún méng méng。
坐客已醉复赞叹,头不岑岑常忆公。zuò kè yǐ zuì fù zàn tàn,tóu bù cén cén cháng yì gōng。

酬许察院

曹勋

十载天涯客路身,不知何处是通津。shí zài tiān yá kè lù shēn,bù zhī hé chù shì tōng jīn。
华颠久已从公道,青眼遥思有故人。huá diān jiǔ yǐ cóng gōng dào,qīng yǎn yáo sī yǒu gù rén。
壮节未随尘土变,穷愁专与岁时新。zhuàng jié wèi suí chén tǔ biàn,qióng chóu zhuān yǔ suì shí xīn。
邹枚正此游梁倦,引手毋令浪苦辛。zōu méi zhèng cǐ yóu liáng juàn,yǐn shǒu wú lìng làng kǔ xīn。

再酬丁尉

曹勋

九皋仙绪岂凡门,肯顾衰翁笑语温。jiǔ gāo xiān xù qǐ fán mén,kěn gù shuāi wēng xiào yǔ wēn。
槐里少留传好句,枫宸固已奏嘉言。huái lǐ shǎo liú chuán hǎo jù,fēng chén gù yǐ zòu jiā yán。
弥弥野水山连碧,袅袅新凉月挂昏。mí mí yě shuǐ shān lián bì,niǎo niǎo xīn liáng yuè guà hūn。
妙笔摛华想高兴,政须檀板与清樽。miào bǐ chī huá xiǎng gāo xīng,zhèng xū tán bǎn yǔ qīng zūn。

寄宋德可观察

曹勋

北归一笑脱胡沙,淮海相逢五岁华。běi guī yī xiào tuō hú shā,huái hǎi xiāng féng wǔ suì huá。
寄语欲凭沧海月,昔游空想赤城霞。jì yǔ yù píng cāng hǎi yuè,xī yóu kōng xiǎng chì chéng xiá。
遥知汉殿宜鸣玉,不谓青门尚种瓜。yáo zhī hàn diàn yí míng yù,bù wèi qīng mén shàng zhǒng guā。
虽是道人心似铁,馀情应得赋梅花。suī shì dào rén xīn shì tiě,yú qíng yīng dé fù méi huā。

病中寄曾使君湖上

曹勋

露晓红幢绿盖明,使君千骑会耆英。lù xiǎo hóng chuáng lǜ gài míng,shǐ jūn qiān qí huì qí yīng。
笙歌递奏连云上,荷芰传香拂面清。shēng gē dì zòu lián yún shàng,hé jì chuán xiāng fú miàn qīng。
遐想雅欢均四坐,欲寻幽梦下重城。xiá xiǎng yǎ huān jūn sì zuò,yù xún yōu mèng xià zhòng chéng。
负薪独恨穷阎卧,不得临流预濯缨。fù xīn dú hèn qióng yán wò,bù dé lín liú yù zhuó yīng。

用前韵酬陈判官

曹勋

刺桐花发照人明,三看薰风舞绛英。cì tóng huā fā zhào rén míng,sān kàn xūn fēng wǔ jiàng yīng。
海近鱼肥随米贱,山高溪净照人清。hǎi jìn yú féi suí mǐ jiàn,shān gāo xī jìng zhào rén qīng。
久闻射策先黄甲,何意栖鸾尚赤城。jiǔ wén shè cè xiān huáng jiǎ,hé yì qī luán shàng chì chéng。
顾我婆娑老林下,看君事业映簪缨。gù wǒ pó suō lǎo lín xià,kàn jūn shì yè yìng zān yīng。

寄储子椿

曹勋

卓荦姑溪有隐君,当年远识达枫宸。zhuó luò gū xī yǒu yǐn jūn,dāng nián yuǎn shí dá fēng chén。
鉴明尘土无留迹,水净妍媸久自真。jiàn míng chén tǔ wú liú jì,shuǐ jìng yán chī jiǔ zì zhēn。
闻道燕居求性理,固应有暇对闲人。wén dào yàn jū qiú xìng lǐ,gù yīng yǒu xiá duì xián rén。
一廛已约同藏海,他日茅斋定卜邻。yī chán yǐ yuē tóng cáng hǎi,tā rì máo zhāi dìng bo lín。

寄陈居士

曹勋

君住西山我住东,杖藜时复得相从。jūn zhù xī shān wǒ zhù dōng,zhàng lí shí fù dé xiāng cóng。
欣欣未见飘飘举,楚楚先经面面松。xīn xīn wèi jiàn piāo piāo jǔ,chǔ chǔ xiān jīng miàn miàn sōng。
仙事既无妻子累,丹垆自有鬼神供。xiān shì jì wú qī zi lèi,dān lú zì yǒu guǐ shén gōng。
来春麦垄青中过,待碾新茶约段公。lái chūn mài lǒng qīng zhōng guò,dài niǎn xīn chá yuē duàn gōng。

寄山中友

曹勋

同朝不复旧交游,留滞行都岁两周。tóng cháo bù fù jiù jiāo yóu,liú zhì xíng dōu suì liǎng zhōu。
落景残霞曛夕霭,断云横雨霁高秋。luò jǐng cán xiá xūn xī ǎi,duàn yún héng yǔ jì gāo qiū。
因仍久作归欤计,蹭蹬端如贾客留。yīn réng jiǔ zuò guī yú jì,cèng dēng duān rú jiǎ kè liú。
惭愧君恩何以报,此身江海任虚舟。cán kuì jūn ēn hé yǐ bào,cǐ shēn jiāng hǎi rèn xū zhōu。

新建秘书省呈李秘监

曹勋

道山贤范久摧藏,圣德重兴接耿光。dào shān xián fàn jiǔ cuī cáng,shèng dé zhòng xīng jiē gěng guāng。
招隐稍来周俊造,紬书行见汉文章。zhāo yǐn shāo lái zhōu jùn zào,chóu shū xíng jiàn hàn wén zhāng。
挂檐玉榜昭新渥,插架芸签识旧香。guà yán yù bǎng zhāo xīn wò,chā jià yún qiān shí jiù xiāng。
喜见诸儒在天禄,嘉谟应欲赞时康。xǐ jiàn zhū rú zài tiān lù,jiā mó yīng yù zàn shí kāng。

怀归呈同官

曹勋

老去光阴易变迁,佳时常在泪痕边。lǎo qù guāng yīn yì biàn qiān,jiā shí cháng zài lèi hén biān。
一寒休待绨袍惠,二顷须资负郭田。yī hán xiū dài tí páo huì,èr qǐng xū zī fù guō tián。
邀客预留醅下酒,凭栏闲数渡头船。yāo kè yù liú pēi xià jiǔ,píng lán xián shù dù tóu chuán。
此身更待烟萝去,放尽天游只醉眠。cǐ shēn gèng dài yān luó qù,fàng jǐn tiān yóu zhǐ zuì mián。

小园午集坐间呈处和瞻明诸友

曹勋

共向花时笑语频,不须七七倩花神。gòng xiàng huā shí xiào yǔ pín,bù xū qī qī qiàn huā shén。
中郎棋战投机捷,阁老诗坛著语新。zhōng láng qí zhàn tóu jī jié,gé lǎo shī tán zhù yǔ xīn。
暖景迟迟莺唤友,落英寂寂草成茵。nuǎn jǐng chí chí yīng huàn yǒu,luò yīng jì jì cǎo chéng yīn。
牡丹芍药开非晚,更约同游浩荡春。mǔ dān sháo yào kāi fēi wǎn,gèng yuē tóng yóu hào dàng chūn。

再乞休致未遂得二诗呈之奇乡友

曹勋

晚岁归心岂易收,挂冠已去复淹留。wǎn suì guī xīn qǐ yì shōu,guà guān yǐ qù fù yān liú。
东方曼倩多奇节,司马相如故倦游。dōng fāng màn qiàn duō qí jié,sī mǎ xiāng rú gù juàn yóu。
床上诗书供一笑,山中松桂入清愁。chuáng shàng shī shū gōng yī xiào,shān zhōng sōng guì rù qīng chóu。
儿童怪我经春病,此意还能掩得不。ér tóng guài wǒ jīng chūn bìng,cǐ yì hái néng yǎn dé bù。

再乞休致未遂得二诗呈之奇乡友

曹勋

录录虽能早致身,中年东海与西秦。lù lù suī néng zǎo zhì shēn,zhōng nián dōng hǎi yǔ xī qín。
只宜桐柏山中老,不是麒麟阁上人。zhǐ yí tóng bǎi shān zhōng lǎo,bù shì qí lín gé shàng rén。
故病未休新病起,黑头应笑白头新。gù bìng wèi xiū xīn bìng qǐ,hēi tóu yīng xiào bái tóu xīn。
天公早赐还山诏,怀抱纷纷倦俗尘。tiān gōng zǎo cì hái shān zhào,huái bào fēn fēn juàn sú chén。