古诗词

曹勋

和孙倅见贻八首

曹勋

世道艰虞太白光,风栖雨食铁衣凉。shì dào jiān yú tài bái guāng,fēng qī yǔ shí tiě yī liáng。
谁歌汉月空相识,漫有山花先自香。shuí gē hàn yuè kōng xiāng shí,màn yǒu shān huā xiān zì xiāng。
塞上许时兵未息,水边它日话尤长。sāi shàng xǔ shí bīng wèi xī,shuǐ biān tā rì huà yóu zhǎng。
想当清夜圆蟾白,曾欲题诗问庾郎。xiǎng dāng qīng yè yuán chán bái,céng yù tí shī wèn yǔ láng。

和孙倅见贻八首

曹勋

强栽松竹养烟光,官舍公馀喜晚凉。qiáng zāi sōng zhú yǎng yān guāng,guān shě gōng yú xǐ wǎn liáng。
习静关情惟挟策,爱闲修供只焚香。xí jìng guān qíng wéi xié cè,ài xián xiū gōng zhǐ fén xiāng。
自怜怯事如欣泰,止合抠衣扣子长。zì lián qiè shì rú xīn tài,zhǐ hé kōu yī kòu zi zhǎng。
断断此生今已矣,拟寻艇子学渔郎。duàn duàn cǐ shēng jīn yǐ yǐ,nǐ xún tǐng zi xué yú láng。

和孙倅见贻八首

曹勋

遽颁翰墨发幽光,内顾鲰生德甚凉。jù bān hàn mò fā yōu guāng,nèi gù zōu shēng dé shén liáng。
已幸贰车临海国,因知汗简发天香。yǐ xìng èr chē lín hǎi guó,yīn zhī hàn jiǎn fā tiān xiāng。
花梢擢绿蜂初静,梅实桃青昼已长。huā shāo zhuó lǜ fēng chū jìng,méi shí táo qīng zhòu yǐ zhǎng。
会见紫泥传诏札,中兴事业属清郎。huì jiàn zǐ ní chuán zhào zhá,zhōng xīng shì yè shǔ qīng láng。

和孙倅见贻八首

曹勋

海色天容浸冷光,秋回山谷进风凉。hǎi sè tiān róng jìn lěng guāng,qiū huí shān gǔ jìn fēng liáng。
不须悟性三关语,自有澄心一炷香。bù xū wù xìng sān guān yǔ,zì yǒu chéng xīn yī zhù xiāng。
倦客栖迟归意远,暮林摇落晚山长。juàn kè qī chí guī yì yuǎn,mù lín yáo luò wǎn shān zhǎng。
从来习气闻风悦,惭愧如今陛楯郎。cóng lái xí qì wén fēng yuè,cán kuì rú jīn bì dùn láng。

和孙倅见贻八首

曹勋

韵语初疑掷夜光,顿驱热恼作清凉。yùn yǔ chū yí zhì yè guāng,dùn qū rè nǎo zuò qīng liáng。
紫髯英概云仍著,藏室文华锦绣香。zǐ rán yīng gài yún réng zhù,cáng shì wén huá jǐn xiù xiāng。
客况讵能论酒恶,高怀当不较龟长。kè kuàng jù néng lùn jiǔ è,gāo huái dāng bù jiào guī zhǎng。
与公避地均休戚,天使诗人识漫郎。yǔ gōng bì dì jūn xiū qī,tiān shǐ shī rén shí màn láng。

春暮

曹勋

乾坤万事上眉端,寂历东风独倚栏。qián kūn wàn shì shàng méi duān,jì lì dōng fēng dú yǐ lán。
白发馀春能几醉,绿阴细雨不多寒。bái fā yú chūn néng jǐ zuì,lǜ yīn xì yǔ bù duō hán。
香飘苔径花谁惜,影落沙泉鹤自看。xiāng piāo tái jìng huā shuí xī,yǐng luò shā quán hè zì kàn。
碧眼野僧知我意,素琴携就竹西弹。bì yǎn yě sēng zhī wǒ yì,sù qín xié jiù zhú xī dàn。

酬陈

曹勋

唤起离愁落木声,抱饥犹自向书耕。huàn qǐ lí chóu luò mù shēng,bào jī yóu zì xiàng shū gēng。
江湖有梦追前事,天地无根笑此生。jiāng hú yǒu mèng zhuī qián shì,tiān dì wú gēn xiào cǐ shēng。
岁晏断鸿羁客影,夜深残火故人情。suì yàn duàn hóng jī kè yǐng,yè shēn cán huǒ gù rén qíng。
幸来相就分岑寂,闲对梅花酌翠觥。xìng lái xiāng jiù fēn cén jì,xián duì méi huā zhuó cuì gōng。

三月

曹勋

三月春如年少时,了知造化最儿嬉。sān yuè chūn rú nián shǎo shí,le zhī zào huà zuì ér xī。
智行无事柳飞絮,道发自然花满枝。zhì xíng wú shì liǔ fēi xù,dào fā zì rán huā mǎn zhī。
锦绣园林添富贵,神仙院落斗清奇。jǐn xiù yuán lín tiān fù guì,shén xiān yuàn luò dòu qīng qí。
老夫长似春三月,游戏人间不皱眉。lǎo fū zhǎng shì chūn sān yuè,yóu xì rén jiān bù zhòu méi。

翠玉楼晚雨

曹勋

晚楼一曲转梅花,官事无多报放衙。wǎn lóu yī qū zhuǎn méi huā,guān shì wú duō bào fàng yá。
林木蔽亏烟断续,江流曲折雨横斜。lín mù bì kuī yān duàn xù,jiāng liú qū zhé yǔ héng xié。
年华冉冉风前影,岁莫悠悠客里家。nián huá rǎn rǎn fēng qián yǐng,suì mò yōu yōu kè lǐ jiā。
一雁近从沙嘴落,更饶片雪入天涯。yī yàn jìn cóng shā zuǐ luò,gèng ráo piàn xuě rù tiān yá。

春日杂兴

曹勋

绿阴芳树鸟啼春,与客相携发兴新。lǜ yīn fāng shù niǎo tí chūn,yǔ kè xiāng xié fā xīng xīn。
半落杏花初过雨,微酸梅子已生仁。bàn luò xìng huā chū guò yǔ,wēi suān méi zi yǐ shēng rén。
每寻诗去必迁坐,稳跨牛归不问津。měi xún shī qù bì qiān zuò,wěn kuà niú guī bù wèn jīn。
筋力尚堪蓑笠在,莫欺老子发如银。jīn lì shàng kān suō lì zài,mò qī lǎo zi fā rú yín。

山中二首

曹勋

山中从事亦贤劳,安得眠云独自高。shān zhōng cóng shì yì xián láo,ān dé mián yún dú zì gāo。
两席地栽青紫芥,一株树接碧红桃。liǎng xí dì zāi qīng zǐ jiè,yī zhū shù jiē bì hóng táo。
春风多可移花性,夜雨无声入土膏。chūn fēng duō kě yí huā xìng,yè yǔ wú shēng rù tǔ gāo。
那办工夫到诗句,溪灯穿屋未编茅。nà bàn gōng fū dào shī jù,xī dēng chuān wū wèi biān máo。

山中二首

曹勋

人间久矣倦迎逢,归路牛羊带夕舂。rén jiān jiǔ yǐ juàn yíng féng,guī lù niú yáng dài xī chōng。
千点梅沉山店月,一溪烟咽寺楼钟。qiān diǎn méi chén shān diàn yuè,yī xī yān yàn sì lóu zhōng。
穷犹羞涩巉岩面,老自平夷磊磈胸。qióng yóu xiū sè chán yán miàn,lǎo zì píng yí lěi wěi xiōng。
曾笑古人多晚谬,草庵虽小幸相容。céng xiào gǔ rén duō wǎn miù,cǎo ān suī xiǎo xìng xiāng róng。

立春

曹勋

初信东风入彩幡,自挑雪荠饤春盘。chū xìn dōng fēng rù cǎi fān,zì tiāo xuě jì dìng chūn pán。
土牛又送一年老,野鹤不知三径寒。tǔ niú yòu sòng yī nián lǎo,yě hè bù zhī sān jìng hán。
筋力尚堪耕绿野,鬓毛并欲挂黄冠。jīn lì shàng kān gēng lǜ yě,bìn máo bìng yù guà huáng guān。
无人共跨南山犊,更作寻花问柳看。wú rén gòng kuà nán shān dú,gèng zuò xún huā wèn liǔ kàn。

雪后

曹勋

雪后山斋鹤睡残,登临等得藓泥乾。xuě hòu shān zhāi hè shuì cán,dēng lín děng dé xiǎn ní qián。
毋多酌酒亦成醉,尽足看梅不道寒。wú duō zhuó jiǔ yì chéng zuì,jǐn zú kàn méi bù dào hán。
篱落十分春意思,人家一色玉阑干。lí luò shí fēn chūn yì sī,rén jiā yī sè yù lán gàn。
小诗未就冰生砚,洗尽人间渴肺肝。xiǎo shī wèi jiù bīng shēng yàn,xǐ jǐn rén jiān kě fèi gān。

茧窝

曹勋

百年三万六千场,拟挈乾坤入睡乡。bǎi nián sān wàn liù qiān chǎng,nǐ qiè qián kūn rù shuì xiāng。
世事何常云聚散,古人安在草荒凉。shì shì hé cháng yún jù sàn,gǔ rén ān zài cǎo huāng liáng。
不禁杜宇催春老,莫怪吴蚕作茧忙。bù jìn dù yǔ cuī chūn lǎo,mò guài wú cán zuò jiǎn máng。
已擅一丘吾事足,人间蚁蛭自侯王。yǐ shàn yī qiū wú shì zú,rén jiān yǐ zhì zì hóu wáng。

赵周卿送菜

曹勋

虚老空山学圃翁,荷锄头白雪蓬松。xū lǎo kōng shān xué pǔ wēng,hé chú tóu bái xuě péng sōng。
芥台如臂何曾梦,菜脑生筋漫自供。jiè tái rú bì hé céng mèng,cài nǎo shēng jīn màn zì gōng。
不料官园苍玉束,绝胜禁脔紫驼峰。bù liào guān yuán cāng yù shù,jué shèng jìn luán zǐ tuó fēng。
更烦诗手剪春雨,剩与一番风露胸。gèng fán shī shǒu jiǎn chūn yǔ,shèng yǔ yī fān fēng lù xiōng。

嘉游歌

曹勋

紫殿香风暖,珠帘璧月斜。zǐ diàn xiāng fēng nuǎn,zhū lián bì yuè xié。
阁中调宝瑟,门外驻羊车。gé zhōng diào bǎo sè,mén wài zhù yáng chē。

胡笳曲二首

曹勋

江南春草绿,江北未开花。jiāng nán chūn cǎo lǜ,jiāng běi wèi kāi huā。
佳人在何处,迁谪寄长沙。jiā rén zài hé chù,qiān zhé jì zhǎng shā。

胡笳曲二首

曹勋

汉使通沙漠,胡人过渭桥。hàn shǐ tōng shā mò,hú rén guò wèi qiáo。
春风吹客恨,千里去迢迢。chūn fēng chuī kè hèn,qiān lǐ qù tiáo tiáo。

夜夜曲

曹勋

舞衣叠翡翠,海月挂珊瑚。wǔ yī dié fěi cuì,hǎi yuè guà shān hú。
香满流苏幄,相迎问醉无。xiāng mǎn liú sū wò,xiāng yíng wèn zuì wú。