古诗词

邹浩

和晦之见赠听琴

邹浩

忌子当年妙五音,曾令按剑革初心。jì zi dāng nián miào wǔ yīn,céng lìng àn jiàn gé chū xīn。
昭文重愧难成曲,潘岳胡为缪见寻。zhāo wén zhòng kuì nán chéng qū,pān yuè hú wèi móu jiàn xún。
在昔丝桐尝弃置,到今山水自高深。zài xī sī tóng cháng qì zhì,dào jīn shān shuǐ zì gāo shēn。
何当共造无弦处,莫使渊明擅此琴。hé dāng gòng zào wú xián chù,mò shǐ yuān míng shàn cǐ qín。

再和晦之

邹浩

举世欣欣濮上音,丝桐还寄长卿心。jǔ shì xīn xīn pú shàng yīn,sī tóng hái jì zhǎng qīng xīn。
知君韶濩思千载,劲节松筠挺几寻。zhī jūn sháo huò sī qiān zài,jìn jié sōng yún tǐng jǐ xún。
万籁息时霜剑立,一灯明处夜堂深。wàn lài xī shí shuāng jiàn lì,yī dēng míng chù yè táng shēn。
他年振铎收遗器,岂愧云和瑟与琴。tā nián zhèn duó shōu yí qì,qǐ kuì yún hé sè yǔ qín。

次韵道卿寄同僚

邹浩

从事休嗟我独劳,何如对雪咏瀌瀌。cóng shì xiū jiē wǒ dú láo,hé rú duì xuě yǒng biāo biāo。
圣贤潋滟冬来美,朋旧绸缪老不凋。shèng xián liàn yàn dōng lái měi,péng jiù chóu móu lǎo bù diāo。
仇览初年犹主簿,田单他日竟屠聊。chóu lǎn chū nián yóu zhǔ bù,tián dān tā rì jìng tú liáo。
上方侧席搜遗逸,未易沅湘作大招。shàng fāng cè xí sōu yí yì,wèi yì yuán xiāng zuò dà zhāo。

柬理堂

邹浩

主人生长绮纨中,标致分明儒者同。zhǔ rén shēng zhǎng qǐ wán zhōng,biāo zhì fēn míng rú zhě tóng。
结构不因穷鼎俎,栖迟聊欲事磨砻。jié gòu bù yīn qióng dǐng zǔ,qī chí liáo yù shì mó lóng。
血漫霜剑悲王凤,坐拥云鬟笑马融。xuè màn shuāng jiàn bēi wáng fèng,zuò yōng yún huán xiào mǎ róng。
铭府功勋久牢落,会须腾踏振家风。míng fǔ gōng xūn jiǔ láo luò,huì xū téng tà zhèn jiā fēng。

寄阳先生

邹浩

长揖公卿不转头,五车图籍指虔州。zhǎng yī gōng qīng bù zhuǎn tóu,wǔ chē tú jí zhǐ qián zhōu。
屑榆肯使家风坠,谢币空令世俗羞。xiè yú kěn shǐ jiā fēng zhuì,xiè bì kōng lìng shì sú xiū。
弄凤骑龙诚莫及,坏车杀马恨无由。nòng fèng qí lóng chéng mò jí,huài chē shā mǎ hèn wú yóu。
嵩山出处君知否,似与高人作覆辀。sōng shān chū chù jūn zhī fǒu,shì yǔ gāo rén zuò fù zhōu。

过中都王彦章庙

邹浩

一时多难见忠臣,力拥貔貅捍此城。yī shí duō nán jiàn zhōng chén,lì yōng pí xiū hàn cǐ chéng。
岂为圣人曾作宰,由来壮志在留名。qǐ wèi shèng rén céng zuò zǎi,yóu lái zhuàng zhì zài liú míng。
铁鎗埋没今何处,庙食追崇事若生。tiě qiāng mái méi jīn hé chù,miào shí zhuī chóng shì ruò shēng。
功业已经华衮赠,只应长伴斗魁明。gōng yè yǐ jīng huá gǔn zèng,zhǐ yīng zhǎng bàn dòu kuí míng。

慎夺堂

邹浩

百鍊终成绕指柔,何人劲节拟横秋。bǎi liàn zhōng chéng rào zhǐ róu,hé rén jìn jié nǐ héng qiū。
目前轩冕自来去,堂上诗书尝讲求。mù qián xuān miǎn zì lái qù,táng shàng shī shū cháng jiǎng qiú。
风度绮疏香漠漠,月移苔砌竹幽幽。fēng dù qǐ shū xiāng mò mò,yuè yí tái qì zhú yōu yōu。
将军此意生平事,不似空言不到头。jiāng jūn cǐ yì shēng píng shì,bù shì kōng yán bù dào tóu。

王宪湖上分韵得荷字

邹浩

使星明处是天河,习习轻飙生芰荷。shǐ xīng míng chù shì tiān hé,xí xí qīng biāo shēng jì hé。
自有芝兰随后乘,更容簪履侍鸣珂。zì yǒu zhī lán suí hòu chéng,gèng róng zān lǚ shì míng kē。
未甘城鼓促清赏,聊与汀鸥分素波。wèi gān chéng gǔ cù qīng shǎng,liáo yǔ tīng ōu fēn sù bō。
异日定应如此少,云雷行欲起龙梭。yì rì dìng yīng rú cǐ shǎo,yún léi xíng yù qǐ lóng suō。

次韵世美简别乘喜雨

邹浩

一勺龙泉甫到城,滂沱疑是泻南溟。yī sháo lóng quán fǔ dào chéng,pāng tuó yí shì xiè nán míng。
枣心正为斯民赤,菜色宁忧异日青。zǎo xīn zhèng wèi sī mín chì,cài sè níng yōu yì rì qīng。
击壤田家方自得,掷金诗轴已交形。jī rǎng tián jiā fāng zì dé,zhì jīn shī zhóu yǐ jiāo xíng。
病来无复高阳兴,宴喜空烦置醁醽。bìng lái wú fù gāo yáng xīng,yàn xǐ kōng fán zhì lù líng。

呈同社

邹浩

太史占星久寂寥,高阳烟月但蓬蒿。tài shǐ zhàn xīng jiǔ jì liáo,gāo yáng yān yuè dàn péng hāo。
人才岂是非前日,天意端如待我曹。rén cái qǐ shì fēi qián rì,tiān yì duān rú dài wǒ cáo。
万古衣冠归指顾,一时天地入风骚。wàn gǔ yī guān guī zhǐ gù,yī shí tiān dì rù fēng sāo。
他年南北参商去,知有青编破郁陶。tā nián nán běi cān shāng qù,zhī yǒu qīng biān pò yù táo。

送王幼安赴举

邹浩

几年幽径委榛芜,此去寒生孰子如。jǐ nián yōu jìng wěi zhēn wú,cǐ qù hán shēng shú zi rú。
笔下奔腾三峡水,胸中突兀五车书。bǐ xià bēn téng sān xiá shuǐ,xiōng zhōng tū wù wǔ chē shū。
岂惟丽赋欺弘正,会使清时识仲舒。qǐ wéi lì fù qī hóng zhèng,huì shǐ qīng shí shí zhòng shū。
富贵由来皆骨相,门闾高处莫趑趄。fù guì yóu lái jiē gǔ xiāng,mén lǘ gāo chù mò zī jū。

纯孝墓

邹浩

禽犊何知尚母怀,黄泉相见岂宜哉。qín dú hé zhī shàng mǔ huái,huáng quán xiāng jiàn qǐ yí zāi。
向非雅意一杯去,安得迷心中路回。xiàng fēi yǎ yì yī bēi qù,ān dé mí xīn zhōng lù huí。
自古功名随日月,于今庙貌倚崔嵬。zì gǔ gōng míng suí rì yuè,yú jīn miào mào yǐ cuī wéi。
可怜肉食趋朝者,粪壤纷纷久已灰。kě lián ròu shí qū cháo zhě,fèn rǎng fēn fēn jiǔ yǐ huī。

别由正

邹浩

许汝相望无百里,政声文誉益惊人。xǔ rǔ xiāng wàng wú bǎi lǐ,zhèng shēng wén yù yì jīng rén。
岂知今日俱长路,重慰平生仰后尘。qǐ zhī jīn rì jù zhǎng lù,zhòng wèi píng shēng yǎng hòu chén。
云澹京山黄鹄举,风回汉水白鸥驯。yún dàn jīng shān huáng gǔ jǔ,fēng huí hàn shuǐ bái ōu xùn。
归来有约天从否,准拟冥行细问津。guī lái yǒu yuē tiān cóng fǒu,zhǔn nǐ míng xíng xì wèn jīn。

次韵宇文伯修题清溪驿梅花

邹浩

骥尾曾容蹑后尘,柳花榆荚古河滨。jì wěi céng róng niè hòu chén,liǔ huā yú jiá gǔ hé bīn。
天衢事业已腾世,山驿诗篇知几春。tiān qú shì yè yǐ téng shì,shān yì shī piān zhī jǐ chūn。
梅萼故应如异日,风骚仍得慰幽人。méi è gù yīng rú yì rì,fēng sāo réng dé wèi yōu rén。
须知犹是枯株在,早晚吹嘘近紫宸。xū zhī yóu shì kū zhū zài,zǎo wǎn chuī xū jìn zǐ chén。

入试院呈同事章显父推官及监试柴承之朝奉

邹浩

汉江汹汹不知休,江上谯门鼓角秋。hàn jiāng xiōng xiōng bù zhī xiū,jiāng shàng qiáo mén gǔ jiǎo qiū。
匹马崎岖随国事,同心邂逅得儒流。pǐ mǎ qí qū suí guó shì,tóng xīn xiè hòu dé rú liú。
何妨蟋蟀床头急,况是芭蕉雨脚收。hé fáng xī shuài chuáng tóu jí,kuàng shì bā jiāo yǔ jiǎo shōu。
别乘端容共萧散,从今相与傲浮丘。bié chéng duān róng gòng xiāo sàn,cóng jīn xiāng yǔ ào fú qiū。

李元礼墓

邹浩

几年模楷揭天中,四海衣冠尽影从。jǐ nián mó kǎi jiē tiān zhōng,sì hǎi yī guān jǐn yǐng cóng。
必待名人裁受谒,遂令当世比登龙。bì dài míng rén cái shòu yè,suì lìng dāng shì bǐ dēng lóng。
求通谩负孔融志,执御难追荀爽踪。qiú tōng mán fù kǒng róng zhì,zhí yù nán zhuī xún shuǎng zōng。
回首高门正如市,悲风猎猎起长松。huí shǒu gāo mén zhèng rú shì,bēi fēng liè liè qǐ zhǎng sōng。

泛汉江其一

邹浩

汉江衮衮接天流,百里舟行一转眸。hàn jiāng gǔn gǔn jiē tiān liú,bǎi lǐ zhōu xíng yī zhuǎn móu。
白浪激风鸣战鼓,青山迎棹走长虬。bái làng jī fēng míng zhàn gǔ,qīng shān yíng zhào zǒu zhǎng qiú。
均阳已断南柯梦,酂上还惊宋玉秋。jūn yáng yǐ duàn nán kē mèng,cuó shàng hái jīng sòng yù qiū。
南望祖茔能几驿,王程不得下荆州。nán wàng zǔ yíng néng jǐ yì,wáng chéng bù dé xià jīng zhōu。

次韵显父睡起偶成

邹浩

杜门无复辙声来,一日刚肠欲九回。dù mén wú fù zhé shēng lái,yī rì gāng cháng yù jiǔ huí。
消遣但能眠白昼,较量犹胜走黄埃。xiāo qiǎn dàn néng mián bái zhòu,jiào liàng yóu shèng zǒu huáng āi。
霜风却暑通归路,篱菊要人荐寿杯。shuāng fēng què shǔ tōng guī lù,lí jú yào rén jiàn shòu bēi。
同我此心君最切,更将幽思托清才。tóng wǒ cǐ xīn jūn zuì qiè,gèng jiāng yōu sī tuō qīng cái。

次韵监试喜引试有日

邹浩

朅来凡韵续高张,凫鹤居然分短长。qiè lái fán yùn xù gāo zhāng,fú hè jū rán fēn duǎn zhǎng。
鸣鼓未窥才气勇,悬河先饫古今详。míng gǔ wèi kuī cái qì yǒng,xuán hé xiān yù gǔ jīn xiáng。
三秋欲半月方好,万事兼忘心更凉。sān qiū yù bàn yuè fāng hǎo,wàn shì jiān wàng xīn gèng liáng。
只愿真贤起山国,异时端委赞垂裳。zhǐ yuàn zhēn xián qǐ shān guó,yì shí duān wěi zàn chuí shang。

送薛唐卿赴省试

邹浩

河东文物久尘埃,之子亭亭郁有材。hé dōng wén wù jiǔ chén āi,zhī zi tíng tíng yù yǒu cái。
已见中天鸣鸑鷟,不应环堵更蒿莱。yǐ jiàn zhōng tiān míng yuè zhuó,bù yīng huán dǔ gèng hāo lái。
绿衣春色知谁共,青简风流自此开。lǜ yī chūn sè zhī shuí gòng,qīng jiǎn fēng liú zì cǐ kāi。
倾耳西州人快意,玉阶曾上直言来。qīng ěr xī zhōu rén kuài yì,yù jiē céng shàng zhí yán lái。