古诗词

邹浩

再用前韵答济明见和

邹浩

长笑空言谩九丘,更携馀刃佐方州。zhǎng xiào kōng yán mán jiǔ qiū,gèng xié yú rèn zuǒ fāng zhōu。
老奸不复潜封内,佳句终然到笔头。lǎo jiān bù fù qián fēng nèi,jiā jù zhōng rán dào bǐ tóu。
秋入江山供远思,路回猿鹤伫清游。qiū rù jiāng shān gōng yuǎn sī,lù huí yuán hè zhù qīng yóu。
只应未厌斯民乐,还听钟鸣十二楼。zhǐ yīng wèi yàn sī mín lè,hái tīng zhōng míng shí èr lóu。

次韵和通判梁端夫朝奉晓登岘山有作

邹浩

天宇霜来岘首高,爽心先寄雪中桡。tiān yǔ shuāng lái xiàn shǒu gāo,shuǎng xīn xiān jì xuě zhōng ráo。
早陪胜集方多暇,应念前人不复朝。zǎo péi shèng jí fāng duō xiá,yīng niàn qián rén bù fù cháo。
雁影有时摇莽苍,江声终日上岧峣。yàn yǐng yǒu shí yáo mǎng cāng,jiāng shēng zhōng rì shàng tiáo yáo。
遥知清绝诗成际,正似寒窗火欲销。yáo zhī qīng jué shī chéng jì,zhèng shì hán chuāng huǒ yù xiāo。

次韵和端夫席上送樗年

邹浩

过额纷纷竞扫眉,此心直与古人期。guò é fēn fēn jìng sǎo méi,cǐ xīn zhí yǔ gǔ rén qī。
三年并席惟夫子,一笑忘言谢小儿。sān nián bìng xí wéi fū zi,yī xiào wàng yán xiè xiǎo ér。
江国旧编尘漠漠,帝乡新路日迟迟。jiāng guó jiù biān chén mò mò,dì xiāng xīn lù rì chí chí。
儒冠道在无通塞,莫问高门知不知。rú guān dào zài wú tōng sāi,mò wèn gāo mén zhī bù zhī。

谢端夫惠梁因求馀材

邹浩

破竹诛茆屋数椽,尔来风雨荡朝昏。pò zhú zhū máo wū shù chuán,ěr lái fēng yǔ dàng cháo hūn。
岂知东阁犹堪厩,若比胶庠不可园。qǐ zhī dōng gé yóu kān jiù,ruò bǐ jiāo xiáng bù kě yuán。
蓬荜已甘聊卒岁,栋梁谁谓入衡门。péng bì yǐ gān liáo zú suì,dòng liáng shuí wèi rù héng mén。
因公起我高堂意,更乞馀材千万根。yīn gōng qǐ wǒ gāo táng yì,gèng qǐ yú cái qiān wàn gēn。

再用前韵答端夫见和

邹浩

朝衣暂此拥屏星,长笑他时智慧昏。cháo yī zàn cǐ yōng píng xīng,zhǎng xiào tā shí zhì huì hūn。
不以诚心尊孔氏,却将吾道奉祇园。bù yǐ chéng xīn zūn kǒng shì,què jiāng wú dào fèng qí yuán。
由来博施能周物,曾是寒生亦叩门。yóu lái bó shī néng zhōu wù,céng shì hán shēng yì kòu mén。
只恐堂成待公落,镜中黄色尚山根。zhǐ kǒng táng chéng dài gōng luò,jìng zhōng huáng sè shàng shān gēn。

招颍昌曾存之

邹浩

荆山汉水雪边春,满眼风流见古人。jīng shān hàn shuǐ xuě biān chūn,mǎn yǎn fēng liú jiàn gǔ rén。
领略此心谁与尽,从容高义势难亲。lǐng lüè cǐ xīn shuí yǔ jǐn,cóng róng gāo yì shì nán qīn。
静摇庵影竹如昨,清弄池光梅欲新。jìng yáo ān yǐng zhú rú zuó,qīng nòng chí guāng méi yù xīn。
知子相忘忘未得,禅床推倒就车轮。zhī zi xiāng wàng wàng wèi dé,chán chuáng tuī dào jiù chē lún。

次韵和潜亨雪

邹浩

暖律稽迟太史占,风前犹复弄威严。nuǎn lǜ jī chí tài shǐ zhàn,fēng qián yóu fù nòng wēi yán。
不妨豪客成樽俎,重使斯民困米盐。bù fáng háo kè chéng zūn zǔ,zhòng shǐ sī mín kùn mǐ yán。
但见青峰皆玉笋,岂知白屋是茆檐。dàn jiàn qīng fēng jiē yù sǔn,qǐ zhī bái wū shì máo yán。
何人隐入群羊去,应笑痴儿认角尖。hé rén yǐn rù qún yáng qù,yīng xiào chī ér rèn jiǎo jiān。

次韵和潜亨雪

邹浩

朝来一色换纷华,眩眼端如醉后车。cháo lái yī sè huàn fēn huá,xuàn yǎn duān rú zuì hòu chē。
岂待三年方楮叶,虽非八月亦芦花。qǐ dài sān nián fāng chǔ yè,suī fēi bā yuè yì lú huā。
李边照曜河南日,柳外缤纷靖节家。lǐ biān zhào yào hé nán rì,liǔ wài bīn fēn jìng jié jiā。
欲上云岩访禅老,路迷空想举长叉。yù shàng yún yán fǎng chán lǎo,lù mí kōng xiǎng jǔ zhǎng chā。

次韵答谢公靖节推将至襄阳见寄其二

邹浩

宾主相忘沔水滨,高风谁与向来亲。bīn zhǔ xiāng wàng miǎn shuǐ bīn,gāo fēng shuí yǔ xiàng lái qīn。
君能鸡黍酬初诺,我亦齑盐得此春。jūn néng jī shǔ chóu chū nuò,wǒ yì jī yán dé cǐ chūn。
桃李无言方永日,江山有路正宜人。táo lǐ wú yán fāng yǒng rì,jiāng shān yǒu lù zhèng yí rén。
直须弄凤骑龙去,莫使身为可畏身。zhí xū nòng fèng qí lóng qù,mò shǐ shēn wèi kě wèi shēn。

送李拱之秀才还唐州

邹浩

真淡先生早杜门,三香亭上自乾坤。zhēn dàn xiān shēng zǎo dù mén,sān xiāng tíng shàng zì qián kūn。
人间巧舌犹蜂起,子独抠衣识道尊。rén jiān qiǎo shé yóu fēng qǐ,zi dú kōu yī shí dào zūn。
几日凯风吹户牖,只今归路指丘园。jǐ rì kǎi fēng chuī hù yǒu,zhǐ jīn guī lù zhǐ qiū yuán。
将分索我微言赠,欲赠微言无可言。jiāng fēn suǒ wǒ wēi yán zèng,yù zèng wēi yán wú kě yán。

闻存之游京师且邸报达官有荐之者

邹浩

昨来不肯听朝鸡,乞得真宫即日归。zuó lái bù kěn tīng cháo jī,qǐ dé zhēn gōng jí rì guī。
老衲蒲团闲共倚,少师玉麈醉同挥。lǎo nà pú tuán xián gòng yǐ,shǎo shī yù zhǔ zuì tóng huī。
谁知捷径嵩山在,未觉心驰魏阙非。shuí zhī jié jìng sōng shān zài,wèi jué xīn chí wèi quē fēi。
绿鸭陂中钓竿手,只应从此叩黄扉。lǜ yā bēi zhōng diào gān shǒu,zhǐ yīng cóng cǐ kòu huáng fēi。

次韵和永守丁葆光大夫对雪

邹浩

几日江云凝不流,欲将胜事一齐收。jǐ rì jiāng yún níng bù liú,yù jiāng shèng shì yī qí shōu。
乾坤破夜端为昼,草木留春不复秋。qián kūn pò yè duān wèi zhòu,cǎo mù liú chūn bù fù qiū。
黄竹作歌君得意,素娥行酒我消愁。huáng zhú zuò gē jūn dé yì,sù é xíng jiǔ wǒ xiāo chóu。
须知身世尘埃尽,直到广寒宫里游。xū zhī shēn shì chén āi jǐn,zhí dào guǎng hán gōng lǐ yóu。

次韵和葆光晚望

邹浩

雪晴新兴与春俱,脱略司空城旦书。xuě qíng xīn xīng yǔ chūn jù,tuō lüè sī kōng chéng dàn shū。
衡岳带云回玉辇,楚江浮日动金鱼。héng yuè dài yún huí yù niǎn,chǔ jiāng fú rì dòng jīn yú。
故人情远欣相遇,梦境时来信所如。gù rén qíng yuǎn xīn xiāng yù,mèng jìng shí lái xìn suǒ rú。
北阙遥瞻念图报,恩深犹在免诛锄。běi quē yáo zhān niàn tú bào,ēn shēn yóu zài miǎn zhū chú。

滩声

邹浩

长滩斗折转城隅,激浪飞声昼夜俱。zhǎng tān dòu zhé zhuǎn chéng yú,jī làng fēi shēng zhòu yè jù。
猛讶龙骧带雷雨,缓疑仙会集笙竽。měng yà lóng xiāng dài léi yǔ,huǎn yí xiān huì jí shēng yú。
吟风古木那能和,弄影幽禽只自娱。yín fēng gǔ mù nà néng hé,nòng yǐng yōu qín zhǐ zì yú。
我已无心到天籁,凭栏聊为一踟蹰。wǒ yǐ wú xīn dào tiān lài,píng lán liáo wèi yī chí chú。

滩声

邹浩

洗耳何须颍水清,淫哇涤去有滩声。xǐ ěr hé xū yǐng shuǐ qīng,yín wa dí qù yǒu tān shēng。
宫商别奏天然曲,淡薄追还物外情。gōng shāng bié zòu tiān rán qū,dàn báo zhuī hái wù wài qíng。
聊与沙鸥均至乐,谩同渔父引馀觥。liáo yǔ shā ōu jūn zhì lè,mán tóng yú fù yǐn yú gōng。
个中一拍谁人会,长啸归来烟雾生。gè zhōng yī pāi shuí rén huì,zhǎng xiào guī lái yān wù shēng。

怀詹成老

邹浩

胸中云梦向来宽,妙入微尘心更安。xiōng zhōng yún mèng xiàng lái kuān,miào rù wēi chén xīn gèng ān。
天北梧桐正鸣凤,江东枳棘尚栖鸾。tiān běi wú tóng zhèng míng fèng,jiāng dōng zhǐ jí shàng qī luán。
渊明可是忘三径,下惠犹能仕小官。yuān míng kě shì wàng sān jìng,xià huì yóu néng shì xiǎo guān。
何日相从坐金粟,静听飞雪洒琅玕。hé rì xiāng cóng zuò jīn sù,jìng tīng fēi xuě sǎ láng gān。

怀霍子侔

邹浩

平时咳唾落珠玑,未掌丝纶亦数奇。píng shí ké tuò luò zhū jī,wèi zhǎng sī lún yì shù qí。
远去天官空帐幄,中分淮水动旌旗。yuǎn qù tiān guān kōng zhàng wò,zhōng fēn huái shuǐ dòng jīng qí。
圜扉荡涤民知免,列位搜扬士不遗。huán fēi dàng dí mín zhī miǎn,liè wèi sōu yáng shì bù yí。
报国功成有馀日,也应回首念流离。bào guó gōng chéng yǒu yú rì,yě yīng huí shǒu niàn liú lí。

怀何伯震

邹浩

我别家时君在床,后来南北两相忘。wǒ bié jiā shí jūn zài chuáng,hòu lái nán běi liǎng xiāng wàng。
直饶伏枕到新岁,也胜投身居瘴乡。zhí ráo fú zhěn dào xīn suì,yě shèng tóu shēn jū zhàng xiāng。
孤节未尝交世俗,清贫何以度星霜。gū jié wèi cháng jiāo shì sú,qīng pín hé yǐ dù xīng shuāng。
皇天默相谁窥得,看取它年吾道光。huáng tiān mò xiāng shuí kuī dé,kàn qǔ tā nián wú dào guāng。

怀张晋卿

邹浩

年少东邻新亲家,奋然鳞鬣脱泥沙。nián shǎo dōng lín xīn qīn jiā,fèn rán lín liè tuō ní shā。
传闻昨者数时弊,想见迩来双鬓华。chuán wén zuó zhě shù shí bì,xiǎng jiàn ěr lái shuāng bìn huá。
局上光阴聊斗马,杯中意气莫生蛇。jú shàng guāng yīn liáo dòu mǎ,bēi zhōng yì qì mò shēng shé。
江鲈已过河鲀出,准拟从君烹荻芽。jiāng lú yǐ guò hé tún chū,zhǔn nǐ cóng jūn pēng dí yá。

怀黄光晖

邹浩

远托同门寄好音,夫君不改岁寒心。yuǎn tuō tóng mén jì hǎo yīn,fū jūn bù gǎi suì hán xīn。
因思明月共千里,亦似家书抵万金。yīn sī míng yuè gòng qiān lǐ,yì shì jiā shū dǐ wàn jīn。
美玉会开和氏璞,高山犹袐伯牙琴。měi yù huì kāi hé shì pú,gāo shān yóu bì bó yá qín。
真人训诰知无爽,快我它时朋盍簪。zhēn rén xùn gào zhī wú shuǎng,kuài wǒ tā shí péng hé zān。