古诗词

白居易

东城寻春

白居易

老色日上面,欢情日去心。lǎo sè rì shàng miàn,huān qíng rì qù xīn。
今既不如昔,后当不如今。jīn jì bù rú xī,hòu dāng bù rú jīn。
今犹未甚衰,每事力可任。jīn yóu wèi shén shuāi,měi shì lì kě rèn。
花时仍爱出,酒后尚能吟。huā shí réng ài chū,jiǔ hòu shàng néng yín。
但恐如此兴,亦随日销沈。dàn kǒng rú cǐ xīng,yì suí rì xiāo shěn。
东城春欲老,勉强一来寻。dōng chéng chūn yù lǎo,miǎn qiáng yī lái xún。

江上送客

白居易

江花已萎绝,江草已消歇。jiāng huā yǐ wēi jué,jiāng cǎo yǐ xiāo xiē。
远客何处归,孤舟今日发。yuǎn kè hé chù guī,gū zhōu jīn rì fā。
杜鹃声似哭,湘竹斑如血。dù juān shēng shì kū,xiāng zhú bān rú xuè。
共是多感人,仍为此中别。gòng shì duō gǎn rén,réng wèi cǐ zhōng bié。

桐花

白居易

春令有常候,清明桐始发。chūn lìng yǒu cháng hòu,qīng míng tóng shǐ fā。
何此巴峡中,桐花开十月。hé cǐ bā xiá zhōng,tóng huā kāi shí yuè。
岂伊物理变,信是土宜别。qǐ yī wù lǐ biàn,xìn shì tǔ yí bié。
地气反寒暄,天时倒生杀。dì qì fǎn hán xuān,tiān shí dào shēng shā。
草木坚强物,所禀固难夺。cǎo mù jiān qiáng wù,suǒ bǐng gù nán duó。
风候一参差,荣枯遂乖剌。fēng hòu yī cān chà,róng kū suì guāi lá。
况吾北人性,不耐南方热。kuàng wú běi rén xìng,bù nài nán fāng rè。
强羸寿夭间,安得依时节。qiáng léi shòu yāo jiān,ān dé yī shí jié。

早祭风伯因怀李十一舍人

白居易

远郡虽褊陋,时祀奉朝经。yuǎn jùn suī biǎn lòu,shí sì fèng cháo jīng。
夙兴祭风伯,天气晓冥冥。sù xīng jì fēng bó,tiān qì xiǎo míng míng。
导骑与从吏,引我出东坰。dǎo qí yǔ cóng lì,yǐn wǒ chū dōng jiōng。
水雾重如雨,山火高于星。shuǐ wù zhòng rú yǔ,shān huǒ gāo yú xīng。
忽忆早朝日,与君趋紫庭。hū yì zǎo cháo rì,yǔ jūn qū zǐ tíng。
步登龙尾道,却望终南青。bù dēng lóng wěi dào,què wàng zhōng nán qīng。
一别身向老,所思心未宁。yī bié shēn xiàng lǎo,suǒ sī xīn wèi níng。
至今想在耳,玉音尚玲玲。zhì jīn xiǎng zài ěr,yù yīn shàng líng líng。

花下对酒二首

白居易

蔼蔼江气春,南宾闰正月。ǎi ǎi jiāng qì chūn,nán bīn rùn zhèng yuè。
梅樱与桃杏,次第城上发。méi yīng yǔ táo xìng,cì dì chéng shàng fā。
红房烂簇火,素艳纷团雪。hóng fáng làn cù huǒ,sù yàn fēn tuán xuě。
香惜委风飘,愁牵压枝折。xiāng xī wěi fēng piāo,chóu qiān yā zhī zhé。
楼中老太守,头上新白发。lóu zhōng lǎo tài shǒu,tóu shàng xīn bái fā。
冷澹病心情,暄和好时节。lěng dàn bìng xīn qíng,xuān hé hǎo shí jié。
故园音信断,远郡亲宾绝。gù yuán yīn xìn duàn,yuǎn jùn qīn bīn jué。
欲问花前尊,依然为谁设。yù wèn huā qián zūn,yī rán wèi shuí shè。

花下对酒二首

白居易

引手攀红樱,红樱落似霰。yǐn shǒu pān hóng yīng,hóng yīng luò shì xiàn。
仰首看白日,白日走如箭。yǎng shǒu kàn bái rì,bái rì zǒu rú jiàn。
年芳与时景,顷刻犹衰变。nián fāng yǔ shí jǐng,qǐng kè yóu shuāi biàn。
况是血肉身,安能长强健。kuàng shì xuè ròu shēn,ān néng zhǎng qiáng jiàn。
人心苦迷执,慕贵忧贫贱。rén xīn kǔ mí zhí,mù guì yōu pín jiàn。
愁色常在眉,欢容不上面。chóu sè cháng zài méi,huān róng bù shàng miàn。
况吾头半白,把镜非不见。kuàng wú tóu bàn bái,bǎ jìng fēi bù jiàn。
何必花下杯,更待他人劝。hé bì huā xià bēi,gèng dài tā rén quàn。

不二门

白居易

两眼日将闇,四肢渐衰瘦。liǎng yǎn rì jiāng àn,sì zhī jiàn shuāi shòu。
束带剩昔围,穿衣妨宽袖。shù dài shèng xī wéi,chuān yī fáng kuān xiù。
流年似江水,奔注无昏昼。liú nián shì jiāng shuǐ,bēn zhù wú hūn zhòu。
志气与形骸,安得长依旧。zhì qì yǔ xíng hái,ān dé zhǎng yī jiù。
亦曾登玉陛,举措多纰缪。yì céng dēng yù bì,jǔ cuò duō pī móu。
至今金阙籍,名姓独遗漏。zhì jīn jīn quē jí,míng xìng dú yí lòu。
亦曾烧大药,消息乖火候。yì céng shāo dà yào,xiāo xī guāi huǒ hòu。
至今残丹砂,烧乾不成就。zhì jīn cán dān shā,shāo qián bù chéng jiù。
行藏事两失,忧恼心交斗。xíng cáng shì liǎng shī,yōu nǎo xīn jiāo dòu。
化作憔悴翁,抛身在荒陋。huà zuò qiáo cuì wēng,pāo shēn zài huāng lòu。
坐看老病逼,须得医王救。zuò kàn lǎo bìng bī,xū dé yī wáng jiù。
唯有不二门,其间无夭寿。wéi yǒu bù èr mén,qí jiān wú yāo shòu。

我身

白居易

我身何所似,似彼孤生蓬。wǒ shēn hé suǒ shì,shì bǐ gū shēng péng。
秋霜剪根断,浩浩随长风。qiū shuāng jiǎn gēn duàn,hào hào suí zhǎng fēng。
昔游秦雍间,今落巴蛮中。xī yóu qín yōng jiān,jīn luò bā mán zhōng。
昔为意气郎,今作寂寥翁。xī wèi yì qì láng,jīn zuò jì liáo wēng。
外貌虽寂莫,中怀颇冲融。wài mào suī jì mò,zhōng huái pǒ chōng róng。
赋命有厚薄,委心任穷通。fù mìng yǒu hòu báo,wěi xīn rèn qióng tōng。
通当为大鹏,举翅摩苍穹。tōng dāng wèi dà péng,jǔ chì mó cāng qióng。
穷则为鹪鹩,一枝足自容。qióng zé wèi jiāo liáo,yī zhī zú zì róng。
苟知此道者,身穷心不穷。gǒu zhī cǐ dào zhě,shēn qióng xīn bù qióng。

哭王质夫

白居易

仙游寺前别,别来十年馀。xiān yóu sì qián bié,bié lái shí nián yú。
生别犹怏怏,死别复何如。shēng bié yóu yàng yàng,sǐ bié fù hé rú。
客从梓潼来,道君死不虚。kè cóng zǐ tóng lái,dào jūn sǐ bù xū。
惊疑心未信,欲哭复踟蹰。jīng yí xīn wèi xìn,yù kū fù chí chú。
踟蹰寝门侧,声发涕亦俱。chí chú qǐn mén cè,shēng fā tì yì jù。
衣上今日泪,箧中前月书。yī shàng jīn rì lèi,qiè zhōng qián yuè shū。
怜君古人风,重有君子儒。lián jūn gǔ rén fēng,zhòng yǒu jūn zi rú。
篇咏陶谢辈,风流嵇阮徒。piān yǒng táo xiè bèi,fēng liú jī ruǎn tú。
出身既蹇屯,生世仍须臾。chū shēn jì jiǎn tún,shēng shì réng xū yú。
诚知天至高,安得不一呼。chéng zhī tiān zhì gāo,ān dé bù yī hū。
江南有毒蟒,江北有妖狐。jiāng nán yǒu dú mǎng,jiāng běi yǒu yāo hú。
皆享千年寿,多于王质夫。jiē xiǎng qiān nián shòu,duō yú wáng zhì fū。
不知彼何德,不识此何辜。bù zhī bǐ hé dé,bù shí cǐ hé gū。

东坡种花二首

白居易

持钱买花树,城东坡上栽。chí qián mǎi huā shù,chéng dōng pō shàng zāi。
但购有花者,不限桃杏梅。dàn gòu yǒu huā zhě,bù xiàn táo xìng méi。
百果参杂种,千枝次第开。bǎi guǒ cān zá zhǒng,qiān zhī cì dì kāi。
天时有早晚,地力无高低。tiān shí yǒu zǎo wǎn,dì lì wú gāo dī。
红者霞艳艳,白者雪皑皑。hóng zhě xiá yàn yàn,bái zhě xuě ái ái。
游蜂逐不去,好鸟亦来栖。yóu fēng zhú bù qù,hǎo niǎo yì lái qī。
前有长流水,下有小平台。qián yǒu zhǎng liú shuǐ,xià yǒu xiǎo píng tái。
时拂台上石,一举风前杯。shí fú tái shàng shí,yī jǔ fēng qián bēi。
花枝荫我头,花蕊落我怀。huā zhī yīn wǒ tóu,huā ruǐ luò wǒ huái。
独酌复独咏,不觉月平西。dú zhuó fù dú yǒng,bù jué yuè píng xī。
巴俗不爱花,竟春无人来。bā sú bù ài huā,jìng chūn wú rén lái。
唯此醉太守,尽日不能回。wéi cǐ zuì tài shǒu,jǐn rì bù néng huí。

东坡种花二首

白居易

东坡春向暮,树木今何如。dōng pō chūn xiàng mù,shù mù jīn hé rú。
漠漠花落尽,翳翳叶生初。mò mò huā luò jǐn,yì yì yè shēng chū。
每日领童仆,荷锄仍决渠。měi rì lǐng tóng pū,hé chú réng jué qú。
刬土壅其本,引泉溉其枯。chǎn tǔ yōng qí běn,yǐn quán gài qí kū。
小树低数尺,大树长丈馀。xiǎo shù dī shù chǐ,dà shù zhǎng zhàng yú。
封植来几时,高下随扶疏。fēng zhí lái jǐ shí,gāo xià suí fú shū。
养树既如此,养民亦何殊。yǎng shù jì rú cǐ,yǎng mín yì hé shū。
将欲茂枝叶,必先救根株。jiāng yù mào zhī yè,bì xiān jiù gēn zhū。
云何救根株,劝农均赋租。yún hé jiù gēn zhū,quàn nóng jūn fù zū。
云何茂枝叶,省事宽刑书。yún hé mào zhī yè,shěng shì kuān xíng shū。
移此为郡政,庶几氓俗苏。yí cǐ wèi jùn zhèng,shù jǐ máng sú sū。

登城东古台

白居易

迢迢东郊上,有土青崔嵬。tiáo tiáo dōng jiāo shàng,yǒu tǔ qīng cuī wéi。
不知何代物,疑是巴王台。bù zhī hé dài wù,yí shì bā wáng tái。
巴歌久无声,巴宫没黄埃。bā gē jiǔ wú shēng,bā gōng méi huáng āi。
靡靡春草合,牛羊缘四隈。mí mí chūn cǎo hé,niú yáng yuán sì wēi。
我来一登眺,目极心悠哉。wǒ lái yī dēng tiào,mù jí xīn yōu zāi。
始见江山势,峰叠水环回。shǐ jiàn jiāng shān shì,fēng dié shuǐ huán huí。
凭高视听旷,向远胸襟开。píng gāo shì tīng kuàng,xiàng yuǎn xiōng jīn kāi。
唯有故园念,时时东北来。wéi yǒu gù yuán niàn,shí shí dōng běi lái。

哭诸故人因寄元八

白居易

昨日哭寝门,今日哭寝门。zuó rì kū qǐn mén,jīn rì kū qǐn mén。
借问所哭谁,无非故交亲。jiè wèn suǒ kū shuí,wú fēi gù jiāo qīn。
伟卿既长往,质夫亦幽沦。wěi qīng jì zhǎng wǎng,zhì fū yì yōu lún。
屈指数年世,收涕自思身。qū zhǐ shù nián shì,shōu tì zì sī shēn。
彼皆少于我,先为泉下人。bǐ jiē shǎo yú wǒ,xiān wèi quán xià rén。
我今头半白,焉得身久存。wǒ jīn tóu bàn bái,yān dé shēn jiǔ cún。
好狂元郎中,相识二十春。hǎo kuáng yuán láng zhōng,xiāng shí èr shí chūn。
昔见君生子,今闻君抱孙。xī jiàn jūn shēng zi,jīn wén jūn bào sūn。
存者尽老大,逝者已成尘。cún zhě jǐn lǎo dà,shì zhě yǐ chéng chén。
早晚升平宅,开眉一见君。zǎo wǎn shēng píng zhái,kāi méi yī jiàn jūn。

郡中春宴因赠诸客

白居易

仆本儒家子,待诏金马门。pū běn rú jiā zi,dài zhào jīn mǎ mén。
尘忝亲近地,孤负圣明恩。chén tiǎn qīn jìn dì,gū fù shèng míng ēn。
一旦奉优诏,万里牧远人。yī dàn fèng yōu zhào,wàn lǐ mù yuǎn rén。
可怜岛夷帅,自称为使君。kě lián dǎo yí shuài,zì chēng wèi shǐ jūn。
身骑牂牁马,口食涂江鳞。shēn qí zāng kē mǎ,kǒu shí tú jiāng lín。
闇澹绯衫故,斓斑白发新。àn dàn fēi shān gù,lán bān bái fā xīn。
是时岁二月,玉历布春分。shì shí suì èr yuè,yù lì bù chūn fēn。
颁条示皇泽,命宴及良辰。bān tiáo shì huáng zé,mìng yàn jí liáng chén。
冉冉趋府吏,蚩蚩聚州民。rǎn rǎn qū fǔ lì,chī chī jù zhōu mín。
有如蛰虫鸟,亦应天地春。yǒu rú zhé chóng niǎo,yì yīng tiān dì chūn。
薰草席铺坐,藤枝酒注樽。xūn cǎo xí pù zuò,téng zhī jiǔ zhù zūn。
中庭无平地,高下随所陈。zhōng tíng wú píng dì,gāo xià suí suǒ chén。
蛮鼓声坎坎,巴女舞蹲蹲。mán gǔ shēng kǎn kǎn,bā nǚ wǔ dūn dūn。
使君居上头,掩口语众宾。shǐ jūn jū shàng tóu,yǎn kǒu yǔ zhòng bīn。
勿笑风俗陋,勿欺官府贫。wù xiào fēng sú lòu,wù qī guān fǔ pín。
蜂巢与蚁穴,随分有君臣。fēng cháo yǔ yǐ xué,suí fēn yǒu jūn chén。

开元寺东池早春

白居易

池水暖温暾,水清波潋滟。chí shuǐ nuǎn wēn tūn,shuǐ qīng bō liàn yàn。
簇簇青泥中,新蒲叶如剑。cù cù qīng ní zhōng,xīn pú yè rú jiàn。
梅房小白裹,柳彩轻黄染。méi fáng xiǎo bái guǒ,liǔ cǎi qīng huáng rǎn。
顺气草熏熏,适情鸥泛泛。shùn qì cǎo xūn xūn,shì qíng ōu fàn fàn。
旧游成梦寐,往事随阳焱。jiù yóu chéng mèng mèi,wǎng shì suí yáng yàn。
芳物感幽怀,一动平生念。fāng wù gǎn yōu huái,yī dòng píng shēng niàn。

东溪

白居易

野性爱栽植,植柳水中坻。yě xìng ài zāi zhí,zhí liǔ shuǐ zhōng chí。
乘春持斧斫,裁截而树之。chéng chūn chí fǔ zhuó,cái jié ér shù zhī。
长短既不一,高下随所宜。zhǎng duǎn jì bù yī,gāo xià suí suǒ yí。
倚岸埋大干,临流插小枝。yǐ àn mái dà gàn,lín liú chā xiǎo zhī。
松柏不可待,楩楠固难移。sōng bǎi bù kě dài,pián nán gù nán yí。
不如种此树,此树易荣滋。bù rú zhǒng cǐ shù,cǐ shù yì róng zī。
无根亦可活,成阴况非迟。wú gēn yì kě huó,chéng yīn kuàng fēi chí。
三年未离郡,可以见依依。sān nián wèi lí jùn,kě yǐ jiàn yī yī。
种罢水边憩,仰头闲自思。zhǒng bà shuǐ biān qì,yǎng tóu xián zì sī。
富贵本非望,功名须待时。fù guì běn fēi wàng,gōng míng xū dài shí。
不种东溪柳,端坐欲何为。bù zhǒng dōng xī liǔ,duān zuò yù hé wèi。

卧小斋

白居易

朝起视事毕,晏坐饱食终。cháo qǐ shì shì bì,yàn zuò bǎo shí zhōng。
散步长廊下,卧退小斋中。sàn bù zhǎng láng xià,wò tuì xiǎo zhāi zhōng。
拙政自多暇,幽情谁与同。zhuō zhèng zì duō xiá,yōu qíng shuí yǔ tóng。
孰云二千石,心如田野翁。shú yún èr qiān shí,xīn rú tián yě wēng。

步东坡

白居易

朝上东坡步,夕上东坡步。cháo shàng dōng pō bù,xī shàng dōng pō bù。
东坡何所爱,爱此新成树。dōng pō hé suǒ ài,ài cǐ xīn chéng shù。
种植当岁初,滋荣及春暮。zhǒng zhí dāng suì chū,zī róng jí chūn mù。
信意取次栽,无行亦无数。xìn yì qǔ cì zāi,wú xíng yì wú shù。
绿阴斜景转,芳气微风度。lǜ yīn xié jǐng zhuǎn,fāng qì wēi fēng dù。
新叶鸟下来,萎花蝶飞去。xīn yè niǎo xià lái,wēi huā dié fēi qù。
闲携斑竹杖,徐曳黄麻屦。xián xié bān zhú zhàng,xú yè huáng má jù。
欲识往来频,青芜成白路。yù shí wǎng lái pín,qīng wú chéng bái lù。

徵秋税毕题郡南亭

白居易

高城直下视,蠢蠢见巴蛮。gāo chéng zhí xià shì,chǔn chǔn jiàn bā mán。
安可施政教,尚不通语言。ān kě shī zhèng jiào,shàng bù tōng yǔ yán。
且喜赋敛毕,幸闻闾井安。qiě xǐ fù liǎn bì,xìng wén lǘ jǐng ān。
岂伊循良化,赖此丰登年。qǐ yī xún liáng huà,lài cǐ fēng dēng nián。
案牍既简少,池馆亦清闲。àn dú jì jiǎn shǎo,chí guǎn yì qīng xián。
秋雨檐果落,夕钟林鸟还。qiū yǔ yán guǒ luò,xī zhōng lín niǎo hái。
南亭日潇洒,偃卧恣疏顽。nán tíng rì xiāo sǎ,yǎn wò zì shū wán。

蚊蟆

白居易

巴徼炎毒早,二月蚊蟆生。bā jiǎo yán dú zǎo,èr yuè wén má shēng。
咂肤拂不去,绕耳薨薨声。zā fū fú bù qù,rào ěr hōng hōng shēng。
斯物颇微细,中人初甚轻。sī wù pǒ wēi xì,zhōng rén chū shén qīng。
如有肤受谮,久则疮痏成。rú yǒu fū shòu zèn,jiǔ zé chuāng wěi chéng。
痏成无奈何,所要防其萌。wěi chéng wú nài hé,suǒ yào fáng qí méng。
么虫何足道,潜喻儆人情。me chóng hé zú dào,qián yù jǐng rén qíng。