古诗词

白居易

自问此心呈诸老伴

白居易

朝问此心何所思,暮问此心何所为。cháo wèn cǐ xīn hé suǒ sī,mù wèn cǐ xīn hé suǒ wèi。
不入公门慵敛手,不看人面免低眉。bù rù gōng mén yōng liǎn shǒu,bù kàn rén miàn miǎn dī méi。
居士室间眠得所,少年场上饮非宜。jū shì shì jiān mián dé suǒ,shǎo nián chǎng shàng yǐn fēi yí。
闲谈亹亹留诸老,美酝徐徐进一卮。xián tán wěi wěi liú zhū lǎo,měi yùn xú xú jìn yī zhī。
心未曾求过分事,身常少有不安时。xīn wèi céng qiú guò fēn shì,shēn cháng shǎo yǒu bù ān shí。
此心除自谋身外,更问其馀尽不知。cǐ xīn chú zì móu shēn wài,gèng wèn qí yú jǐn bù zhī。

贺雨

白居易

皇帝嗣宝历,元和三年冬。huáng dì sì bǎo lì,yuán hé sān nián dōng。
自冬及春暮,不雨旱爞爞。zì dōng jí chūn mù,bù yǔ hàn chóng chóng。
上心念下民,惧岁成灾凶。shàng xīn niàn xià mín,jù suì chéng zāi xiōng。
遂下罪己诏,殷勤告万邦。suì xià zuì jǐ zhào,yīn qín gào wàn bāng。
帝曰予一人,继天承祖宗。dì yuē yǔ yī rén,jì tiān chéng zǔ zōng。
忧勤不遑宁,夙夜心忡忡。yōu qín bù huáng níng,sù yè xīn chōng chōng。
元年诛刘辟,一举靖巴邛。yuán nián zhū liú pì,yī jǔ jìng bā qióng。
二年戮李锜,不战安江东。èr nián lù lǐ qí,bù zhàn ān jiāng dōng。
顾惟眇眇德,遽有巍巍功。gù wéi miǎo miǎo dé,jù yǒu wēi wēi gōng。
或者天降沴,无乃儆予躬。huò zhě tiān jiàng lì,wú nǎi jǐng yǔ gōng。
上思答天戒,下思致时邕。shàng sī dá tiān jiè,xià sī zhì shí yōng。
莫如率其身,慈和与俭恭。mò rú lǜ qí shēn,cí hé yǔ jiǎn gōng。
乃命罢进献,乃命赈饥穷。nǎi mìng bà jìn xiàn,nǎi mìng zhèn jī qióng。
宥死降五刑,责己宽三农。yòu sǐ jiàng wǔ xíng,zé jǐ kuān sān nóng。
宫女出宣徽,厩马减飞龙。gōng nǚ chū xuān huī,jiù mǎ jiǎn fēi lóng。
庶政靡不举,皆出自宸衷。shù zhèng mí bù jǔ,jiē chū zì chén zhōng。
奔腾道路人,伛偻田野翁。bēn téng dào lù rén,yǔ lóu tián yě wēng。
欢呼相告报,感泣涕沾胸。huān hū xiāng gào bào,gǎn qì tì zhān xiōng。
顺人人心悦,先天天意从。shùn rén rén xīn yuè,xiān tiān tiān yì cóng。
诏下才七日,和气生冲融。zhào xià cái qī rì,hé qì shēng chōng róng。
凝为油油云,散作习习风。níng wèi yóu yóu yún,sàn zuò xí xí fēng。
昼夜三日雨,凄凄复蒙蒙。zhòu yè sān rì yǔ,qī qī fù méng méng。
万心春熙熙,百谷青芃芃。wàn xīn chūn xī xī,bǎi gǔ qīng péng péng。
人变愁为喜,岁易俭为丰。rén biàn chóu wèi xǐ,suì yì jiǎn wèi fēng。
乃知王者心,忧乐与众同。nǎi zhī wáng zhě xīn,yōu lè yǔ zhòng tóng。
皇天与后土,所感无不通。huáng tiān yǔ hòu tǔ,suǒ gǎn wú bù tōng。
冠佩何锵锵,将相及王公。guān pèi hé qiāng qiāng,jiāng xiāng jí wáng gōng。
蹈舞呼万岁,列贺明庭中。dǎo wǔ hū wàn suì,liè hè míng tíng zhōng。
小臣诚愚陋,职忝金銮宫。xiǎo chén chéng yú lòu,zhí tiǎn jīn luán gōng。
稽首再三拜,一言献天聪。jī shǒu zài sān bài,yī yán xiàn tiān cōng。
君以明为圣,臣以直为忠。jūn yǐ míng wèi shèng,chén yǐ zhí wèi zhōng。
敢贺有其始,亦愿有其终。gǎn hè yǒu qí shǐ,yì yuàn yǒu qí zhōng。

读张籍古乐府

白居易

张君何为者,业文三十春。zhāng jūn hé wèi zhě,yè wén sān shí chūn。
尤工乐府诗,举代少其伦。yóu gōng lè fǔ shī,jǔ dài shǎo qí lún。
为诗意如何,六义互铺陈。wèi shī yì rú hé,liù yì hù pù chén。
风雅比兴外,未尝著空文。fēng yǎ bǐ xīng wài,wèi cháng zhù kōng wén。
读君学仙诗,可讽放佚君。dú jūn xué xiān shī,kě fěng fàng yì jūn。
读君董公诗,可诲贪暴臣。dú jūn dǒng gōng shī,kě huì tān bào chén。
读君商女诗,可感悍妇仁。dú jūn shāng nǚ shī,kě gǎn hàn fù rén。
读君勤齐诗,可劝薄夫敦。dú jūn qín qí shī,kě quàn báo fū dūn。
上可裨教化,舒之济万民。shàng kě bì jiào huà,shū zhī jì wàn mín。
下可理情性,卷之善一身。xià kě lǐ qíng xìng,juǎn zhī shàn yī shēn。
始从青衿岁,迨此白发新。shǐ cóng qīng jīn suì,dài cǐ bái fā xīn。
日夜秉笔吟,心苦力亦勤。rì yè bǐng bǐ yín,xīn kǔ lì yì qín。
时无采诗官,委弃如泥尘。shí wú cǎi shī guān,wěi qì rú ní chén。
恐君百岁后,灭没人不闻。kǒng jūn bǎi suì hòu,miè méi rén bù wén。
愿藏中秘书,百代不湮沦。yuàn cáng zhōng mì shū,bǎi dài bù yān lún。
愿播内乐府,时得闻至尊。yuàn bō nèi lè fǔ,shí dé wén zhì zūn。
言者志之苗,行者文之根。yán zhě zhì zhī miáo,xíng zhě wén zhī gēn。
所以读君诗,亦知君为人。suǒ yǐ dú jūn shī,yì zhī jūn wèi rén。
如何欲五十,官小身贱贫。rú hé yù wǔ shí,guān xiǎo shēn jiàn pín。
病眼街西住,无人行到门。bìng yǎn jiē xī zhù,wú rén xíng dào mén。

哭孔戡

白居易

洛阳谁不死,戡死闻长安。luò yáng shuí bù sǐ,kān sǐ wén zhǎng ān。
我是知戡者,闻之涕泫然。wǒ shì zhī kān zhě,wén zhī tì xuàn rán。
戡佐山东军,非义不可干。kān zuǒ shān dōng jūn,fēi yì bù kě gàn。
拂衣向西来,其道直如弦。fú yī xiàng xī lái,qí dào zhí rú xián。
从事得如此,人人以为难。cóng shì dé rú cǐ,rén rén yǐ wèi nán。
人言明明代,合置在朝端。rén yán míng míng dài,hé zhì zài cháo duān。
或望居谏司,有事戡必言。huò wàng jū jiàn sī,yǒu shì kān bì yán。
或望居宪府,有邪戡必弹。huò wàng jū xiàn fǔ,yǒu xié kān bì dàn。
惜哉两不谐,没齿为闲官。xī zāi liǎng bù xié,méi chǐ wèi xián guān。
竟不得一日,謇謇立君前。jìng bù dé yī rì,jiǎn jiǎn lì jūn qián。
形骸随众人,敛葬北邙山。xíng hái suí zhòng rén,liǎn zàng běi máng shān。
平生刚肠内,直气归其间。píng shēng gāng cháng nèi,zhí qì guī qí jiān。
贤者为生民,生死悬在天。xián zhě wèi shēng mín,shēng sǐ xuán zài tiān。
谓天不爱人,胡为生其贤。wèi tiān bù ài rén,hú wèi shēng qí xián。
谓天果爱民,胡为夺其年。wèi tiān guǒ ài mín,hú wèi duó qí nián。
茫茫元化中,谁执如此权。máng máng yuán huà zhōng,shuí zhí rú cǐ quán。

凶宅

白居易

长安多大宅,列在街西东。zhǎng ān duō dà zhái,liè zài jiē xī dōng。
往往朱门内,房廊相对空。wǎng wǎng zhū mén nèi,fáng láng xiāng duì kōng。
枭鸣松桂树,狐藏兰菊丛。xiāo míng sōng guì shù,hú cáng lán jú cóng。
苍苔黄叶地,日暮多旋风。cāng tái huáng yè dì,rì mù duō xuán fēng。
前主为将相,得罪窜巴庸。qián zhǔ wèi jiāng xiāng,dé zuì cuàn bā yōng。
后主为公卿,寝疾殁其中。hòu zhǔ wèi gōng qīng,qǐn jí mò qí zhōng。
连延四五主,殃祸继相钟。lián yán sì wǔ zhǔ,yāng huò jì xiāng zhōng。
自从十年来,不利主人翁。zì cóng shí nián lái,bù lì zhǔ rén wēng。
风雨坏檐隙,蛇鼠穿墙墉。fēng yǔ huài yán xì,shé shǔ chuān qiáng yōng。
人凝不敢买,日毁土木功。rén níng bù gǎn mǎi,rì huǐ tǔ mù gōng。
嗟嗟俗人心,甚矣其愚蒙。jiē jiē sú rén xīn,shén yǐ qí yú méng。
旦恐灾将至,不思祸所从。dàn kǒng zāi jiāng zhì,bù sī huò suǒ cóng。
我今题此诗,欲悟迷者胸。wǒ jīn tí cǐ shī,yù wù mí zhě xiōng。
凡为大官人,年禄多高崇。fán wèi dà guān rén,nián lù duō gāo chóng。
权重持难久,位高势易穷。quán zhòng chí nán jiǔ,wèi gāo shì yì qióng。
骄者物之盈,老者数之终。jiāo zhě wù zhī yíng,lǎo zhě shù zhī zhōng。
四者如寇盗,日夜来相攻。sì zhě rú kòu dào,rì yè lái xiāng gōng。
假使居吉土,孰能保其躬。jiǎ shǐ jū jí tǔ,shú néng bǎo qí gōng。
因小以明大,借家可喻邦。yīn xiǎo yǐ míng dà,jiè jiā kě yù bāng。
周秦宅殽函,其宅非不同。zhōu qín zhái xiáo hán,qí zhái fēi bù tóng。
一兴八百年,一死望夷宫。yī xīng bā bǎi nián,yī sǐ wàng yí gōng。
寄语家与国,人凶非宅凶。jì yǔ jiā yǔ guó,rén xiōng fēi zhái xiōng。

梦仙

白居易

人有梦仙者,梦身升上清。rén yǒu mèng xiān zhě,mèng shēn shēng shàng qīng。
坐乘一白鹤,前引双红旌。zuò chéng yī bái hè,qián yǐn shuāng hóng jīng。
羽衣忽飘飘,玉鸾俄铮铮。yǔ yī hū piāo piāo,yù luán é zhēng zhēng。
半空直下视,人世尘冥冥。bàn kōng zhí xià shì,rén shì chén míng míng。
渐失乡国处,才分山水形。jiàn shī xiāng guó chù,cái fēn shān shuǐ xíng。
东海一片白,列岳五点青。dōng hǎi yī piàn bái,liè yuè wǔ diǎn qīng。
须臾群仙来,相引朝玉京。xū yú qún xiān lái,xiāng yǐn cháo yù jīng。
安期羡门辈,列侍如公卿。ān qī xiàn mén bèi,liè shì rú gōng qīng。
仰谒玉皇帝,稽首前致诚。yǎng yè yù huáng dì,jī shǒu qián zhì chéng。
帝言汝仙才,努力勿自轻。dì yán rǔ xiān cái,nǔ lì wù zì qīng。
却后十五年,期汝不死庭。què hòu shí wǔ nián,qī rǔ bù sǐ tíng。
再拜受斯言,既寤喜且惊。zài bài shòu sī yán,jì wù xǐ qiě jīng。
秘之不敢泄,誓志居岩扃。mì zhī bù gǎn xiè,shì zhì jū yán jiōng。
恩爱舍骨肉,饮食断膻腥。ēn ài shě gǔ ròu,yǐn shí duàn shān xīng。
朝餐云母散,夜吸沆瀣精。cháo cān yún mǔ sàn,yè xī hàng xiè jīng。
空山三十载,日望辎軿迎。kōng shān sān shí zài,rì wàng zī píng yíng。
前期过已久,鸾鹤无来声。qián qī guò yǐ jiǔ,luán hè wú lái shēng。
齿发日衰白,耳目减聪明。chǐ fā rì shuāi bái,ěr mù jiǎn cōng míng。
一朝同物化,身与粪壤并。yī cháo tóng wù huà,shēn yǔ fèn rǎng bìng。
神仙信有之,俗力非可营。shén xiān xìn yǒu zhī,sú lì fēi kě yíng。
苟无金骨相,不列丹台名。gǒu wú jīn gǔ xiāng,bù liè dān tái míng。
徒传辟谷法,虚受烧丹经。tú chuán pì gǔ fǎ,xū shòu shāo dān jīng。
只自取勤苦,百年终不成。zhǐ zì qǔ qín kǔ,bǎi nián zhōng bù chéng。
悲哉梦仙人,一梦误一生。bēi zāi mèng xiān rén,yī mèng wù yī shēng。

题海图屏风

白居易

海水无风时,波涛安悠悠。hǎi shuǐ wú fēng shí,bō tāo ān yōu yōu。
鳞介无小大,遂性各沈浮。lín jiè wú xiǎo dà,suì xìng gè shěn fú。
突兀海底鳌,首冠三神丘。tū wù hǎi dǐ áo,shǒu guān sān shén qiū。
钓网不能制,其来非一秋。diào wǎng bù néng zhì,qí lái fēi yī qiū。
或者不量力,谓兹鳌可求。huò zhě bù liàng lì,wèi zī áo kě qiú。
赑屃牵不动,纶绝沈其钩。bì xì qiān bù dòng,lún jué shěn qí gōu。
一鳌既顿颔,诸鳌齐掉头。yī áo jì dùn hàn,zhū áo qí diào tóu。
白涛与黑浪,呼吸绕咽喉。bái tāo yǔ hēi làng,hū xī rào yàn hóu。
喷风激飞廉,鼓波怒阳侯。pēn fēng jī fēi lián,gǔ bō nù yáng hóu。
鲸鲵得其便,张口欲吞舟。jīng ní dé qí biàn,zhāng kǒu yù tūn zhōu。
万里无活鳞,百川多倒流。wàn lǐ wú huó lín,bǎi chuān duō dào liú。
遂使江汉水,朝宗意亦休。suì shǐ jiāng hàn shuǐ,cháo zōng yì yì xiū。
苍然屏风上,此画良有由。cāng rán píng fēng shàng,cǐ huà liáng yǒu yóu。

羸骏

白居易

骅骝失其主,羸饿无人牧。huá liú shī qí zhǔ,léi è wú rén mù。
向风嘶一声,莽苍黄河曲。xiàng fēng sī yī shēng,mǎng cāng huáng hé qū。
蹋冰水畔立,卧雪冢间宿。tà bīng shuǐ pàn lì,wò xuě zhǒng jiān sù。
岁暮田野空,寒草不满腹。suì mù tián yě kōng,hán cǎo bù mǎn fù。
岂无市骏者,尽是凡人目。qǐ wú shì jùn zhě,jǐn shì fán rén mù。
相马失于瘦,遂遗千里足。xiāng mǎ shī yú shòu,suì yí qiān lǐ zú。
村中何扰扰,有吏徵刍粟。cūn zhōng hé rǎo rǎo,yǒu lì zhēng chú sù。
输彼军厩中,化作驽骀肉。shū bǐ jūn jiù zhōng,huà zuò nú dài ròu。

废琴

白居易

丝桐合为琴,中有太古声。sī tóng hé wèi qín,zhōng yǒu tài gǔ shēng。
古声澹无味,不称今人情。gǔ shēng dàn wú wèi,bù chēng jīn rén qíng。
玉徽光彩灭,朱弦尘土生。yù huī guāng cǎi miè,zhū xián chén tǔ shēng。
废弃来已久,遗音尚泠泠。fèi qì lái yǐ jiǔ,yí yīn shàng líng líng。
不辞为君弹,纵弹人不听。bù cí wèi jūn dàn,zòng dàn rén bù tīng。
何物使之然,羌笛与秦筝。hé wù shǐ zhī rán,qiāng dí yǔ qín zhēng。

李都尉古剑

白居易

古剑寒黯黯,铸来几千秋。gǔ jiàn hán àn àn,zhù lái jǐ qiān qiū。
白光纳日月,紫气排斗牛。bái guāng nà rì yuè,zǐ qì pái dòu niú。
有客借一观,爱之不敢求。yǒu kè jiè yī guān,ài zhī bù gǎn qiú。
湛然玉匣中,秋水澄不流。zhàn rán yù xiá zhōng,qiū shuǐ chéng bù liú。
至宝有本性,精刚无与俦。zhì bǎo yǒu běn xìng,jīng gāng wú yǔ chóu。
可使寸寸折,不能绕指柔。kě shǐ cùn cùn zhé,bù néng rào zhǐ róu。
愿快直士心,将断佞臣头。yuàn kuài zhí shì xīn,jiāng duàn nìng chén tóu。
不愿报小怨,夜半刺私雠。bù yuàn bào xiǎo yuàn,yè bàn cì sī chóu。
劝君慎所用,无作神兵羞。quàn jūn shèn suǒ yòng,wú zuò shén bīng xiū。

云居寺孤桐

白居易

一株青玉立,千叶绿云委。yī zhū qīng yù lì,qiān yè lǜ yún wěi。
亭亭五丈馀,高意犹未已。tíng tíng wǔ zhàng yú,gāo yì yóu wèi yǐ。
山僧年九十,清净老不死。shān sēng nián jiǔ shí,qīng jìng lǎo bù sǐ。
自云手种时,一棵青桐子。zì yún shǒu zhǒng shí,yī kē qīng tóng zi。
直从萌芽拔,高自毫末始。zhí cóng méng yá bá,gāo zì háo mò shǐ。
四面无附枝,中心有通理。sì miàn wú fù zhī,zhōng xīn yǒu tōng lǐ。
寄言立身者,孤直当如此。jì yán lì shēn zhě,gū zhí dāng rú cǐ。

京兆府新栽莲

白居易

污沟贮浊水,水上叶田田。wū gōu zhù zhuó shuǐ,shuǐ shàng yè tián tián。
我来一长叹,知是东溪莲。wǒ lái yī zhǎng tàn,zhī shì dōng xī lián。
下有青泥污,馨香无复全。xià yǒu qīng ní wū,xīn xiāng wú fù quán。
上有红尘扑,颜色不得鲜。shàng yǒu hóng chén pū,yán sè bù dé xiān。
物性犹如此,人事亦宜然。wù xìng yóu rú cǐ,rén shì yì yí rán。
托根非其所,不如遭弃捐。tuō gēn fēi qí suǒ,bù rú zāo qì juān。
昔在溪中日,花叶媚清涟。xī zài xī zhōng rì,huā yè mèi qīng lián。
今来不得地,憔悴府门前。jīn lái bù dé dì,qiáo cuì fǔ mén qián。

月夜登阁避暑

白居易

旱久炎气盛,中人若燔烧。hàn jiǔ yán qì shèng,zhōng rén ruò fán shāo。
青风隐何处,草树不动摇。qīng fēng yǐn hé chù,cǎo shù bù dòng yáo。
何以避暑气,无如出尘嚣。hé yǐ bì shǔ qì,wú rú chū chén xiāo。
行行都门外,佛阁正岧峣。xíng xíng dōu mén wài,fú gé zhèng tiáo yáo。
清凉近高生,烦热委静销。qīng liáng jìn gāo shēng,fán rè wěi jìng xiāo。
开襟当轩坐,意泰神飘飘。kāi jīn dāng xuān zuò,yì tài shén piāo piāo。
回看归路傍,禾黍尽枯焦。huí kàn guī lù bàng,hé shǔ jǐn kū jiāo。
独善诚有计,将何救旱苗。dú shàn chéng yǒu jì,jiāng hé jiù hàn miáo。

初授拾遗

白居易

奉诏登左掖,束带参朝议。fèng zhào dēng zuǒ yē,shù dài cān cháo yì。
何言初命卑,且脱风尘吏。hé yán chū mìng bēi,qiě tuō fēng chén lì。
杜甫陈子昂,才名括天地。dù fǔ chén zi áng,cái míng kuò tiān dì。
当时非不遇,尚无过斯位。dāng shí fēi bù yù,shàng wú guò sī wèi。
况余蹇薄者,宠至不自意。kuàng yú jiǎn báo zhě,chǒng zhì bù zì yì。
惊近白日光,惭非青云器。jīng jìn bái rì guāng,cán fēi qīng yún qì。
天子方从谏,朝廷无忌讳。tiān zi fāng cóng jiàn,cháo tíng wú jì huì。
岂不思匪躬,适遇时无事。qǐ bù sī fěi gōng,shì yù shí wú shì。
受命已旬月,饱食随班次。shòu mìng yǐ xún yuè,bǎo shí suí bān cì。
谏纸忽盈箱,对之终自愧。jiàn zhǐ hū yíng xiāng,duì zhī zhōng zì kuì。

赠元稹

白居易

自我从宦游,七年在长安。zì wǒ cóng huàn yóu,qī nián zài zhǎng ān。
所得惟元君,乃知定交难。suǒ dé wéi yuán jūn,nǎi zhī dìng jiāo nán。
岂无山上苗,径寸无岁寒。qǐ wú shān shàng miáo,jìng cùn wú suì hán。
岂无要津水,咫尺有波澜。qǐ wú yào jīn shuǐ,zhǐ chǐ yǒu bō lán。
之子异于是,久处誓不谖。zhī zi yì yú shì,jiǔ chù shì bù xuān。
无波古井水,有节秋竹竿。wú bō gǔ jǐng shuǐ,yǒu jié qiū zhú gān。
一为同心友,三及芳岁阑。yī wèi tóng xīn yǒu,sān jí fāng suì lán。
花下鞍马游,雪中杯酒欢。huā xià ān mǎ yóu,xuě zhōng bēi jiǔ huān。
衡门相逢迎,不具带与冠。héng mén xiāng féng yíng,bù jù dài yǔ guān。
春风日高睡,秋月夜深看。chūn fēng rì gāo shuì,qiū yuè yè shēn kàn。
不为同登科,不为同署官。bù wèi tóng dēng kē,bù wèi tóng shǔ guān。
所合在方寸,心源无异端。suǒ hé zài fāng cùn,xīn yuán wú yì duān。

哭刘敦质

白居易

小树两株柏,新土三尺坟。xiǎo shù liǎng zhū bǎi,xīn tǔ sān chǐ fén。
苍苍白露草,此地哭刘君。cāng cāng bái lù cǎo,cǐ dì kū liú jūn。
哭君岂无辞,辞云君子人。kū jūn qǐ wú cí,cí yún jūn zi rén。
如何天不吊,穷悴至终身。rú hé tiān bù diào,qióng cuì zhì zhōng shēn。
愚者多贵寿,贤者独贱迍。yú zhě duō guì shòu,xián zhě dú jiàn zhūn。
龙亢彼无悔,蠖屈此不伸。lóng kàng bǐ wú huǐ,huò qū cǐ bù shēn。
哭罢持此辞,吾将诘羲文。kū bà chí cǐ cí,wú jiāng jí xī wén。

答友问

白居易

大圭廉不割,利剑用不缺。dà guī lián bù gē,lì jiàn yòng bù quē。
当其斩马时,良玉不如铁。dāng qí zhǎn mǎ shí,liáng yù bù rú tiě。
置铁在洪炉,铁消易如雪。zhì tiě zài hóng lú,tiě xiāo yì rú xuě。
良玉同其中,三日烧不热。liáng yù tóng qí zhōng,sān rì shāo bù rè。
君疑才与德,咏此知优劣。jūn yí cái yǔ dé,yǒng cǐ zhī yōu liè。

杂兴三首

白居易

楚王多内宠,倾国选嫔妃。chǔ wáng duō nèi chǒng,qīng guó xuǎn pín fēi。
又爱从禽乐,驰骋每相随。yòu ài cóng qín lè,chí chěng měi xiāng suí。
锦韝臂花隼,罗袂控金羁。jǐn gōu bì huā sǔn,luó mèi kòng jīn jī。
遂习宫中女,皆如马上儿。suì xí gōng zhōng nǚ,jiē rú mǎ shàng ér。
色禽合为荒,刑政两已衰。sè qín hé wèi huāng,xíng zhèng liǎng yǐ shuāi。
云梦春仍猎,章华夜不归。yún mèng chūn réng liè,zhāng huá yè bù guī。
东风二月天,春雁正离离。dōng fēng èr yuè tiān,chūn yàn zhèng lí lí。
美人挟银镝,一发叠双飞。měi rén xié yín dī,yī fā dié shuāng fēi。
飞鸿惊断行,敛翅避蛾眉。fēi hóng jīng duàn xíng,liǎn chì bì é méi。
君王顾之笑,弓箭生光辉。jūn wáng gù zhī xiào,gōng jiàn shēng guāng huī。
回眸语君曰,昔闻庄王时。huí móu yǔ jūn yuē,xī wén zhuāng wáng shí。
有一愚夫人,其名曰樊姬。yǒu yī yú fū rén,qí míng yuē fán jī。
不有此游乐,三载断鲜肥。bù yǒu cǐ yóu lè,sān zài duàn xiān féi。

杂兴三首

白居易

越国政初荒,越天旱不已。yuè guó zhèng chū huāng,yuè tiān hàn bù yǐ。
风日燥水田,水涸尘飞起。fēng rì zào shuǐ tián,shuǐ hé chén fēi qǐ。
国中新下令,官渠禁流水。guó zhōng xīn xià lìng,guān qú jìn liú shuǐ。
流水不入田,壅入王宫里。liú shuǐ bù rù tián,yōng rù wáng gōng lǐ。
馀波养鱼鸟,倒影浮楼雉。yú bō yǎng yú niǎo,dào yǐng fú lóu zhì。
澹滟九折池,萦回十馀里。dàn yàn jiǔ zhé chí,yíng huí shí yú lǐ。
四月芰荷发,越王日游嬉。sì yuè jì hé fā,yuè wáng rì yóu xī。
左右好风来,香动芙蓉蕊。zuǒ yòu hǎo fēng lái,xiāng dòng fú róng ruǐ。
但爱芙蓉香,又种芙蓉子。dàn ài fú róng xiāng,yòu zhǒng fú róng zi。
不念阊门外,千里稻苗死。bù niàn chāng mén wài,qiān lǐ dào miáo sǐ。

杂兴三首

白居易

吴王心日侈,服玩尽奇瑰。wú wáng xīn rì chǐ,fú wán jǐn qí guī。
身卧翠羽帐,手持红玉杯。shēn wò cuì yǔ zhàng,shǒu chí hóng yù bēi。
冠垂明月珠,带束通天犀。guān chuí míng yuè zhū,dài shù tōng tiān xī。
行动自矜顾,数步一裴回。xíng dòng zì jīn gù,shù bù yī péi huí。
小人知所好,怀宝四方来。xiǎo rén zhī suǒ hǎo,huái bǎo sì fāng lái。
奸邪得藉手,从此幸门开。jiān xié dé jí shǒu,cóng cǐ xìng mén kāi。
古称国之宝,谷米与贤才。gǔ chēng guó zhī bǎo,gǔ mǐ yǔ xián cái。
今看君王眼,视之如尘灰。jīn kàn jūn wáng yǎn,shì zhī rú chén huī。
伍员谏已死,浮尸去不回。wǔ yuán jiàn yǐ sǐ,fú shī qù bù huí。
姑苏台下草,麋鹿暗生麑。gū sū tái xià cǎo,mí lù àn shēng ní。