古诗词

温庭筠

寄河南

温庭筠

十载归来鬓未凋,玳簪珠履见常僚。shí zài guī lái bìn wèi diāo,dài zān zhū lǚ jiàn cháng liáo。
岂关名利分荣路,自有才华作庆霄。qǐ guān míng lì fēn róng lù,zì yǒu cái huá zuò qìng xiāo。
鸟影参差经上苑,骑声断续过中桥。niǎo yǐng cān chà jīng shàng yuàn,qí shēng duàn xù guò zhōng qiáo。
夕阳亭畔山如画,应念田歌正寂寥。xī yáng tíng pàn shān rú huà,yīng niàn tián gē zhèng jì liáo。

赠知音

温庭筠

翠羽花冠碧树鸡,未明先向短墙啼。cuì yǔ huā guān bì shù jī,wèi míng xiān xiàng duǎn qiáng tí。
窗间谢女青蛾敛,门外萧郎白马嘶。chuāng jiān xiè nǚ qīng é liǎn,mén wài xiāo láng bái mǎ sī。
星汉渐移庭竹影,露珠犹缀野花迷。xīng hàn jiàn yí tíng zhú yǐng,lù zhū yóu zhuì yě huā mí。
景阳宫里钟初动,不语垂鞭上柳堤。jǐng yáng gōng lǐ zhōng chū dòng,bù yǔ chuí biān shàng liǔ dī。

过陈琳墓

温庭筠

曾于青史见遗文,今日飘蓬过古坟。céng yú qīng shǐ jiàn yí wén,jīn rì piāo péng guò gǔ fén。
词客有灵应识我,霸才无主始怜君。cí kè yǒu líng yīng shí wǒ,bà cái wú zhǔ shǐ lián jūn。
石麟埋没藏春草,铜雀荒凉对暮云。shí lín mái méi cáng chūn cǎo,tóng què huāng liáng duì mù yún。
莫怪临风倍惆怅,欲将书剑学从军。mò guài lín fēng bèi chóu chàng,yù jiāng shū jiàn xué cóng jūn。

题崔公池旧游

温庭筠

皎镜方塘菡萏秋,此来重见采莲舟。jiǎo jìng fāng táng hàn dàn qiū,cǐ lái zhòng jiàn cǎi lián zhōu。
谁能不逐当年乐,还恐添成异日愁。shuí néng bù zhú dāng nián lè,hái kǒng tiān chéng yì rì chóu。
红艳影多风袅袅,碧空云断水悠悠。hóng yàn yǐng duō fēng niǎo niǎo,bì kōng yún duàn shuǐ yōu yōu。
檐前依旧青山色,尽日无人独上楼。yán qián yī jiù qīng shān sè,jǐn rì wú rén dú shàng lóu。

回中作

温庭筠

苍莽寒空远色愁,呜呜戍角上高楼。cāng mǎng hán kōng yuǎn sè chóu,wū wū shù jiǎo shàng gāo lóu。
吴姬怨思吹双管,燕客悲歌别五侯。wú jī yuàn sī chuī shuāng guǎn,yàn kè bēi gē bié wǔ hóu。
千里关山边草暮,一星烽火朔云秋。qiān lǐ guān shān biān cǎo mù,yī xīng fēng huǒ shuò yún qiū。
夜来霜重西风起,陇水无声冻不流。yè lái shuāng zhòng xī fēng qǐ,lǒng shuǐ wú shēng dòng bù liú。

西江上送渔父

温庭筠

却逐严光向若耶,钓轮菱棹寄年华。què zhú yán guāng xiàng ruò yé,diào lún líng zhào jì nián huá。
三秋梅雨愁枫叶,一夜篷舟宿苇花。sān qiū méi yǔ chóu fēng yè,yī yè péng zhōu sù wěi huā。
不见水云应有梦,偶随鸥鹭便成家。bù jiàn shuǐ yún yīng yǒu mèng,ǒu suí ōu lù biàn chéng jiā。
白蘋风起楼船暮,江燕双双五两斜。bái píng fēng qǐ lóu chuán mù,jiāng yàn shuāng shuāng wǔ liǎng xié。

经故秘书崔监扬州南塘旧居

温庭筠

昔年曾识范安成,松竹风姿鹤性情。xī nián céng shí fàn ān chéng,sōng zhú fēng zī hè xìng qíng。
西掖曙河横漏响,北山秋月照江声。xī yē shǔ hé héng lòu xiǎng,běi shān qiū yuè zhào jiāng shēng。
乘舟觅吏经舆县,为酒求官得步兵。chéng zhōu mì lì jīng yú xiàn,wèi jiǔ qiú guān dé bù bīng。
千顷水流通故墅,至今留得谢公名。qiān qǐng shuǐ liú tōng gù shù,zhì jīn liú dé xiè gōng míng。

七夕

温庭筠

鹊归燕去两悠悠,青琐西南月似钩。què guī yàn qù liǎng yōu yōu,qīng suǒ xī nán yuè shì gōu。
天上岁时星右转,世间离别水东流。tiān shàng suì shí xīng yòu zhuǎn,shì jiān lí bié shuǐ dōng liú。
金风入树千门夜,银汉横空万象秋。jīn fēng rù shù qiān mén yè,yín hàn héng kōng wàn xiàng qiū。
苏小横塘通桂楫,未应清浅隔牵牛。sū xiǎo héng táng tōng guì jí,wèi yīng qīng qiǎn gé qiān niú。

和友人题壁

温庭筠

冲尚犹来出范围,肯将经世作风徽。chōng shàng yóu lái chū fàn wéi,kěn jiāng jīng shì zuò fēng huī。
三台位缺严陵卧,百战功高范蠡归。sān tái wèi quē yán líng wò,bǎi zhàn gōng gāo fàn lí guī。
自欲一鸣惊鹤寝,不应孤愤学牛衣。zì yù yī míng jīng hè qǐn,bù yīng gū fèn xué niú yī。
西州未有看棋暇,涧户何由得掩扉。xī zhōu wèi yǒu kàn qí xiá,jiàn hù hé yóu dé yǎn fēi。

春日将欲东归寄新及第苗绅先辈

温庭筠

几年辛苦与君同,得丧悲欢尽是空。jǐ nián xīn kǔ yǔ jūn tóng,dé sàng bēi huān jǐn shì kōng。
犹喜故人先折桂,自怜羁客尚飘蓬。yóu xǐ gù rén xiān zhé guì,zì lián jī kè shàng piāo péng。
三春月照千山道,十日花开一夜风。sān chūn yuè zhào qiān shān dào,shí rì huā kāi yī yè fēng。
知有杏园无路入,马前惆怅满枝红。zhī yǒu xìng yuán wú lù rù,mǎ qián chóu chàng mǎn zhī hóng。

经李徵君故居

温庭筠

露浓烟重草萋萋,树映阑干柳拂堤。lù nóng yān zhòng cǎo qī qī,shù yìng lán gàn liǔ fú dī。
一院落花无客醉,五更残月有莺啼。yī yuàn luò huā wú kè zuì,wǔ gèng cán yuè yǒu yīng tí。
芳筵想像情难尽,故榭荒凉路已迷。fāng yán xiǎng xiàng qíng nán jǐn,gù xiè huāng liáng lù yǐ mí。
惆怅羸骖往来惯,每经门巷亦长嘶。chóu chàng léi cān wǎng lái guàn,měi jīng mén xiàng yì zhǎng sī。

送崔郎中

温庭筠

一别黔巫似断弦,故交东去更凄然。yī bié qián wū shì duàn xián,gù jiāo dōng qù gèng qī rán。
心游目送三千里,雨散云飞二十年。xīn yóu mù sòng sān qiān lǐ,yǔ sàn yún fēi èr shí nián。
发迹岂劳天上桂,属词还得幕中莲。fā jì qǐ láo tiān shàng guì,shǔ cí hái dé mù zhōng lián。
相思休话长安远,江月随人处处圆。xiāng sī xiū huà zhǎng ān yuǎn,jiāng yuè suí rén chù chù yuán。

经旧游

温庭筠

珠箔金钩对彩桥,昔年于此见娇娆。zhū bó jīn gōu duì cǎi qiáo,xī nián yú cǐ jiàn jiāo ráo。
香灯怅望飞琼鬓,凉月殷勤碧玉箫。xiāng dēng chàng wàng fēi qióng bìn,liáng yuè yīn qín bì yù xiāo。
屏倚故窗山六扇,柳垂寒砌露千条。píng yǐ gù chuāng shān liù shàn,liǔ chuí hán qì lù qiān tiáo。
坏墙经雨苍苔遍,拾得当时旧翠翘。huài qiáng jīng yǔ cāng tái biàn,shí dé dāng shí jiù cuì qiào。

老君庙

温庭筠

紫气氤氲捧半岩,莲峰仙掌共巉巉。zǐ qì yīn yūn pěng bàn yán,lián fēng xiān zhǎng gòng chán chán。
庙前晚色连寒水,天外斜阳带远帆。miào qián wǎn sè lián hán shuǐ,tiān wài xié yáng dài yuǎn fān。
百二关山扶玉座,五千文字閟瑶缄。bǎi èr guān shān fú yù zuò,wǔ qiān wén zì bì yáo jiān。
自怜金骨无人识,知有飞龟在石函。zì lián jīn gǔ wú rén shí,zhī yǒu fēi guī zài shí hán。

和友人

温庭筠

月缺花残莫怆然,花须终发月终圆。yuè quē huā cán mò chuàng rán,huā xū zhōng fā yuè zhōng yuán。
更能何事销芳念,亦有浓华委逝川。gèng néng hé shì xiāo fāng niàn,yì yǒu nóng huá wěi shì chuān。
一曲艳歌留婉转,九原春草妒婵娟。yī qū yàn gē liú wǎn zhuǎn,jiǔ yuán chūn cǎo dù chán juān。
王孙莫学多情客,自古多情损少年。wáng sūn mò xué duō qíng kè,zì gǔ duō qíng sǔn shǎo nián。

山中与诸道友夜坐闻边防不宁因示同志

温庭筠

龙砂铁马犯烟尘,迹近群鸥意倍亲。lóng shā tiě mǎ fàn yān chén,jì jìn qún ōu yì bèi qīn。
风卷蓬根屯戊己,月移松影守庚申。fēng juǎn péng gēn tún wù jǐ,yuè yí sōng yǐng shǒu gēng shēn。
韬钤岂足为经济,岩壑何尝是隐沦。tāo qián qǐ zú wèi jīng jì,yán hè hé cháng shì yǐn lún。
心许故人知此意,古来知者竟谁人。xīn xǔ gù rén zhī cǐ yì,gǔ lái zhī zhě jìng shuí rén。

题裴晋公林亭

温庭筠

谢傅林亭暑气微,山丘零落閟音徽。xiè fù lín tíng shǔ qì wēi,shān qiū líng luò bì yīn huī。
东山终为苍生起,南浦虚言白首归。dōng shān zhōng wèi cāng shēng qǐ,nán pǔ xū yán bái shǒu guī。
池凤已传春水浴,渚禽犹带夕阳飞。chí fèng yǐ chuán chūn shuǐ yù,zhǔ qín yóu dài xī yáng fēi。
悠然到此忘情处,一日何妨有万几。yōu rán dào cǐ wàng qíng chù,yī rì hé fáng yǒu wàn jǐ。

休浣日西掖谒所知

温庭筠

赤墀高阁自从容,玉女窗扉报曙钟。chì chí gāo gé zì cóng róng,yù nǚ chuāng fēi bào shǔ zhōng。
日丽九门青锁闼,雨晴双阙翠微峰。rì lì jiǔ mén qīng suǒ tà,yǔ qíng shuāng quē cuì wēi fēng。
毫端蕙露滋仙草,琴上薰风入禁松。háo duān huì lù zī xiān cǎo,qín shàng xūn fēng rù jìn sōng。
荀令凤池春婉娩,好将馀润变鱼龙。xún lìng fèng chí chūn wǎn miǎn,hǎo jiāng yú rùn biàn yú lóng。

博山

温庭筠

博山香重欲成云,锦段机丝妒鄂君。bó shān xiāng zhòng yù chéng yún,jǐn duàn jī sī dù è jūn。
粉蝶团飞花转影,彩鸳双泳水生纹。fěn dié tuán fēi huā zhuǎn yǐng,cǎi yuān shuāng yǒng shuǐ shēng wén。
青楼二月春将半,碧瓦千家日未曛。qīng lóu èr yuè chūn jiāng bàn,bì wǎ qiān jiā rì wèi xūn。
见说杨朱无限泪,岂能空为路岐分。jiàn shuō yáng zhū wú xiàn lèi,qǐ néng kōng wèi lù qí fēn。

送卢处士

温庭筠

羡君东去见残梅,唯有王孙独未回。xiàn jūn dōng qù jiàn cán méi,wéi yǒu wáng sūn dú wèi huí。
吴苑夕阳明古堞,越宫春草上高台。wú yuàn xī yáng míng gǔ dié,yuè gōng chūn cǎo shàng gāo tái。
波生野水雁初下,风满驿楼潮欲来。bō shēng yě shuǐ yàn chū xià,fēng mǎn yì lóu cháo yù lái。
试逐渔舟看雪浪,几多江燕荇花开。shì zhú yú zhōu kàn xuě làng,jǐ duō jiāng yàn xìng huā kāi。