古诗词

温庭筠

寄崔先生

温庭筠

往年江海别元卿,家近山阳古郡城。wǎng nián jiāng hǎi bié yuán qīng,jiā jìn shān yáng gǔ jùn chéng。
莲浦香中离席散,柳堤风里钓船横。lián pǔ xiāng zhōng lí xí sàn,liǔ dī fēng lǐ diào chuán héng。
星霜荏苒无音信,烟水微茫变姓名。xīng shuāng rěn rǎn wú yīn xìn,yān shuǐ wēi máng biàn xìng míng。
菰黍正肥鱼正美,五侯门下负平生。gū shǔ zhèng féi yú zhèng měi,wǔ hóu mén xià fù píng shēng。

敬答李先生

温庭筠

七里滩声舜庙前,杏花初盛草芊芊。qī lǐ tān shēng shùn miào qián,xìng huā chū shèng cǎo qiān qiān。
绿昏晴气春风岸,红漾轻纶野水天。lǜ hūn qíng qì chūn fēng àn,hóng yàng qīng lún yě shuǐ tiān。
不为伤离成极望,更因行乐惜流年。bù wèi shāng lí chéng jí wàng,gèng yīn xíng lè xī liú nián。
一瓢无事麛裘暖,手弄溪波坐钓船。yī piáo wú shì mí qiú nuǎn,shǒu nòng xī bō zuò diào chuán。

牡丹二首其二

温庭筠

水漾晴红压叠波,晓来金粉覆庭莎。shuǐ yàng qíng hóng yā dié bō,xiǎo lái jīn fěn fù tíng shā。
裁成艳思偏应巧,分得春光最数多。cái chéng yàn sī piān yīng qiǎo,fēn dé chūn guāng zuì shù duō。
欲绽似含双靥笑,正繁疑有一声歌。yù zhàn shì hán shuāng yè xiào,zhèng fán yí yǒu yī shēng gē。
华堂客散帘垂地,想凭阑干敛翠蛾。huá táng kè sàn lián chuí dì,xiǎng píng lán gàn liǎn cuì é。

反生桃花发因题

温庭筠

疾眼逢春四壁空,夜来山雪破东风。jí yǎn féng chūn sì bì kōng,yè lái shān xuě pò dōng fēng。
未知王母千年熟,且共刘郎一笑同。wèi zhī wáng mǔ qiān nián shú,qiě gòng liú láng yī xiào tóng。
已落又开横晚翠,似无如有带朝红。yǐ luò yòu kāi héng wǎn cuì,shì wú rú yǒu dài cháo hóng。
僧虔蜡炬高三尺,莫惜连宵照露丛。sēng qián là jù gāo sān chǐ,mò xī lián xiāo zhào lù cóng。

杏花

温庭筠

红花初绽雪花繁,重叠高低满小园。hóng huā chū zhàn xuě huā fán,zhòng dié gāo dī mǎn xiǎo yuán。
正见盛时犹怅望,岂堪开处已缤翻。zhèng jiàn shèng shí yóu chàng wàng,qǐ kān kāi chù yǐ bīn fān。
情为世累诗千首,醉是吾乡酒一樽。qíng wèi shì lèi shī qiān shǒu,zuì shì wú xiāng jiǔ yī zūn。
杳杳艳歌春日午,出墙何处隔朱门。yǎo yǎo yàn gē chūn rì wǔ,chū qiáng hé chù gé zhū mén。

和太常杜少卿东都修行里有嘉莲

温庭筠

春秋罢注直铜龙,旧宅嘉莲照水红。chūn qiū bà zhù zhí tóng lóng,jiù zhái jiā lián zhào shuǐ hóng。
两处龟巢清露里,一时鱼跃翠茎东。liǎng chù guī cháo qīng lù lǐ,yī shí yú yuè cuì jīng dōng。
同心表瑞荀池上,半面分妆乐镜中。tóng xīn biǎo ruì xún chí shàng,bàn miàn fēn zhuāng lè jìng zhōng。
应为临川多丽句,故持重艳向西风。yīng wèi lín chuān duō lì jù,gù chí zhòng yàn xiàng xī fēng。

自有扈至京师已后朱樱之期

温庭筠

露圆霞赤数千枝,银笼谁家寄所思。lù yuán xiá chì shù qiān zhī,yín lóng shuí jiā jì suǒ sī。
秦苑飞禽谙熟早,杜陵游客恨来迟。qín yuàn fēi qín ān shú zǎo,dù líng yóu kè hèn lái chí。
空看翠幄成阴日,不见红珠满树时。kōng kàn cuì wò chéng yīn rì,bù jiàn hóng zhū mǎn shù shí。
尽日徘徊浓影下,只应重作钓鱼期。jǐn rì pái huái nóng yǐng xià,zhǐ yīng zhòng zuò diào yú qī。

题李卫公诗二首

温庭筠

蒿棘深春卫国门,九年于此盗乾坤。hāo jí shēn chūn wèi guó mén,jiǔ nián yú cǐ dào qián kūn。
两行密疏倾天下,一夜阴谋达至尊。liǎng xíng mì shū qīng tiān xià,yī yè yīn móu dá zhì zūn。
肉视具僚忘匕箸,气吞同列削寒温。ròu shì jù liáo wàng bǐ zhù,qì tūn tóng liè xuē hán wēn。
当时谁是承恩者,肯有馀波达鬼村。dāng shí shuí shì chéng ēn zhě,kěn yǒu yú bō dá guǐ cūn。

题李卫公诗二首

温庭筠

势欲凌云威触天,权倾诸夏力排山。shì yù líng yún wēi chù tiān,quán qīng zhū xià lì pái shān。
三年骥尾有人附,一日龙须无路攀。sān nián jì wěi yǒu rén fù,yī rì lóng xū wú lù pān。
画閤不开梁燕去,朱门罢扫乳鸦还。huà gé bù kāi liáng yàn qù,zhū mén bà sǎo rǔ yā hái。
千岩万壑应惆怅,流水斜倾出武关。qiān yán wàn hè yīng chóu chàng,liú shuǐ xié qīng chū wǔ guān。

地肺

温庭筠

冉冉花明岸,涓涓水绕山。rǎn rǎn huā míng àn,juān juān shuǐ rào shān。
几时抛俗事,来共白云闲。jǐ shí pāo sú shì,lái gòng bái yún xián。

碧涧驿晓思

温庭筠

香灯伴残梦,楚国在天涯。xiāng dēng bàn cán mèng,chǔ guó zài tiān yá。
月落子规歇,满庭山杏花。yuè luò zi guī xiē,mǎn tíng shān xìng huā。

光风亭夜宴妓有醉殴者

温庭筠

吴国初成阵,王家欲解围。wú guó chū chéng zhèn,wáng jiā yù jiě wéi。
拂巾双雉叫,飘瓦两鸳飞。fú jīn shuāng zhì jiào,piāo wǎ liǎng yuān fēi。

伤温德彝

温庭筠

昔年戎虏犯榆关,一败龙城匹马还。xī nián róng lǔ fàn yú guān,yī bài lóng chéng pǐ mǎ hái。
侯印不闻封李广,他人丘垄似天山。hóu yìn bù wén fēng lǐ guǎng,tā rén qiū lǒng shì tiān shān。

赠少年

温庭筠

江海相逢客恨多,秋风叶下洞庭波。jiāng hǎi xiāng féng kè hèn duō,qiū fēng yè xià dòng tíng bō。
酒酣夜别淮阴市,月照高楼一曲歌。jiǔ hān yè bié huái yīn shì,yuè zhào gāo lóu yī qū gē。

温庭筠

一抛兰棹逐燕鸿,曾向江湖识谢公。yī pāo lán zhào zhú yàn hóng,céng xiàng jiāng hú shí xiè gōng。
每到朱门还怅望,故山多在画屏中。měi dào zhū mén hái chàng wàng,gù shān duō zài huà píng zhōng。

夏中

温庭筠

山鬼扬威正气愁,便辞珍簟袭狐裘。shān guǐ yáng wēi zhèng qì chóu,biàn cí zhēn diàn xí hú qiú。
西窗一夕悲人事,团扇无情不待秋。xī chuāng yī xī bēi rén shì,tuán shàn wú qíng bù dài qiū。

题友人居

温庭筠

尽日松堂看画图,绮疏岑寂似清都。jǐn rì sōng táng kàn huà tú,qǐ shū cén jì shì qīng dōu。
若教烟水无鸥鸟,张翰何由到五湖。ruò jiào yān shuǐ wú ōu niǎo,zhāng hàn hé yóu dào wǔ hú。

题李相公敕赐锦屏风

温庭筠

丰沛曾为社稷臣,赐书名画墨犹新。fēng pèi céng wèi shè jì chén,cì shū míng huà mò yóu xīn。
几人同保山河誓,犹自栖栖九陌尘。jǐ rén tóng bǎo shān hé shì,yóu zì qī qī jiǔ mò chén。

蔡中郎坟

温庭筠

古坟零落野花春,闻说中郎有后身。gǔ fén líng luò yě huā chūn,wén shuō zhōng láng yǒu hòu shēn。
今日爱才非昔日,莫抛心力作词人。jīn rì ài cái fēi xī rì,mò pāo xīn lì zuò cí rén。

元处士池上

温庭筠

蓼穗菱丛思蟪蛄,水萤江鸟满烟蒲。liǎo suì líng cóng sī huì gū,shuǐ yíng jiāng niǎo mǎn yān pú。
愁红一片风前落,池上秋波似五湖。chóu hóng yī piàn fēng qián luò,chí shàng qiū bō shì wǔ hú。