古诗词

杜牧

宣州开元寺南楼

杜牧

小楼才受一床横,终日看山酒满倾。xiǎo lóu cái shòu yī chuáng héng,zhōng rì kàn shān jiǔ mǎn qīng。
可惜和风夜来雨,醉中虚度打窗声。kě xī hé fēng yè lái yǔ,zuì zhōng xū dù dǎ chuāng shēng。

留赠

杜牧

舞靴应任闲人看,笑脸还须待我开。wǔ xuē yīng rèn xián rén kàn,xiào liǎn hái xū dài wǒ kāi。
不用镜前空有泪,蔷薇花谢即归来。bù yòng jìng qián kōng yǒu lèi,qiáng wēi huā xiè jí guī lái。

送薛邽二首其一

杜牧

可怜走马骑驴汉,岂有风光肯占伊。kě lián zǒu mǎ qí lǘ hàn,qǐ yǒu fēng guāng kěn zhàn yī。
只有三张最惆怅,下山回马尚迟迟。zhǐ yǒu sān zhāng zuì chóu chàng,xià shān huí mǎ shàng chí chí。

南陵道中

杜牧

南陵水面漫悠悠,风紧云轻欲变秋。nán líng shuǐ miàn màn yōu yōu,fēng jǐn yún qīng yù biàn qiū。
正是客心孤回处,谁家红袖凭江楼。zhèng shì kè xīn gū huí chù,shuí jiā hóng xiù píng jiāng lóu。

别家

杜牧

初岁娇儿未识爷,别爷不拜手吒叉。chū suì jiāo ér wèi shí yé,bié yé bù bài shǒu zhā chā。
拊头一别三千里,何日迎门却到家。fǔ tóu yī bié sān qiān lǐ,hé rì yíng mén què dào jiā。

杜牧

连云接塞添迢递,洒幕侵灯送寂寥。lián yún jiē sāi tiān tiáo dì,sǎ mù qīn dēng sòng jì liáo。
一夜不眠孤客耳,主人窗外有芭蕉。yī yè bù mián gū kè ěr,zhǔ rén chuāng wài yǒu bā jiāo。

送人

杜牧

鸳鸯帐里暖芙蓉,低泣关山几万重。yuān yāng zhàng lǐ nuǎn fú róng,dī qì guān shān jǐ wàn zhòng。
明镜半边钗一股,此生何处不相逢?míng jìng bàn biān chāi yī gǔ,cǐ shēng hé chù bù xiāng féng?

醉赠薛道封

杜牧

饮酒论文四百刻,水分云隔二三年。yǐn jiǔ lùn wén sì bǎi kè,shuǐ fēn yún gé èr sān nián。
男儿事业知公有,卖与明君直几钱。nán ér shì yè zhī gōng yǒu,mài yǔ míng jūn zhí jǐ qián。

咏袜

杜牧

钿尺裁量减四分,纤纤玉笋裹轻云。diàn chǐ cái liàng jiǎn sì fēn,xiān xiān yù sǔn guǒ qīng yún。
五陵年少欺他醉,笑把花前出画裙。wǔ líng nián shǎo qī tā zuì,xiào bǎ huā qián chū huà qún。

宫词二首

杜牧

蝉翼轻绡傅体红,玉肤如醉向春风。chán yì qīng xiāo fù tǐ hóng,yù fū rú zuì xiàng chūn fēng。
深宫锁闭犹疑惑,更取丹沙试辟宫。shēn gōng suǒ bì yóu yí huò,gèng qǔ dān shā shì pì gōng。

宫词二首

杜牧

监宫引出暂开门,随例须朝不是恩。jiān gōng yǐn chū zàn kāi mén,suí lì xū cháo bù shì ēn。
银钥却收金锁合,月明花落又黄昏。yín yào què shōu jīn suǒ hé,yuè míng huā luò yòu huáng hūn。

杜牧

三十六宫秋夜深,昭阳歌断信沈沈。sān shí liù gōng qiū yè shēn,zhāo yáng gē duàn xìn shěn shěn。
唯应独伴陈皇后,照见长门望幸心。wéi yīng dú bàn chén huáng hòu,zhào jiàn zhǎng mén wàng xìng xīn。

入关

杜牧

东西南北数衢通,曾取江西径过东。dōng xī nán běi shù qú tōng,céng qǔ jiāng xī jìng guò dōng。
今日更寻南去路,未秋应有北归鸿。jīn rì gèng xún nán qù lù,wèi qiū yīng yǒu běi guī hóng。

及第后寄长安故人

杜牧

东都放榜未花开,三十三人走马回。dōng dōu fàng bǎng wèi huā kāi,sān shí sān rén zǒu mǎ huí。
秦地少年多酿酒,已将春色入关来。qín dì shǎo nián duō niàng jiǔ,yǐ jiāng chūn sè rù guān lái。

偶作

杜牧

才子风流咏晓霞,倚楼吟住日初斜。cái zi fēng liú yǒng xiǎo xiá,yǐ lóu yín zhù rì chū xié。
惊杀东邻绣床女,错将黄晕压檀花。jīng shā dōng lín xiù chuáng nǚ,cuò jiāng huáng yūn yā tán huā。

赠终南兰若僧

杜牧

北阙南山是故乡,两枝仙桂一时芳。běi quē nán shān shì gù xiāng,liǎng zhī xiān guì yī shí fāng。
休公都不知名姓,始觉禅门气味长。xiū gōng dōu bù zhī míng xìng,shǐ jué chán mén qì wèi zhǎng。

秋感

杜牧

金风万里思何尽,玉树一窗秋影寒。jīn fēng wàn lǐ sī hé jǐn,yù shù yī chuāng qiū yǐng hán。
独掩柴门明月下,泪流香袂倚阑干。dú yǎn chái mén míng yuè xià,lèi liú xiāng mèi yǐ lán gàn。

赠渔父

杜牧

芦花深泽静垂纶,月夕烟朝几十春。lú huā shēn zé jìng chuí lún,yuè xī yān cháo jǐ shí chūn。
自说孤舟寒水畔,不曾逢著独醒人。zì shuō gū zhōu hán shuǐ pàn,bù céng féng zhù dú xǐng rén。

叹花

杜牧

自恨寻芳到已迟,往年曾见未开时。zì hèn xún fāng dào yǐ chí,wǎng nián céng jiàn wèi kāi shí。
如今风摆花狼籍,绿叶成阴子满枝。rú jīn fēng bǎi huā láng jí,lǜ yè chéng yīn zi mǎn zhī。

书怀

杜牧

满眼青山未得过,镜中无那鬓丝何。mǎn yǎn qīng shān wèi dé guò,jìng zhōng wú nà bìn sī hé。
只言旋老转无事,欲到中年事更多。zhǐ yán xuán lǎo zhuǎn wú shì,yù dào zhōng nián shì gèng duō。