古诗词

李皋试诗

五代十国 何仲举

似玉来投狱,抛家去就枷。shì yù lái tóu yù,pāo jiā qù jiù jiā。
可怜两片木,夹却一枝花。kě lián liǎng piàn mù,jiā què yī zhī huā。

同刘侍郎咏笋

五代十国 徐光溥

迸出班犀数十株,更添幽景向蓬壶。bèng chū bān xī shù shí zhū,gèng tiān yōu jǐng xiàng péng hú。
出来似有凌云势,用作丹梯得也无。chū lái shì yǒu líng yún shì,yòng zuò dān tī dé yě wú。

题黄居寀秋山图

五代十国 徐光溥

天与黄筌艺奇绝,笔精回感重瞳悦。tiān yǔ huáng quán yì qí jué,bǐ jīng huí gǎn zhòng tóng yuè。
运思潜通造化工,挥毫定得神仙诀。yùn sī qián tōng zào huà gōng,huī háo dìng dé shén xiān jué。
秋来奉诏写秋山,写在轻绡数幅间。qiū lái fèng zhào xiě qiū shān,xiě zài qīng xiāo shù fú jiān。
高低向背无遗势,重峦叠嶂何孱颜。gāo dī xiàng bèi wú yí shì,zhòng luán dié zhàng hé càn yán。
目想心存妙尤极,研巧覈能状不得。mù xiǎng xīn cún miào yóu jí,yán qiǎo hé néng zhuàng bù dé。
珍禽异兽皆自驯,奇花怪木非因植。zhēn qín yì shòu jiē zì xùn,qí huā guài mù fēi yīn zhí。
崎岖石磴绝游踪,薄雾冥冥藏半峰。qí qū shí dèng jué yóu zōng,báo wù míng míng cáng bàn fēng。
娑萝掩映迷仙洞,薜荔累垂缴古松。suō luó yǎn yìng mí xiān dòng,bì lì lèi chuí jiǎo gǔ sōng。
月槛参差锦绣跃,星坛斑驳翠苔封。yuè kǎn cān chà jǐn xiù yuè,xīng tán bān bó cuì tái fēng。
傍岸牛羸行嚼草,过桥僧老坐嗜筇。bàng àn niú léi xíng jué cǎo,guò qiáo sēng lǎo zuò shì qióng。
屈原江上婵娟竹,陶潜篱下芳菲菊。qū yuán jiāng shàng chán juān zhú,táo qián lí xià fāng fēi jú。
良宵只恐鹧鸪啼,晴波但见鸳鸯浴。liáng xiāo zhǐ kǒng zhè gū tí,qíng bō dàn jiàn yuān yāng yù。
暮烟幂幂锁村坞,一叶扁舟横野渡。mù yān mì mì suǒ cūn wù,yī yè biǎn zhōu héng yě dù。
飒飒白蘋欲起风,黯黯红蕉犹带雨。sà sà bái píng yù qǐ fēng,àn àn hóng jiāo yóu dài yǔ。
曲沼芙蓉香馥郁,长汀芦荻花{艹/糓}蓛。qū zhǎo fú róng xiāng fù yù,zhǎng tīng lú dí huā cǎo gǔ cè。
雁过孤峰帖远青,鹿傍小溪饮残绿。yàn guò gū fēng tiē yuǎn qīng,lù bàng xiǎo xī yǐn cán lǜ。
秋山秀兮秋江静,江光山色相辉映。qiū shān xiù xī qiū jiāng jìng,jiāng guāng shān sè xiāng huī yìng。
雪迸飞泉溅钓矶,云分落叶拥樵径。xuě bèng fēi quán jiàn diào jī,yún fēn luò yè yōng qiáo jìng。
张璪松石徒称奇,边鸾花鸟何足窥。zhāng zǎo sōng shí tú chēng qí,biān luán huā niǎo hé zú kuī。
白旻鹰逞凌风势,薛稷鹤夸警露姿。bái mín yīng chěng líng fēng shì,xuē jì hè kuā jǐng lù zī。
方原画山空巉岩,峭壁枯槎人见嫌。fāng yuán huà shān kōng chán yán,qiào bì kū chá rén jiàn xián。
孙位画水多汹涌,惊湍怒涛人见恐。sūn wèi huà shuǐ duō xiōng yǒng,jīng tuān nù tāo rén jiàn kǒng。
若教对此定妍媸,必定伏膺怀愧悚。ruò jiào duì cǐ dìng yán chī,bì dìng fú yīng huái kuì sǒng。
再三展向冕旒侧,便是移山回涧力。zài sān zhǎn xiàng miǎn liú cè,biàn shì yí shān huí jiàn lì。
大李小李灭声华,献之恺之无颜色。dà lǐ xiǎo lǐ miè shēng huá,xiàn zhī kǎi zhī wú yán sè。
仿佛垂纶渭水滨,吾皇睹之思良臣。fǎng fú chuí lún wèi shuǐ bīn,wú huáng dǔ zhī sī liáng chén。
依稀荷锸傅岩野,吾皇睹之求贤者。yī xī hé chā fù yán yě,wú huáng dǔ zhī qiú xián zhě。
从兹仄展复悬旌,宵衣旰食安天下。cóng zī zè zhǎn fù xuán jīng,xiāo yī gàn shí ān tiān xià。
才当老人星应候,愿与南山俱献寿。cái dāng lǎo rén xīng yīng hòu,yuàn yǔ nán shān jù xiàn shòu。
微臣稽首贡长歌,丹青景化同天和。wēi chén jī shǒu gòng zhǎng gē,dān qīng jǐng huà tóng tiān hé。

葬后见形诗

五代十国 张太华

独卧经秋堕鬓蝉,白杨风起不成眠。dú wò jīng qiū duò bìn chán,bái yáng fēng qǐ bù chéng mián。
寻思往日椒房宠,泪湿衣襟损翠钿。xún sī wǎng rì jiāo fáng chǒng,lèi shī yī jīn sǔn cuì diàn。

谢李若冲

五代十国 张太华

符吏匆匆叩夜扃,便随金简出幽冥。fú lì cōng cōng kòu yè jiōng,biàn suí jīn jiǎn chū yōu míng。
蒙师荐拔恩非浅,领得生神九过经。méng shī jiàn bá ēn fēi qiǎn,lǐng dé shēng shén jiǔ guò jīng。

夜坐

五代十国 路洵美

帘卷竹轩清,四邻无语声。lián juǎn zhú xuān qīng,sì lín wú yǔ shēng。
漏从吟里转,月自坐来明。lòu cóng yín lǐ zhuǎn,yuè zì zuò lái míng。
草木露华湿,衣裳寒气生。cǎo mù lù huá shī,yī shang hán qì shēng。
难逢知鉴者,空悦此时情。nán féng zhī jiàn zhě,kōng yuè cǐ shí qíng。

失鹭鹚

五代十国 李归唐

惜养来来岁月深,笼开不见意沉吟。xī yǎng lái lái suì yuè shēn,lóng kāi bù jiàn yì chén yín。
也知只在秋江上,明月芦花何处寻。yě zhī zhǐ zài qiū jiāng shàng,míng yuè lú huā hé chù xún。

巡衣锦军制还乡歌

五代十国 钱镠

三节还乡兮挂锦衣,碧天朗朗兮爱日晖。sān jié hái xiāng xī guà jǐn yī,bì tiān lǎng lǎng xī ài rì huī。
功成道上兮列旌旗,父老远来兮相追随。gōng chéng dào shàng xī liè jīng qí,fù lǎo yuǎn lái xī xiāng zhuī suí。
家山乡眷兮会时稀,今朝设宴兮觥散飞。jiā shān xiāng juàn xī huì shí xī,jīn cháo shè yàn xī gōng sàn fēi。
斗牛无孛兮民无欺,吴越一王兮驷马归。dòu niú wú bèi xī mín wú qī,wú yuè yī wáng xī sì mǎ guī。

没了期歌其一

五代十国 钱镠

没了期,没了期,营基才了又仓基。méi le qī,méi le qī,yíng jī cái le yòu cāng jī。
没了期,没了期,春衣才了又冬衣。méi le qī,méi le qī,chūn yī cái le yòu dōng yī。

剑客

五代十国 慕幽

去住知何处,空将一剑行。qù zhù zhī hé chù,kōng jiāng yī jiàn xíng。
杀人虽取次,为事爱公平。shā rén suī qǔ cì,wèi shì ài gōng píng。
戟立嗔髭鬓,星流忿眼睛。jǐ lì chēn zī bìn,xīng liú fèn yǎn jīng。
晓来湘市说,拂曙别辽城。xiǎo lái xiāng shì shuō,fú shǔ bié liáo chéng。

酬和友人见寄

五代十国 慕幽

劳歌好自看,终久偶齐桓。láo gē hǎo zì kàn,zhōng jiǔ ǒu qí huán。
五字若教易,一名争得难。wǔ zì ruò jiào yì,yī míng zhēng dé nán。
侵窗红树老,荫砌雪花残。qīn chuāng hóng shù lǎo,yīn qì xuě huā cán。
莫效齐僚属,东归剪钓竿。mò xiào qí liáo shǔ,dōng guī jiǎn diào gān。

冬日淮上别文上人

五代十国 慕幽

家国各万里,同吟六七年。jiā guó gè wàn lǐ,tóng yín liù qī nián。
可堪随北雁,迢遰向南天。kě kān suí běi yàn,tiáo dì xiàng nán tiān。
水共行人远,山将落日连。shuǐ gòng xíng rén yuǎn,shān jiāng luò rì lián。
春淮有双鲤,莫忘尺书传。chūn huái yǒu shuāng lǐ,mò wàng chǐ shū chuán。

五代十国 慕幽

今古凭君一赠行,几回折尽复重生。jīn gǔ píng jūn yī zèng xíng,jǐ huí zhé jǐn fù zhòng shēng。
五株斜傍渊明宅,千树低垂太尉营。wǔ zhū xié bàng yuān míng zhái,qiān shù dī chuí tài wèi yíng。
临水带烟藏翡翠,倚风兼雨宿流莺。lín shuǐ dài yān cáng fěi cuì,yǐ fēng jiān yǔ sù liú yīng。
隋皇堤畔依依在,曾惹当时歌吹声。suí huáng dī pàn yī yī zài,céng rě dāng shí gē chuī shēng。

三峡闻猿

五代十国 慕幽

谁向兹来不恨生,声声都是断肠声。shuí xiàng zī lái bù hèn shēng,shēng shēng dōu shì duàn cháng shēng。
七千里外一家住,十二峰前独自行。qī qiān lǐ wài yī jiā zhù,shí èr fēng qián dú zì xíng。
瘴雨晚藏神女庙,蛮烟寒锁夜郎城。zhàng yǔ wǎn cáng shén nǚ miào,mán yān hán suǒ yè láng chéng。
凭君且听哀吟好,会待青云道路平。píng jūn qiě tīng āi yín hǎo,huì dài qīng yún dào lù píng。

五代十国 慕幽

钟断危楼鸟不飞,荧荧何处最相宜。zhōng duàn wēi lóu niǎo bù fēi,yíng yíng hé chù zuì xiāng yí。
香然水寺僧开卷,笔写春帏客著诗。xiāng rán shuǐ sì sēng kāi juǎn,bǐ xiě chūn wéi kè zhù shī。
忽尔思多穿壁处,偶然心尽断缨时。hū ěr sī duō chuān bì chù,ǒu rán xīn jǐn duàn yīng shí。
孙康勤苦谁能念,少减馀光借与伊。sūn kāng qín kǔ shuí néng niàn,shǎo jiǎn yú guāng jiè yǔ yī。

自叙

五代十国 杜建徽

中剑斫耳缺,被箭射胛过。zhōng jiàn zhuó ěr quē,bèi jiàn shè jiǎ guò。
为将须有胆,有胆即无贾。wèi jiāng xū yǒu dǎn,yǒu dǎn jí wú jiǎ。

大游仙诗

五代十国 欧阳炯

赤城霞起武陵春,桐柏先生解守真。chì chéng xiá qǐ wǔ líng chūn,tóng bǎi xiān shēng jiě shǒu zhēn。
白石桥高曾纵步,朱阳馆静每存神。bái shí qiáo gāo céng zòng bù,zhū yáng guǎn jìng měi cún shén。
囊中隐诀多仙术,肘后方书济俗人。náng zhōng yǐn jué duō xiān shù,zhǒu hòu fāng shū jì sú rén。
自领蓬莱都水监,只忧沧海变成尘。zì lǐng péng lái dōu shuǐ jiān,zhǐ yōu cāng hǎi biàn chéng chén。

贯休应梦罗汉画歌

五代十国 欧阳炯

西岳高僧名贯休,孤情峭拔凌清秋。xī yuè gāo sēng míng guàn xiū,gū qíng qiào bá líng qīng qiū。
天教水墨画罗汉,魁岸古容生笔头。tiān jiào shuǐ mò huà luó hàn,kuí àn gǔ róng shēng bǐ tóu。
时捎大绢泥高壁,闭目焚香坐禅室。shí shāo dà juàn ní gāo bì,bì mù fén xiāng zuò chán shì。
忽然梦里见真仪,脱下袈裟点神笔。hū rán mèng lǐ jiàn zhēn yí,tuō xià jiā shā diǎn shén bǐ。
高握节腕当空掷,窸窣毫端任狂逸。gāo wò jié wàn dāng kōng zhì,xī sū háo duān rèn kuáng yì。
逡巡便是两三躯,不似画工虚费日。qūn xún biàn shì liǎng sān qū,bù shì huà gōng xū fèi rì。
怪石安拂嵌复枯,真僧列坐连跏趺。guài shí ān fú qiàn fù kū,zhēn sēng liè zuò lián jiā fū。
形如瘦鹤精神健,顶似伏犀头骨粗。xíng rú shòu hè jīng shén jiàn,dǐng shì fú xī tóu gǔ cū。
倚松根,傍岩缝,曲录腰身长欲动。yǐ sōng gēn,bàng yán fèng,qū lù yāo shēn zhǎng yù dòng。
看经弟子拟闻声,瞌睡山童疑有梦。kàn jīng dì zi nǐ wén shēng,kē shuì shān tóng yí yǒu mèng。
不知夏腊几多年,一手支颐偏袒肩。bù zhī xià là jǐ duō nián,yī shǒu zhī yí piān tǎn jiān。
口开或若共人语,身定复疑初坐禅。kǒu kāi huò ruò gòng rén yǔ,shēn dìng fù yí chū zuò chán。
案前卧象低垂鼻,崖畔戏猿斜展臂。àn qián wò xiàng dī chuí bí,yá pàn xì yuán xié zhǎn bì。
芭蕉花里刷轻红,苔藓文中晕深翠。bā jiāo huā lǐ shuā qīng hóng,tái xiǎn wén zhōng yūn shēn cuì。
硬筇杖,矮松床,雪色眉毛一寸长。yìng qióng zhàng,ǎi sōng chuáng,xuě sè méi máo yī cùn zhǎng。
绳开梵夹两三片,线补衲衣千万行。shéng kāi fàn jiā liǎng sān piàn,xiàn bǔ nà yī qiān wàn xíng。
林间乱叶纷纷堕,一印残香断烟火。lín jiān luàn yè fēn fēn duò,yī yìn cán xiāng duàn yān huǒ。
皮穿木屐不曾拖,笋织蒲团镇长坐。pí chuān mù jī bù céng tuō,sǔn zhī pú tuán zhèn zhǎng zuò。
休公休公逸艺无人加,声誉喧喧遍海涯。xiū gōng xiū gōng yì yì wú rén jiā,shēng yù xuān xuān biàn hǎi yá。
五七字句一千首,大小篆书三十家。wǔ qī zì jù yī qiān shǒu,dà xiǎo zhuàn shū sān shí jiā。
唐朝历历多名士,萧子云兼吴道子。táng cháo lì lì duō míng shì,xiāo zi yún jiān wú dào zi。
若将书画比休公,只恐当时浪生死。ruò jiāng shū huà bǐ xiū gōng,zhǐ kǒng dāng shí làng shēng sǐ。
休公休公始自江南来入秦,于今到蜀无交亲。xiū gōng xiū gōng shǐ zì jiāng nán lái rù qín,yú jīn dào shǔ wú jiāo qīn。
诗名画手皆奇绝,觑你凡人争是人。shī míng huà shǒu jiē qí jué,qù nǐ fán rén zhēng shì rén。
瓦棺寺里维摩诘,舍卫城中辟支佛。wǎ guān sì lǐ wéi mó jí,shě wèi chéng zhōng pì zhī fú。
若将此画比量看,总在人间为第一。ruò jiāng cǐ huà bǐ liàng kàn,zǒng zài rén jiān wèi dì yī。

题景焕画应天寺壁天王歌

五代十国 欧阳炯

锦城东北黄金地,故迹何人兴此寺。jǐn chéng dōng běi huáng jīn dì,gù jì hé rén xīng cǐ sì。
白眉长老重名公,曾识会稽山处士。bái méi zhǎng lǎo zhòng míng gōng,céng shí huì jī shān chù shì。
寺门左壁图天王,威仪部从来何方。sì mén zuǒ bì tú tiān wáng,wēi yí bù cóng lái hé fāng。
鬼神怪异满壁走,当檐飒飒生秋光。guǐ shén guài yì mǎn bì zǒu,dāng yán sà sà shēng qiū guāng。
我闻天王分理四天下,水晶宫殿琉璃瓦。wǒ wén tiān wáng fēn lǐ sì tiān xià,shuǐ jīng gōng diàn liú lí wǎ。
彩仗时驱狒?装,金鞭频策骐驎马。cǎi zhàng shí qū fèi chù zhuāng,jīn biān pín cè qí lín mǎ。
毗沙大像何光辉,手擎巨塔凌云飞。pí shā dà xiàng hé guāng huī,shǒu qíng jù tǎ líng yún fēi。
地神对出宝瓶子,天女倒披金缕衣。dì shén duì chū bǎo píng zi,tiān nǚ dào pī jīn lǚ yī。
唐朝说着名公画,周昉毫端善图写。táng cháo shuō zhe míng gōng huà,zhōu fǎng háo duān shàn tú xiě。
张僧繇是有神人,吴道子称无敌者。zhāng sēng yáo shì yǒu shén rén,wú dào zi chēng wú dí zhě。
奇哉妙手传孙公,能如此地留神踪。qí zāi miào shǒu chuán sūn gōng,néng rú cǐ dì liú shén zōng。
斜窥小鬼怒双目,直倚越狼高半胸。xié kuī xiǎo guǐ nù shuāng mù,zhí yǐ yuè láng gāo bàn xiōng。
宝冠动总生威容,趋跄左右来倾恭。bǎo guān dòng zǒng shēng wēi róng,qū qiāng zuǒ yòu lái qīng gōng。
臂横鹰爪尖纤利,腰缠虎皮斑剥红。bì héng yīng zhǎo jiān xiān lì,yāo chán hǔ pí bān bō hóng。
飘飘但恐入云中,步骤还疑归海东。piāo piāo dàn kǒng rù yún zhōng,bù zhòu hái yí guī hǎi dōng。
蟒蛇拖得浑身堕,精魅搦来双眼空。mǎng shé tuō dé hún shēn duò,jīng mèi nuò lái shuāng yǎn kōng。
当时此艺实难有,镇在宝坊称不朽。dāng shí cǐ yì shí nán yǒu,zhèn zài bǎo fāng chēng bù xiǔ。
东边画了空西边,留与后人教敌手。dōng biān huà le kōng xī biān,liú yǔ hòu rén jiào dí shǒu。
后人见者皆心惊,尽为名公不敢争。hòu rén jiàn zhě jiē xīn jīng,jǐn wèi míng gōng bù gǎn zhēng。
谁知未满三十载,或有异人来间生。shuí zhī wèi mǎn sān shí zài,huò yǒu yì rén lái jiān shēng。
匡山处士名称朴,头骨高奇连五岳。kuāng shān chù shì míng chēng pǔ,tóu gǔ gāo qí lián wǔ yuè。
曾持象简累为官,又有蛇珠常在握。céng chí xiàng jiǎn lèi wèi guān,yòu yǒu shé zhū cháng zài wò。
昔年长老遇奇踪,今日门师识景公。xī nián zhǎng lǎo yù qí zōng,jīn rì mén shī shí jǐng gōng。
兴来便请泥高壁,乱抢笔头如疾风。xīng lái biàn qǐng ní gāo bì,luàn qiǎng bǐ tóu rú jí fēng。
逡巡队仗何颠逸,散漫奇形皆涌出。qūn xún duì zhàng hé diān yì,sàn màn qí xíng jiē yǒng chū。
交加器械满虚空,两面或然如斗敌。jiāo jiā qì xiè mǎn xū kōng,liǎng miàn huò rán rú dòu dí。
圣王怒色览东西,剑刃一挥皆整齐。shèng wáng nù sè lǎn dōng xī,jiàn rèn yī huī jiē zhěng qí。
腕头狮子咬金甲,脚底夜叉击络鞮。wàn tóu shī zi yǎo jīn jiǎ,jiǎo dǐ yè chā jī luò dī。
马头壮健多筋节,乌觜弯环如屈铁。mǎ tóu zhuàng jiàn duō jīn jié,wū zī wān huán rú qū tiě。
遍身蛇虺乱纵横,绕颔髑髅乾孑裂。biàn shēn shé huī luàn zòng héng,rào hàn dú lóu qián jié liè。
眉粗眼竖发如锥,怪异令人不可知。méi cū yǎn shù fā rú zhuī,guài yì lìng rén bù kě zhī。
科头巨卒欲生鬼,半面女郎安小儿。kē tóu jù zú yù shēng guǐ,bàn miàn nǚ láng ān xiǎo ér。
况闻此寺初兴置,地脉沈沈当正气。kuàng wén cǐ sì chū xīng zhì,dì mài shěn shěn dāng zhèng qì。
如何请得二山人,下笔咸成千古事。rú hé qǐng dé èr shān rén,xià bǐ xián chéng qiān gǔ shì。
君不见明皇天宝年,画龙致雨非偶然。jūn bù jiàn míng huáng tiān bǎo nián,huà lóng zhì yǔ fēi ǒu rán。
包含万象藏心里,变现百般生眼前。bāo hán wàn xiàng cáng xīn lǐ,biàn xiàn bǎi bān shēng yǎn qián。
后来画品列名贤,唯此二人堪比肩。hòu lái huà pǐn liè míng xián,wéi cǐ èr rén kān bǐ jiān。
人间是物皆求得,此样欲于何处传。rén jiān shì wù jiē qiú dé,cǐ yàng yù yú hé chù chuán。
尝忧壁底生云雾,揭起寺门天上去。cháng yōu bì dǐ shēng yún wù,jiē qǐ sì mén tiān shàng qù。

善卷先生坛

五代十国 蔡昆

几到坛边登阁望,因思遗迹咏今朝。jǐ dào tán biān dēng gé wàng,yīn sī yí jì yǒng jīn cháo。
当时为有重华出,不是先生傲帝尧。dāng shí wèi yǒu zhòng huá chū,bù shì xiān shēng ào dì yáo。