古诗词

同刘侍郎咏笋

五代十国 徐光溥

迸出班犀数十株,更添幽景向蓬壶。bèng chū bān xī shù shí zhū,gèng tiān yōu jǐng xiàng péng hú。
出来似有凌云势,用作丹梯得也无。chū lái shì yǒu líng yún shì,yòng zuò dān tī dé yě wú。

徐光溥

名或作光浦。五代时人。博学善诗歌。仕前蜀。王建时为观察判官,后进秩翰林学士。王衍时迁中书侍郎,兼礼部尚书,与李昊并同平章事。有辩才,遇事辄发,昊等疾之,后有议论,光溥乃不发一言,熟睡而已,时号“睡相”。 徐光溥的作品>>

猜您喜欢

题黄居寀秋山图

五代十国 徐光溥

天与黄筌艺奇绝,笔精回感重瞳悦。tiān yǔ huáng quán yì qí jué,bǐ jīng huí gǎn zhòng tóng yuè。
运思潜通造化工,挥毫定得神仙诀。yùn sī qián tōng zào huà gōng,huī háo dìng dé shén xiān jué。
秋来奉诏写秋山,写在轻绡数幅间。qiū lái fèng zhào xiě qiū shān,xiě zài qīng xiāo shù fú jiān。
高低向背无遗势,重峦叠嶂何孱颜。gāo dī xiàng bèi wú yí shì,zhòng luán dié zhàng hé càn yán。
目想心存妙尤极,研巧覈能状不得。mù xiǎng xīn cún miào yóu jí,yán qiǎo hé néng zhuàng bù dé。
珍禽异兽皆自驯,奇花怪木非因植。zhēn qín yì shòu jiē zì xùn,qí huā guài mù fēi yīn zhí。
崎岖石磴绝游踪,薄雾冥冥藏半峰。qí qū shí dèng jué yóu zōng,báo wù míng míng cáng bàn fēng。
娑萝掩映迷仙洞,薜荔累垂缴古松。suō luó yǎn yìng mí xiān dòng,bì lì lèi chuí jiǎo gǔ sōng。
月槛参差锦绣跃,星坛斑驳翠苔封。yuè kǎn cān chà jǐn xiù yuè,xīng tán bān bó cuì tái fēng。
傍岸牛羸行嚼草,过桥僧老坐嗜筇。bàng àn niú léi xíng jué cǎo,guò qiáo sēng lǎo zuò shì qióng。
屈原江上婵娟竹,陶潜篱下芳菲菊。qū yuán jiāng shàng chán juān zhú,táo qián lí xià fāng fēi jú。
良宵只恐鹧鸪啼,晴波但见鸳鸯浴。liáng xiāo zhǐ kǒng zhè gū tí,qíng bō dàn jiàn yuān yāng yù。
暮烟幂幂锁村坞,一叶扁舟横野渡。mù yān mì mì suǒ cūn wù,yī yè biǎn zhōu héng yě dù。
飒飒白蘋欲起风,黯黯红蕉犹带雨。sà sà bái píng yù qǐ fēng,àn àn hóng jiāo yóu dài yǔ。
曲沼芙蓉香馥郁,长汀芦荻花{艹/糓}蓛。qū zhǎo fú róng xiāng fù yù,zhǎng tīng lú dí huā cǎo gǔ cè。
雁过孤峰帖远青,鹿傍小溪饮残绿。yàn guò gū fēng tiē yuǎn qīng,lù bàng xiǎo xī yǐn cán lǜ。
秋山秀兮秋江静,江光山色相辉映。qiū shān xiù xī qiū jiāng jìng,jiāng guāng shān sè xiāng huī yìng。
雪迸飞泉溅钓矶,云分落叶拥樵径。xuě bèng fēi quán jiàn diào jī,yún fēn luò yè yōng qiáo jìng。
张璪松石徒称奇,边鸾花鸟何足窥。zhāng zǎo sōng shí tú chēng qí,biān luán huā niǎo hé zú kuī。
白旻鹰逞凌风势,薛稷鹤夸警露姿。bái mín yīng chěng líng fēng shì,xuē jì hè kuā jǐng lù zī。
方原画山空巉岩,峭壁枯槎人见嫌。fāng yuán huà shān kōng chán yán,qiào bì kū chá rén jiàn xián。
孙位画水多汹涌,惊湍怒涛人见恐。sūn wèi huà shuǐ duō xiōng yǒng,jīng tuān nù tāo rén jiàn kǒng。
若教对此定妍媸,必定伏膺怀愧悚。ruò jiào duì cǐ dìng yán chī,bì dìng fú yīng huái kuì sǒng。
再三展向冕旒侧,便是移山回涧力。zài sān zhǎn xiàng miǎn liú cè,biàn shì yí shān huí jiàn lì。
大李小李灭声华,献之恺之无颜色。dà lǐ xiǎo lǐ miè shēng huá,xiàn zhī kǎi zhī wú yán sè。
仿佛垂纶渭水滨,吾皇睹之思良臣。fǎng fú chuí lún wèi shuǐ bīn,wú huáng dǔ zhī sī liáng chén。
依稀荷锸傅岩野,吾皇睹之求贤者。yī xī hé chā fù yán yě,wú huáng dǔ zhī qiú xián zhě。
从兹仄展复悬旌,宵衣旰食安天下。cóng zī zè zhǎn fù xuán jīng,xiāo yī gàn shí ān tiān xià。
才当老人星应候,愿与南山俱献寿。cái dāng lǎo rén xīng yīng hòu,yuàn yǔ nán shān jù xiàn shòu。
微臣稽首贡长歌,丹青景化同天和。wēi chén jī shǒu gòng zhǎng gē,dān qīng jǐng huà tóng tiān hé。