古诗词

咏檐前竹

南北朝 沈约

萌开箨已垂,结叶始成枝。méng kāi tuò yǐ chuí,jié yè shǐ chéng zhī。
繁荫上蓊茸,促节下离离。fán yīn shàng wěng rōng,cù jié xià lí lí。
风动露滴沥,月照影参差。fēng dòng lù dī lì,yuè zhào yǐng cān chà。
得生君户牖,不愿夹华池。dé shēng jūn hù yǒu,bù yuàn jiā huá chí。

饮马长城窟

南北朝 沈约

介马渡龙堆,涂萦马屡回。jiè mǎ dù lóng duī,tú yíng mǎ lǚ huí。
前访昌海驿,qián fǎng chāng hǎi yì,
杂种宼轮台。zá zhǒng kòu lún tái。
旌幕卷烟雨,徒御犯冰埃。jīng mù juǎn yān yǔ,tú yù fàn bīng āi。

悼亡诗

南北朝 沈约

去秋三五月,今秋还照梁。qù qiū sān wǔ yuè,jīn qiū hái zhào liáng。
今春兰蕙草,来春复吐芳。jīn chūn lán huì cǎo,lái chūn fù tǔ fāng。
悲哉人道异,一谢永销亡。bēi zāi rén dào yì,yī xiè yǒng xiāo wáng。
帘屏既毁撤,帷席更施张。lián píng jì huǐ chè,wéi xí gèng shī zhāng。
游尘掩虚座,孤帐覆空床。yóu chén yǎn xū zuò,gū zhàng fù kōng chuáng。
万事无不尽,徒令存者伤。wàn shì wú bù jǐn,tú lìng cún zhě shāng。

登玄畅楼

南北朝 沈约

危峰带北阜,高顶出南岑。wēi fēng dài běi fù,gāo dǐng chū nán cén。
中有陵风榭,回望川之阴。zhōng yǒu líng fēng xiè,huí wàng chuān zhī yīn。
岸险每增减,湍平互浅深。àn xiǎn měi zēng jiǎn,tuān píng hù qiǎn shēn。
水流本三派,台高乃四临。shuǐ liú běn sān pài,tái gāo nǎi sì lín。
上有离群客,客有慕归心。shàng yǒu lí qún kè,kè yǒu mù guī xīn。
落晖映长浦,焕景烛中浔。luò huī yìng zhǎng pǔ,huàn jǐng zhú zhōng xún。
云生岭乍黑,日下溪半阴。yún shēng lǐng zhà hēi,rì xià xī bàn yīn。
信美非吾土,何事不抽簪。xìn měi fēi wú tǔ,hé shì bù chōu zān。

独酌谣四首

南北朝 陈叔宝

【其一】
独酌谣,独酌且独谣。dú zhuó yáo,dú zhuó qiě dú yáo。
一酌岂陶暑,二酌断风飙。yī zhuó qǐ táo shǔ,èr zhuó duàn fēng biāo。
三酌意不畅,四酌情无聊。sān zhuó yì bù chàng,sì zhuó qíng wú liáo。
五酌盂易覆,六酌欢欲调。wǔ zhuó yú yì fù,liù zhuó huān yù diào。
七酌累心去,八酌高志超。qī zhuó lèi xīn qù,bā zhuó gāo zhì chāo。
九酌忘物我,十酌忽凌霄。jiǔ zhuó wàng wù wǒ,shí zhuó hū líng xiāo。
凌霄异羽翼,任致得飘飘。líng xiāo yì yǔ yì,rèn zhì dé piāo piāo。
宁学世人醉,扬波去我遥。níng xué shì rén zuì,yáng bō qù wǒ yáo。
尔非浮丘伯,安见王子乔。ěr fēi fú qiū bó,ān jiàn wáng zi qiáo。
【其二】
独酌谣,独酌起中宵。dú zhuó yáo,dú zhuó qǐ zhōng xiāo。
中宵照春月,初花发春朝。zhōng xiāo zhào chūn yuè,chū huā fā chūn cháo。
春花春月正徘徊,一尊一弦当夜开。chūn huā chūn yuè zhèng pái huái,yī zūn yī xián dāng yè kāi。
聊奏孙登曲,仍斟毕卓杯。liáo zòu sūn dēng qū,réng zhēn bì zhuó bēi。
罗绮徒纷乱,金翠转迟回。luó qǐ tú fēn luàn,jīn cuì zhuǎn chí huí。
中心本如水,凝志更同灰。zhōng xīn běn rú shuǐ,níng zhì gèng tóng huī。
逍遥自可乐,世语世情哉。xiāo yáo zì kě lè,shì yǔ shì qíng zāi。
【其三】
独酌谣,独酌酒难消。dú zhuó yáo,dú zhuó jiǔ nán xiāo。
独酌三两碗,弄曲两三调。dú zhuó sān liǎng wǎn,nòng qū liǎng sān diào。
调弦忽未毕,忽值出房朝。diào xián hū wèi bì,hū zhí chū fáng cháo。
更似游春苑,还如逢丽谯。gèng shì yóu chūn yuàn,hái rú féng lì qiáo。
衣香逐娇去,眼语送杯娇。yī xiāng zhú jiāo qù,yǎn yǔ sòng bēi jiāo。
馀樽尽复益,自得是逍遥。yú zūn jǐn fù yì,zì dé shì xiāo yáo。
【其四】
独酌谣,独酌一尊酒。dú zhuó yáo,dú zhuó yī zūn jiǔ。
尊酒倾未酌,明月正当牖。zūn jiǔ qīng wèi zhuó,míng yuè zhèng dāng yǒu。
是牖非圆瓮,吾乐非击缶。shì yǒu fēi yuán wèng,wú lè fēi jī fǒu。
自任物外欢,更齐椿菌久。zì rèn wù wài huān,gèng qí chūn jūn jiǔ。
卷舒乃一卷,忘情且十斗。juǎn shū nǎi yī juǎn,wàng qíng qiě shí dòu。
宁复语绮罗,因情即山薮。níng fù yǔ qǐ luó,yīn qíng jí shān sǒu。

乌栖曲三首

南北朝 陈叔宝

【其一】
陌头新花历乱生,叶里啼鸟送春情。mò tóu xīn huā lì luàn shēng,yè lǐ tí niǎo sòng chūn qíng。
长安游侠无数伴,白马骊珂路中满。zhǎng ān yóu xiá wú shù bàn,bái mǎ lí kē lù zhōng mǎn。
【其二】
金鞍向暝欲相连,玉面俱要来帐前。jīn ān xiàng míng yù xiāng lián,yù miàn jù yào lái zhàng qián。
含态眼语悬相解,翠带罗裙入为解。hán tài yǎn yǔ xuán xiāng jiě,cuì dài luó qún rù wèi jiě。
【其三】
合欢襦薰百和香,床中被织两鸳鸯。hé huān rú xūn bǎi hé xiāng,chuáng zhōng bèi zhī liǎng yuān yāng。
乌啼汉没天应曙,只持怀抱送郎去。wū tí hàn méi tiān yīng shǔ,zhǐ chí huái bào sòng láng qù。

玉树后庭花

南北朝 陈叔宝

丽宇芳林对高阁,新装艳质本倾城。lì yǔ fāng lín duì gāo gé,xīn zhuāng yàn zhì běn qīng chéng。
映户凝娇乍不进,出帷含态笑相迎。yìng hù níng jiāo zhà bù jìn,chū wéi hán tài xiào xiāng yíng。
妖姬脸似花含露,玉树流光照后庭。yāo jī liǎn shì huā hán lù,yù shù liú guāng zhào hòu tíng。
花开花落不长久,落红满地归寂中。huā kāi huā luò bù zhǎng jiǔ,luò hóng mǎn dì guī jì zhōng。

悲人道

南北朝 谢晦

悲人道兮,悲人道之实难。bēi rén dào xī,bēi rén dào zhī shí nán。
哀人道之多险,伤人道之寡安。āi rén dào zhī duō xiǎn,shāng rén dào zhī guǎ ān。
懿华宗之冠胄,固清流而远源。yì huá zōng zhī guān zhòu,gù qīng liú ér yuǎn yuán。
树文德于庭户,立操学于衡门。shù wén dé yú tíng hù,lì cāo xué yú héng mén。
应积善之馀祐,当履福之所延。yīng jī shàn zhī yú yòu,dāng lǚ fú zhī suǒ yán。
何小子之凶放,实招祸而作愆。hé xiǎo zi zhī xiōng fàng,shí zhāo huò ér zuò qiān。
值革变之大运,遭一顾于圣皇。zhí gé biàn zhī dà yùn,zāo yī gù yú shèng huáng。
参谋猷于刱物,赞帝制于宏纲。cān móu yóu yú chuàng wù,zàn dì zhì yú hóng gāng。
出治戎于禁卫,入关言于帷房。chū zhì róng yú jìn wèi,rù guān yán yú wéi fáng。
分河山之圭组,继文武之龟章。fēn hé shān zhī guī zǔ,jì wén wǔ zhī guī zhāng。
禀顾命于西殿,受遗寄于御床。bǐng gù mìng yú xī diàn,shòu yí jì yú yù chuáng。
伊懦劣其无节,实怀此而不忘。yī nuò liè qí wú jié,shí huái cǐ ér bù wàng。
荷隆遇于先主,欲报之于后王。hé lóng yù yú xiān zhǔ,yù bào zhī yú hòu wáng。
忧托付之无效,惧愧言于存亡。yōu tuō fù zhī wú xiào,jù kuì yán yú cún wáng。
谓继体其嗣业,能增辉于前光。wèi jì tǐ qí sì yè,néng zēng huī yú qián guāng。
居遏密之未几,越礼度而湎荒。jū è mì zhī wèi jǐ,yuè lǐ dù ér miǎn huāng。
普天壤而殒气,必社稷之沦丧。pǔ tiān rǎng ér yǔn qì,bì shè jì zhī lún sàng。
矧吾侪之体国,实启处而匪遑。shěn wú chái zhī tǐ guó,shí qǐ chù ér fěi huáng。
藉亿兆之一志,固昏极而明彰。jí yì zhào zhī yī zhì,gù hūn jí ér míng zhāng。
谅主尊而民晏,信卜祚之无疆。liàng zhǔ zūn ér mín yàn,xìn bo zuò zhī wú jiāng。
国既危而重构,家已衰而载昌。guó jì wēi ér zhòng gòu,jiā yǐ shuāi ér zài chāng。
获扶顾而休否,冀世道之方康。huò fú gù ér xiū fǒu,jì shì dào zhī fāng kāng。
朝褒功以疏爵,祗命服于西蕃。cháo bāo gōng yǐ shū jué,zhī mìng fú yú xī fān。
奏箫管之嘈囋,拥朱旄之赫煌。zòu xiāo guǎn zhī cáo zá,yōng zhū máo zhī hè huáng。
临八方以作镇,响文武之桓桓。lín bā fāng yǐ zuò zhèn,xiǎng wén wǔ zhī huán huán。
厉薄弱以为政,实忘食于日旰。lì báo ruò yǐ wèi zhèng,shí wàng shí yú rì gàn。
岂申甫之敢慕,庶惟宋之屏翰。qǐ shēn fǔ zhī gǎn mù,shù wéi sòng zhī píng hàn。
甫逾历其三稔,实周回其未再。fǔ yú lì qí sān rěn,shí zhōu huí qí wèi zài。
岂有虑于内囗囗囗囗其云裁。qǐ yǒu lǜ yú nèi wéi wéi wéi wéi qí yún cái。
痛夹辅之二宰,并加辟而靡贷。tòng jiā fǔ zhī èr zǎi,bìng jiā pì ér mí dài。
哀弱息之从祸,悲发中而心痗。āi ruò xī zhī cóng huò,bēi fā zhōng ér xīn mèi。
伊荆汉之良彦,逮文武之子民。yī jīng hàn zhī liáng yàn,dǎi wén wǔ zhī zi mín。
见忠贞而弗亮,睹理屈而莫申。jiàn zhōng zhēn ér fú liàng,dǔ lǐ qū ér mò shēn。
皆义概而同愤,咸荷戈而竞臻。jiē yì gài ér tóng fèn,xián hé gē ér jìng zhēn。
浮舳舻之弈弈,陈车骑之辚辚。fú zhú lú zhī yì yì,chén chē qí zhī lín lín。
观人和与师整,谓兹兵其谁陈。guān rén hé yǔ shī zhěng,wèi zī bīng qí shuí chén。
庶亡魂之雪怨,反泾、渭于彝伦。shù wáng hún zhī xuě yuàn,fǎn jīng wèi yú yí lún。
齐轻舟于江曲,殄锐敌其皆湮。qí qīng zhōu yú jiāng qū,tiǎn ruì dí qí jiē yān。
勒陆徒于白水,寇无反于只轮。lēi lù tú yú bái shuǐ,kòu wú fǎn yú zhǐ lún。
气有捷而益壮,威既肃而弥振。qì yǒu jié ér yì zhuàng,wēi jì sù ér mí zhèn。
嗟时哉之不与,迕风雨以逾旬。jiē shí zāi zhī bù yǔ,wù fēng yǔ yǐ yú xún。
我谋战而不克,彼继奔其蹑尘。wǒ móu zhàn ér bù kè,bǐ jì bēn qí niè chén。
乏智勇之奇正,忽孟明而是遵。fá zhì yǒng zhī qí zhèng,hū mèng míng ér shì zūn。
苟成败其有数,岂怨天而尤人。gǒu chéng bài qí yǒu shù,qǐ yuàn tiān ér yóu rén。
恨矢石之未竭,遂摧师而覆陈。hèn shǐ shí zhī wèi jié,suì cuī shī ér fù chén。
诚得丧之所遭,固当之其无吝。chéng dé sàng zhī suǒ zāo,gù dāng zhī qí wú lìn。
痛同怀之弱子,横遭罹之殃衅。tòng tóng huái zhī ruò zi,héng zāo lí zhī yāng xìn。
智未穷而事倾,力未极而莫振。zhì wèi qióng ér shì qīng,lì wèi jí ér mò zhèn。
誓同尽于锋镝,我怯力而愆信。shì tóng jǐn yú fēng dī,wǒ qiè lì ér qiān xìn。
悯弟侄之何辜,实吾咎之所婴。mǐn dì zhí zhī hé gū,shí wú jiù zhī suǒ yīng。
谓九夷其可处,思致免以全生。wèi jiǔ yí qí kě chù,sī zhì miǎn yǐ quán shēng。
嗟性命之难遂,乃窘绁于边亭。jiē xìng mìng zhī nán suì,nǎi jiǒng xiè yú biān tíng。
亦何忤于天地,备艰危而是丁。yì hé wǔ yú tiān dì,bèi jiān wēi ér shì dīng。
我闻之于昔诰,功弥高而身蹙。wǒ wén zhī yú xī gào,gōng mí gāo ér shēn cù。
霍芒刺而幸免,卒倾宗而灭族。huò máng cì ér xìng miǎn,zú qīng zōng ér miè zú。
周叹贵于狱吏,终下蕃而靡鞠。zhōu tàn guì yú yù lì,zhōng xià fān ér mí jū。
虽明德之大贤,亦不免于残戮,怀今惮而忍人,忘向惠而莫复。suī míng dé zhī dà xián,yì bù miǎn yú cán lù,huái jīn dàn ér rěn rén,wàng xiàng huì ér mò fù。
绩无赏而震主,将何方以自牧。jì wú shǎng ér zhèn zhǔ,jiāng hé fāng yǐ zì mù。
非砏石之圜照,孰违祸以取福,著殷鉴于自古,岂独叹于季叔。fēi bīn shí zhī huán zhào,shú wéi huò yǐ qǔ fú,zhù yīn jiàn yú zì gǔ,qǐ dú tàn yú jì shū。
能安亲而扬名,谅见称于先哲。néng ān qīn ér yáng míng,liàng jiàn chēng yú xiān zhé。
保归全而终孝,伤在余而皆缺。bǎo guī quán ér zhōng xiào,shāng zài yú ér jiē quē。
辱历世之平素,忽盛满而倾灭。rǔ lì shì zhī píng sù,hū shèng mǎn ér qīng miè。
惟烝尝与洒扫,痛一朝而永绝。wéi zhēng cháng yǔ sǎ sǎo,tòng yī cháo ér yǒng jué。
问其谁而为之,实孤人之险戾。wèn qí shuí ér wèi zhī,shí gū rén zhī xiǎn lì。
罪有逾于丘山,虽万死其何雪。zuì yǒu yú yú qiū shān,suī wàn sǐ qí hé xuě。
羁角偃兮衡闾,亲朋交兮平义。jī jiǎo yǎn xī héng lǘ,qīn péng jiāo xī píng yì。
虽履尚兮不一,隆分好兮情寄。suī lǚ shàng xī bù yī,lóng fēn hǎo xī qíng jì。
俱惮耕兮从禄,睹世道兮艰诐。jù dàn gēng xī cóng lù,dǔ shì dào xī jiān bì。
规志局兮功名,每谓之兮为易。guī zhì jú xī gōng míng,měi wèi zhī xī wèi yì。
今定谥兮阖棺,惭明智兮昔议。jīn dìng shì xī hé guān,cán míng zhì xī xī yì。
虽待尽兮为耻,嗟厚颜兮靡置。suī dài jǐn xī wèi chǐ,jiē hòu yán xī mí zhì。
长揖兮数子,谢尔兮明智。zhǎng yī xī shù zi,xiè ěr xī míng zhì。
百龄兮浮促,终焉兮斟克。bǎi líng xī fú cù,zhōng yān xī zhēn kè。
卧尽兮斧斤,理命兮同得。wò jǐn xī fǔ jīn,lǐ mìng xī tóng dé。
世安彼兮非此,岂晓分兮辨惑。shì ān bǐ xī fēi cǐ,qǐ xiǎo fēn xī biàn huò。
御庄生之达言,请承风以为则。yù zhuāng shēng zhī dá yán,qǐng chéng fēng yǐ wèi zé。

关山月二首

南北朝 徐陵

【其一】
关山三五月,客子忆秦川。guān shān sān wǔ yuè,kè zi yì qín chuān。
思妇高楼上,当窗应未眠。sī fù gāo lóu shàng,dāng chuāng yīng wèi mián。
星旗映疏勒,云阵上祁连。xīng qí yìng shū lēi,yún zhèn shàng qí lián。
战气今如此,从军复几年。zhàn qì jīn rú cǐ,cóng jūn fù jǐ nián。
【其二】
月出柳城东,微云掩复通。yuè chū liǔ chéng dōng,wēi yún yǎn fù tōng。
苍茫萦白晕,萧瑟带长风。cāng máng yíng bái yūn,xiāo sè dài zhǎng fēng。
羌兵烧上郡,胡骑猎云中。qiāng bīng shāo shàng jùn,hú qí liè yún zhōng。
将军拥节起,战士夜鸣弓。jiāng jūn yōng jié qǐ,zhàn shì yè míng gōng。

洛阳道二首

南北朝 徐陵

【其一】
绿柳三春暗,红尘百戏多。lǜ liǔ sān chūn àn,hóng chén bǎi xì duō。
东门向金马,南陌接铜驼。dōng mén xiàng jīn mǎ,nán mò jiē tóng tuó。
华轩翼葆吹,飞盖响鸣珂。huá xuān yì bǎo chuī,fēi gài xiǎng míng kē。
潘郎车欲满,无奈掷花何。pān láng chē yù mǎn,wú nài zhì huā hé。
【其二】
洛阳驰道上,春日起尘埃。luò yáng chí dào shàng,chūn rì qǐ chén āi。
濯龙望如雾,河桥渡似雷。zhuó lóng wàng rú wù,hé qiáo dù shì léi。
闻珂知马蹀,傍幰见甍开。wén kē zhī mǎ dié,bàng xiǎn jiàn méng kāi。
相看不得语,密意眼中来。xiāng kàn bù dé yǔ,mì yì yǎn zhōng lái。

梅花落

南北朝 徐陵

对户一株梅,新花落故栽。duì hù yī zhū méi,xīn huā luò gù zāi。
燕拾还莲井,风吹上镜台。yàn shí hái lián jǐng,fēng chuī shàng jìng tái。
娼家怨思妾,楼上独徘徊。chāng jiā yuàn sī qiè,lóu shàng dú pái huái。
啼看竹叶锦,簪罢未能裁。tí kàn zhú yè jǐn,zān bà wèi néng cái。

侍宴诗

南北朝 徐陵

园林才有热,夏浅更胜春。yuán lín cái yǒu rè,xià qiǎn gèng shèng chūn。
嫩竹犹含粉,初荷未聚尘。nèn zhú yóu hán fěn,chū hé wèi jù chén。
承恩豫下席,应阮独何人。chéng ēn yù xià xí,yīng ruǎn dú hé rén。

阳春歌

南北朝 吴迈远

百里望咸阳,知是帝京域。bǎi lǐ wàng xián yáng,zhī shì dì jīng yù。
绿树摇云光,春城起风色。lǜ shù yáo yún guāng,chūn chéng qǐ fēng sè。
佳人爱华景,流靡园塘侧。jiā rén ài huá jǐng,liú mí yuán táng cè。
妍姿艳月映,罗衣飘蝉翼。yán zī yàn yuè yìng,luó yī piāo chán yì。
宋玉歌《阳春》,巴人长叹息。sòng yù gē yáng chūn,bā rén zhǎng tàn xī。
雅郑不同赏,那令君怆恻。yǎ zhèng bù tóng shǎng,nà lìng jūn chuàng cè。
生平重爱惠,私自怜何极。shēng píng zhòng ài huì,sī zì lián hé jí。

长相思

南北朝 吴迈远

晨有行路客,依依造门端。chén yǒu xíng lù kè,yī yī zào mén duān。
人马风尘色,知从河塞还。rén mǎ fēng chén sè,zhī cóng hé sāi hái。
时我有同栖,结宦游邯郸。shí wǒ yǒu tóng qī,jié huàn yóu hán dān。
将不异客子,分饥复共寒。jiāng bù yì kè zi,fēn jī fù gòng hán。
烦君尺帛书,寸心从此殚。fán jūn chǐ bó shū,cùn xīn cóng cǐ dān。
遣妾长憔悴,岂复歌笑颜。qiǎn qiè zhǎng qiáo cuì,qǐ fù gē xiào yán。
檐隐千霜树,庭枯十载兰。yán yǐn qiān shuāng shù,tíng kū shí zài lán。
经春不举袖,秋落宁复看。jīng chūn bù jǔ xiù,qiū luò níng fù kàn。
一见愿道意,君门已九关。yī jiàn yuàn dào yì,jūn mén yǐ jiǔ guān。
虞卿弃相印,担簦为同欢。yú qīng qì xiāng yìn,dān dēng wèi tóng huān。
闺阴欲早霜,何事空盘桓。guī yīn yù zǎo shuāng,hé shì kōng pán huán。

江南思

南北朝 汤惠休

幽客海阴路,留戍淮阳津。yōu kè hǎi yīn lù,liú shù huái yáng jīn。
垂情向春草,知是故乡人。chuí qíng xiàng chūn cǎo,zhī shì gù xiāng rén。

怨诗行

南北朝 汤惠休

明月照高楼,含君千里光。míng yuè zhào gāo lóu,hán jūn qiān lǐ guāng。
巷中情思满,断绝孤妾肠。xiàng zhōng qíng sī mǎn,duàn jué gū qiè cháng。
悲风荡帷帐,瑶翠坐自伤。bēi fēng dàng wéi zhàng,yáo cuì zuò zì shāng。
妾心依天末,思与浮云长。qiè xīn yī tiān mò,sī yǔ fú yún zhǎng。
啸歌视秋草,幽叶岂再扬。xiào gē shì qiū cǎo,yōu yè qǐ zài yáng。
暮兰不待岁,离华能几芳。mù lán bù dài suì,lí huá néng jǐ fāng。
愿作张女引,流悲绕君堂。yuàn zuò zhāng nǚ yǐn,liú bēi rào jūn táng。
君堂严且秘,绝调徒飞扬。jūn táng yán qiě mì,jué diào tú fēi yáng。

杨花曲三首

南北朝 汤惠休

【其一】
葳蕤华结情,宛转风含思。wēi ruí huá jié qíng,wǎn zhuǎn fēng hán sī。
掩涕守春心,折兰还自遗。yǎn tì shǒu chūn xīn,zhé lán hái zì yí。
【其二】
江南相思引,多叹不成音。jiāng nán xiāng sī yǐn,duō tàn bù chéng yīn。
黄鹤西北去,衔我千里心。huáng hè xī běi qù,xián wǒ qiān lǐ xīn。
【其三】
深堤下生草,高城上入云。shēn dī xià shēng cǎo,gāo chéng shàng rù yún。
春人心生思,思心长为君。chūn rén xīn shēng sī,sī xīn zhǎng wèi jūn。

白纻歌三首

南北朝 汤惠休

【其一】
琴瑟未调心已悲,任罗胜绮强自持。qín sè wèi diào xīn yǐ bēi,rèn luó shèng qǐ qiáng zì chí。
忍思一舞望所思,将转未转恒如疑。rěn sī yī wǔ wàng suǒ sī,jiāng zhuǎn wèi zhuǎn héng rú yí。
桃花水上春风出,舞袖逶迤鸾照日。táo huā shuǐ shàng chūn fēng chū,wǔ xiù wēi yí luán zhào rì。
徘徊鹤转情艳逸,君为迎歌心如一。pái huái hè zhuǎn qíng yàn yì,jūn wèi yíng gē xīn rú yī。
【其二】
少年窈窕舞君前,容华艳艳将欲然。shǎo nián yǎo tiǎo wǔ jūn qián,róng huá yàn yàn jiāng yù rán。
为君娇凝复迁延,流目送笑不敢言。wèi jūn jiāo níng fù qiān yán,liú mù sòng xiào bù gǎn yán。
长袖拂面心自煎,愿君流光及盛年。zhǎng xiù fú miàn xīn zì jiān,yuàn jūn liú guāng jí shèng nián。
【其三】
秋风袅袅入曲房,罗帐含月思心伤。qiū fēng niǎo niǎo rù qū fáng,luó zhàng hán yuè sī xīn shāng。
蟋蟀夜鸣断人肠,长夜思君心飞扬。xī shuài yè míng duàn rén cháng,zhǎng yè sī jūn xīn fēi yáng。
他人相思君相忘,锦衾瑶席为谁芳。tā rén xiāng sī jūn xiāng wàng,jǐn qīn yáo xí wèi shuí fāng。

秋思引

南北朝 汤惠休

秋寒依依风过河,白露萧萧洞庭波。qiū hán yī yī fēng guò hé,bái lù xiāo xiāo dòng tíng bō。
思君末光光已灭,眇眇悲望如思何。sī jūn mò guāng guāng yǐ miè,miǎo miǎo bēi wàng rú sī hé。

赠鲍侍郎诗

南北朝 汤惠休

玳枝兮金英,绿叶兮金茎。dài zhī xī jīn yīng,lǜ yè xī jīn jīng。
不和君王杯,低彩还自荣。bù hé jūn wáng bēi,dī cǎi hái zì róng。
想君不相艳,酒上视尘生。xiǎng jūn bù xiāng yàn,jiǔ shàng shì chén shēng。
当令芳意重,无使盛年倾。dāng lìng fāng yì zhòng,wú shǐ shèng nián qīng。