古诗词

玉仙道中

殷文圭

莼鲈方美别吴江,笔阵诗魔两未降。chún lú fāng měi bié wú jiāng,bǐ zhèn shī mó liǎng wèi jiàng。
山势北蟠龙偃蹇,泉声东漱玉琤瑽。shān shì běi pán lóng yǎn jiǎn,quán shēng dōng shù yù chēng cōng。
古陂狐兔穿蛮冢,破寺荆榛拥佛幢。gǔ bēi hú tù chuān mán zhǒng,pò sì jīng zhēn yōng fú chuáng。
信马冷吟迷路处,隔溪烟雨吠村厖。xìn mǎ lěng yín mí lù chù,gé xī yān yǔ fèi cūn páng。

赵侍郎看红白牡丹因寄杨状头赞图

殷文圭

迟开都为让群芳,贵地栽成对玉堂。chí kāi dōu wèi ràng qún fāng,guì dì zāi chéng duì yù táng。
红艳袅烟疑欲语,素华映月只闻香。hóng yàn niǎo yān yí yù yǔ,sù huá yìng yuè zhǐ wén xiāng。
剪裁偏得东风意,淡薄似矜西子妆。jiǎn cái piān dé dōng fēng yì,dàn báo shì jīn xī zi zhuāng。
雅称花中为首冠,年年长占断春光。yǎ chēng huā zhōng wèi shǒu guān,nián nián zhǎng zhàn duàn chūn guāng。

题胡州太学丘光庭博士幽居

殷文圭

舜轨尧文混九垓,明堂宏构集良材。shùn guǐ yáo wén hùn jiǔ gāi,míng táng hóng gòu jí liáng cái。
江边云卧如龙稳,天外泥书遣鹤来。jiāng biān yún wò rú lóng wěn,tiān wài ní shū qiǎn hè lái。
五夜药苗滋沆瀣,四时花影荫莓苔。wǔ yè yào miáo zī hàng xiè,sì shí huā yǐng yīn méi tái。
草玄门似山中静,不是公卿到不开。cǎo xuán mén shì shān zhōng jìng,bù shì gōng qīng dào bù kāi。

初秋留别越中幕客

殷文圭

魂梦飘零落叶洲,北辕南柁几时休。hún mèng piāo líng luò yè zhōu,běi yuán nán duò jǐ shí xiū。
月中青桂渐看老,星畔白榆还报秋。yuè zhōng qīng guì jiàn kàn lǎo,xīng pàn bái yú hái bào qiū。
鹤禁有知须强进,稽峰无事莫相留。hè jìn yǒu zhī xū qiáng jìn,jī fēng wú shì mò xiāng liú。
吴花越柳饶君醉,直待功成始举头。wú huā yuè liǔ ráo jūn zuì,zhí dài gōng chéng shǐ jǔ tóu。

送道者朝见后归山

殷文圭

暂随蒲帛谒金銮,萧洒风仪傲汉官。zàn suí pú bó yè jīn luán,xiāo sǎ fēng yí ào hàn guān。
天马难将朱索绊,海鳌宁觉碧涛宽。tiān mǎ nán jiāng zhū suǒ bàn,hǎi áo níng jué bì tāo kuān。
松坛月作尊前伴,竹箧书为教外欢。sōng tán yuè zuò zūn qián bàn,zhú qiè shū wèi jiào wài huān。
神鼎已乾龙虎伏,一条真气出云端。shén dǐng yǐ qián lóng hǔ fú,yī tiáo zhēn qì chū yún duān。

赠战将

殷文圭

绿沈枪利雪峰尖,犀甲军装称紫髯。lǜ shěn qiāng lì xuě fēng jiān,xī jiǎ jūn zhuāng chēng zǐ rán。
威慑万人长凛凛,礼延群客每谦谦。wēi shè wàn rén zhǎng lǐn lǐn,lǐ yán qún kè měi qiān qiān。
阵前战马黄金勒,架上兵书白玉签。zhèn qián zhàn mǎ huáng jīn lēi,jià shàng bīng shū bái yù qiān。
不为已为儒弟子,好依门下学韬钤。bù wèi yǐ wèi rú dì zi,hǎo yī mén xià xué tāo qián。

九华贺雨吟

殷文圭

陶公焦思念生灵,变旱为丰合杳冥。táo gōng jiāo sī niàn shēng líng,biàn hàn wèi fēng hé yǎo míng。
雷劈老松疑虎怒,雨冲阴洞觉龙腥。léi pī lǎo sōng yí hǔ nù,yǔ chōng yīn dòng jué lóng xīng。
万畦香稻蓬葱绿,九朵奇峰扑亚青。wàn qí xiāng dào péng cōng lǜ,jiǔ duǒ qí fēng pū yà qīng。
吟贺西成饶旅兴,散丝飞洒满长亭。yín hè xī chéng ráo lǚ xīng,sàn sī fēi sǎ mǎn zhǎng tíng。

贻李南平

殷文圭

紫殿西头月欲斜,曾草临淮上相麻。zǐ diàn xī tóu yuè yù xié,céng cǎo lín huái shàng xiāng má。
润笔已曾经奏谢,更飞章句问张华。rùn bǐ yǐ céng jīng zòu xiè,gèng fēi zhāng jù wèn zhāng huá。

春草碧色

殷文圭

细草含愁碧,芊绵南浦滨。xì cǎo hán chóu bì,qiān mián nán pǔ bīn。
萋萋如恨别,苒苒共伤春。qī qī rú hèn bié,rǎn rǎn gòng shāng chūn。
疏雨烟华润,斜阳细彩匀。shū yǔ yān huá rùn,xié yáng xì cǎi yún。
花黏繁斗锦,人藉软胜茵。huā nián fán dòu jǐn,rén jí ruǎn shèng yīn。
浅映宫池水,轻遮辇路尘。qiǎn yìng gōng chí shuǐ,qīng zhē niǎn lù chén。
杜回如可结,誓作报恩身。dù huí rú kě jié,shì zuò bào ēn shēn。

和友人送衡尚书赴池阳副车

殷文圭

淮王上将例分忧,玉帐参承半列侯。huái wáng shàng jiāng lì fēn yōu,yù zhàng cān chéng bàn liè hóu。
次第选材如创厦,别离排宴向藏舟。cì dì xuǎn cái rú chuàng shà,bié lí pái yàn xiàng cáng zhōu。
鹍鹏变化知难测,龙蠖升沉各有由。kūn péng biàn huà zhī nán cè,lóng huò shēng chén gè yǒu yóu。
躞蹀行牵金錽重,婵娟立唱翠娥愁。xiè dié xíng qiān jīn wàn zhòng,chán juān lì chàng cuì é chóu。
筑头勋业谐三阵,满腹诗书究九流。zhù tóu xūn yè xié sān zhèn,mǎn fù shī shū jiū jiǔ liú。
金海珠韬乘月读,肉芝牙茗拨云收。jīn hǎi zhū tāo chéng yuè dú,ròu zhī yá míng bō yún shōu。
赤鳞旆卷鸥汀晚,青雀船横雁阵秋。chì lín pèi juǎn ōu tīng wǎn,qīng què chuán héng yàn zhèn qiū。
十字细波澄镜面,九华残雪露峰头。shí zì xì bō chéng jìng miàn,jiǔ huá cán xuě lù fēng tóu。
醉沈北海千尊酒,吟上南荆百尺楼。zuì shěn běi hǎi qiān zūn jiǔ,yín shàng nán jīng bǎi chǐ lóu。
况是昭明食鱼郡,不妨闲掷钓璜钩。kuàng shì zhāo míng shí yú jùn,bù fáng xián zhì diào huáng gōu。

咏崔云娘

李宣古

何事最堪悲,云娘只首奇。hé shì zuì kān bēi,yún niáng zhǐ shǒu qí。
瘦拳抛令急,长啸出歌迟。shòu quán pāo lìng jí,zhǎng xiào chū gē chí。
只见肩侵鬓,唯忧骨透皮。zhǐ jiàn jiān qīn bìn,wéi yōu gǔ tòu pí。
不须当户立,头上有钟馗。bù xū dāng hù lì,tóu shàng yǒu zhōng kuí。

和主司王起

李宣古

恩光忽逐晓春生,金榜前头忝姓名。ēn guāng hū zhú xiǎo chūn shēng,jīn bǎng qián tóu tiǎn xìng míng。
三感至公裨造化,重扬文德振寰瀛。sān gǎn zhì gōng bì zào huà,zhòng yáng wén dé zhèn huán yíng。
伫为霖雨曾相贺,半在云霄觉更荣。zhù wèi lín yǔ céng xiāng hè,bàn zài yún xiāo jué gèng róng。
何处新诗添照灼,碧莲峰下柳间营。hé chù xīn shī tiān zhào zhuó,bì lián fēng xià liǔ jiān yíng。

杜司空席上赋

李宣古

红灯初上月轮高,照见堂前万朵桃。hóng dēng chū shàng yuè lún gāo,zhào jiàn táng qián wàn duǒ táo。
觱栗调清银象管,琵琶声亮紫檀槽。bì lì diào qīng yín xiàng guǎn,pí pá shēng liàng zǐ tán cáo。
能歌姹女颜如玉,解引萧郎眼似刀。néng gē chà nǚ yán rú yù,jiě yǐn xiāo láng yǎn shì dāo。
争奈夜深抛耍令,舞来挼去使人劳。zhēng nài yè shēn pāo shuǎ lìng,wǔ lái ruá qù shǐ rén láo。

赋寒食日亥时

李宣古

人定朱门尚未开,初星粲粲照人回。rén dìng zhū mén shàng wèi kāi,chū xīng càn càn zhào rén huí。
此时寒食无烟火,花柳苍苍月欲来。cǐ shí hán shí wú yān huǒ,huā liǔ cāng cāng yuè yù lái。

听蜀道士琴歌

李宣古

至道不可见,正声难得闻。zhì dào bù kě jiàn,zhèng shēng nán dé wén。
忽逢羽客抱绿绮,西别峨嵋峰顶云。hū féng yǔ kè bào lǜ qǐ,xī bié é méi fēng dǐng yún。
初排□面蹑轻响,似掷细珠鸣玉上。chū pái miàn niè qīng xiǎng,shì zhì xì zhū míng yù shàng。
忽挥素爪画七弦,苍崖劈裂迸碎泉。hū huī sù zhǎo huà qī xián,cāng yá pī liè bèng suì quán。
愤声高,怨声咽,屈原叫天两妃绝。fèn shēng gāo,yuàn shēng yàn,qū yuán jiào tiān liǎng fēi jué。
朝雉飞,双鹤离,属玉夜啼独鹜悲。cháo zhì fēi,shuāng hè lí,shǔ yù yè tí dú wù bēi。
吹我神飞碧霄里,牵我心灵入秋水。chuī wǒ shén fēi bì xiāo lǐ,qiān wǒ xīn líng rù qiū shuǐ。
有如驱逐太古来,邪淫辟荡贞心开。yǒu rú qū zhú tài gǔ lái,xié yín pì dàng zhēn xīn kāi。
孝为子,忠为臣,不独语言能教人。xiào wèi zi,zhōng wèi chén,bù dú yǔ yán néng jiào rén。
前弄啸,后弄颦,一舒一惨非冬春。qián nòng xiào,hòu nòng pín,yī shū yī cǎn fēi dōng chūn。
从朝至暮听不足,相将直说瀛洲宿。cóng cháo zhì mù tīng bù zú,xiāng jiāng zhí shuō yíng zhōu sù。
更深弹罢背孤灯,窗雪萧萧打寒竹。gèng shēn dàn bà bèi gū dēng,chuāng xuě xiāo xiāo dǎ hán zhú。
人间岂合值仙踪,此别多应不再逢。rén jiān qǐ hé zhí xiān zōng,cǐ bié duō yīng bù zài féng。
抱琴却上瀛洲去,一片白云千万峰。bào qín què shàng yíng zhōu qù,yī piàn bái yún qiān wàn fēng。

襄阳旅殡举人

流水涓涓芹努芽,织乌西飞客还家。liú shuǐ juān juān qín nǔ yá,zhī wū xī fēi kè hái jiā。
荒村无人作寒食,殡宫空对棠梨花。huāng cūn wú rén zuò hán shí,bìn gōng kōng duì táng lí huā。

元寂

酒秃酒秃,何荣何辱。jiǔ tū jiǔ tū,hé róng hé rǔ。
但见衣冠成古丘,不见江河变陵谷。dàn jiàn yī guān chéng gǔ qiū,bù jiàn jiāng hé biàn líng gǔ。

天池晚棹

韦皋

雨霁天池生意足,花间谁咏采莲曲。yǔ jì tiān chí shēng yì zú,huā jiān shuí yǒng cǎi lián qū。
舟浮十里芰荷香,歌发一声山水绿。zhōu fú shí lǐ jì hé xiāng,gē fā yī shēng shān shuǐ lǜ。
春暖鱼抛水面纶,晚晴鹭立波心玉。chūn nuǎn yú pāo shuǐ miàn lún,wǎn qíng lù lì bō xīn yù。
扣舷归载月黄昏,直至更深不假烛。kòu xián guī zài yuè huáng hūn,zhí zhì gèng shēn bù jiǎ zhú。

赠何遐

韦皋

腰间宝剑七星文,掌上弯弓挂六钧。yāo jiān bǎo jiàn qī xīng wén,zhǎng shàng wān gōng guà liù jūn。
箭发囗云双雁落,始知秦地有将军。jiàn fā wéi yún shuāng yàn luò,shǐ zhī qín dì yǒu jiāng jūn。

韦皋

黄雀衔来已数春,别时留解赠佳人。huáng què xián lái yǐ shù chūn,bié shí liú jiě zèng jiā rén。
长江不见鱼书至,为遣相思梦入秦。zhǎng jiāng bù jiàn yú shū zhì,wèi qiǎn xiāng sī mèng rù qín。