古诗词

送人游邵州

狄焕

春江正渺渺,送别两依依。chūn jiāng zhèng miǎo miǎo,sòng bié liǎng yī yī。
烟里棹将远,渡头人未归。yān lǐ zhào jiāng yuǎn,dù tóu rén wèi guī。
渔家侵叠浪,岛树挂残晖。yú jiā qīn dié làng,dǎo shù guà cán huī。
况入湖湘路,那堪花乱飞。kuàng rù hú xiāng lù,nà kān huā luàn fēi。

题柳

狄焕

天南与天北,此处影婆娑。tiān nán yǔ tiān běi,cǐ chù yǐng pó suō。
翠色折不尽,离情生更多。cuì sè zhé bù jǐn,lí qíng shēng gèng duō。
雨馀笼灞岸,烟暝夹隋河。yǔ yú lóng bà àn,yān míng jiā suí hé。
自有佳名在,秦松继得么。zì yǒu jiā míng zài,qín sōng jì dé me。

咏南岳径松

狄焕

一阵雨声归岳峤,两条寒色下潇湘。yī zhèn yǔ shēng guī yuè jiào,liǎng tiáo hán sè xià xiāo xiāng。
客吟晚景停孤棹,僧踏清阴彻上方。kè yín wǎn jǐng tíng gū zhào,sēng tà qīng yīn chè shàng fāng。

遇莲叶二客诗

栾清

得饮摅公酒,复登摅公舟。dé yǐn shū gōng jiǔ,fù dēng shū gōng zhōu。
便得神体清,超遥旷无忧。biàn dé shén tǐ qīng,chāo yáo kuàng wú yōu。

莲叶二客诗

栾清

行时云作伴,坐即酒为侣。xíng shí yún zuò bàn,zuò jí jiǔ wèi lǚ。
腹以元化充,衣将云霞补。fù yǐ yuán huà chōng,yī jiāng yún xiá bǔ。
纣虐与尧仁,可惜皆朽腐。zhòu nüè yǔ yáo rén,kě xī jiē xiǔ fǔ。

莲叶二客诗

栾清

楫棹无所假,超然信萍查。jí zhào wú suǒ jiǎ,chāo rán xìn píng chá。
朝浮旭日辉,夕荫清月华。cháo fú xù rì huī,xī yīn qīng yuè huá。
营营功业人,朽骨成泥沙。yíng yíng gōng yè rén,xiǔ gǔ chéng ní shā。

从军行

王宏

儿生三日掌上珠,燕颔猿肱秾李肤。ér shēng sān rì zhǎng shàng zhū,yàn hàn yuán gōng nóng lǐ fū。
十五学剑北击胡,羌歌燕筑送城隅。shí wǔ xué jiàn běi jī hú,qiāng gē yàn zhù sòng chéng yú。
城隅路接伊川驿,河阳渡头邯郸陌。chéng yú lù jiē yī chuān yì,hé yáng dù tóu hán dān mò。
可怜少年把手时,黄鸟双飞梨花白。kě lián shǎo nián bǎ shǒu shí,huáng niǎo shuāng fēi lí huā bái。
秦王筑城三千里,西自临洮东辽水。qín wáng zhù chéng sān qiān lǐ,xī zì lín táo dōng liáo shuǐ。
山边叠叠黑云飞,海畔莓莓青草死。shān biān dié dié hēi yún fēi,hǎi pàn méi méi qīng cǎo sǐ。
从来战斗不求勋,杀身为君君不闻。cóng lái zhàn dòu bù qiú xūn,shā shēn wèi jūn jūn bù wén。
凤皇楼上吹急管,落日裴回肠先断。fèng huáng lóu shàng chuī jí guǎn,luò rì péi huí cháng xiān duàn。

送贺秘监归会稽诗

王浚

业盛王公秩,名高绛老年。yè shèng wáng gōng zhì,míng gāo jiàng lǎo nián。
遗荣谢圭组,得志学神仙。yí róng xiè guī zǔ,dé zhì xué shén xiān。
去国风为驭,还乡海作田。qù guó fēng wèi yù,hái xiāng hǎi zuò tián。
何当曳凫舄,万里更朝天。hé dāng yè fú xì,wàn lǐ gèng cháo tiān。

感兴

崔膺

富贵难义合,困穷易感恩。fù guì nán yì hé,kùn qióng yì gǎn ēn。
古来忠烈士,多出贫贱门。gǔ lái zhōng liè shì,duō chū pín jiàn mén。
世上桃李树,但结繁华子。shì shàng táo lǐ shù,dàn jié fán huá zi。
白屋抱关人,青云壮心死。bái wū bào guān rén,qīng yún zhuàng xīn sǐ。
本以势利交,势尽交情已。běn yǐ shì lì jiāo,shì jǐn jiāo qíng yǐ。
如何失情后,始叹门易轨。rú hé shī qíng hòu,shǐ tàn mén yì guǐ。

赠南岳僧全玭

孙偓

窠居过后更何人,传得如来法印真。kē jū guò hòu gèng hé rén,chuán dé rú lái fǎ yìn zhēn。
昨日祝融峰下见,草衣便是雪山□。zuó rì zhù róng fēng xià jiàn,cǎo yī biàn shì xuě shān。

寄杜先生诗

孙偓

蜀国信难遇,楚乡心更愁。shǔ guó xìn nán yù,chǔ xiāng xīn gèng chóu。
我行同范蠡,师举效浮丘。wǒ xíng tóng fàn lí,shī jǔ xiào fú qiū。
他日相逢处,多应在十洲。tā rì xiāng féng chù,duō yīng zài shí zhōu。

送贺秘监归会稽诗

何千里

锡鼎升天几万春,裔孙今复出嚣尘。xī dǐng shēng tiān jǐ wàn chūn,yì sūn jīn fù chū xiāo chén。
姓名当系上清箓,齿发不知何代人?xìng míng dāng xì shàng qīng lù,chǐ fā bù zhī hé dài rén?
暂应客星过世主,旋归吴市作遗民。zàn yīng kè xīng guò shì zhǔ,xuán guī wú shì zuò yí mín。
辽东鹤驾忽飞去,挥手无言辞紫宸。liáo dōng hè jià hū fēi qù,huī shǒu wú yán cí zǐ chén。

别友人

惟审

一身无定处,万里独销魂。yī shēn wú dìng chù,wàn lǐ dú xiāo hún。
芳草迷归路,春衣滴泪痕。fāng cǎo mí guī lù,chūn yī dī lèi hén。
几时休旅食,向夜宿江村。jǐ shí xiū lǚ shí,xiàng yè sù jiāng cūn。
欲识异乡苦,空山啼暮猿。yù shí yì xiāng kǔ,kōng shān tí mù yuán。

赋得闻晓莺

惟审

卷帘清梦后,芳树引流莺。juǎn lián qīng mèng hòu,fāng shù yǐn liú yīng。
隔叶传春意,穿花送晓声。gé yè chuán chūn yì,chuān huā sòng xiǎo shēng。
未调云路翼,空负桂枝情。wèi diào yún lù yì,kōng fù guì zhī qíng。
莫尽关关兴,羁愁正厌生。mò jǐn guān guān xīng,jī chóu zhèng yàn shēng。

春日旅怀呈知己

惟审

生涯万事有苍苍,应任流萍便越乡。shēng yá wàn shì yǒu cāng cāng,yīng rèn liú píng biàn yuè xiāng。
春水独行人渐远,故园归梦夜空长。chūn shuǐ dú xíng rén jiàn yuǎn,gù yuán guī mèng yè kōng zhǎng。
一声隔浦猿啼处,数滴惊心泪满裳。yī shēng gé pǔ yuán tí chù,shù dī jīng xīn lèi mǎn shang。
不为知音皆鲍叔,信谁江上去茫茫。bù wèi zhī yīn jiē bào shū,xìn shuí jiāng shàng qù máng máng。

离别难

武后宫人

此别难重陈,花飞复恋人。cǐ bié nán zhòng chén,huā fēi fù liàn rén。
来时梅覆雪,去日柳含春。lái shí méi fù xuě,qù rì liǔ hán chūn。
物候催行客,归途淑气新。wù hòu cuī xíng kè,guī tú shū qì xīn。
剡川今已远,魂梦暗相亲。shàn chuān jīn yǐ yuǎn,hún mèng àn xiāng qīn。

湘灵鼓瑟

庄若讷

帝子鸣金瑟,馀声自抑扬。dì zi míng jīn sè,yú shēng zì yì yáng。
悲风丝上断,流水曲中长。bēi fēng sī shàng duàn,liú shuǐ qū zhōng zhǎng。
出没游鱼听,逶迤彩凤翔。chū méi yóu yú tīng,wēi yí cǎi fèng xiáng。
微音时扣徵,雅韵乍含商。wēi yīn shí kòu zhēng,yǎ yùn zhà hán shāng。
神理诚难测,幽情讵可量。shén lǐ chéng nán cè,yōu qíng jù kě liàng。
至今闻古调,应恨滞三湘。zhì jīn wén gǔ diào,yīng hèn zhì sān xiāng。

示柳珵

鉴空

兴一沙衰恒河沙,兔而罝,犬而拿,牛虎相交与角牙,宝檀终不灭其华。xīng yī shā shuāi héng hé shā,tù ér jū,quǎn ér ná,niú hǔ xiāng jiāo yǔ jiǎo yá,bǎo tán zhōng bù miè qí huá。

壁上诗二首

丰干

余自来天台,凡经几万回。yú zì lái tiān tái,fán jīng jǐ wàn huí。
一身如云水,悠悠任去来。yī shēn rú yún shuǐ,yōu yōu rèn qù lái。
逍遥绝无闹,忘机隆佛道。xiāo yáo jué wú nào,wàng jī lóng fú dào。
世途岐路心,众生多烦恼。shì tú qí lù xīn,zhòng shēng duō fán nǎo。
兀兀沈浪海,漂漂轮三界。wù wù shěn làng hǎi,piāo piāo lún sān jiè。
可惜一灵物,无始被境埋。kě xī yī líng wù,wú shǐ bèi jìng mái。
电光瞥然起,生死纷尘埃。diàn guāng piē rán qǐ,shēng sǐ fēn chén āi。
寒山特相访,拾得常往来。hán shān tè xiāng fǎng,shí dé cháng wǎng lái。
论心话明月,太虚廓无碍。lùn xīn huà míng yuè,tài xū kuò wú ài。
法界即无边,一法普遍该。fǎ jiè jí wú biān,yī fǎ pǔ biàn gāi。

壁上诗二首

丰干

本来无一物,亦无尘可拂。běn lái wú yī wù,yì wú chén kě fú。
若能了达此,不用坐兀兀。ruò néng le dá cǐ,bù yòng zuò wù wù。