古诗词

自御史左授山阳丞

魏求己

朝升照日槛,夕次下乌台。cháo shēng zhào rì kǎn,xī cì xià wū tái。
风竿一眇邈,月树几裴回。fēng gān yī miǎo miǎo,yuè shù jǐ péi huí。
翼向高标敛,声随下调哀。yì xiàng gāo biāo liǎn,shēng suí xià diào āi。
怀燕首自白,非是为年催。huái yàn shǒu zì bái,fēi shì wèi nián cuī。

赋得玉水记方流

吴丹

玉泉何处记,四折水纹浮。yù quán hé chù jì,sì zhé shuǐ wén fú。
润下宁逾矩,居方在上流。rùn xià níng yú jǔ,jū fāng zài shàng liú。
映空虚漾漾,涵白净悠悠。yìng kōng xū yàng yàng,hán bái jìng yōu yōu。
影碎疑冲斗,光清耐触舟。yǐng suì yí chōng dòu,guāng qīng nài chù zhōu。
圭璋分辨状,沙砾共怀柔。guī zhāng fēn biàn zhuàng,shā lì gòng huái róu。
愿赴朝宗日,萦回入御沟。yuàn fù cháo zōng rì,yíng huí rù yù gōu。

答李昌期

杨洵美

三山载群仙,峨峨咸浪中。sān shān zài qún xiān,é é xián làng zhōng。
云衣剪不得,此路安可从。yún yī jiǎn bù dé,cǐ lù ān kě cóng。
我生亦何事,出门如飞蓬。wǒ shēng yì hé shì,chū mén rú fēi péng。
白日又黄昏,所悲瑶草空。bái rì yòu huáng hūn,suǒ bēi yáo cǎo kōng。
虫声故乡梦,枕上禾黍风。chóng shēng gù xiāng mèng,zhěn shàng hé shǔ fēng。
吾道如未丧,天运何时通。wú dào rú wèi sàng,tiān yùn hé shí tōng。

奉和圣制答张说扈从南出鼠雀谷之作

王丘

襟带三秦接,旗常万乘过。jīn dài sān qín jiē,qí cháng wàn chéng guò。
阳原淑气早,阴谷冱寒多。yáng yuán shū qì zǎo,yīn gǔ hù hán duō。
花缛前茅仗,霜严后殿戈。huā rù qián máo zhàng,shuāng yán hòu diàn gē。
代云开晋岭,江雁入汾河。dài yún kāi jìn lǐng,jiāng yàn rù fén hé。
北土分尧俗,南风动舜歌。běi tǔ fēn yáo sú,nán fēng dòng shùn gē。
一闻天乐唱,恭逐万人和。yī wén tiān lè chàng,gōng zhú wàn rén hé。

奉和圣制送张尚书巡边

王丘

德业蕴时宗,幽符梦象通。dé yè yùn shí zōng,yōu fú mèng xiàng tōng。
台司计祈父,师律总元戎。tái sī jì qí fù,shī lǜ zǒng yuán róng。
出入敷能政,谋猷体至公。chū rù fū néng zhèng,móu yóu tǐ zhì gōng。
赠行光睿什,宴别感宸衷。zèng xíng guāng ruì shén,yàn bié gǎn chén zhōng。
文炳高天曜,恩垂湛露融。wén bǐng gāo tiān yào,ēn chuí zhàn lù róng。
建牙之塞表,鸣鼓接云中。jiàn yá zhī sāi biǎo,míng gǔ jiē yún zhōng。
策密鬼神秘,威成剑骑雄。cè mì guǐ shén mì,wēi chéng jiàn qí xióng。
朔门正炎月,兵气已秋风。shuò mén zhèng yán yuè,bīng qì yǐ qiū fēng。
肃杀从此始,方知胡运穷。sù shā cóng cǐ shǐ,fāng zhī hú yùn qióng。

咏史

王丘

高洁非养正,盛名亦险艰。gāo jié fēi yǎng zhèng,shèng míng yì xiǎn jiān。
伟哉谢安石,携妓入东山。wěi zāi xiè ān shí,xié jì rù dōng shān。
云岩响金奏,空水滟朱颜。yún yán xiǎng jīn zòu,kōng shuǐ yàn zhū yán。
兰露滋香泽,松风鸣佩环。lán lù zī xiāng zé,sōng fēng míng pèi huán。
歌声入空尽,舞影到池闲。gē shēng rù kōng jǐn,wǔ yǐng dào chí xián。
杳眇同天上,繁华非代间。yǎo miǎo tóng tiān shàng,fán huá fēi dài jiān。
卷舒混名迹,纵诞无忧患。juǎn shū hùn míng jì,zòng dàn wú yōu huàn。
何必苏门子,冥然闭清关。hé bì sū mén zi,míng rán bì qīng guān。

长孙十一东山春夜见赠

杨谏

故人谢城阙,挥手碧云期。gù rén xiè chéng quē,huī shǒu bì yún qī。
溪月照隐处,松风生兴时。xī yuè zhào yǐn chù,sōng fēng shēng xīng shí。
旧林日云暮,芳草岁空滋。jiù lín rì yún mù,fāng cǎo suì kōng zī。
甘与子成梦,请君同所思。gān yǔ zi chéng mèng,qǐng jūn tóng suǒ sī。

赠知己

杨谏

江南折芳草,江北赠佳期。jiāng nán zhé fāng cǎo,jiāng běi zèng jiā qī。
江阔水复急,过江常苦迟。jiāng kuò shuǐ fù jí,guò jiāng cháng kǔ chí。
蘋白兰叶青,恐度先香时。píng bái lán yè qīng,kǒng dù xiān xiāng shí。
美人碧云外,宁见长相思。měi rén bì yún wài,níng jiàn zhǎng xiāng sī。

寄张无颇

广利王女

羞解明珰寻汉渚,但凭春梦访天涯。xiū jiě míng dāng xún hàn zhǔ,dàn píng chūn mèng fǎng tiān yá。
红楼日暮莺飞去,愁杀深宫落砌花。hóng lóu rì mù yīng fēi qù,chóu shā shēn gōng luò qì huā。

寄张无颇

广利王女

燕语春泥堕锦筵,情愁无意整花钿。yàn yǔ chūn ní duò jǐn yán,qíng chóu wú yì zhěng huā diàn。
寒闺欹枕不成梦,香炷金炉自袅烟。hán guī yī zhěn bù chéng mèng,xiāng zhù jīn lú zì niǎo yān。

秦筝怨

宋家娘子

玳瑁秦筝里,声声怨别离。dài mào qín zhēng lǐ,shēng shēng yuàn bié lí。
只缘多苦调,欲奏泪还垂。zhǐ yuán duō kǔ diào,yù zòu lèi hái chuí。
妾意如弦直,君心学柱移。qiè yì rú xián zhí,jūn xīn xué zhù yí。
暂时停不弄,音调早参差。zàn shí tíng bù nòng,yīn diào zǎo cān chà。

春寻花柳得情

宋家娘子

美人林里趁鸦儿,银甲花间不觉遗。měi rén lín lǐ chèn yā ér,yín jiǎ huā jiān bù jué yí。
连忙借问娇鹦鹉,鸟鸟衔将与阿谁?lián máng jiè wèn jiāo yīng wǔ,niǎo niǎo xián jiāng yǔ ā shuí?

小雪

李咸用

散漫阴风里,天涯不可收。sàn màn yīn fēng lǐ,tiān yá bù kě shōu。
压松犹未得,扑石暂能留。yā sōng yóu wèi dé,pū shí zàn néng liú。
阁静萦吟思,途长拂旅愁。gé jìng yíng yín sī,tú zhǎng fú lǚ chóu。
崆峒山北面,早想玉成丘。kōng dòng shān běi miàn,zǎo xiǎng yù chéng qiū。

春风

李咸用

青帝使和气,吹嘘万国中。qīng dì shǐ hé qì,chuī xū wàn guó zhōng。
发生宁有异,先后自难同。fā shēng níng yǒu yì,xiān hòu zì nán tóng。
辇草不消力,岩花应费功。niǎn cǎo bù xiāo lì,yán huā yīng fèi gōng。
年年三十骑,飘入玉蟾宫。nián nián sān shí qí,piāo rù yù chán gōng。

自愧

李咸用

多负悬弧礼,危时隐薜萝。duō fù xuán hú lǐ,wēi shí yǐn bì luó。
有心明俎豆,无力执干戈。yǒu xīn míng zǔ dòu,wú lì zhí gàn gē。
壮士难移节,贞松不改柯。zhuàng shì nán yí jié,zhēn sōng bù gǎi kē。
缨尘徒自满,欲濯待清波。yīng chén tú zì mǎn,yù zhuó dài qīng bō。

夜吟

李咸用

白兔轮当午,儒家业敢慵。bái tù lún dāng wǔ,rú jiā yè gǎn yōng。
竹轩吟未已,锦帐梦应重。zhú xuān yín wèi yǐ,jǐn zhàng mèng yīng zhòng。
落笔思成虎,悬梭待化龙。luò bǐ sī chéng hǔ,xuán suō dài huà lóng。
景清神自爽,风递远楼钟。jǐng qīng shén zì shuǎng,fēng dì yuǎn lóu zhōng。

昭君

李咸用

古帝修文德,蛮夷莫敢侵。gǔ dì xiū wén dé,mán yí mò gǎn qīn。
不知桃李貌,能转虎狼心。bù zhī táo lǐ mào,néng zhuǎn hǔ láng xīn。
日暮边风急,程遥碛雪深。rì mù biān fēng jí,chéng yáo qì xuě shēn。
千秋青冢骨,留怨在胡琴。qiān qiū qīng zhǒng gǔ,liú yuàn zài hú qín。

秋夕

李咸用

寥廓秋云薄,空庭月影微。liáo kuò qiū yún báo,kōng tíng yuè yǐng wēi。
树寒栖鸟密,砌冷夜蛩稀。shù hán qī niǎo mì,qì lěng yè qióng xī。
晓鼓军容肃,疏钟客梦归。xiǎo gǔ jūn róng sù,shū zhōng kè mèng guī。
吟馀何所忆,圣主尚宵衣。yín yú hé suǒ yì,shèng zhǔ shàng xiāo yī。

秋日与友生言别

李咸用

利名心未已,离别恨难休。lì míng xīn wèi yǐ,lí bié hèn nán xiū。
为个文儒业,致多岐路愁。wèi gè wén rú yè,zhì duō qí lù chóu。
数花篱菊晚,片叶井梧秋。shù huā lí jú wǎn,piàn yè jǐng wú qiū。
又决出门计,一尊期少留。yòu jué chū mén jì,yī zūn qī shǎo liú。

边城听角

李咸用

戍楼鸣画角,寒露滴金枪。shù lóu míng huà jiǎo,hán lù dī jīn qiāng。
细引云成阵,高催雁著行。xì yǐn yún chéng zhèn,gāo cuī yàn zhù xíng。
唤回边将梦,吹薄晓蟾光。huàn huí biān jiāng mèng,chuī báo xiǎo chán guāng。
未遂终军志,何劳思故乡。wèi suì zhōng jūn zhì,hé láo sī gù xiāng。