古诗词

题刘泰娘舍

孙棨

寻常凡木最轻樗,今日寻樗桂不如。xún cháng fán mù zuì qīng chū,jīn rì xún chū guì bù rú。
汉高新破咸阳后,英俊奔波遂吃虚。hàn gāo xīn pò xián yáng hòu,yīng jùn bēn bō suì chī xū。

郊庙歌辞享太庙乐章懿宗室舞

萧仿

圣祚无疆,庆传乐章。shèng zuò wú jiāng,qìng chuán lè zhāng。
金枝繁茂,玉叶延长。jīn zhī fán mào,yù yè yán zhǎng。
海渎常晏,波涛不扬。hǎi dú cháng yàn,bō tāo bù yáng。
汪汪美化,垂范今王。wāng wāng měi huà,chuí fàn jīn wáng。

郊庙歌辞享太庙乐章咸宁舞

萧仿

于铄丕嗣,惟帝之光。yú shuò pī sì,wéi dì zhī guāng。
羽籥象德,金石荐祥。yǔ yuè xiàng dé,jīn shí jiàn xiáng。
圣系无极,景命永昌。shèng xì wú jí,jǐng mìng yǒng chāng。
神降上哲,维天配长。shén jiàng shàng zhé,wéi tiān pèi zhǎng。

明妃怨

杨达

汉国明妃去不还,马驼弦管向阴山。hàn guó míng fēi qù bù hái,mǎ tuó xián guǎn xiàng yīn shān。
匣中纵有菱花镜,羞对单于照旧颜。xiá zhōng zòng yǒu líng huā jìng,xiū duì dān yú zhào jiù yán。

赠李十二白

崔宗之

凉风八九月,白露满空庭。liáng fēng bā jiǔ yuè,bái lù mǎn kōng tíng。
耿耿意不畅,捎捎风叶声。gěng gěng yì bù chàng,shāo shāo fēng yè shēng。
思见雄俊士,共话今古情。sī jiàn xióng jùn shì,gòng huà jīn gǔ qíng。
李侯忽来仪,把袂苦不早。lǐ hóu hū lái yí,bǎ mèi kǔ bù zǎo。
清论既抵掌,玄谈又绝倒。qīng lùn jì dǐ zhǎng,xuán tán yòu jué dào。
分明楚汉事,历历王霸道。fēn míng chǔ hàn shì,lì lì wáng bà dào。
担囊无俗物,访古千里馀。dān náng wú sú wù,fǎng gǔ qiān lǐ yú。
袖有匕首剑,怀中茂陵书。xiù yǒu bǐ shǒu jiàn,huái zhōng mào líng shū。
双眸光照人,词赋凌子虚。shuāng móu guāng zhào rén,cí fù líng zi xū。
酌酒弦素秦,霜气正凝洁。zhuó jiǔ xián sù qín,shuāng qì zhèng níng jié。
平生心中事,今日为君说。píng shēng xīn zhōng shì,jīn rì wèi jūn shuō。
我家有别业,寄在嵩之阳。wǒ jiā yǒu bié yè,jì zài sōng zhī yáng。
明月出高岑,清溪澄素光。míng yuè chū gāo cén,qīng xī chéng sù guāng。
云散窗户静,风吹松桂香。yún sàn chuāng hù jìng,fēng chuī sōng guì xiāng。
子若同斯游,千载不相忘。zi ruò tóng sī yóu,qiān zài bù xiāng wàng。

宜春郡城闻猿

崔江

怨抱霜枝向月啼,数声清绕郡城低。yuàn bào shuāng zhī xiàng yuè tí,shù shēng qīng rào jùn chéng dī。
那堪日夜有云雨,便似巫山与建溪。nà kān rì yè yǒu yún yǔ,biàn shì wū shān yǔ jiàn xī。

和三乡诗

李缟

会稽王谢两风流,王子沉沦谢女愁。huì jī wáng xiè liǎng fēng liú,wáng zi chén lún xiè nǚ chóu。
归思若随文字在,路傍空为感千秋。guī sī ruò suí wén zì zài,lù bàng kōng wèi gǎn qiān qiū。

闻猿

苏拯

秋风飒飒猿声起,客恨猿哀一相似。qiū fēng sà sà yuán shēng qǐ,kè hèn yuán āi yī xiāng shì。
漫向孤危惊客心,何曾解入笙歌耳。màn xiàng gū wēi jīng kè xīn,hé céng jiě rù shēng gē ěr。

颂鲁

苏拯

天推鲁仲尼,周游布典坟。tiān tuī lǔ zhòng ní,zhōu yóu bù diǎn fén。
游遍七十国,不令遇一君。yóu biàn qī shí guó,bù lìng yù yī jūn。
一国如一遇,单车不转轮。yī guó rú yī yù,dān chē bù zhuǎn lún。
良由至化力,为国不为身。liáng yóu zhì huà lì,wèi guó bù wèi shēn。
礼乐行未足,邅回厄于陈。lǐ lè xíng wèi zú,zhān huí è yú chén。
礼乐今有馀,衮旒当圣人。lǐ lè jīn yǒu yú,gǔn liú dāng shèng rén。
伤哉绝粮议,千载误云云。shāng zāi jué liáng yì,qiān zài wù yún yún。

医人

苏拯

古人医在心,心正药自真。gǔ rén yī zài xīn,xīn zhèng yào zì zhēn。
今人医在手,手滥药不神。jīn rén yī zài shǒu,shǒu làn yào bù shén。
我愿天地炉,多衔扁鹊身。wǒ yuàn tiān dì lú,duō xián biǎn què shēn。
遍行君臣药,先从冻馁均。biàn xíng jūn chén yào,xiān cóng dòng něi jūn。
自然六合内,少闻贫病人。zì rán liù hé nèi,shǎo wén pín bìng rén。

西施

苏拯

吴王从骄佚,天产西施出。wú wáng cóng jiāo yì,tiān chǎn xī shī chū。
岂徒伐一人,所希救群物。qǐ tú fá yī rén,suǒ xī jiù qún wù。
良由上天意,恶盈戒奢侈。liáng yóu shàng tiān yì,è yíng jiè shē chǐ。
不独破吴国,不独生越水。bù dú pò wú guó,bù dú shēng yuè shuǐ。
在周名褒姒,在纣名妲己。zài zhōu míng bāo sì,zài zhòu míng dá jǐ。
变化本多涂,生杀亦如此。biàn huà běn duō tú,shēng shā yì rú cǐ。
君王政不修,立地生西子。jūn wáng zhèng bù xiū,lì dì shēng xī zi。

金谷园

苏拯

积金累作山,山高小于址。jī jīn lèi zuò shān,shān gāo xiǎo yú zhǐ。
栽花比绿珠,花落还相似。zāi huā bǐ lǜ zhū,huā luò hái xiāng shì。
徒有敌国富,不能买东市。tú yǒu dí guó fù,bù néng mǎi dōng shì。
徒有绝世容,不能楼上死。tú yǒu jué shì róng,bù néng lóu shàng sǐ。
只此上高楼,何如在平地。zhǐ cǐ shàng gāo lóu,hé rú zài píng dì。

巫山

苏拯

昔时亦云雨,今时亦云雨。xī shí yì yún yǔ,jīn shí yì yún yǔ。
自是荒淫多,梦得巫山女。zì shì huāng yín duō,mèng dé wū shān nǚ。
从来圣明君,可听妖魅语。cóng lái shèng míng jūn,kě tīng yāo mèi yǔ。
只今峰上云,徒自生容与。zhǐ jīn fēng shàng yún,tú zì shēng róng yǔ。

贾客

苏拯

长帆挂短舟,所愿疾如箭。zhǎng fān guà duǎn zhōu,suǒ yuàn jí rú jiàn。
得丧一惊飘,生死无良贱。dé sàng yī jīng piāo,shēng sǐ wú liáng jiàn。
不谓天不祐,自是人苟患。bù wèi tiān bù yòu,zì shì rén gǒu huàn。
尝言海利深,利深不如浅。cháng yán hǎi lì shēn,lì shēn bù rú qiǎn。

狡兔行

苏拯

秋来无骨肥,鹰犬遍原野。qiū lái wú gǔ féi,yīng quǎn biàn yuán yě。
草中三穴无处藏,何况平田无穴者。cǎo zhōng sān xué wú chù cáng,hé kuàng píng tián wú xué zhě。

长城

苏拯

嬴氏设防胡,烝沙筑冤垒。yíng shì shè fáng hú,zhēng shā zhù yuān lěi。
蒙公取勋名,岂算生民死。méng gōng qǔ xūn míng,qǐ suàn shēng mín sǐ。
运畚力不禁,碎身砂碛里。yùn běn lì bù jìn,suì shēn shā qì lǐ。
黔黎欲半空,长城舂未已。qián lí yù bàn kōng,zhǎng chéng chōng wèi yǐ。
皇天潜鼓怒,力化一女子。huáng tiān qián gǔ nù,lì huà yī nǚ zi。
遂使万雉崩,不尽数行泪。suì shǐ wàn zhì bēng,bù jǐn shù xíng lèi。
自古进身者,本非陷物致。zì gǔ jìn shēn zhě,běn fēi xiàn wù zhì。
当时文德修,不到三世地。dāng shí wén dé xiū,bù dào sān shì dì。

织妇女

苏拯

伊余尽少女,一种饰螓首。yī yú jǐn shǎo nǚ,yī zhǒng shì qín shǒu。
徒能事机杼,与之作歌舞。tú néng shì jī zhù,yǔ zhī zuò gē wǔ。
歌舞片时间,黄金翻袖取。gē wǔ piàn shí jiān,huáng jīn fān xiù qǔ。
只看舞者乐,岂念织者苦。zhǐ kàn wǔ zhě lè,qǐ niàn zhī zhě kǔ。
感此尝忆古人言,一妇不织天下寒。gǎn cǐ cháng yì gǔ rén yán,yī fù bù zhī tiān xià hán。

古塞下

苏拯

百战已休兵,寒云愁未歇。bǎi zhàn yǐ xiū bīng,hán yún chóu wèi xiē。
血染长城沙,马踏征人骨。xuè rǎn zhǎng chéng shā,mǎ tà zhēng rén gǔ。
早得用蛾眉,免陷边戍卒。zǎo dé yòng é méi,miǎn xiàn biān shù zú。
始知髦头星,不在弯弓没。shǐ zhī máo tóu xīng,bù zài wān gōng méi。

水旱祷

苏拯

祷祈勿告天,酒浆勿浇地。dǎo qí wù gào tiān,jiǔ jiāng wù jiāo dì。
阴阳和也无妖气,阴阳愆期乃人致。yīn yáng hé yě wú yāo qì,yīn yáng qiān qī nǎi rén zhì。
病生心腹不自医,古屋澄潭何神祟。bìng shēng xīn fù bù zì yī,gǔ wū chéng tán hé shén suì。

邹律

苏拯

邹律暖燕谷,青史徒编录。zōu lǜ nuǎn yàn gǔ,qīng shǐ tú biān lù。
人心不变迁,空吹闲草木。rén xīn bù biàn qiān,kōng chuī xián cǎo mù。
世患有三惑,尔律莫能抑。shì huàn yǒu sān huò,ěr lǜ mò néng yì。
边苦有长征,尔律莫能息。biān kǔ yǒu zhǎng zhēng,ěr lǜ mò néng xī。
斯术未济时,斯律亦何益。sī shù wèi jì shí,sī lǜ yì hé yì。
争如至公一开口,吹起贤良霸邦国。zhēng rú zhì gōng yī kāi kǒu,chuī qǐ xián liáng bà bāng guó。