古诗词

蜘蛛谕

苏拯

春蚕吐出丝,济世功不绝。chūn cán tǔ chū sī,jì shì gōng bù jué。
蜘蛛吐出丝,飞虫成聚血。zhī zhū tǔ chū sī,fēi chóng chéng jù xuè。
蚕丝何专利,尔丝何专孽。cán sī hé zhuān lì,ěr sī hé zhuān niè。
映日张网罗,遮天亦何别。yìng rì zhāng wǎng luó,zhē tiān yì hé bié。
傥居要地门,害物可堪说。tǎng jū yào dì mén,hài wù kě kān shuō。
网成虽福己,网败还祸尔。wǎng chéng suī fú jǐ,wǎng bài hái huò ěr。
小人与君子,利害一如此。xiǎo rén yǔ jūn zi,lì hài yī rú cǐ。

猎犬行

苏拯

猎犬未成行,狐兔无奈何。liè quǎn wèi chéng xíng,hú tù wú nài hé。
猎犬今盈群,狐兔依旧多。liè quǎn jīn yíng qún,hú tù yī jiù duō。
自尔初跳跃,人言多拿躩。zì ěr chū tiào yuè,rén yán duō ná jué。
常指天外狼,立可口中嚼。cháng zhǐ tiān wài láng,lì kě kǒu zhōng jué。
骨长毛衣重,烧残烟草薄。gǔ zhǎng máo yī zhòng,shāo cán yān cǎo báo。
狡兔何曾擒,时把家鸡捉。jiǎo tù hé céng qín,shí bǎ jiā jī zhuō。
食尽者饭翻,增养者恶壮。shí jǐn zhě fàn fān,zēng yǎng zhě è zhuàng。
可嗟猎犬壮复壮,不堪兔绝良弓丧。kě jiē liè quǎn zhuàng fù zhuàng,bù kān tù jué liáng gōng sàng。

断火谣

苏拯

谁谓之推贤,于世何功果。shuí wèi zhī tuī xián,yú shì hé gōng guǒ。
绝尔晋侯交,禁我唐虞火。jué ěr jìn hóu jiāo,jìn wǒ táng yú huǒ。
国闭檀榆烟,大礼成隳堕。guó bì tán yú yān,dà lǐ chéng huī duò。
暗室枯槁饭,冷面相看坐。àn shì kū gǎo fàn,lěng miàn xiāng kàn zuò。
阳升既非佑,阴伏若为佐。yáng shēng jì fēi yòu,yīn fú ruò wèi zuǒ。
焉冻群生腹,将止天下祸。yān dòng qún shēng fù,jiāng zhǐ tiān xià huò。
但究冤滥刑,天道无不可。dàn jiū yuān làn xíng,tiān dào wú bù kě。
鄙哉前朝翊赞臣,吁谟之规何琐琐。bǐ zāi qián cháo yì zàn chén,xū mó zhī guī hé suǒ suǒ。

思妇吟

苏拯

秋风雁又归,边信一何早。qiū fēng yàn yòu guī,biān xìn yī hé zǎo。
揽衣出门望,落叶满长道。lǎn yī chū mén wàng,luò yè mǎn zhǎng dào。
一从秉箕帚,十载孤怀抱。yī cóng bǐng jī zhǒu,shí zài gū huái bào。
可堪日日醉宠荣,不说思君令人老。kě kān rì rì zuì chǒng róng,bù shuō sī jūn lìng rén lǎo。

雉兔者

苏拯

所猎一何酷,终年耗林麓。suǒ liè yī hé kù,zhōng nián hào lín lù。
飞走如未空,贪残岂知足。fēi zǒu rú wèi kōng,tān cán qǐ zhī zú。
尝闻猎书史,可以鉴荣辱。cháng wén liè shū shǐ,kě yǐ jiàn róng rǔ。
尝闻猎贤良,可以霸邦国。cháng wén liè xián liáng,kě yǐ bà bāng guó。
如何纵网罗,空成肥骨肉。rú hé zòng wǎng luó,kōng chéng féi gǔ ròu。
和济俱不闻,曷所禳颠覆。hé jì jù bù wén,hé suǒ ráng diān fù。
谁能为扣天地炉,铸此伤生其可乎。shuí néng wèi kòu tiān dì lú,zhù cǐ shāng shēng qí kě hū。

药草

苏拯

天子恤疲瘵,坤灵奉其职。tiān zi xù pí zhài,kūn líng fèng qí zhí。
年年济世功,贵贱相兼植。nián nián jì shì gōng,guì jiàn xiāng jiān zhí。
因产众草中,所希采者识。yīn chǎn zhòng cǎo zhōng,suǒ xī cǎi zhě shí。
一枝当若神,千金亦何直。yī zhī dāng ruò shén,qiān jīn yì hé zhí。
生草不生药,无以彰土德。shēng cǎo bù shēng yào,wú yǐ zhāng tǔ dé。
生药不生草,无以彰奇特。shēng yào bù shēng cǎo,wú yǐ zhāng qí tè。
国忠在臣贤,民患凭药力。guó zhōng zài chén xián,mín huàn píng yào lì。
灵草犹如此,贤人岂多得。líng cǎo yóu rú cǐ,xián rén qǐ duō dé。

凡草诫

苏拯

野草凡不凡,亦应生和出。yě cǎo fán bù fán,yì yīng shēng hé chū。
锄夫耘药栏,根不留其一。chú fū yún yào lán,gēn bù liú qí yī。
良由本芜秽,著地成弃物。liáng yóu běn wú huì,zhù dì chéng qì wù。
人生行不修,何门可容膝。rén shēng xíng bù xiū,hé mén kě róng xī。
不唯不尔容,得无凡草嫉。bù wéi bù ěr róng,dé wú fán cǎo jí。
贤愚偃仰间,鉴之宜日日。xián yú yǎn yǎng jiān,jiàn zhī yí rì rì。

明禁忌

苏拯

阴阳家有书,卜筑多禁忌。yīn yáng jiā yǒu shū,bo zhù duō jìn jì。
土中若有神,穴处何无祟。tǔ zhōng ruò yǒu shén,xué chù hé wú suì。
我识先贤意,本诫骄侈地。wǒ shí xiān xián yì,běn jiè jiāo chǐ dì。
恣欲创楼台,率情染朱翠。zì yù chuàng lóu tái,lǜ qíng rǎn zhū cuì。
四面兴土功,四时妨农事。sì miàn xīng tǔ gōng,sì shí fáng nóng shì。
可以没凶灾,四隅通一二。kě yǐ méi xiōng zāi,sì yú tōng yī èr。
一年省修营,万民停困踬。yī nián shěng xiū yíng,wàn mín tíng kùn zhì。
动若契于理,福匪神之遗。dòng ruò qì yú lǐ,fú fěi shén zhī yí。
动若越于常,祸乃身之致。dòng ruò yuè yú cháng,huò nǎi shēn zhī zhì。
神在虚无间,土中非神位。shén zài xū wú jiān,tǔ zhōng fēi shén wèi。

相和歌辞铜雀妓

吴烛

秋色西陵满绿芜,繁弦急管彊欢娱。qiū sè xī líng mǎn lǜ wú,fán xián jí guǎn jiàng huān yú。
长舒罗袖不成舞,却向风前承泪珠。zhǎng shū luó xiù bù chéng wǔ,què xiàng fēng qián chéng lèi zhū。

登汾上阁

郑儋

汾楼秋水阔,宛似到阊门。fén lóu qiū shuǐ kuò,wǎn shì dào chāng mén。
惆怅江湖思,惟将南客论。chóu chàng jiāng hú sī,wéi jiāng nán kè lùn。

送孟宾于

马致恭

曾闻洛下缀神仙,火树南栖几十年。céng wén luò xià zhuì shén xiān,huǒ shù nán qī jǐ shí nián。
白首自忻丹桂在,诗名已得四方传。bái shǒu zì xīn dān guì zài,shī míng yǐ dé sì fāng chuán。
行随秋渚将归雁,吟傍梅花欲雪天。xíng suí qiū zhǔ jiāng guī yàn,yín bàng méi huā yù xuě tiān。
今日还家莫惆怅,不同初上渡头船。jīn rì hái jiā mò chóu chàng,bù tóng chū shàng dù tóu chuán。

洋州馆夜吟

窦裕

门依楚水岸,身寄洋州馆。mén yī chǔ shuǐ àn,shēn jì yáng zhōu guǎn。
望月独相思,尘襟泪痕满。wàng yuè dú xiāng sī,chén jīn lèi hén mǎn。

书怀

刘幽求

心为明时尽,君门尚不容。xīn wèi míng shí jǐn,jūn mén shàng bù róng。
田园迷径路,归去欲何从。tián yuán mí jìng lù,guī qù yù hé cóng。

奉和鲁望樵人十咏其二樵家

皮日休

空山最深处,太古两三家。kōng shān zuì shēn chù,tài gǔ liǎng sān jiā。
云萝共夙世,猿鸟同生涯。yún luó gòng sù shì,yuán niǎo tóng shēng yá。
衣服濯春泉,盘餐烹野花。yī fú zhuó chūn quán,pán cān pēng yě huā。
居兹老复老,不解叹年华。jū zī lǎo fù lǎo,bù jiě tàn nián huá。

奉和鲁望樵人十咏其二樵家

皮日休

野船渡樵客,来往平波中。yě chuán dù qiáo kè,lái wǎng píng bō zhōng。
纵横清飙吹,旦暮归期同。zòng héng qīng biāo chuī,dàn mù guī qī tóng。
蘋光惹衣白,莲影涵薪红。píng guāng rě yī bái,lián yǐng hán xīn hóng。
吾当请封尔,直作镜湖公。wú dāng qǐng fēng ěr,zhí zuò jìng hú gōng。

奉和鲁望樵人十咏其二樵家

皮日休

山客地炉里,然薪如阳辉。shān kè dì lú lǐ,rán xīn rú yáng huī。
松膏作?瀡,杉子为珠玑。sōng gāo zuò suǐ,shān zi wèi zhū jī。
响误击刺闹,燄疑彗孛飞。xiǎng wù jī cì nào,yàn yí huì bèi fēi。
傍边暖白酒,不觉瀑冰垂。bàng biān nuǎn bái jiǔ,bù jué pù bīng chuí。

奉和添酒中六咏其三酒瓮

皮日休

坚净不苦窳,陶于醉封疆。jiān jìng bù kǔ yǔ,táo yú zuì fēng jiāng。
临溪刷旧痕,隔屋闻新香。lín xī shuā jiù hén,gé wū wén xīn xiāng。
移来近曲室,倒处临糟床。yí lái jìn qū shì,dào chù lín zāo chuáng。
所嗟无比邻,余亦能偷尝。suǒ jiē wú bǐ lín,yú yì néng tōu cháng。

奉和添酒中六咏其三酒瓮

皮日休

昔有嵇氏子,龙章而凤姿。xī yǒu jī shì zi,lóng zhāng ér fèng zī。
手挥五弦罢,聊复一樽持。shǒu huī wǔ xián bà,liáo fù yī zūn chí。
但取性澹泊,不知味醇醨。dàn qǔ xìng dàn pō,bù zhī wèi chún lí。
兹器不复见,家家唯玉卮。zī qì bù fù jiàn,jiā jiā wéi yù zhī。

茶中杂咏其六茶灶

皮日休

南山茶事动,灶起岩根傍。nán shān chá shì dòng,zào qǐ yán gēn bàng。
水煮石发气,薪然杉脂香。shuǐ zhǔ shí fā qì,xīn rán shān zhī xiāng。
青琼蒸后凝,绿髓炊来光。qīng qióng zhēng hòu níng,lǜ suǐ chuī lái guāng。
如何重辛苦,一一输膏粱。rú hé zhòng xīn kǔ,yī yī shū gāo liáng。

茶中杂咏其六茶灶

皮日休

龙舒有良匠,铸此佳样成。lóng shū yǒu liáng jiàng,zhù cǐ jiā yàng chéng。
立作菌蠢势,煎为潺湲声。lì zuò jūn chǔn shì,jiān wèi chán yuán shēng。
草堂暮云阴,松窗残雪明。cǎo táng mù yún yīn,sōng chuāng cán xuě míng。
此时勺复茗,野语知逾清。cǐ shí sháo fù míng,yě yǔ zhī yú qīng。