古诗词

同贾岛宿无可上人院

雍陶

何处销愁宿,携囊就远僧。hé chù xiāo chóu sù,xié náng jiù yuǎn sēng。
中宵吟有雪,空屋语无灯。zhōng xiāo yín yǒu xuě,kōng wū yǔ wú dēng。
静境唯闻铎,寒床但枕肱。jìng jìng wéi wén duó,hán chuáng dàn zhěn gōng。
还因爱闲客,始得见南能。hái yīn ài xián kè,shǐ dé jiàn nán néng。

和刘补阙秋园寓兴六首

雍陶

水木夕阴冷,池塘秋意多。shuǐ mù xī yīn lěng,chí táng qiū yì duō。
庭风吹故叶,阶露净寒莎。tíng fēng chuī gù yè,jiē lù jìng hán shā。
愁燕窥灯语,情人见月过。chóu yàn kuī dēng yǔ,qíng rén jiàn yuè guò。
砧声听已别,虫响复相和。zhēn shēng tīng yǐ bié,chóng xiǎng fù xiāng hé。

和刘补阙秋园寓兴六首

雍陶

闭门无事后,此地即山中。bì mén wú shì hòu,cǐ dì jí shān zhōng。
但觉鸟声异,不知人境同。dàn jué niǎo shēng yì,bù zhī rén jìng tóng。
晚花开为雨,残果落因风。wǎn huā kāi wèi yǔ,cán guǒ luò yīn fēng。
独坐还吟酌,诗成酒已空。dú zuò hái yín zhuó,shī chéng jiǔ yǐ kōng。

和刘补阙秋园寓兴六首

雍陶

自得家林趣,常时在外稀。zì dé jiā lín qù,cháng shí zài wài xī。
对僧餐野食,迎客著山衣。duì sēng cān yě shí,yíng kè zhù shān yī。
雀斗翻檐散,蝉惊出树飞。què dòu fān yán sàn,chán jīng chū shù fēi。
功成他日后,何必五湖归。gōng chéng tā rì hòu,hé bì wǔ hú guī。

和刘补阙秋园寓兴六首

雍陶

秋色庭芜上,清朝见露华。qiū sè tíng wú shàng,qīng cháo jiàn lù huá。
疏篁抽晚笋,幽药吐寒芽。shū huáng chōu wǎn sǔn,yōu yào tǔ hán yá。
引水新渠净,登台小径斜。yǐn shuǐ xīn qú jìng,dēng tái xiǎo jìng xié。
人来多爱此,萧爽似仙家。rén lái duō ài cǐ,xiāo shuǎng shì xiān jiā。

和刘补阙秋园寓兴六首

雍陶

禁掖朝回后,林园胜赏时。jìn yē cháo huí hòu,lín yuán shèng shǎng shí。
野人来辨药,庭鹤往看棋。yě rén lái biàn yào,tíng hè wǎng kàn qí。
晚日明丹枣,朝霜润紫梨。wǎn rì míng dān zǎo,cháo shuāng rùn zǐ lí。
还因重风景,犹自有秋诗。hái yīn zhòng fēng jǐng,yóu zì yǒu qiū shī。

和刘补阙秋园寓兴六首

雍陶

圣代少封事,闲居方屏喧。shèng dài shǎo fēng shì,xián jū fāng píng xuān。
漏寒云外阙,木落月中园。lòu hán yún wài quē,mù luò yuè zhōng yuán。
山鸟宿檐树,水萤流洞门。shān niǎo sù yán shù,shuǐ yíng liú dòng mén。
无人见清景,林下自开尊。wú rén jiàn qīng jǐng,lín xià zì kāi zūn。

塞上宿野寺

雍陶

塞上蕃僧老,天寒疾上关。sāi shàng fān sēng lǎo,tiān hán jí shàng guān。
远烟平似水,高树暗如山。yuǎn yān píng shì shuǐ,gāo shù àn rú shān。
去马朝常急,行人夜始闲。qù mǎ cháo cháng jí,xíng rén yè shǐ xián。
更深听刁斗,时到磬声间。gèng shēn tīng diāo dòu,shí dào qìng shēng jiān。

寒食夜池上对月怀友

雍陶

人间多别离,处处是相思。rén jiān duō bié lí,chù chù shì xiāng sī。
海内无烟夜,天涯有月时。hǎi nèi wú yān yè,tiān yá yǒu yuè shí。
跳鱼翻荇叶,惊鹊出花枝。tiào yú fān xìng yè,jīng què chū huā zhī。
亲友皆千里,三更独绕池。qīn yǒu jiē qiān lǐ,sān gèng dú rào chí。

自述

雍陶

万事谁能问,一名犹未知。wàn shì shuí néng wèn,yī míng yóu wèi zhī。
贫当多累日,闲过少年时。pín dāng duō lèi rì,xián guò shǎo nián shí。
灯下和愁睡,花前带酒悲。dēng xià hé chóu shuì,huā qián dài jiǔ bēi。
无谋常委命,转觉命堪疑。wú móu cháng wěi mìng,zhuǎn jué mìng kān yí。

送契玄上人南游

雍陶

红叶落湘川,枫明映水天。hóng yè luò xiāng chuān,fēng míng yìng shuǐ tiān。
寻钟过楚寺,拥锡上泷船。xún zhōng guò chǔ sì,yōng xī shàng lóng chuán。
病客思留药,迷人待说禅。bìng kè sī liú yào,mí rén dài shuō chán。
南中多古迹,应访虎溪泉。nán zhōng duō gǔ jì,yīng fǎng hǔ xī quán。

咏双白鹭

雍陶

双鹭应怜水满池,风飘不动顶丝垂。shuāng lù yīng lián shuǐ mǎn chí,fēng piāo bù dòng dǐng sī chuí。
立当青草人先见,行傍白莲鱼未知。lì dāng qīng cǎo rén xiān jiàn,xíng bàng bái lián yú wèi zhī。
一足独拳寒雨里,数声相叫早秋时。yī zú dú quán hán yǔ lǐ,shù shēng xiāng jiào zǎo qiū shí。
林塘得尔须增价,况与诗家物色宜。lín táng dé ěr xū zēng jià,kuàng yǔ shī jiā wù sè yí。

晴诗

雍陶

晚虹斜日塞天昏,一半山川带雨痕。wǎn hóng xié rì sāi tiān hūn,yī bàn shān chuān dài yǔ hén。
新水乱侵青草路,残烟犹傍绿杨村。xīn shuǐ luàn qīn qīng cǎo lù,cán yān yóu bàng lǜ yáng cūn。
胡人羊马休南牧,汉将旌旗在北门。hú rén yáng mǎ xiū nán mù,hàn jiāng jīng qí zài běi mén。
行子喜闻无战伐,闲看游骑猎秋原。xíng zi xǐ wén wú zhàn fá,xián kàn yóu qí liè qiū yuán。

送徐山人归睦州旧隐

雍陶

君在桐庐何处住,草堂应与戴家邻。jūn zài tóng lú hé chù zhù,cǎo táng yīng yǔ dài jiā lín。
初归山犬翻惊主,久别江鸥却避人。chū guī shān quǎn fān jīng zhǔ,jiǔ bié jiāng ōu què bì rén。
终日欲为相逐计,临岐空羡独行身。zhōng rì yù wèi xiāng zhú jì,lín qí kōng xiàn dú xíng shēn。
秋风钓艇遥相忆,七里滩西片月新。qiū fēng diào tǐng yáo xiāng yì,qī lǐ tān xī piàn yuè xīn。

到蜀后记途中经历

雍陶

剑峰重叠雪云漫,忆昨来时处处难。jiàn fēng zhòng dié xuě yún màn,yì zuó lái shí chù chù nán。
大散岭头春足雨,褒斜谷里夏犹寒。dà sàn lǐng tóu chūn zú yǔ,bāo xié gǔ lǐ xià yóu hán。
蜀门去国三千里,巴路登山八十盘。shǔ mén qù guó sān qiān lǐ,bā lù dēng shān bā shí pán。
自到成都烧酒熟,不思身更入长安。zì dào chéng dōu shāo jiǔ shú,bù sī shēn gèng rù zhǎng ān。

忆山寄僧

雍陶

尘路谁知蹋雪踪,到来空认出云峰。chén lù shuí zhī tà xuě zōng,dào lái kōng rèn chū yún fēng。
天晴远见月中树,风便细听烟际钟。tiān qíng yuǎn jiàn yuè zhōng shù,fēng biàn xì tīng yān jì zhōng。
阅世数思僧并院,忆山长羡鹤归松。yuè shì shù sī sēng bìng yuàn,yì shān zhǎng xiàn hè guī sōng。
新愁旧恨多难说,半在眉间半在胸。xīn chóu jiù hèn duō nán shuō,bàn zài méi jiān bàn zài xiōng。

感兴

雍陶

贫女貌非丑,要须缘嫁迟。pín nǚ mào fēi chǒu,yào xū yuán jià chí。
还似求名客,无媒不及时。hái shì qiú míng kè,wú méi bù jí shí。

春怀旧游

雍陶

吟想旧经过,花时奈远何。yín xiǎng jiù jīng guò,huā shí nài yuǎn hé。
别来长似见,春梦入关多。bié lái zhǎng shì jiàn,chūn mèng rù guān duō。

离京城宿商山作

雍陶

山月吟声苦,春风引思长。shān yuè yín shēng kǔ,chūn fēng yǐn sī zhǎng。
无由及尘土,犹带杏花香。wú yóu jí chén tǔ,yóu dài xìng huā xiāng。

怀无可上人

雍陶

山寺秋时后,僧家夏满时。shān sì qiū shí hòu,sēng jiā xià mǎn shí。
清凉多古迹,几处有新诗。qīng liáng duō gǔ jì,jǐ chù yǒu xīn shī。