古诗词

末秋到家

潘图

归来无所利,骨肉亦不喜。guī lái wú suǒ lì,gǔ ròu yì bù xǐ。
黄犬却有情,当门卧摇尾。huáng quǎn què yǒu qíng,dāng mén wò yáo wěi。

和兵部郑侍郎省中四松诗

陶雍

右相历兵署,四松皆手栽。yòu xiāng lì bīng shǔ,sì sōng jiē shǒu zāi。
斸时惊鹤去,移处带云来。zhǔ shí jīng hè qù,yí chù dài yún lái。
根倍双桐植,花分八桂开。gēn bèi shuāng tóng zhí,huā fēn bā guì kāi。
生成造化力,长作栋梁材。shēng chéng zào huà lì,zhǎng zuò dòng liáng cái。
岂羡兰依省,犹嫌柏占台。qǐ xiàn lán yī shěng,yóu xián bǎi zhàn tái。
出楼终百尺,入梦已三台。chū lóu zhōng bǎi chǐ,rù mèng yǐ sān tái。
幽韵和宫漏,馀香度酒杯。yōu yùn hé gōng lòu,yú xiāng dù jiǔ bēi。
拂冠枝上雪,染履影中苔。fú guān zhī shàng xuě,rǎn lǚ yǐng zhōng tái。
高位相承地,新诗寡和才。gāo wèi xiāng chéng dì,xīn shī guǎ hé cái。
何由比萝蔓,攀附在条枚。hé yóu bǐ luó màn,pān fù zài tiáo méi。

姑熟杂咏牛渚矶

李赤

绝壁临巨川,连峰势相向。jué bì lín jù chuān,lián fēng shì xiāng xiàng。
乱石流洑间,回波自成浪。luàn shí liú fú jiān,huí bō zì chéng làng。
但惊群木秀,莫测精灵状。dàn jīng qún mù xiù,mò cè jīng líng zhuàng。
更听猿夜啼,忧心醉江上。gèng tīng yuán yè tí,yōu xīn zuì jiāng shàng。

姑熟杂咏灵墟山

李赤

丁令辞世人,拂衣向仙路。dīng lìng cí shì rén,fú yī xiàng xiān lù。
伏鍊九丹成,方随五云去。fú liàn jiǔ dān chéng,fāng suí wǔ yún qù。
松萝蔽幽洞,桃杏深隐处。sōng luó bì yōu dòng,táo xìng shēn yǐn chù。
不知曾化鹤,辽海归几度。bù zhī céng huà hè,liáo hǎi guī jǐ dù。

姑熟杂咏姑熟溪

李赤

爱此溪水闲,乘流兴无极。ài cǐ xī shuǐ xián,chéng liú xīng wú jí。
击楫怕鸥惊,垂竿待鱼食。jī jí pà ōu jīng,chuí gān dài yú shí。
波翻晓霞影,岸叠春山色。bō fān xiǎo xiá yǐng,àn dié chūn shān sè。
何处浣纱人,红颜未相识。hé chù huàn shā rén,hóng yán wèi xiāng shí。

姑熟杂咏丹阳湖

李赤

湖与元气通,风波浩难止。hú yǔ yuán qì tōng,fēng bō hào nán zhǐ。
天外贾客归,云间片帆起。tiān wài jiǎ kè guī,yún jiān piàn fān qǐ。
龟游莲叶上,鸟宿芦花里。guī yóu lián yè shàng,niǎo sù lú huā lǐ。
少女棹舟归,歌声逐流水。shǎo nǚ zhào zhōu guī,gē shēng zhú liú shuǐ。

姑熟杂咏谢公宅

李赤

青山日将暝,寂寞谢公宅。qīng shān rì jiāng míng,jì mò xiè gōng zhái。
竹里无人声,池中虚月白。zhú lǐ wú rén shēng,chí zhōng xū yuè bái。
荒庭衰草遍,废井苍苔积。huāng tíng shuāi cǎo biàn,fèi jǐng cāng tái jī。
唯有清风闻,时时起泉石。wéi yǒu qīng fēng wén,shí shí qǐ quán shí。

姑熟杂咏凌歊台

李赤

旷望登古台,台高极人目。kuàng wàng dēng gǔ tái,tái gāo jí rén mù。
叠嶂列远空,闲花杂平陆。dié zhàng liè yuǎn kōng,xián huā zá píng lù。
白云入窗牖,野翠生松竹。bái yún rù chuāng yǒu,yě cuì shēng sōng zhú。
欲览碑上文,苔侵岂堪读。yù lǎn bēi shàng wén,tái qīn qǐ kān dú。

姑熟杂咏慈姥竹

李赤

野竹攒石生,含烟映江岛。yě zhú zǎn shí shēng,hán yān yìng jiāng dǎo。
翠色落波深,虚声带寒早。cuì sè luò bō shēn,xū shēng dài hán zǎo。
龙吟曾未听,凤曲吹应好。lóng yín céng wèi tīng,fèng qū chuī yīng hǎo。
不学蒲柳凋,贞心常自保。bù xué pú liǔ diāo,zhēn xīn cháng zì bǎo。

姑熟杂咏望夫山

李赤

颙望临碧空,怨情感离别。yóng wàng lín bì kōng,yuàn qíng gǎn lí bié。
芳草不知愁,岩花但争发。fāng cǎo bù zhī chóu,yán huā dàn zhēng fā。
云山万重隔,音信千里绝。yún shān wàn zhòng gé,yīn xìn qiān lǐ jué。
春去秋复来,相思几时歇。chūn qù qiū fù lái,xiāng sī jǐ shí xiē。

姑熟杂咏天门山

李赤

迥出江水上,双峰自相对。jiǒng chū jiāng shuǐ shàng,shuāng fēng zì xiāng duì。
岸映松色寒,石分浪花碎。àn yìng sōng sè hán,shí fēn làng huā suì。
参差远天际,缥缈晴霞外。cān chà yuǎn tiān jì,piāo miǎo qíng xiá wài。
落日舟去遥,回首沈青霭。luò rì zhōu qù yáo,huí shǒu shěn qīng ǎi。

五子之歌

同谷子

邦惟固本自安宁,临下常须驭朽惊。bāng wéi gù běn zì ān níng,lín xià cháng xū yù xiǔ jīng。
何事十旬游不返,祸胎从此召殷兵。hé shì shí xún yóu bù fǎn,huò tāi cóng cǐ zhào yīn bīng。

五子之歌

同谷子

酒色声禽号四荒,那堪峻宇又雕墙。jiǔ sè shēng qín hào sì huāng,nà kān jùn yǔ yòu diāo qiáng。
静思今古为君者,未或因兹不灭亡。jìng sī jīn gǔ wèi jūn zhě,wèi huò yīn zī bù miè wáng。

五子之歌

同谷子

明明我祖万邦君,典则贻将示子孙。míng míng wǒ zǔ wàn bāng jūn,diǎn zé yí jiāng shì zi sūn。
惆怅太康荒坠后,覆宗绝祀灭其门。chóu chàng tài kāng huāng zhuì hòu,fù zōng jué sì miè qí mén。

五子之歌

同谷子

仇雠万姓遂无依,颜厚何曾解忸怩。chóu chóu wàn xìng suì wú yī,yán hòu hé céng jiě niǔ ní。
五子既歌邦已失,一场前事悔难追。wǔ zi jì gē bāng yǐ shī,yī chǎng qián shì huǐ nán zhuī。

赋得玉声如乐

潘存实

表质自坚贞,因人一扣鸣。biǎo zhì zì jiān zhēn,yīn rén yī kòu míng。
静将金并响,妙与乐同声。jìng jiāng jīn bìng xiǎng,miào yǔ lè tóng shēng。
杳杳疑风送,泠泠似曲成。yǎo yǎo yí fēng sòng,líng líng shì qū chéng。
韵含湘瑟切,音带舜弦清。yùn hán xiāng sè qiè,yīn dài shùn xián qīng。
不独藏虹气,犹能畅物情。bù dú cáng hóng qì,yóu néng chàng wù qíng。
后夔如为听,从此振琮琤。hòu kuí rú wèi tīng,cóng cǐ zhèn cóng chēng。

和刘梦得岁夜怀友

卢真

文翰走天下,琴尊卧洛阳。wén hàn zǒu tiān xià,qín zūn wò luò yáng。
贞元朝士尽,新岁一悲凉。zhēn yuán cháo shì jǐn,xīn suì yī bēi liáng。
名早缘才大,官迟为寿长。míng zǎo yuán cái dà,guān chí wèi shòu zhǎng。
时来知病已,莫叹步趋妨。shí lái zhī bìng yǐ,mò tàn bù qū fáng。

七老会诗

卢真

三春已尽洛阳宫,天气初晴景象中。sān chūn yǐ jǐn luò yáng gōng,tiān qì chū qíng jǐng xiàng zhōng。
千朵嫩桃迎晓日,万株垂柳逐和风。qiān duǒ nèn táo yíng xiǎo rì,wàn zhū chuí liǔ zhú hé fēng。
非论官位皆相似,及至年高亦共同。fēi lùn guān wèi jiē xiāng shì,jí zhì nián gāo yì gòng tóng。
对酒歌声犹觉妙,玩花诗思岂能穷。duì jiǔ gē shēng yóu jué miào,wán huā shī sī qǐ néng qióng。
先时共作三朝贵,今日犹逢七老翁。xiān shí gòng zuò sān cháo guì,jīn rì yóu féng qī lǎo wēng。
但愿醁醽常满酌,烟霞万里会应同。dàn yuàn lù líng cháng mǎn zhuó,yān xiá wàn lǐ huì yīng tóng。

留诗

李公佐仆

我有衣中珠,不嫌衣上尘。wǒ yǒu yī zhōng zhū,bù xián yī shàng chén。
我有长生理,不厌有生身。wǒ yǒu zhǎng shēng lǐ,bù yàn yǒu shēng shēn。
江南神仙窟,吾当混其真。jiāng nán shén xiān kū,wú dāng hùn qí zhēn。
不嫌市井諠,来救世间人。bù xián shì jǐng xuān,lái jiù shì jiān rén。
苏子迹已往,颛蒙事可亲。sū zi jì yǐ wǎng,zhuān méng shì kě qīn。
莫言东海变,天地有长春。mò yán dōng hǎi biàn,tiān dì yǒu zhǎng chūn。

天长节

梁锽

日月生天久,年年庆一回。rì yuè shēng tiān jiǔ,nián nián qìng yī huí。
时平祥不去,寿远节长来。shí píng xiáng bù qù,shòu yuǎn jié zhǎng lái。
连吹千家笛,同朝百郡杯。lián chuī qiān jiā dí,tóng cháo bǎi jùn bēi。
愿持金殿镜,处处照遗才。yuàn chí jīn diàn jìng,chù chù zhào yí cái。