古诗词

杂歌谣

皎然

予因览真诀,遂感西城君。yǔ yīn lǎn zhēn jué,suì gǎn xī chéng jūn。
玉笙下青冥,人间未曾闻。yù shēng xià qīng míng,rén jiān wèi céng wén。
日华鍊精魄,皎皎无垢氛。rì huá liàn jīng pò,jiǎo jiǎo wú gòu fēn。
谓我有仙骨,且令饵氤氲。wèi wǒ yǒu xiān gǔ,qiě lìng ěr yīn yūn。
俯仰愧灵颜,愿随鸾鹄群。fǔ yǎng kuì líng yán,yuàn suí luán gǔ qún。
俄然动风驭,缥渺归青云。é rán dòng fēng yù,piāo miǎo guī qīng yún。

杂曲歌辞长安少年行

皎然

翠楼春酒虾蟆陵,长安少年皆共矜。cuì lóu chūn jiǔ xiā má líng,zhǎng ān shǎo nián jiē gòng jīn。
纷纷半醉绿槐道,躞蹀花骢骄不胜。fēn fēn bàn zuì lǜ huái dào,xiè dié huā cōng jiāo bù shèng。

相和歌

皎然

古人若不死,吾亦何所悲。gǔ rén ruò bù sǐ,wú yì hé suǒ bēi。
萧萧烟雨九原上,白杨青松葬者谁。xiāo xiāo yān yǔ jiǔ yuán shàng,bái yáng qīng sōng zàng zhě shuí。
贵贱同一尘,死生同一指。guì jiàn tóng yī chén,sǐ shēng tóng yī zhǐ。
人生在世共如此,何异浮云与流水。rén shēng zài shì gòng rú cǐ,hé yì fú yún yǔ liú shuǐ。
短歌行,短歌无穷日已倾。duǎn gē xíng,duǎn gē wú qióng rì yǐ qīng。
邺宫梁苑徒有名,春草秋风伤我情。yè gōng liáng yuàn tú yǒu míng,chūn cǎo qiū fēng shāng wǒ qíng。
何为不学金仙侣,一悟空王无死生。hé wèi bù xué jīn xiān lǚ,yī wù kōng wáng wú sǐ shēng。

铜雀妓

皎然

强开尊酒向陵看,忆得君王旧日欢。qiáng kāi zūn jiǔ xiàng líng kàn,yì dé jūn wáng jiù rì huān。
不觉馀歌悲自断,非关艳曲转声难。bù jué yú gē bēi zì duàn,fēi guān yàn qū zhuǎn shēng nán。

秋晚宿破山寺

皎然

秋风落叶满空山,古寺残灯石壁间。qiū fēng luò yè mǎn kōng shān,gǔ sì cán dēng shí bì jiān。
昔日经行人去尽,寒云夜夜自飞还。xī rì jīng xíng rén qù jǐn,hán yún yè yè zì fēi hái。

赋得竹箭有筠

张仲方

东南生绿竹,独美有筠箭。dōng nán shēng lǜ zhú,dú měi yǒu yún jiàn。
枝叶讵曾凋,风霜孰云变。zhī yè jù céng diāo,fēng shuāng shú yún biàn。
偏宜林表秀,多向岁寒见。piān yí lín biǎo xiù,duō xiàng suì hán jiàn。
碧色乍葱茏,清光常茜练。bì sè zhà cōng lóng,qīng guāng cháng qiàn liàn。
皮开凤彩出,节劲龙文现。pí kāi fèng cǎi chū,jié jìn lóng wén xiàn。
爱此守坚贞,含歌属时彦。ài cǐ shǒu jiān zhēn,hán gē shǔ shí yàn。

赠毛仙翁

张仲方

毛仙翁,毛仙翁,容貌常如二八童。máo xiān wēng,máo xiān wēng,róng mào cháng rú èr bā tóng。
几岁头梳云鬓绿,无时面带桃花红。jǐ suì tóu shū yún bìn lǜ,wú shí miàn dài táo huā hóng。
眼前人世阅沧海,肘后药成辞月宫。yǎn qián rén shì yuè cāng hǎi,zhǒu hòu yào chéng cí yuè gōng。
方口秀眉编贝齿,瞭然炅炅双瞳子。fāng kǒu xiù méi biān bèi chǐ,liǎo rán jiǒng jiǒng shuāng tóng zi。
芝椿禀气本坚强,龟鹤计年应不死。zhī chūn bǐng qì běn jiān qiáng,guī hè jì nián yīng bù sǐ。
四海五山长独游,矜贫傲富欺王侯。sì hǎi wǔ shān zhǎng dú yóu,jīn pín ào fù qī wáng hóu。
灵通指下砖甓化,瑞气炉中金玉流。líng tōng zhǐ xià zhuān pì huà,ruì qì lú zhōng jīn yù liú。
定是烟霞列仙侣,暂来尘俗救危苦。dìng shì yān xiá liè xiān lǚ,zàn lái chén sú jiù wēi kǔ。
紫霞妖女琼华飞,秘法虔心传付与。zǐ xiá yāo nǚ qióng huá fēi,mì fǎ qián xīn chuán fù yǔ。
阴功足,阴功成,羽驾何年归上清。yīn gōng zú,yīn gōng chéng,yǔ jià hé nián guī shàng qīng。
待我休官了婚嫁,桃源洞里觅仙兄。dài wǒ xiū guān le hūn jià,táo yuán dòng lǐ mì xiān xiōng。

感怀诗

龙女

海门连洞庭,每去三千里。hǎi mén lián dòng tíng,měi qù sān qiān lǐ。
十载一归来,辛苦潇湘水。shí zài yī guī lái,xīn kǔ xiāo xiāng shuǐ。

晴江秋望

崔季卿

八月长江万里晴,千帆一道带风轻。bā yuè zhǎng jiāng wàn lǐ qíng,qiān fān yī dào dài fēng qīng。
尽日不分天水色,洞庭南是岳阳城。jǐn rì bù fēn tiān shuǐ sè,dòng tíng nán shì yuè yáng chéng。

孤竹

段弘古

亭亭骨屹短墙颠,摇曳空明漾素妍。tíng tíng gǔ yì duǎn qiáng diān,yáo yè kōng míng yàng sù yán。
带雨微添寒鹤唳,淩霜不受野云怜。dài yǔ wēi tiān hán hè lì,líng shuāng bù shòu yě yún lián。
老松立地同高节,芳草何心吊谪仙。lǎo sōng lì dì tóng gāo jié,fāng cǎo hé xīn diào zhé xiān。
抱此孤根滋九畹,青山一道送流泉。bào cǐ gū gēn zī jiǔ wǎn,qīng shān yī dào sòng liú quán。

秋怀

段弘古

野阔平收潦水香,园林恰似郑公乡。yě kuò píng shōu lǎo shuǐ xiāng,yuán lín qià shì zhèng gōng xiāng。
懒云未许寒风卷,落叶从他零露伤。lǎn yún wèi xǔ hán fēng juǎn,luò yè cóng tā líng lù shāng。
夜静猿声添客泪,朝闻雁字引诗狂。yè jìng yuán shēng tiān kè lèi,cháo wén yàn zì yǐn shī kuáng。
生涯不共秋光老,浊酒丹经一钓航。shēng yá bù gòng qiū guāng lǎo,zhuó jiǔ dān jīng yī diào háng。

奉陪吕使君

段弘古

城上芳园花满枝,城头太守夜看时。chéng shàng fāng yuán huā mǎn zhī,chéng tóu tài shǒu yè kàn shí。
为报林中高举烛,感人情思欲题诗。wèi bào lín zhōng gāo jǔ zhú,gǎn rén qíng sī yù tí shī。

遗偈

米岭和尚

祖祖不思议,不许常住世。zǔ zǔ bù sī yì,bù xǔ cháng zhù shì。
大众审思惟,毕竟祇这是。dà zhòng shěn sī wéi,bì jìng qí zhè shì。

和主司王起

崔轩

满朝朱紫半门生,新榜劳人又得名。mǎn cháo zhū zǐ bàn mén shēng,xīn bǎng láo rén yòu dé míng。
国器旧知收片玉,朝宗转觉集登瀛。guó qì jiù zhī shōu piàn yù,cháo zōng zhuǎn jué jí dēng yíng。
同升翰苑三年美,继入花源九族荣。tóng shēng hàn yuàn sān nián měi,jì rù huā yuán jiǔ zú róng。
共仰莲峰听雪唱,欲赓仙曲意怔营。gòng yǎng lián fēng tīng xuě chàng,yù gēng xiān qū yì zhēng yíng。

赋得生刍一束

郑孺华

孙弘期射策,长倩赠生刍。sūn hóng qī shè cè,zhǎng qiàn zèng shēng chú。
至洁心将比,忘忧道不孤。zhì jié xīn jiāng bǐ,wàng yōu dào bù gū。
芝兰方入室,萧艾莫同途。zhī lán fāng rù shì,xiāo ài mò tóng tú。
馥馥香犹在,青青色更殊。fù fù xiāng yóu zài,qīng qīng sè gèng shū。
芳宁九春歇,薰岂十年无。fāng níng jiǔ chūn xiē,xūn qǐ shí nián wú。
葑菲如堪采,山苗自可逾。fēng fēi rú kān cǎi,shān miáo zì kě yú。

海上寄萧立

独孤及

驿楼见万里,延首望辽碣。yì lóu jiàn wàn lǐ,yán shǒu wàng liáo jié。
远海入大荒,平芜际穷发。yuǎn hǎi rù dà huāng,píng wú jì qióng fā。
旧国在梦想,故人胡且越。jiù guó zài mèng xiǎng,gù rén hú qiě yuè。
契阔阻风期,荏苒成雨别。qì kuò zǔ fēng qī,rěn rǎn chéng yǔ bié。
海西望京口,两地各天末。hǎi xī wàng jīng kǒu,liǎng dì gè tiān mò。
索居动经秋,再笑知曷月。suǒ jū dòng jīng qiū,zài xiào zhī hé yuè。
日南望中尽,唯见飞鸟灭。rì nán wàng zhōng jǐn,wéi jiàn fēi niǎo miè。
音尘未易得,何由慰饥渴。yīn chén wèi yì dé,hé yóu wèi jī kě。

江上代书寄裴使君

独孤及

何地离念剧,江皋风雪时。hé dì lí niàn jù,jiāng gāo fēng xuě shí。
艰难伤远道,老大怯前期。jiān nán shāng yuǎn dào,lǎo dà qiè qián qī。
畴昔行藏计,只将力命推。chóu xī xíng cáng jì,zhǐ jiāng lì mìng tuī。
能令书信数,犹足缓相思。néng lìng shū xìn shù,yóu zú huǎn xiāng sī。

诣开悟禅师问心法次第寄韩郎中

独孤及

障深闻道晚,根钝出尘难。zhàng shēn wén dào wǎn,gēn dùn chū chén nán。
浊劫相从惯,迷途自谓安。zhuó jié xiāng cóng guàn,mí tú zì wèi ān。
得知身垢妄,始喜额珠完。dé zhī shēn gòu wàng,shǐ xǐ é zhū wán。
欲识真如理,君尝法味看。yù shí zhēn rú lǐ,jūn cháng fǎ wèi kàn。

登后湖

独孤及

昨日看摇落,惊秋方怨咨。zuó rì kàn yáo luò,jīng qiū fāng yuàn zī。
几经开口笑,复及看花时。jǐ jīng kāi kǒu xiào,fù jí kàn huā shí。
世事空名束,生涯素发知。shì shì kōng míng shù,shēng yá sù fā zhī。
山山春草满,何处不相思。shān shān chūn cǎo mǎn,hé chù bù xiāng sī。

暮春于山谷寺上方遇恩命加官赐服酬皇甫侍御见贺之作

独孤及

天书到法堂,朽质被荣光。tiān shū dào fǎ táng,xiǔ zhì bèi róng guāng。
自笑无功德,殊恩谬激扬。zì xiào wú gōng dé,shū ēn miù jī yáng。
还登建礼署,犹忝会稽章。hái dēng jiàn lǐ shǔ,yóu tiǎn huì jī zhāng。
佳句惭相及,称仁岂易当。jiā jù cán xiāng jí,chēng rén qǐ yì dāng。