古诗词

观海

独孤及

北登渤澥岛,回首秦东门。běi dēng bó xiè dǎo,huí shǒu qín dōng mén。
谁尸造物功,凿此天池源。shuí shī zào wù gōng,záo cǐ tiān chí yuán。
澒洞吞百谷,周流无四垠。hòng dòng tūn bǎi gǔ,zhōu liú wú sì yín。
廓然混茫际,望见天地根。kuò rán hùn máng jì,wàng jiàn tiān dì gēn。
白日自中吐,扶桑如可扪。bái rì zì zhōng tǔ,fú sāng rú kě mén。
超遥蓬莱峰,想像金台存。chāo yáo péng lái fēng,xiǎng xiàng jīn tái cún。
秦帝昔经此,登临冀飞翻。qín dì xī jīng cǐ,dēng lín jì fēi fān。
扬旌百神会,望日群山奔。yáng jīng bǎi shén huì,wàng rì qún shān bēn。
徐福竟何成,羡门徒空言。xú fú jìng hé chéng,xiàn mén tú kōng yán。
唯见石桥足,千年潮水痕。wéi jiàn shí qiáo zú,qiān nián cháo shuǐ hén。

初晴抱琴登马退山对酒望远醉后作

独孤及

年长心易感,况为忧患缠。nián zhǎng xīn yì gǎn,kuàng wèi yōu huàn chán。
壮图迫世故,行止两茫然。zhuàng tú pò shì gù,xíng zhǐ liǎng máng rán。
王旅方伐叛,虎臣皆被坚。wáng lǚ fāng fá pàn,hǔ chén jiē bèi jiān。
鲁人著儒服,甘就南山田。lǔ rén zhù rú fú,gān jiù nán shān tián。
挈榼上高磴,超遥望平川。qiè kē shàng gāo dèng,chāo yáo wàng píng chuān。
沧江大如綖,隐映入远天。cāng jiāng dà rú yán,yǐn yìng rù yuǎn tiān。
荒服何所有,山花雪中然。huāng fú hé suǒ yǒu,shān huā xuě zhōng rán。
寒泉得日景,吐霤鸣湔湔。hán quán dé rì jǐng,tǔ liù míng jiān jiān。
举酒劝白云,唱歌慰颓年。jǔ jiǔ quàn bái yún,chàng gē wèi tuí nián。
微风度竹来,韵我号钟弦。wēi fēng dù zhú lái,yùn wǒ hào zhōng xián。
一弹一引满,耳热知心宣。yī dàn yī yǐn mǎn,ěr rè zhī xīn xuān。
曲终余亦酣,起舞山水前。qū zhōng yú yì hān,qǐ wǔ shān shuǐ qián。
人生几何时,太半百忧煎。rén shēng jǐ hé shí,tài bàn bǎi yōu jiān。
今日羁愁破,始知浊酒贤。jīn rì jī chóu pò,shǐ zhī zhuó jiǔ xián。

同徐侍郎五云溪新庭

独孤及

万峰苍翠色,双溪清浅流。wàn fēng cāng cuì sè,shuāng xī qīng qiǎn liú。
已符东山趣,况值江南秋。yǐ fú dōng shān qù,kuàng zhí jiāng nán qiū。
白露天地肃,黄花门馆幽。bái lù tiān dì sù,huáng huā mén guǎn yōu。
山公惜美景,肯为芳樽留。shān gōng xī měi jǐng,kěn wèi fāng zūn liú。
五马照池塘,繁弦催献酬。wǔ mǎ zhào chí táng,fán xián cuī xiàn chóu。
临风孟嘉帽,乘兴李膺舟。lín fēng mèng jiā mào,chéng xīng lǐ yīng zhōu。
骋望傲千古,当歌遗四愁。chěng wàng ào qiān gǔ,dāng gē yí sì chóu。
岂令永和人,独擅山阴游。qǐ lìng yǒng hé rén,dú shàn shān yīn yóu。

雨晴后陪王员外泛后湖得溪字

独孤及

远山媚平楚,宿雨涨清溪。yuǎn shān mèi píng chǔ,sù yǔ zhǎng qīng xī。
沿溯任舟楫,欢言无町畦。yán sù rèn zhōu jí,huān yán wú tīng qí。
酒酣相视笑,心与白鸥齐。jiǔ hān xiāng shì xiào,xīn yǔ bái ōu qí。

题思禅寺上方

独孤及

溪口闻法鼓,停桡登翠屏。xī kǒu wén fǎ gǔ,tíng ráo dēng cuì píng。
攀云到金界,合掌开禅扃。pān yún dào jīn jiè,hé zhǎng kāi chán jiōng。
郁律众山抱,空蒙花雨零。yù lǜ zhòng shān bào,kōng méng huā yǔ líng。
老僧指香楼,云是不死庭。lǎo sēng zhǐ xiāng lóu,yún shì bù sǐ tíng。
眇眇于越路,茫茫春草青。miǎo miǎo yú yuè lù,máng máng chūn cǎo qīng。
远山喷百谷,缭绕驰东溟。yuǎn shān pēn bǎi gǔ,liáo rào chí dōng míng。
目极道何在,境照心亦冥。mù jí dào hé zài,jìng zhào xīn yì míng。
騞然诸根空,破结如破瓶。huō rán zhū gēn kōng,pò jié rú pò píng。
下视三界狭,但闻五浊腥。xià shì sān jiè xiá,dàn wén wǔ zhuó xīng。
山中有良药,吾欲隳天形。shān zhōng yǒu liáng yào,wú yù huī tiān xíng。

季冬自嵩山赴洛道中作

独孤及

皇运偶中变,长蛇食中土。huáng yùn ǒu zhōng biàn,zhǎng shé shí zhōng tǔ。
天盖西北倾,众星陨如雨。tiān gài xī běi qīng,zhòng xīng yǔn rú yǔ。
胡尘动地起,千里闻战鼓。hú chén dòng dì qǐ,qiān lǐ wén zhàn gǔ。
死人成为阜,流血涂草莽。sǐ rén chéng wèi fù,liú xuè tú cǎo mǎng。
策马何纷纷,捐躯抗豺虎。cè mǎ hé fēn fēn,juān qū kàng chái hǔ。
甘心赴国难,谁谓荼叶苦。gān xīn fù guó nán,shuí wèi tú yè kǔ。
天子初受命,省方造区宇。tiān zi chū shòu mìng,shěng fāng zào qū yǔ。
斩鲸安溟波,截鳌作天柱。zhǎn jīng ān míng bō,jié áo zuò tiān zhù。
三微复正统,五玉归文祖。sān wēi fù zhèng tǒng,wǔ yù guī wén zǔ。
不图汉官仪,今日忽再睹。bù tú hàn guān yí,jīn rì hū zài dǔ。
升高望京邑,佳气连海浦。shēng gāo wàng jīng yì,jiā qì lián hǎi pǔ。
宝鼎歊景云,明堂舞干羽。bǎo dǐng xiāo jǐng yún,míng táng wǔ gàn yǔ。
虎臣囗激昂,囗囗囗御侮。hǔ chén wéi jī áng,wéi wéi wéi yù wǔ。
腐儒著缝掖,何处议邹鲁。fǔ rú zhù fèng yē,hé chù yì zōu lǔ。
西上轘辕山,丘陵横今古。xī shàng huán yuán shān,qiū líng héng jīn gǔ。
和气蒸万物,腊月春霭吐。hé qì zhēng wàn wù,là yuè chūn ǎi tǔ。
得为太平人,穷达不足数。dé wèi tài píng rén,qióng dá bù zú shù。
他日遇封禅,著书继三五。tā rì yù fēng chán,zhù shū jì sān wǔ。

杂曲歌辞太行苦热行

独孤及

驷马上太行,修途亘辽碣。sì mǎ shàng tài xíng,xiū tú gèn liáo jié。
王程无留驾,日昃未遑歇。wáng chéng wú liú jià,rì zè wèi huáng xiē。
请问此何时,恢台朱明月。qǐng wèn cǐ hé shí,huī tái zhū míng yuè。
长蛇稽天讨,上将方北伐。zhǎng shé jī tiān tǎo,shàng jiāng fāng běi fá。
明主命使臣,皇华得时杰。míng zhǔ mìng shǐ chén,huáng huá dé shí jié。
已忘羊肠险,岂惮温风入。yǐ wàng yáng cháng xiǎn,qǐ dàn wēn fēng rù。
摇策汗滂沲,登崖思纡结。yáo cè hàn pāng tuó,dēng yá sī yū jié。
炎云如烟火,溪谷将恐竭。yán yún rú yān huǒ,xī gǔ jiāng kǒng jié。
昼景赩可畏,凉飙何由发?zhòu jǐng xì kě wèi,liáng biāo hé yóu fā?
山长飞鸟堕,目极行车绝。shān zhǎng fēi niǎo duò,mù jí xíng chē jué。
赵魏方俶扰,安危俟明哲。zhào wèi fāng chù rǎo,ān wēi qí míng zhé。
归路岂不怀,饮冰有苦节。guī lù qǐ bù huái,yǐn bīng yǒu kǔ jié。
会同传檄至,疑议立谈决。huì tóng chuán xí zhì,yí yì lì tán jué。
况有阮元瑜,翩翩秉书札。kuàng yǒu ruǎn yuán yú,piān piān bǐng shū zhá。
起予歌赤坂,永好逾白雪。qǐ yǔ gē chì bǎn,yǒng hǎo yú bái xuě。
维念剖竹人,无因执羁绁。wéi niàn pōu zhú rén,wú yīn zhí jī xiè。

杂诗

独孤及

百花结成子,春物舍我去。bǎi huā jié chéng zi,chūn wù shě wǒ qù。
流年惜不得,独坐空闺暮。liú nián xī bù dé,dú zuò kōng guī mù。
心自有所待,甘为物华悞。xīn zì yǒu suǒ dài,gān wèi wù huá wù。
未必千黄金,买得一人顾。wèi bì qiān huáng jīn,mǎi dé yī rén gù。

仙诗五首

吴清妻

道启真心觉渐清,天教绝粒应精诚。dào qǐ zhēn xīn jué jiàn qīng,tiān jiào jué lì yīng jīng chéng。
云外仙歌笙管合,花间风引步虚声。yún wài xiān gē shēng guǎn hé,huā jiān fēng yǐn bù xū shēng。

仙诗五首

吴清妻

□□□□□□□,□君隐处当一星。,jūn yǐn chù dāng yī xīng。
□□莲花山头饭,黄精仙人掌上经。lián huā shān tóu fàn,huáng jīng xiān rén zhǎng shàng jīng。

仙诗五首

吴清妻

飞鸟莫到人莫攀,一隐十年不下山。fēi niǎo mò dào rén mò pān,yī yǐn shí nián bù xià shān。
袖中短书谁为达,华山道士卖药还。xiù zhōng duǎn shū shuí wèi dá,huá shān dào shì mài yào hái。

仙诗五首

吴清妻

日落焚香坐醮坛,庭花露湿渐更阑。rì luò fén xiāng zuò jiào tán,tíng huā lù shī jiàn gèng lán。
净水仙童调玉液,春宵羽客化金丹。jìng shuǐ xiān tóng diào yù yè,chūn xiāo yǔ kè huà jīn dān。

仙诗五首

吴清妻

摄念精思引彩霞,焚香虚室对烟花。shè niàn jīng sī yǐn cǎi xiá,fén xiāng xū shì duì yān huā。
道合云霄游紫府,湛然真境瑞皇家。dào hé yún xiāo yóu zǐ fǔ,zhàn rán zhēn jìng ruì huáng jiā。

边思

栖白

西北黄云暮,声声画角愁。xī běi huáng yún mù,shēng shēng huà jiǎo chóu。
阴山一夜雨,白草四郊秋。yīn shān yī yè yǔ,bái cǎo sì jiāo qiū。
乱雁鸣寒渡,飞沙入废楼。luàn yàn míng hán dù,fēi shā rù fèi lóu。
何时番色尽,此地见芳洲。hé shí fān sè jǐn,cǐ dì jiàn fāng zhōu。

八月十五夜玩月

栖白

寻常三五夜,不是不婵娟。xún cháng sān wǔ yè,bù shì bù chán juān。
及至中秋满,还胜别夜圆。jí zhì zhōng qiū mǎn,hái shèng bié yè yuán。
清光凝有露,皓魄爽无烟。qīng guāng níng yǒu lù,hào pò shuǎng wú yān。
自古人皆望,年来又一年。zì gǔ rén jiē wàng,nián lái yòu yī nián。

寻山僧真胜上人不遇

栖白

松下禅栖所,苔滋径莫分。sōng xià chán qī suǒ,tái zī jìng mò fēn。
青山春暮见,流水夜深闻。qīng shān chūn mù jiàn,liú shuǐ yè shēn wén。
不坐看心石,应随出定云。bù zuò kàn xīn shí,yīng suí chū dìng yún。
猿猱非可问,岩谷自空曛。yuán náo fēi kě wèn,yán gǔ zì kōng xūn。

赠李溟秀才

栖白

南居古庙深,高树宿山禽。nán jū gǔ miào shēn,gāo shù sù shān qín。
明月上清汉,骚人动楚吟。míng yuè shàng qīng hàn,sāo rén dòng chǔ yín。
数篇正始韵,一片补亡心。shù piān zhèng shǐ yùn,yī piàn bǔ wáng xīn。
孤悄欺何谢,云波不可寻。gū qiāo qī hé xiè,yún bō bù kě xún。

送石秀才

栖白

正是叹羁游,知音拜楚侯。zhèng shì tàn jī yóu,zhī yīn bài chǔ hóu。
何须辞远道,自可乐扁舟。hé xū cí yuǎn dào,zì kě lè biǎn zhōu。
倚棹江洲雨,闻猿岛岫秋。yǐ zhào jiāng zhōu yǔ,wén yuán dǎo xiù qiū。
谢家山水兴,终日待诗流。xiè jiā shān shuǐ xīng,zhōng rì dài shī liú。

送造微上人游五台及礼本师

栖白

寒空金锡响,欲过渭阳津。hán kōng jīn xī xiǎng,yù guò wèi yáng jīn。
极目多来雁,孤城少故人。jí mù duō lái yàn,gū chéng shǎo gù rén。
与师虽别久,于法本相亲。yǔ shī suī bié jiǔ,yú fǎ běn xiāng qīn。
又对清凉月,中宵语宿因。yòu duì qīng liáng yuè,zhōng xiāo yǔ sù yīn。

送僧归旧山

栖白

谈空与破邪,献寿复荣家。tán kōng yǔ pò xié,xiàn shòu fù róng jiā。
白日得何偈,青天落几花。bái rì dé hé jì,qīng tiān luò jǐ huā。
传灯皆有分,化俗独无涯。chuán dēng jiē yǒu fēn,huà sú dú wú yá。
却入中峰寺,还知有聚沙。què rù zhōng fēng sì,hái zhī yǒu jù shā。