古诗词

灞上逢故人

喻坦之

花落杏园枝,驱车问路岐。huā luò xìng yuán zhī,qū chē wèn lù qí。
人情谁可会,身事自堪疑。rén qíng shuí kě huì,shēn shì zì kān yí。
岳雨狂雷送,溪槎涨水吹。yuè yǔ kuáng léi sòng,xī chá zhǎng shuǐ chuī。
家山如此景,几处不相随。jiā shān rú cǐ jǐng,jǐ chù bù xiāng suí。

发浙江

喻坦之

岛屿遍含烟,烟中济大川。dǎo yǔ biàn hán yān,yān zhōng jì dà chuān。
山城犹转漏,沙浦已摇船。shān chéng yóu zhuǎn lòu,shā pǔ yǐ yáo chuán。
海曙霞浮日,江遥水合天。hǎi shǔ xiá fú rì,jiāng yáo shuǐ hé tiān。
此时空阔思,翻想涉穷边。cǐ shí kōng kuò sī,fān xiǎng shè qióng biān。

晚泊旴?

喻坦之

广苇夹深流,萧萧到海秋。guǎng wěi jiā shēn liú,xiāo xiāo dào hǎi qiū。
宿船横月浦,惊鸟绕霜洲。sù chuán héng yuè pǔ,jīng niǎo rào shuāng zhōu。
云湿淮南树,笳清泗水楼。yún shī huái nán shù,jiā qīng sì shuǐ lóu。
徒悬乡国思,羁迹尚东游。tú xuán xiāng guó sī,jī jì shàng dōng yóu。

归江南

喻坦之

归日值江春,看花过楚津。guī rì zhí jiāng chūn,kàn huā guò chǔ jīn。
草晴虫网遍,沙晓浪痕新。cǎo qíng chóng wǎng biàn,shā xiǎo làng hén xīn。
莲叶初浮水,鸥雏已狎人。lián yè chū fú shuǐ,ōu chú yǐ xiá rén。
渔心惭未遂,空厌路岐尘。yú xīn cán wèi suì,kōng yàn lù qí chén。

代北言怀

喻坦之

困马榆关北,那堪落景催。kùn mǎ yú guān běi,nà kān luò jǐng cuī。
路行沙不绝,风与雪兼来。lù xíng shā bù jué,fēng yǔ xuě jiān lái。
草得春犹白,鸿侵夏始回。cǎo dé chūn yóu bái,hóng qīn xià shǐ huí。
行人莫远入,戍角有馀哀。xíng rén mò yuǎn rù,shù jiǎo yǒu yú āi。

春游曲江

喻坦之

误入杏花尘,晴江一看春。wù rù xìng huā chén,qíng jiāng yī kàn chūn。
菰蒲虽似越,骨肉且非秦。gū pú suī shì yuè,gǔ ròu qiě fēi qín。
曲岸藏翘鹭,垂杨拂跃鳞。qū àn cáng qiào lù,chuí yáng fú yuè lín。
徒怜汀草色,未是醉眠人。tú lián tīng cǎo sè,wèi shì zuì mián rén。

和范秘书宿省中作

喻坦之

清省宜寒夜,仙才称独吟。qīng shěng yí hán yè,xiān cái chēng dú yín。
钟来宫转漏,月过閤移阴。zhōng lái gōng zhuǎn lòu,yuè guò gé yí yīn。
鹤避灯前尽,芸高幄外深。hè bì dēng qián jǐn,yún gāo wò wài shēn。
想知因此兴,暂动忆山心。xiǎng zhī yīn cǐ xīng,zàn dòng yì shān xīn。

寄华阴姚少府

喻坦之

泰华当公署,为官兴可知。tài huá dāng gōng shǔ,wèi guān xīng kě zhī。
砚和青霭冻,帘对白云垂。yàn hé qīng ǎi dòng,lián duì bái yún chuí。
峻掌光浮日,危莲影入池。jùn zhǎng guāng fú rì,wēi lián yǐng rù chí。
料于三考内,应惜德音移。liào yú sān kǎo nèi,yīng xī dé yīn yí。

路泊富春寄友人

喻坦之

江钟寒夕微,江鸟望巢飞。jiāng zhōng hán xī wēi,jiāng niǎo wàng cháo fēi。
木落山城出,潮生海棹归。mù luò shān chéng chū,cháo shēng hǎi zhào guī。
独吟霜岛月,谁寄雪天衣。dú yín shuāng dǎo yuè,shuí jì xuě tiān yī。
此别三千里,关西信更稀。cǐ bié sān qiān lǐ,guān xī xìn gèng xī。

陈情献中丞

喻坦之

孤拙竟何营,徒希折桂名。gū zhuō jìng hé yíng,tú xī zhé guì míng。
始终谁肯荐,得失自难明。shǐ zhōng shuí kěn jiàn,dé shī zì nán míng。
贡乏雄文献,归无瘠土耕。gòng fá xióng wén xiàn,guī wú jí tǔ gēng。
沧江长发梦,紫陌久惭行。cāng jiāng zhǎng fā mèng,zǐ mò jiǔ cán xíng。
意纵求知切,才惟惧鉴精。yì zòng qiú zhī qiè,cái wéi jù jiàn jīng。
五言非琢玉,十载看迁莺。wǔ yán fēi zuó yù,shí zài kàn qiān yīng。
取进心甘钝,伤嗟骨每惊。qǔ jìn xīn gān dùn,shāng jiē gǔ měi jīng。
尘襟痕积泪,客鬓白新茎。chén jīn hén jī lèi,kè bìn bái xīn jīng。
顾盼身堪教,吹嘘羽觉生。gù pàn shēn kān jiào,chuī xū yǔ jué shēng。
依门情转切,荷德力须倾。yī mén qíng zhuǎn qiè,hé dé lì xū qīng。
奖善犹怜贡,垂恩必不轻。jiǎng shàn yóu lián gòng,chuí ēn bì bù qīng。
从兹便提挈,云路自生荣。cóng zī biàn tí qiè,yún lù zì shēng róng。

长安雪后

喻坦之

碧落云收尽,天涯雪霁时。bì luò yún shōu jǐn,tiān yá xuě jì shí。
草开当井地,树折带巢枝。cǎo kāi dāng jǐng dì,shù zhé dài cháo zhī。
野渡滋寒麦,高泉涨禁池。yě dù zī hán mài,gāo quán zhǎng jìn chí。
遥分丹阙出,回对上林宜。yáo fēn dān quē chū,huí duì shàng lín yí。
宿片攀檐取,凝花就砌窥。sù piàn pān yán qǔ,níng huā jiù qì kuī。
气凌禽翅束,冻入马蹄危。qì líng qín chì shù,dòng rù mǎ tí wēi。
北想连沙漠,南思极海涯。běi xiǎng lián shā mò,nán sī jí hǎi yá。
冷光兼素彩,向暮朔风吹。lěng guāng jiān sù cǎi,xiàng mù shuò fēng chuī。

雷塘

徐振

九重城阙悲凉尽,一聚园林怨恨长。jiǔ zhòng chéng quē bēi liáng jǐn,yī jù yuán lín yuàn hèn zhǎng。
花忆所为犹自笑,草知无道更应荒。huā yì suǒ wèi yóu zì xiào,cǎo zhī wú dào gèng yīng huāng。
诗名占得风流在,酒兴催教运祚亡。shī míng zhàn dé fēng liú zài,jiǔ xīng cuī jiào yùn zuò wáng。
若问皇天惆怅事,只应斜日照雷塘。ruò wèn huáng tiān chóu chàng shì,zhǐ yīng xié rì zhào léi táng。

古意

徐振

扰扰都城晓又昏,六街车马五侯门。rǎo rǎo dōu chéng xiǎo yòu hūn,liù jiē chē mǎ wǔ hóu mén。
箕山渭水空明月,可是巢由绝子孙。jī shān wèi shuǐ kōng míng yuè,kě shì cháo yóu jué zi sūn。

秋晚同友人闲步

薛瑩

藉草与行莎,相看日未斜。jí cǎo yǔ xíng shā,xiāng kàn rì wèi xié。
断崖分鸟道,疏树见人家。duàn yá fēn niǎo dào,shū shù jiàn rén jiā。
望远临孤石,吟馀落片霞。wàng yuǎn lín gū shí,yín yú luò piàn xiá。
野情看不足,归路思犹赊。yě qíng kàn bù zú,guī lù sī yóu shē。

宿仙都观阴王二君修道处

薛瑩

十载别仙峰,峰前千古踪。shí zài bié xiān fēng,fēng qián qiān gǔ zōng。
阴王修道处,云雪满高松。yīn wáng xiū dào chù,yún xuě mǎn gāo sōng。
洞口风雷异,池心星汉重。dòng kǒu fēng léi yì,chí xīn xīng hàn zhòng。
明朝下山去,片月落残钟。míng cháo xià shān qù,piàn yuè luò cán zhōng。

宿东岩寺晓起

薛瑩

野寺寒塘晓,游人一梦分。yě sì hán táng xiǎo,yóu rén yī mèng fēn。
钟残数树月,僧起半岩云。zhōng cán shù shù yuè,sēng qǐ bàn yán yún。
宿鸟惊初见,幽泉落不闻。sù niǎo jīng chū jiàn,yōu quán luò bù wén。
吟馀凭前槛,红叶下纷纷。yín yú píng qián kǎn,hóng yè xià fēn fēn。

十日菊

薛瑩

昨日尊前折,万人酣晓香。zuó rì zūn qián zhé,wàn rén hān xiǎo xiāng。
今朝篱下见,满地委残阳。jīn cháo lí xià jiàn,mǎn dì wěi cán yáng。
得失片时痛,荣枯一岁伤。dé shī piàn shí tòng,róng kū yī suì shāng。
未将同腐草,犹更有重霜。wèi jiāng tóng fǔ cǎo,yóu gèng yǒu zhòng shuāng。

秋日湖上

薛瑩

落日五湖游,烟波处处愁。luò rì wǔ hú yóu,yān bō chù chù chóu。
沈浮千古事,谁与问东流。shěn fú qiān gǔ shì,shuí yǔ wèn dōng liú。

江山闲望

薛瑩

渺渺无穷尽,风涛几日平。miǎo miǎo wú qióng jǐn,fēng tāo jǐ rì píng。
年光与人事,东去一声声。nián guāng yǔ rén shì,dōng qù yī shēng shēng。

访武陵道者不遇

薛瑩

花发鸟仍啼,行行路欲迷。huā fā niǎo réng tí,xíng xíng lù yù mí。
二真无问处,虚度武陵溪。èr zhēn wú wèn chù,xū dù wǔ líng xī。