古诗词

病僧二首

刘言史

空林衰病卧多时,白发从成数寸丝。kōng lín shuāi bìng wò duō shí,bái fā cóng chéng shù cùn sī。
西行却过流沙日,枕上寥寥心独知。xī xíng què guò liú shā rì,zhěn shàng liáo liáo xīn dú zhī。

右军墨池

刘言史

永嘉人事尽归空,逸少遗居蔓草中。yǒng jiā rén shì jǐn guī kōng,yì shǎo yí jū màn cǎo zhōng。
至今池水涵馀墨,犹共诸泉色不同。zhì jīn chí shuǐ hán yú mò,yóu gòng zhū quán sè bù tóng。

送僧归山

刘言史

楚俗翻花自送迎,密人来往岂知情。chǔ sú fān huā zì sòng yíng,mì rén lái wǎng qǐ zhī qíng。
夜行独自寒山寺,雪径泠泠金锡声。yè xíng dú zì hán shān sì,xuě jìng líng líng jīn xī shēng。

弼公院问病

刘言史

一头细发两分丝,卧见芭蕉白露滋。yī tóu xì fā liǎng fēn sī,wò jiàn bā jiāo bái lù zī。
欲令居士身无病,直待众生苦尽时。yù lìng jū shì shēn wú bìng,zhí dài zhòng shēng kǔ jǐn shí。

惜花

刘言史

年少共怜含露色,老人偏惜委尘红。nián shǎo gòng lián hán lù sè,lǎo rén piān xī wěi chén hóng。
如何遂得心中事,每要花时不厌风。rú hé suì dé xīn zhōng shì,měi yào huā shí bù yàn fēng。

代胡僧留别

刘言史

此地缘疏语未通,归时老病去无穷。cǐ dì yuán shū yǔ wèi tōng,guī shí lǎo bìng qù wú qióng。
定知不彻南天竺,死在条支阴碛中。dìng zhī bù chè nán tiān zhú,sǐ zài tiáo zhī yīn qì zhōng。

桂江逢王使君旅榇归

刘言史

故人丹旐出南威,少妇随丧哭渐归。gù rén dān zhào chū nán wēi,shǎo fù suí sàng kū jiàn guī。
遥想北原新垄上,日寒光浅水松稀。yáo xiǎng běi yuán xīn lǒng shàng,rì hán guāng qiǎn shuǐ sōng xī。

玉京词

刘言史

绝景寥寥日更迟,人间甲子不同时。jué jǐng liáo liáo rì gèng chí,rén jiān jiǎ zi bù tóng shí。
未知樵客终何得,归后无家是看棋。wèi zhī qiáo kè zhōng hé dé,guī hòu wú jiā shì kàn qí。

春游曲

刘言史

花颔红騣一何偏,绿槐香陌欲朝天。huā hàn hóng zōng yī hé piān,lǜ huái xiāng mò yù cháo tiān。
仍嫌众里娇行疾,傍?深藏白玉鞭。réng xián zhòng lǐ jiāo xíng jí,bàng dèng shēn cáng bái yù biān。

春游曲

刘言史

喷沫团香小桂条,玉鞭兼赐霍嫖姚。pēn mò tuán xiāng xiǎo guì tiáo,yù biān jiān cì huò piáo yáo。
弄影便从天禁出,碧蹄声碎五门桥。nòng yǐng biàn cóng tiān jìn chū,bì tí shēng suì wǔ mén qiáo。

题茅山仙台药院

刘言史

扰扰浮生外,华阳一洞春。rǎo rǎo fú shēng wài,huá yáng yī dòng chūn。
道书金字小,仙圃玉苗新。dào shū jīn zì xiǎo,xiān pǔ yù miáo xīn。
芝草迎飞燕,桃花笑俗人。zhī cǎo yíng fēi yàn,táo huā xiào sú rén。
楼台争耸汉,鸡犬亦嫌秦。lóu tái zhēng sǒng hàn,jī quǎn yì xián qín。
愿得青芽散,长年驻此身。yuàn dé qīng yá sàn,zhǎng nián zhù cǐ shēn。

广州王园寺伏日即事寄北中亲友

刘言史

南越逢初伏,东林度一朝。nán yuè féng chū fú,dōng lín dù yī cháo。
曲池煎畏景,高阁绝微飙。qū chí jiān wèi jǐng,gāo gé jué wēi biāo。
竹簟移先洒,蒲葵破复摇。zhú diàn yí xiān sǎ,pú kuí pò fù yáo。
地偏毛瘴近,山毒火威饶。dì piān máo zhàng jìn,shān dú huǒ wēi ráo。
裛汗絺如濯,亲床枕并烧。yì hàn chī rú zhuó,qīn chuáng zhěn bìng shāo。
堕枝伤翠羽,萎叶惜红蕉。duò zhī shāng cuì yǔ,wēi yè xī hóng jiāo。
且困流金炽,难成独酌谣。qiě kùn liú jīn chì,nán chéng dú zhuó yáo。
望霖窥润础,思吹候生条。wàng lín kuī rùn chǔ,sī chuī hòu shēng tiáo。
旅恨生乌浒,乡心系洛桥。lǚ hèn shēng wū hǔ,xiāng xīn xì luò qiáo。
谁怜在炎客,一夕壮容销。shuí lián zài yán kè,yī xī zhuàng róng xiāo。

苦妇词

刘言史

地远易骄崇,用刑匪精研。dì yuǎn yì jiāo chóng,yòng xíng fěi jīng yán。
哀哉苦妇身,夫死百殃缠。āi zāi kǔ fù shēn,fū sǐ bǎi yāng chán。
草草催出门,衣堕发披肩。cǎo cǎo cuī chū mén,yī duò fā pī jiān。
独随军吏行,当夕余欲迁。dú suí jūn lì xíng,dāng xī yú yù qiān。
来时已厌生,到此自不全。lái shí yǐ yàn shēng,dào cǐ zì bù quán。
临江卧黄砂,二子死在边。lín jiāng wò huáng shā,èr zi sǐ zài biān。
气哕不发声,背头血涓涓。qì huì bù fā shēng,bèi tóu xuè juān juān。
有时强为言,只是尤青天。yǒu shí qiáng wèi yán,zhǐ shì yóu qīng tiān。
稿蓐无一枝,冷气两悬悬。gǎo rù wú yī zhī,lěng qì liǎng xuán xuán。
穷荒夷教卑,骨肉病弃捐。qióng huāng yí jiào bēi,gǔ ròu bìng qì juān。
况非本族音,肌露谁为怜。kuàng fēi běn zú yīn,jī lù shuí wèi lián。
事痛感行宾,住得贪程船。shì tòng gǎn xíng bīn,zhù dé tān chéng chuán。
必当负严法,岂有胎孕篇。bì dāng fù yán fǎ,qǐ yǒu tāi yùn piān。
游畋复释麛,羔兔尚免鹯。yóu tián fù shì mí,gāo tù shàng miǎn zhān。
何处摈逐深,一罪三见颠。hé chù bìn zhú shēn,yī zuì sān jiàn diān。
校尉勋望重,幕府才且贤。xiào wèi xūn wàng zhòng,mù fǔ cái qiě xián。
兰裙间珠履,食玉处花筵。lán qún jiān zhū lǚ,shí yù chù huā yán。
但勿轻所暗,莫虑无人焉。dàn wù qīng suǒ àn,mò lǜ wú rén yān。

与孟郊洛北野泉上煎茶

刘言史

粉细越笋芽,野煎寒溪滨。fěn xì yuè sǔn yá,yě jiān hán xī bīn。
恐乖灵草性,触事皆手亲。kǒng guāi líng cǎo xìng,chù shì jiē shǒu qīn。
敲石取鲜火,撇泉避腥鳞。qiāo shí qǔ xiān huǒ,piē quán bì xīng lín。
荧荧爨风铛,拾得坠巢薪。yíng yíng cuàn fēng dāng,shí dé zhuì cháo xīn。
洁色既爽别,浮氲亦殷勤。jié sè jì shuǎng bié,fú yūn yì yīn qín。
以兹委曲静,求得正味真。yǐ zī wěi qū jìng,qiú dé zhèng wèi zhēn。
宛如摘山时,自歠指下春。wǎn rú zhāi shān shí,zì chuò zhǐ xià chūn。
湘瓷泛轻花,涤尽昏渴神。xiāng cí fàn qīng huā,dí jǐn hūn kě shén。
此游惬醒趣,可以话高人。cǐ yóu qiè xǐng qù,kě yǐ huà gāo rén。

七夕歌

刘言史

星寥寥兮月细轮,佳期可想兮不可亲。xīng liáo liáo xī yuè xì lún,jiā qī kě xiǎng xī bù kě qīn。
云衣香薄妆态新,彩軿悠悠度天津。yún yī xiāng báo zhuāng tài xīn,cǎi píng yōu yōu dù tiān jīn。
玉幌相逢夜将极,妖红惨黛生愁色。yù huǎng xiāng féng yè jiāng jí,yāo hóng cǎn dài shēng chóu sè。
寂寞低容入旧机,歇著金梭思往夕。jì mò dī róng rù jiù jī,xiē zhù jīn suō sī wǎng xī。
人间不见因谁知,万家闺艳求此时。rén jiān bù jiàn yīn shuí zhī,wàn jiā guī yàn qiú cǐ shí。
碧空露重彩盘湿,花上乞得蜘蛛丝。bì kōng lù zhòng cǎi pán shī,huā shàng qǐ dé zhī zhū sī。

送婆罗门归本国

刘言史

刹利王孙字迦摄,竹锥横写叱萝叶。shā lì wáng sūn zì jiā shè,zhú zhuī héng xiě chì luó yè。
遥知汉地未有经,手牵白马绕天行。yáo zhī hàn dì wèi yǒu jīng,shǒu qiān bái mǎ rào tiān xíng。
龟兹碛西胡雪黑,大师冻死来不得。guī zī qì xī hú xuě hēi,dà shī dòng sǐ lái bù dé。
地尽年深始到船,海里更行三十国。dì jǐn nián shēn shǐ dào chuán,hǎi lǐ gèng xíng sān shí guó。
行多耳断金环落,冉冉悠悠不停脚。xíng duō ěr duàn jīn huán luò,rǎn rǎn yōu yōu bù tíng jiǎo。
马死经留却去时,往来应尽一生期。mǎ sǐ jīng liú què qù shí,wǎng lái yīng jǐn yī shēng qī。
出漠独行人绝处,碛西天漏雨丝丝。chū mò dú xíng rén jué chù,qì xī tiān lòu yǔ sī sī。

潇湘游

刘言史

夷女采山蕉,缉纱浸江水。yí nǚ cǎi shān jiāo,jī shā jìn jiāng shuǐ。
野花满髻妆色新,闲歌欸乃深峡里。yě huā mǎn jì zhuāng sè xīn,xián gē āi nǎi shēn xiá lǐ。
欸乃知从何处生,当时泣舜肠断声。āi nǎi zhī cóng hé chù shēng,dāng shí qì shùn cháng duàn shēng。
翠华寂寞婵娟没,野筱空馀红泪情。cuì huá jì mò chán juān méi,yě xiǎo kōng yú hóng lèi qíng。
青烟冥冥覆杉桂,崖壁凌天风雨细。qīng yān míng míng fù shān guì,yá bì líng tiān fēng yǔ xì。
昔人幽恨此地遗,绿芳红艳含怨姿。xī rén yōu hèn cǐ dì yí,lǜ fāng hóng yàn hán yuàn zī。
清猿未尽鼯鼠切,泪水流到湘妃祠。qīng yuán wèi jǐn wú shǔ qiè,lèi shuǐ liú dào xiāng fēi cí。
北人莫作潇湘游,九疑云入苍梧愁。běi rén mò zuò xiāo xiāng yóu,jiǔ yí yún rù cāng wú chóu。

放萤怨

刘言史

放萤去,不须留,聚时年少今白头。fàng yíng qù,bù xū liú,jù shí nián shǎo jīn bái tóu。
架中科斗万馀卷,一字千回重照见。jià zhōng kē dòu wàn yú juǎn,yī zì qiān huí zhòng zhào jiàn。
青云杳渺不可亲,开囊欲放增馀怨。qīng yún yǎo miǎo bù kě qīn,kāi náng yù fàng zēng yú yuàn。
且逍遥,还酩酊,仲舒漫不窥园井。qiě xiāo yáo,hái mǐng dīng,zhòng shū màn bù kuī yuán jǐng。
那将寂寞老病身,更就微虫借光影。nà jiāng jì mò lǎo bìng shēn,gèng jiù wēi chóng jiè guāng yǐng。
欲放时,泪沾裳,冲篱落,千点光。yù fàng shí,lèi zhān shang,chōng lí luò,qiān diǎn guāng。

观绳伎

刘言史

泰陵遗乐何最珍,彩绳冉冉天仙人。tài líng yí lè hé zuì zhēn,cǎi shéng rǎn rǎn tiān xiān rén。
广场寒食风日好,百夫伐鼓锦臂新。guǎng chǎng hán shí fēng rì hǎo,bǎi fū fá gǔ jǐn bì xīn。
银画青绡抹云发,高处绮罗香更切。yín huà qīng xiāo mǒ yún fā,gāo chù qǐ luó xiāng gèng qiè。
重肩接立三四层,著屐背行仍应节。zhòng jiān jiē lì sān sì céng,zhù jī bèi xíng réng yīng jié。
两边丸剑渐相迎,侧身交步何轻盈。liǎng biān wán jiàn jiàn xiāng yíng,cè shēn jiāo bù hé qīng yíng。
闪然欲落却收得,万人肉上寒毛生。shǎn rán yù luò què shōu dé,wàn rén ròu shàng hán máo shēng。
危机险势无不有,倒挂纤腰学垂柳。wēi jī xiǎn shì wú bù yǒu,dào guà xiān yāo xué chuí liǔ。
下来一一芙蓉姿,粉薄钿稀态转奇。xià lái yī yī fú róng zī,fěn báo diàn xī tài zhuǎn qí。
坐中还有沾巾者,曾见先皇初教时。zuò zhōng hái yǒu zhān jīn zhě,céng jiàn xiān huáng chū jiào shí。

刘言史

杜陵村人不田穑,入谷经溪复缘壁。dù líng cūn rén bù tián sè,rù gǔ jīng xī fù yuán bì。
每至南山草木春,即向侯家取金碧。měi zhì nán shān cǎo mù chūn,jí xiàng hóu jiā qǔ jīn bì。
幽艳凝华春景曙,林夫移得将何处。yōu yàn níng huá chūn jǐng shǔ,lín fū yí dé jiāng hé chù。
蝶惜芳丛送下山,寻断孤香始回去。dié xī fāng cóng sòng xià shān,xún duàn gū xiāng shǐ huí qù。
豪少居连鳷鹊东,千金使买一株红。háo shǎo jū lián zhī què dōng,qiān jīn shǐ mǎi yī zhū hóng。
院多花少栽未得,零落绿娥纤指中。yuàn duō huā shǎo zāi wèi dé,líng luò lǜ é xiān zhǐ zhōng。
咸阳亲戚长安里,无限将金买花子。xián yáng qīn qī zhǎng ān lǐ,wú xiàn jiāng jīn mǎi huā zi。
浇红湿绿千万家,青丝玉轳声哑哑。jiāo hóng shī lǜ qiān wàn jiā,qīng sī yù lú shēng yǎ yǎ。