古诗词

酬萧侍中春园听妓

陈子良

微雨散芳菲,中园照落晖。wēi yǔ sàn fāng fēi,zhōng yuán zhào luò huī。
红树摇歌扇,绿珠飘舞衣。hóng shù yáo gē shàn,lǜ zhū piāo wǔ yī。
繁弦调对酒,杂引动思归。fán xián diào duì jiǔ,zá yǐn dòng sī guī。
愁人当此夕,羞见落花飞。chóu rén dāng cǐ xī,xiū jiàn luò huā fēi。

于塞北春日思归

陈子良

我家吴会青山远,他乡关塞白云深。wǒ jiā wú huì qīng shān yuǎn,tā xiāng guān sāi bái yún shēn。
为许羁愁长下泪,那堪春色更伤心。wèi xǔ jī chóu zhǎng xià lèi,nà kān chūn sè gèng shāng xīn。
惊鸟屡飞恒失侣,落花一去不归林。jīng niǎo lǚ fēi héng shī lǚ,luò huā yī qù bù guī lín。
如何此日嗟迟暮,悲来还作白头吟。rú hé cǐ rì jiē chí mù,bēi lái hái zuò bái tóu yín。

送别

陈子良

落叶聚还散,征禽去不归。luò yè jù hái sàn,zhēng qín qù bù guī。
以我穷途泣,沾君出塞衣。yǐ wǒ qióng tú qì,zhān jūn chū sāi yī。

七夕看新妇隔巷停车

陈子良

隔巷遥停幰,非复为来迟。gé xiàng yáo tíng xiǎn,fēi fù wèi lái chí。
只言更尚浅,未是渡河时。zhǐ yán gèng shàng qiǎn,wèi shì dù hé shí。

咏春雪

陈子良

光映妆楼月,花承歌扇风。guāng yìng zhuāng lóu yuè,huā chéng gē shàn fēng。
欲妒梅将柳,故落早春中。yù dù méi jiāng liǔ,gù luò zǎo chūn zhōng。

游侠篇

陈子良

洛阳丽春色,游侠骋轻肥。luò yáng lì chūn sè,yóu xiá chěng qīng féi。
水逐车轮转,尘随马足飞。shuǐ zhú chē lún zhuǎn,chén suí mǎ zú fēi。
云影遥临盖,花气近薰衣。yún yǐng yáo lín gài,huā qì jìn xūn yī。
东郊斗鸡罢,南皮射雉归。dōng jiāo dòu jī bà,nán pí shè zhì guī。
日暮河桥上,扬鞭惜晚晖。rì mù hé qiáo shàng,yáng biān xī wǎn huī。

春晚看群公朝还人为八韵

陈子良

游子惜春暮,策杖出蒿莱。yóu zi xī chūn mù,cè zhàng chū hāo lái。
正直康庄晚,群公谒帝回。zhèng zhí kāng zhuāng wǎn,qún gōng yè dì huí。
履度南宫至,车从北阙来。lǚ dù nán gōng zhì,chē cóng běi quē lái。
珂影傍明月,笳声动落梅。kē yǐng bàng míng yuè,jiā shēng dòng luò méi。
迎风采旄转,照日绶花开。yíng fēng cǎi máo zhuǎn,zhào rì shòu huā kāi。
红尘掩鹤盖,翠柳拂龙媒。hóng chén yǎn hè gài,cuì liǔ fú lóng méi。
绮云临舞阁,丹霞薄吹台。qǐ yún lín wǔ gé,dān xiá báo chuī tái。
轻肥宁所羡,未若反山隈。qīng féi níng suǒ xiàn,wèi ruò fǎn shān wēi。

赞德上越国公杨素

陈子良

君侯称上宰,命世挺才英。jūn hóu chēng shàng zǎi,mìng shì tǐng cái yīng。
本超骐骥足,复蕴风云情。běn chāo qí jì zú,fù yùn fēng yún qíng。
摅藻掞锦绮,育德润瑶琼。shū zǎo shàn jǐn qǐ,yù dé rùn yáo qióng。
已踵四知举,非无三杰名。yǐ zhǒng sì zhī jǔ,fēi wú sān jié míng。
济世同舟楫,匡政本阿衡。jì shì tóng zhōu jí,kuāng zhèng běn ā héng。
雍容入青锁,肃穆侍丹楹。yōng róng rù qīng suǒ,sù mù shì dān yíng。
桂宫擅鸣佩,槐路独飞缨。guì gōng shàn míng pèi,huái lù dú fēi yīng。
高门罗虎戟,绮阁丽雕甍。gāo mén luó hǔ jǐ,qǐ gé lì diāo méng。
金樽酌湛湛,歌扇掩盈盈。jīn zūn zhuó zhàn zhàn,gē shàn yǎn yíng yíng。
匈奴轶燕蓟,烽火照幽并。xiōng nú yì yàn jì,fēng huǒ zhào yōu bìng。
天子名薄伐,受脤事专征。tiān zi míng báo fá,shòu shèn shì zhuān zhēng。
七德播雄略,十万骋行兵。qī dé bō xióng lüè,shí wàn chěng xíng bīng。
雁行蔽虏甸,鱼贯出长城。yàn xíng bì lǔ diān,yú guàn chū zhǎng chéng。
交河方饮马,瀚海盛扬旌。jiāo hé fāng yǐn mǎ,hàn hǎi shèng yáng jīng。
拔剑倚天外,蒙犀辉日精。bá jiàn yǐ tiān wài,méng xī huī rì jīng。
弯弧穿伏石,挥戈斩大鲸。wān hú chuān fú shí,huī gē zhǎn dà jīng。
鼓鼙朝作气,刁斗夜偏鸣。gǔ pí cháo zuò qì,diāo dòu yè piān míng。
六郡多壮士,三边岂足平。liù jùn duō zhuàng shì,sān biān qǐ zú píng。
岭云朝合阵,山月夜临营。lǐng yún cháo hé zhèn,shān yuè yè lín yíng。
胡尘暗马色,芳树动笳声。hú chén àn mǎ sè,fāng shù dòng jiā shēng。
关云未尽散,塞雾常自生。guān yún wèi jǐn sàn,sāi wù cháng zì shēng。
川长蔓草绿,峰迥杂花明。chuān zhǎng màn cǎo lǜ,fēng jiǒng zá huā míng。
小人愧王氏,雕文惭马卿。xiǎo rén kuì wáng shì,diāo wén cán mǎ qīng。
滥此叨书记,何以谢过荣。làn cǐ dāo shū jì,hé yǐ xiè guò róng。
高山徒仰止,终是恨才轻。gāo shān tú yǎng zhǐ,zhōng shì hèn cái qīng。

乐府杂曲鼓吹曲辞上之回

陈子良

承平重游乐,诏跸上之回。chéng píng zhòng yóu lè,zhào bì shàng zhī huí。
属车响流水,清笳转落梅。shǔ chē xiǎng liú shuǐ,qīng jiā zhuǎn luò méi。
岭云盖道转,岩花映绶开。lǐng yún gài dào zhuǎn,yán huā yìng shòu kāi。
下辇便高宴,何如在瑶台。xià niǎn biàn gāo yàn,hé rú zài yáo tái。

奉和九月九日登慈恩寺浮图应制

曲瞻

扈跸游玄地,陪仙瞰紫微。hù bì yóu xuán dì,péi xiān kàn zǐ wēi。
似迈铢衣劫,将同羽化飞。shì mài zhū yī jié,jiāng tóng yǔ huà fēi。
雕戈秋日丽,宝剑晓霜霏。diāo gē qiū rì lì,bǎo jiàn xiǎo shuāng fēi。
献觞乘菊序,长愿奉天晖。xiàn shāng chéng jú xù,zhǎng yuàn fèng tiān huī。

和白敏中圣德和平致兹休运岁终功就合咏盛明呈上

魏扶

萧关新复旧山川,古戍秦原景象鲜。xiāo guān xīn fù jiù shān chuān,gǔ shù qín yuán jǐng xiàng xiān。
戎虏乞降归惠化,皇威渐被慑腥膻。róng lǔ qǐ jiàng guī huì huà,huáng wēi jiàn bèi shè xīng shān。
穹庐远戍烟尘灭,神武光扬竹帛传。qióng lú yuǎn shù yān chén miè,shén wǔ guāng yáng zhú bó chuán。
左衽尽知歌帝泽,从兹不更备三边。zuǒ rèn jǐn zhī gē dì zé,cóng zī bù gèng bèi sān biān。

贡院题

魏扶

梧桐叶落满庭阴,锁闭朱门试院深。wú tóng yè luò mǎn tíng yīn,suǒ bì zhū mén shì yuàn shēn。
曾是昔年辛苦地,不将今日负初心。céng shì xī nián xīn kǔ dì,bù jiāng jīn rì fù chū xīn。

禁中春松

常沂

映殿松偏好,森森列禁中。yìng diàn sōng piān hǎo,sēn sēn liè jìn zhōng。
攒柯沾圣泽,疏盖引皇风。zǎn kē zhān shèng zé,shū gài yǐn huáng fēng。
晚色连秦苑,春香满汉宫。wǎn sè lián qín yuàn,chūn xiāng mǎn hàn gōng。
操将金石固,材与直臣同。cāo jiāng jīn shí gù,cái yǔ zhí chén tóng。
翠影宜青琐,苍枝秀碧空。cuì yǐng yí qīng suǒ,cāng zhī xiù bì kōng。
还知沐天眷,千载更葱茏。hái zhī mù tiān juàn,qiān zài gèng cōng lóng。

望终南春雪

李子卿

山势抱西秦,初年瑞雪频。shān shì bào xī qín,chū nián ruì xuě pín。
色摇鹑野霁,影落凤城春。sè yáo chún yě jì,yǐng luò fèng chéng chūn。
辉耀银峰逼,晶明玉树亲。huī yào yín fēng bī,jīng míng yù shù qīn。
尚寒由气劲,不夜为光新。shàng hán yóu qì jìn,bù yè wèi guāng xīn。
荆岫全疑近,昆丘宛合邻。jīng xiù quán yí jìn,kūn qiū wǎn hé lín。
馀辉傥可借,回照读书人。yú huī tǎng kě jiè,huí zhào dú shū rén。

垂白之老击壤歌

李子卿

功成作乐兮帝力则那,乐正崇德兮雅颂则多,云门之典兮大吕之歌,金石节奏兮丝竹骈罗,天地已正兮神人以和,两阶舞羽兮三边止戈,击壤鼓腹兮不识其他。gōng chéng zuò lè xī dì lì zé nà,lè zhèng chóng dé xī yǎ sòng zé duō,yún mén zhī diǎn xī dà lǚ zhī gē,jīn shí jié zòu xī sī zhú pián luó,tiān dì yǐ zhèng xī shén rén yǐ hé,liǎng jiē wǔ yǔ xī sān biān zhǐ gē,jī rǎng gǔ fù xī bù shí qí tā。
客有献成功之颂,九重深兮其若何!kè yǒu xiàn chéng gōng zhī sòng,jiǔ zhòng shēn xī qí ruò hé!

授衣歌

李子卿

天之高兮无不覆,君之大兮无不祐。tiān zhī gāo xī wú bù fù,jūn zhī dà xī wú bù yòu。
生人殖物,既庶且富。shēng rén zhí wù,jì shù qiě fù。
尔在于时,尔茅于昼。ěr zài yú shí,ěr máo yú zhòu。
霜始降兮女工就,岁时穷兮寒衣授。shuāng shǐ jiàng xī nǚ gōng jiù,suì shí qióng xī hán yī shòu。

题幽栖观

许坚

仙翁上升去,丹井寄晴壑。xiān wēng shàng shēng qù,dān jǐng jì qíng hè。
山色接天台,湖光照寥廓。shān sè jiē tiān tái,hú guāng zhào liáo kuò。
玉洞绝无人,老桧犹栖鹤。yù dòng jué wú rén,lǎo guì yóu qī hè。
我欲掣青蛇,他时冲碧落。wǒ yù chè qīng shé,tā shí chōng bì luò。

题简寂观

许坚

尝恨真风千载隐,洞天还得恣游遨。cháng hèn zhēn fēng qiān zài yǐn,dòng tiān hái dé zì yóu áo。
松楸古迹一坛静,鸾鹤不来青汉高。sōng qiū gǔ jì yī tán jìng,luán hè bù lái qīng hàn gāo。
茅氏井寒丹亦化,玄宗碑断梦曾劳。máo shì jǐng hán dān yì huà,xuán zōng bēi duàn mèng céng láo。
分明有个长生路,不向红尘白二毛。fēn míng yǒu gè zhǎng shēng lù,bù xiàng hóng chén bái èr máo。

题义门胡氏华林书院

许坚

尽说灵踪妨画图,幽奇高尚义群居。jǐn shuō líng zōng fáng huà tú,yōu qí gāo shàng yì qún jū。
山林总是神仙隐,礼乐爰修周孔书。shān lín zǒng shì shén xiān yǐn,lǐ lè yuán xiū zhōu kǒng shū。
解驾十年惟壮士,担簦千里结名庐。jiě jià shí nián wéi zhuàng shì,dān dēng qiān lǐ jié míng lú。
功成霄汉非常事,对此那堪不我欺。gōng chéng xiāo hàn fēi cháng shì,duì cǐ nà kān bù wǒ qī。

题茅山观

许坚

常恨清风千载郁,洞天令得恣游遨。cháng hèn qīng fēng qiān zài yù,dòng tiān lìng dé zì yóu áo。
松楸古色玉坛静,鸾鹤不来青汉高。sōng qiū gǔ sè yù tán jìng,luán hè bù lái qīng hàn gāo。
茅氏井寒丹已化,玄宗碑断梦仍劳。máo shì jǐng hán dān yǐ huà,xuán zōng bēi duàn mèng réng láo。
分明有个长生路,休向红尘叹二毛。fēn míng yǒu gè zhǎng shēng lù,xiū xiàng hóng chén tàn èr máo。