古诗词

苏武诗四首·其二

无名氏

结发为夫妻,恩爱两不疑。jié fā wèi fū qī,ēn ài liǎng bù yí。
欢娱在今夕,嬿婉及良时。huān yú zài jīn xī,yàn wǎn jí liáng shí。
征夫怀往路,起视夜何其。zhēng fū huái wǎng lù,qǐ shì yè hé qí。
参辰皆已没,去去从此辞。cān chén jiē yǐ méi,qù qù cóng cǐ cí。
行役在战场,相见未有期。xíng yì zài zhàn chǎng,xiāng jiàn wèi yǒu qī。
握手一长叹,泪为生别滋。wò shǒu yī zhǎng tàn,lèi wèi shēng bié zī。
努力爱春华,莫忘欢乐时。nǔ lì ài chūn huá,mò wàng huān lè shí。
生当复来归,死当长相思。shēng dāng fù lái guī,sǐ dāng zhǎng xiāng sī。

苏武诗四首·其三

无名氏

黄鹄一远别,千里顾徘徊。huáng gǔ yī yuǎn bié,qiān lǐ gù pái huái。
胡马失其群,思心常依依。hú mǎ shī qí qún,sī xīn cháng yī yī。
何况双飞龙,羽翼临当乖。hé kuàng shuāng fēi lóng,yǔ yì lín dāng guāi。
幸有弦歌曲,可以喻中怀。xìng yǒu xián gē qū,kě yǐ yù zhōng huái。
请为游子吟,泠泠一何悲。qǐng wèi yóu zi yín,líng líng yī hé bēi。
丝竹厉清声,慷慨有余哀。sī zhú lì qīng shēng,kāng kǎi yǒu yú āi。
长歌正激烈,中心怆以摧。zhǎng gē zhèng jī liè,zhōng xīn chuàng yǐ cuī。
欲展清商曲,念子不能归。yù zhǎn qīng shāng qū,niàn zi bù néng guī。
俯仰内伤心,泪下不可挥。fǔ yǎng nèi shāng xīn,lèi xià bù kě huī。
愿为双黄鹄,送子俱远飞。yuàn wèi shuāng huáng gǔ,sòng zi jù yuǎn fēi。

苏武诗四首·其四

无名氏

烛烛晨明月,馥馥秋兰芳。zhú zhú chén míng yuè,fù fù qiū lán fāng。
芬馨良夜发,随风闻我堂。fēn xīn liáng yè fā,suí fēng wén wǒ táng。
征夫怀远路,游子恋故乡。zhēng fū huái yuǎn lù,yóu zi liàn gù xiāng。
寒冬十二月,晨起践严霜。hán dōng shí èr yuè,chén qǐ jiàn yán shuāng。
俯观江汉流,仰视浮云翔。fǔ guān jiāng hàn liú,yǎng shì fú yún xiáng。
良友远别离,各在天一方。liáng yǒu yuǎn bié lí,gè zài tiān yī fāng。
山海隔中州,相去悠且长。shān hǎi gé zhōng zhōu,xiāng qù yōu qiě zhǎng。
嘉会难再遇,欢乐殊未央。jiā huì nán zài yù,huān lè shū wèi yāng。
愿君崇令德,随时爱景光。yuàn jūn chóng lìng dé,suí shí ài jǐng guāng。

古诗

无名氏

步出城东门,遥望江南路。bù chū chéng dōng mén,yáo wàng jiāng nán lù。
前日风雪中,故人从此去。qián rì fēng xuě zhōng,gù rén cóng cǐ qù。
我欲渡河水,河水深无梁。wǒ yù dù hé shuǐ,hé shuǐ shēn wú liáng。
愿为双黄鹄,高飞还故乡。yuàn wèi shuāng huáng gǔ,gāo fēi hái gù xiāng。

无题

无名氏

吴王好剑客,百姓多疮瘢。wú wáng hǎo jiàn kè,bǎi xìng duō chuāng bān。
楚王好细腰,宫中多饿死。chǔ wáng hǎo xì yāo,gōng zhōng duō è sǐ。

橘柚垂华实

无名氏

橘柚垂华实,乃在深山侧。jú yòu chuí huá shí,nǎi zài shēn shān cè。
闻君好我甘,窃独自雕饰。wén jūn hǎo wǒ gān,qiè dú zì diāo shì。
委身玉盘中,历年冀见食。wěi shēn yù pán zhōng,lì nián jì jiàn shí。
芳菲不相投,青黄忽改色。fāng fēi bù xiāng tóu,qīng huáng hū gǎi sè。
人倘欲我知,因君为羽翼。rén tǎng yù wǒ zhī,yīn jūn wèi yǔ yì。

鸡鸣

无名氏

鸡鸣高树颠,狗吠深宫中。jī míng gāo shù diān,gǒu fèi shēn gōng zhōng。
荡子何所之?天下方太平。dàng zi hé suǒ zhī?tiān xià fāng tài píng。
刑法非有贷,柔协正乱名。xíng fǎ fēi yǒu dài,róu xié zhèng luàn míng。
黄金为君门,璧玉为轩堂。huáng jīn wèi jūn mén,bì yù wèi xuān táng。
上有双樽酒,作使邯郸倡。shàng yǒu shuāng zūn jiǔ,zuò shǐ hán dān chàng。
刘王碧青甓,后出郭门王。liú wáng bì qīng pì,hòu chū guō mén wáng。
舍后有方池,池中双鸳鸯。shě hòu yǒu fāng chí,chí zhōng shuāng yuān yāng。
鸳鸯七十二,罗列自成行。yuān yāng qī shí èr,luó liè zì chéng xíng。
鸣声何啾啾,闻我殿东厢。míng shēng hé jiū jiū,wén wǒ diàn dōng xiāng。
兄弟四五人,皆为侍中郎。xiōng dì sì wǔ rén,jiē wèi shì zhōng láng。
五日一时来,观者满路傍。wǔ rì yī shí lái,guān zhě mǎn lù bàng。
黄金络马头,颎颎何煌煌!huáng jīn luò mǎ tóu,jiǒng jiǒng hé huáng huáng!
桃生露井上,李树生桃傍。táo shēng lù jǐng shàng,lǐ shù shēng táo bàng。
虫来啮桃根,李树代桃僵。chóng lái niè táo gēn,lǐ shù dài táo jiāng。
树木身相代,兄弟还相忘。shù mù shēn xiāng dài,xiōng dì hái xiāng wàng。

神农本草经·上品·木部·榆皮

无名氏

味甘平。wèi gān píng。
主大小便不通,利水道,除邪气,久服,轻身不饥,其实尤良。zhǔ dà xiǎo biàn bù tōng,lì shuǐ dào,chú xié qì,jiǔ fú,qīng shēn bù jī,qí shí yóu liáng。
一名零榆。yī míng líng yú。
生山谷。shēng shān gǔ。
《名医》曰:生颍川,三月采皮,取白,暴干,八月采实。míng yī yuē shēng yǐng chuān,sān yuè cǎi pí,qǔ bái,bào gàn,bā yuè cǎi shí。
案《说文》云:榆,白枌,榆也;《广雅》云:柘榆,梗榆也;《尔雅》云:榆,白枌;郭璞云:枌榆先生叶,却着荚,皮色白,又工荎.郭璞云:令云刺榆;《毛诗》云:东门之枌,《传》云枌,白榆也;又山有《传》云:枢荎也;陆玑云:其针刺如柘,其叶如榆。àn shuō wén yún yú,bái fén,yú yě;guǎng yǎ yún zhè yú,gěng yú yě;ěr yǎ yún yú,bái fén;guō pú yún fén yú xiān shēng yè,què zhe jiá,pí sè bái,yòu gōng chí guō pú yún lìng yún cì yú;máo shī yún dōng mén zhī fén,chuán yún fén,bái yú yě;yòu shān yǒu chuán yún shū chí yě;lù jī yún qí zhēn cì rú zhè,qí yè rú yú。
渝为茹,美滑如白榆之类,有十种,叶皆相似,皮及木理异矣。yú wèi rú,měi huá rú bái yú zhī lèi,yǒu shí zhǒng,yè jiē xiāng shì,pí jí mù lǐ yì yǐ。

饮马长城窟行

蔡邕

青青河边草,绵绵思远道。qīng qīng hé biān cǎo,mián mián sī yuǎn dào。
远道不可思,宿昔梦见之。yuǎn dào bù kě sī,sù xī mèng jiàn zhī。
梦见在我傍,忽觉在他乡。mèng jiàn zài wǒ bàng,hū jué zài tā xiāng。
他乡各异县,展转不可见。tā xiāng gè yì xiàn,zhǎn zhuǎn bù kě jiàn。
枯桑知天风,海水知天寒。kū sāng zhī tiān fēng,hǎi shuǐ zhī tiān hán。
入门各自媚,谁肯相为言。rù mén gè zì mèi,shuí kěn xiāng wèi yán。
客从远方来,遗我双鲤鱼。kè cóng yuǎn fāng lái,yí wǒ shuāng lǐ yú。
呼儿烹鲤鱼,中有尺素书。hū ér pēng lǐ yú,zhōng yǒu chǐ sù shū。
长跪读素书,书中竟何如。zhǎng guì dú sù shū,shū zhōng jìng hé rú。
上有加餐食,下有长相忆。shàng yǒu jiā cān shí,xià yǒu zhǎng xiāng yì。

蔡邕

练余心兮浸太清。liàn yú xīn xī jìn tài qīng。
涤秽浊兮存正灵。dí huì zhuó xī cún zhèng líng。
和液畅兮神气宁。hé yè chàng xī shén qì níng。
情志泊兮心亭亭。qíng zhì pō xī xīn tíng tíng。
嗜欲息兮无由生。shì yù xī xī wú yóu shēng。
踔宇宙而遗俗兮眇翩翩而独征。chuō yǔ zhòu ér yí sú xī miǎo piān piān ér dú zhēng。

翠鸟诗

蔡邕

庭陬有若榴,绿叶含丹荣。tíng zōu yǒu ruò liú,lǜ yè hán dān róng。
翠鸟时来集,振翼修形容。cuì niǎo shí lái jí,zhèn yì xiū xíng róng。
回顾生碧色,动摇扬缥青。huí gù shēng bì sè,dòng yáo yáng piāo qīng。
幸脱虞人机,得亲君子庭。xìng tuō yú rén jī,dé qīn jūn zi tíng。
驯心托君素,雌雄保百龄。xùn xīn tuō jūn sù,cí xióng bǎo bǎi líng。

酸枣令刘熊碑诗

蔡邕

清和穆铄。qīng hé mù shuò。
宋惟乾川。sòng wéi qián chuān。
惟狱降灵。wéi yù jiàng líng。
笃生我君。dǔ shēng wǒ jūn。
服骨睿圣。fú gǔ ruì shèng。
允钟厥醇。yǔn zhōng jué chún。
诞生歧嶷。dàn shēng qí yí。
言协典坟。yán xié diǎn fén。
懿德震耀。yì dé zhèn yào。
孝行通神。xiào xíng tōng shén。
动履规绳。dòng lǚ guī shéng。
文彰彪缤。wén zhāng biāo bīn。
成是正服。chéng shì zhèng fú。
以道德民。yǐ dào dé mín。

酸枣令刘熊碑诗

蔡邕

有父子然后有君臣。yǒu fù zi rán hòu yǒu jūn chén。
理财正辞。lǐ cái zhèng cí。
束帛戋戋。shù bó jiān jiān。
□梦刻像。mèng kè xiàng。
鹤鸣一震。hè míng yī zhèn。
天临保汉。tiān lín bǎo hàn。
实生□勋。shí shēng xūn。
明试赋授。míng shì fù shòu。
夷夏已亲。yí xià yǐ qīn。
嘉锡来抚。jiā xī lái fǔ。
潜化如神。qián huà rú shén。
其神伊何。qí shén yī hé。
录不伤人。lù bù shāng rén。

酸枣令刘熊碑诗

蔡邕

猗欤明哲。yī yú míng zhé。
秉道之枢。bǐng dào zhī shū。
养□之福。yǎng zhī fú。
匪德之隅。fěi dé zhī yú。
渊乎其长。yuān hū qí zhǎng。
涣乎成功。huàn hū chéng gōng。
政暇民豫。zhèng xiá mín yù。
新我□通。xīn wǒ tōng。
用行则达。yòng xíng zé dá。
以诱我邦。yǐ yòu wǒ bāng。
赖兹刘父。lài zī liú fù。
用说其蒙。yòng shuō qí méng。
泽零年丰。zé líng nián fēng。
黔首歌颂。qián shǒu gē sòng。

答对元式诗

蔡邕

伊余有行,爰戾兹邦。yī yú yǒu xíng,yuán lì zī bāng。
先进博学,同类率从。xiān jìn bó xué,tóng lèi lǜ cóng。
济济群彦,如云如龙。jì jì qún yàn,rú yún rú lóng。
君子博文,贻我德音。jūn zi bó wén,yí wǒ dé yīn。
辞之集矣,穆如清风。cí zhī jí yǐ,mù rú qīng fēng。

答卜元嗣诗

蔡邕

斌斌硕人,贻我以文。bīn bīn shuò rén,yí wǒ yǐ wén。
辱此休辞,非余所希。rǔ cǐ xiū cí,fēi yú suǒ xī。
敢不酬答,赋诵以归。gǎn bù chóu dá,fù sòng yǐ guī。

答客诗

桓麟

邈矣甘罗,超等绝伦。miǎo yǐ gān luó,chāo děng jué lún。
伊彼杨乌,命世称贤。yī bǐ yáng wū,mìng shì chēng xián。
嗟予蠢弱,殊才伟年。jiē yǔ chǔn ruò,shū cái wěi nián。
仰惭二子,俯愧过言。yǎng cán èr zi,fǔ kuì guò yán。

答秦嘉诗

徐淑

妾身兮不令,婴疾兮来归。qiè shēn xī bù lìng,yīng jí xī lái guī。
沉滞兮家门,历时兮不差。chén zhì xī jiā mén,lì shí xī bù chà。
旷废兮侍觐,情敬兮有违。kuàng fèi xī shì jìn,qíng jìng xī yǒu wéi。
君今兮奉命,远适兮京师。jūn jīn xī fèng mìng,yuǎn shì xī jīng shī。
悠悠兮离别,无因兮叙怀。yōu yōu xī lí bié,wú yīn xī xù huái。
瞻望兮踊跃,伫立兮徘徊。zhān wàng xī yǒng yuè,zhù lì xī pái huái。
思君兮感结,梦想兮容辉。sī jūn xī gǎn jié,mèng xiǎng xī róng huī。
君发兮引迈,去我兮日乖。jūn fā xī yǐn mài,qù wǒ xī rì guāi。
恨无兮羽翼,高飞兮相追。hèn wú xī yǔ yì,gāo fēi xī xiāng zhuī。
长吟兮永叹,泪下兮沾衣。zhǎng yín xī yǒng tàn,lèi xià xī zhān yī。

赵岐

国有逸民。guó yǒu yì mín。
姓赵氏名嘉。xìng zhào shì míng jiā。
有志无时。yǒu zhì wú shí。
命也奈何。mìng yě nài hé。

自劾诗

韦玄成

赫矣我祖,侯于豕韦。hè yǐ wǒ zǔ,hóu yú shǐ wéi。
赐命建伯,有殷以绥。cì mìng jiàn bó,yǒu yīn yǐ suí。
厥绩既昭,车服有常。jué jì jì zhāo,chē fú yǒu cháng。
朝宗商邑,四牡翔翔。cháo zōng shāng yì,sì mǔ xiáng xiáng。
德之令显,庆流于裔。dé zhī lìng xiǎn,qìng liú yú yì。
宗周至汉,群后历世。zōng zhōu zhì hàn,qún hòu lì shì。
肃肃楚傅,辅翼元夷。sù sù chǔ fù,fǔ yì yuán yí。
厥驷有庸,惟慎惟祗。jué sì yǒu yōng,wéi shèn wéi zhī。
嗣王孔佚,越迁于邹。sì wáng kǒng yì,yuè qiān yú zōu。
五世圹僚,至我节侯。wǔ shì kuàng liáo,zhì wǒ jié hóu。
惟我节侯,显德遐闻。wéi wǒ jié hóu,xiǎn dé xiá wén。
左右昭宣,五品以训。zuǒ yòu zhāo xuān,wǔ pǐn yǐ xùn。
既耇致位,惟懿惟奂。jì gǒu zhì wèi,wéi yì wéi huàn。
厥赐祁祁,百金洎馆。jué cì qí qí,bǎi jīn jì guǎn。
国彼扶阳,在京之东。guó bǐ fú yáng,zài jīng zhī dōng。
惟帝是留,政谋是从。wéi dì shì liú,zhèng móu shì cóng。
绎绎六辔,是列是理。yì yì liù pèi,shì liè shì lǐ。
威仪济济,朝享天子。wēi yí jì jì,cháo xiǎng tiān zi。
天子穆穆,是宗是师。tiān zi mù mù,shì zōng shì shī。
四方遐尔,观国之辉。sì fāng xiá ěr,guān guó zhī huī。
茅土之继,在我俊兄。máo tǔ zhī jì,zài wǒ jùn xiōng。
惟我俊兄,是让是形。wéi wǒ jùn xiōng,shì ràng shì xíng。
于休厥德,于赫有声。yú xiū jué dé,yú hè yǒu shēng。
致我小子,越留于京。zhì wǒ xiǎo zi,yuè liú yú jīng。
惟我小子,不肃会同。wéi wǒ xiǎo zi,bù sù huì tóng。
媠彼车服,黜此附庸。tuǒ bǐ chē fú,chù cǐ fù yōng。
赫赫显爵,自我队之。hè hè xiǎn jué,zì wǒ duì zhī。
微微附庸,自我招之。wēi wēi fù yōng,zì wǒ zhāo zhī。
谁能忍愧,寄之我颜。shuí néng rěn kuì,jì zhī wǒ yán。
谁将遐征,从之夷蛮。shuí jiāng xiá zhēng,cóng zhī yí mán。
于赫三事,匪俊匪作。yú hè sān shì,fěi jùn fěi zuò。
于蔑小子,终焉其度。yú miè xiǎo zi,zhōng yān qí dù。
谁谓华高,企其齐而。shuí wèi huá gāo,qǐ qí qí ér。
谁谓德难,厉其庶而。shuí wèi dé nán,lì qí shù ér。
嗟我小子,于贰其尤。jiē wǒ xiǎo zi,yú èr qí yóu。
队彼令声,申此择辞。duì bǐ lìng shēng,shēn cǐ zé cí。
四方群后,我监我视。sì fāng qún hòu,wǒ jiān wǒ shì。
威仪车服,唯肃是履。wēi yí chē fú,wéi sù shì lǚ。