古诗词

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

蓦地月残风晓。mò dì yuè cán fēng xiǎo。
替写个词人照。tì xiě gè cí rén zhào。
浑不是画云台容貌。hún bù shì huà yún tái róng mào。
隐山林格调。yǐn shān lín gé diào。
烛三条。zhú sān tiáo。
弦七条。xián qī tiáo。
春婆唤醒东坡觉。chūn pó huàn xǐng dōng pō jué。
秋士听残北渚骚。qiū shì tīng cán běi zhǔ sāo。
笔悴花憔。bǐ cuì huā qiáo。
到今年送穷文十易稿。dào jīn nián sòng qióng wén shí yì gǎo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

跳出风花套。tiào chū fēng huā tào。
领了烟波教。lǐng le yān bō jiào。
名枉劳。míng wǎng láo。
利枉劳。lì wǎng láo。
总被鸥儿笑。zǒng bèi ōu ér xiào。
愁可抛。chóu kě pāo。
恨可抛。hèn kě pāo。
过去因缘难找。guò qù yīn yuán nán zhǎo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

这魂灵多因儿女消。zhè hún líng duō yīn ér nǚ xiāo。
这心思要把君亲报。zhè xīn sī yào bǎ jūn qīn bào。
这面庞看来时也是个神仙照。zhè miàn páng kàn lái shí yě shì gè shén xiān zhào。
俺有日寻着洞宾呵,唱一支道情儿归去了。ǎn yǒu rì xún zhe dòng bīn hē,chàng yī zhī dào qíng ér guī qù le。

沉醉春风观音閤进香女伴词

易顺鼎

闹红舸须撑稳者,蹋青鞋略放松些。nào hóng gě xū chēng wěn zhě,tà qīng xié lüè fàng sōng xiē。
邀来南海朝,赚得东风嫁。yāo lái nán hǎi cháo,zhuàn dé dōng fēng jià。
倚阑干且吃杯茶。yǐ lán gàn qiě chī bēi chá。
小坐天西水月家。xiǎo zuò tiān xī shuǐ yuè jiā。
同稽首莲台座下。tóng jī shǒu lián tái zuò xià。

沉醉春风观音閤进香女伴词

易顺鼎

洒杨枝半瓶净露,拥莲花九座慈云。sǎ yáng zhī bàn píng jìng lù,yōng lián huā jiǔ zuò cí yún。
人天渺渺因,儿女纷纷命。rén tiān miǎo miǎo yīn,ér nǚ fēn fēn mìng。
甚婵娟立地成神。shén chán juān lì dì chéng shén。
都是灵山现在身。dōu shì líng shān xiàn zài shēn。
把一个蒲团座定。bǎ yī gè pú tuán zuò dìng。

道情十首

郑板桥

老渔翁,一钓竿,靠山崖,傍水湾,扁舟来往无牵绊。lǎo yú wēng,yī diào gān,kào shān yá,bàng shuǐ wān,biǎn zhōu lái wǎng wú qiān bàn。
沙鸥点点轻波远,荻港萧萧白昼寒。shā ōu diǎn diǎn qīng bō yuǎn,dí gǎng xiāo xiāo bái zhòu hán。
高歌一曲斜阳晚,一霎时、波摇金影,蓦抬头、月上东山。gāo gē yī qū xié yáng wǎn,yī shà shí bō yáo jīn yǐng,mò tái tóu yuè shàng dōng shān。

道情十首

郑板桥

老樵夫,自砍柴,捆青松,夹绿槐,茫茫野草秋山外。lǎo qiáo fū,zì kǎn chái,kǔn qīng sōng,jiā lǜ huái,máng máng yě cǎo qiū shān wài。
丰碑是处成荒冢,华表千寻卧碧苔。fēng bēi shì chù chéng huāng zhǒng,huá biǎo qiān xún wò bì tái。
坟前石马磨刀坏,倒不如、闲钱沽酒,醉醺醺、山径归来。fén qián shí mǎ mó dāo huài,dào bù rú xián qián gū jiǔ,zuì xūn xūn shān jìng guī lái。

道情十首

郑板桥

老头陀,古庙中,自烧香,自打钟,兔葵燕麦闲斋供。lǎo tóu tuó,gǔ miào zhōng,zì shāo xiāng,zì dǎ zhōng,tù kuí yàn mài xián zhāi gōng。
山门破落无关锁,斜日苍黄有乱松。shān mén pò luò wú guān suǒ,xié rì cāng huáng yǒu luàn sōng。
秋星闪烁颓垣缝,黑漆漆、蒲团打坐,夜烧茶、炉火通红。qiū xīng shǎn shuò tuí yuán fèng,hēi qī qī pú tuán dǎ zuò,yè shāo chá lú huǒ tōng hóng。

道情十首

郑板桥

水田衣,老道人,背葫芦,戴袱巾,棕鞋布袜相厮称。shuǐ tián yī,lǎo dào rén,bèi hú lú,dài fú jīn,zōng xié bù wà xiāng sī chēng。
修琴卖药般般会,捉鬼拿妖件件能。xiū qín mài yào bān bān huì,zhuō guǐ ná yāo jiàn jiàn néng。
白云红叶归山径,闻说道、悬岩结屋,却教人、何处可寻?bái yún hóng yè guī shān jìng,wén shuō dào xuán yán jié wū,què jiào rén hé chù kě xún?

道情十首

郑板桥

老书生,白屋中,说黄虞,道古风,许多后辈高科中。lǎo shū shēng,bái wū zhōng,shuō huáng yú,dào gǔ fēng,xǔ duō hòu bèi gāo kē zhōng。
门前仆从雄如虎,陌上旌旗去似龙。mén qián pū cóng xióng rú hǔ,mò shàng jīng qí qù shì lóng。
一朝势落成春梦,倒不如、蓬门僻巷,教几个、小小蒙童。yī cháo shì luò chéng chūn mèng,dào bù rú péng mén pì xiàng,jiào jǐ gè xiǎo xiǎo méng tóng。

道情十首

郑板桥

尽风流,小乞儿,数莲花,唱竹枝,千门打鼓沿街市。jǐn fēng liú,xiǎo qǐ ér,shù lián huā,chàng zhú zhī,qiān mén dǎ gǔ yán jiē shì。
桥边日出犹酣睡,山外斜阳已早归。qiáo biān rì chū yóu hān shuì,shān wài xié yáng yǐ zǎo guī。
残杯冷炙饶滋味,醉倒在、回廊古庙,一凭他、雨打风吹。cán bēi lěng zhì ráo zī wèi,zuì dào zài huí láng gǔ miào,yī píng tā yǔ dǎ fēng chuī。

道情十首

郑板桥

掩柴扉,怕出头,剪西风,菊径秋,看看又是重阳后。yǎn chái fēi,pà chū tóu,jiǎn xī fēng,jú jìng qiū,kàn kàn yòu shì zhòng yáng hòu。
几行衰草迷山郭,一片残阳下酒楼。jǐ xíng shuāi cǎo mí shān guō,yī piàn cán yáng xià jiǔ lóu。
栖鸦点上萧萧柳,撮几句、盲辞瞎话,交还他、铁板歌喉。qī yā diǎn shàng xiāo xiāo liǔ,cuō jǐ jù máng cí xiā huà,jiāo hái tā tiě bǎn gē hóu。

道情十首

郑板桥

邈唐虞,远夏殷,卷宗周,入暴秦,争雄七国相兼并。miǎo táng yú,yuǎn xià yīn,juǎn zōng zhōu,rù bào qín,zhēng xióng qī guó xiāng jiān bìng。
文章两汉空陈迹,金粉南朝总废尘。wén zhāng liǎng hàn kōng chén jì,jīn fěn nán cháo zǒng fèi chén。
李唐赵宋慌忙尽,最可叹、龙盘虎踞,尽销磨、燕子春灯。lǐ táng zhào sòng huāng máng jǐn,zuì kě tàn lóng pán hǔ jù,jǐn xiāo mó yàn zi chūn dēng。

道情十首

郑板桥

吊龙逢,哭比干,羡庄周,拜老聃,未央宫里王孙惨。diào lóng féng,kū bǐ gàn,xiàn zhuāng zhōu,bài lǎo dān,wèi yāng gōng lǐ wáng sūn cǎn。
南来薏苡徒兴谤,七尺珊瑚只自残。nán lái yì yǐ tú xīng bàng,qī chǐ shān hú zhǐ zì cán。
孔明枉作那英雄汉,早知道、茅庐高卧,省多少、六出祁山。kǒng míng wǎng zuò nà yīng xióng hàn,zǎo zhī dào máo lú gāo wò,shěng duō shǎo liù chū qí shān。

道情十首

郑板桥

拨琵琶,续续弹,唤庸愚,警懦顽,四条弦上多哀怨。bō pí pá,xù xù dàn,huàn yōng yú,jǐng nuò wán,sì tiáo xián shàng duō āi yuàn。
黄沙白草无人迹,古戍寒云乱鸟还。huáng shā bái cǎo wú rén jì,gǔ shù hán yún luàn niǎo hái。
虞罗惯打孤飞雁,收拾起、渔樵事业,任从他、风雪关山。yú luó guàn dǎ gū fēi yàn,shōu shí qǐ yú qiáo shì yè,rèn cóng tā fēng xuě guān shān。

贺新郎·生日答记者问

于右任

白头游子白头妇,记当年,书灯夜雨,古槐依旧。bái tóu yóu zi bái tóu fù,jì dāng nián,shū dēng yè yǔ,gǔ huái yī jiù。
纵使人间无公道,尚有皇天后土。zòng shǐ rén jiān wú gōng dào,shàng yǒu huáng tiān hòu tǔ。
更念念,思亲引咎。gèng niàn niàn,sī qīn yǐn jiù。
五十年来成何事?遇良辰,不忍空相负。wǔ shí nián lái chéng hé shì?yù liáng chén,bù rěn kōng xiāng fù。
烦记者,录诸右。fán jì zhě,lù zhū yòu。

浣溪沙·寿张大千先生六十

于右任

上将于今数老张,飞扬世界不寻常。shàng jiāng yú jīn shù lǎo zhāng,fēi yáng shì jiè bù xún cháng。
龙兴大海凤鸣岗。lóng xīng dà hǎi fèng míng gǎng。
作画真能为世重,题诗更是发天香。zuò huà zhēn néng wèi shì zhòng,tí shī gèng shì fā tiān xiāng。
一池砚水太平洋。yī chí yàn shuǐ tài píng yáng。

忆秦娥·写恨

高旭

东风又。dōng fēng yòu。
珠帘倒卷春光透。zhū lián dào juǎn chūn guāng tòu。
春光透。chūn guāng tòu。
暮山横隔,寒梅消瘦。mù shān héng gé,hán méi xiāo shòu。
画阑十二添红袖。huà lán shí èr tiān hóng xiù。
月圆花好人长寿。yuè yuán huā hǎo rén zhǎng shòu。
人长寿。rén zhǎng shòu。
琴樽未改,江山非旧。qín zūn wèi gǎi,jiāng shān fēi jiù。

浣溪沙·思祖国

高旭

缥缈灵旗问蹇修。piāo miǎo líng qí wèn jiǎn xiū。
沧波万里水悠悠。cāng bō wàn lǐ shuǐ yōu yōu。
不堪回首仲宣楼。bù kān huí shǒu zhòng xuān lóu。
眼底风光谁是主,中原文物似前不。yǎn dǐ fēng guāng shuí shì zhǔ,zhōng yuán wén wù shì qián bù。
浮云遮日使人愁。fú yún zhē rì shǐ rén chóu。

满江红·东京寓楼偶读岳武穆作,感步原韵

高旭

板荡中原,三百载、文明消歇。bǎn dàng zhōng yuán,sān bǎi zài wén míng xiāo xiē。
最心痛、岳爷死后,无人争烈。zuì xīn tòng yuè yé sǐ hòu,wú rén zhēng liè。
精卫恨填东海湿,胡兵醉踏中华月。jīng wèi hèn tián dōng hǎi shī,hú bīng zuì tà zhōng huá yuè。
笛声来、一曲念家山,思归切。dí shēng lái yī qū niàn jiā shān,sī guī qiè。
孤臣操,冰与雪。gū chén cāo,bīng yǔ xuě。
沧桑感,谁能灭。cāng sāng gǎn,shuí néng miè。
忆当时愤把,唾壶敲缺。yì dāng shí fèn bǎ,tuò hú qiāo quē。
炸弹轰残豺虎窟,河山染遍鲸鲵血。zhà dàn hōng cán chái hǔ kū,hé shān rǎn biàn jīng ní xuè。
庆重生、再见汉衣冠,唐宫阙。qìng zhòng shēng zài jiàn hàn yī guān,táng gōng quē。
863341234567»