古诗词

菩萨蛮·寄攘叔

高旭

憔悴容姿窥古镜。qiáo cuì róng zī kuī gǔ jìng。
红蚕丝缚沉沉病。hóng cán sī fù chén chén bìng。
碧海水悠悠。bì hǎi shuǐ yōu yōu。
天荒到尽头。tiān huāng dào jǐn tóu。
危楼思故国。wēi lóu sī gù guó。
回首愁无极。huí shǒu chóu wú jí。
一曲泪如麻。yī qū lèi rú má。
江南玉树花。jiāng nán yù shù huā。

菩萨蛮·寄攘叔

高旭

百匝周环无患树。bǎi zā zhōu huán wú huàn shù。
树犹如此人何语。shù yóu rú cǐ rén hé yǔ。
红叶漾微波。hóng yè yàng wēi bō。
斜阳秋思多。xié yáng qiū sī duō。
清光摇远碧。qīng guāng yáo yuǎn bì。
月出千山白。yuè chū qiān shān bái。
之子采兰归。zhī zi cǎi lán guī。
天涯相见稀。tiān yá xiāng jiàn xī。

壶中天题公曼仇史,即以为赠

高旭

滔天风浪,顿倾翻赤县,鼋鼍出没。tāo tiān fēng làng,dùn qīng fān chì xiàn,yuán tuó chū méi。
如此江山谁管领,一任伊川被发。rú cǐ jiāng shān shuí guǎn lǐng,yī rèn yī chuān bèi fā。
我辈书生,高歌击剑,枉自生奇骨。wǒ bèi shū shēng,gāo gē jī jiàn,wǎng zì shēng qí gǔ。
可怜殷浩,书空终日咄咄。kě lián yīn hào,shū kōng zhōng rì duō duō。
正值瓦釜雷鸣,黄钟毁弃,只手撑天窟。zhèng zhí wǎ fǔ léi míng,huáng zhōng huǐ qì,zhǐ shǒu chēng tiān kū。
艳绝朱明光复史,想见南征北伐。yàn jué zhū míng guāng fù shǐ,xiǎng jiàn nán zhēng běi fá。
水浒豪情,春秋大义,危系千钧发。shuǐ hǔ háo qíng,chūn qiū dà yì,wēi xì qiān jūn fā。
读难终卷,荡虏雄心飙发。dú nán zhōng juǎn,dàng lǔ xióng xīn biāo fā。

百字令题陈慎庵宣南话旧图

高旭

年华如水,忽沧桑小劫,情何能已。nián huá rú shuǐ,hū cāng sāng xiǎo jié,qíng hé néng yǐ。
回首春风添旧恨,红烛泪浇清史。huí shǒu chūn fēng tiān jiù hèn,hóng zhú lèi jiāo qīng shǐ。
西燕东劳,生离死别,往事休提起。xī yàn dōng láo,shēng lí sǐ bié,wǎng shì xiū tí qǐ。
聚原有散,人生大抵如此。jù yuán yǒu sàn,rén shēng dà dǐ rú cǐ。
想君触著当年,展图泼墨,愁绝秋灯底。xiǎng jūn chù zhù dāng nián,zhǎn tú pō mò,chóu jué qiū dēng dǐ。
空忆长安花踏遍,都算承平才士。kōng yì zhǎng ān huā tà biàn,dōu suàn chéng píng cái shì。
碧海难填,苍天何醉,心绪非相似。bì hǎi nán tián,cāng tiān hé zuì,xīn xù fēi xiāng shì。
江湖满地,击剑吹箫去矣。jiāng hú mǎn dì,jī jiàn chuī xiāo qù yǐ。

贺新郎·赠虬公、愚庵重行东渡

高旭

肯傍人篱下。kěn bàng rén lí xià。
恐怕这、双双飞燕,情怀难写。kǒng pà zhè shuāng shuāng fēi yàn,qíng huái nán xiě。
海上浮萍原有聚,一片苍凉原野。hǎi shàng fú píng yuán yǒu jù,yī piàn cāng liáng yuán yě。
诉万种、牢愁灯灺。sù wàn zhǒng láo chóu dēng xiè。
正喜逢君今又别,只暂时、把臂何为也。zhèng xǐ féng jūn jīn yòu bié,zhǐ zàn shí bǎ bì hé wèi yě。
骊歌唱,泪如泻。lí gē chàng,lèi rú xiè。
几回遭此消魂者。jǐ huí zāo cǐ xiāo hún zhě。
最恨是、碧云红树,梦魂萦惹。zuì hèn shì bì yún hóng shù,mèng hún yíng rě。
分手征程千里外,去后谁谭风雅。fēn shǒu zhēng chéng qiān lǐ wài,qù hòu shuí tán fēng yǎ。
伤眼底、交情都假。shāng yǎn dǐ jiāo qíng dōu jiǎ。
滚滚胡尘天醉死,抱一腔、热血从何洒。gǔn gǔn hú chén tiān zuì sǐ,bào yī qiāng rè xuè cóng hé sǎ。
聊复尔,装聋哑。liáo fù ěr,zhuāng lóng yǎ。

菩萨蛮

高旭

旧恨如潮犹可记。jiù hèn rú cháo yóu kě jì。
潇湘水化灵均泪。xiāo xiāng shuǐ huà líng jūn lèi。
著耳杜鹃啼。zhù ěr dù juān tí。
王孙独未归。wáng sūn dú wèi guī。
帘栊清露滴。lián lóng qīng lù dī。
惆怅鸦飞夕。chóu chàng yā fēi xī。
闲立画楼东。xián lì huà lóu dōng。
秋花故故红。qiū huā gù gù hóng。

菩萨蛮

高旭

夜半珠帘红有影。yè bàn zhū lián hóng yǒu yǐng。
月华似水秋光冷。yuè huá shì shuǐ qiū guāng lěng。
私语拜双星。sī yǔ bài shuāng xīng。
微闻兰芷馨。wēi wén lán zhǐ xīn。
蝉鸣声正急。chán míng shēng zhèng jí。
别泪红莲湿。bié lèi hóng lián shī。
剪烛酷相思。jiǎn zhú kù xiāng sī。
无聊酒一卮。wú liáo jiǔ yī zhī。

百字令吊蔡仲刚

高旭

海天啸傲,看红羊劫数,浮沤弹指。hǎi tiān xiào ào,kàn hóng yáng jié shù,fú ōu dàn zhǐ。
眼底英豪殊碌碌,如汝才华差喜。yǎn dǐ yīng háo shū lù lù,rú rǔ cái huá chà xǐ。
王粲楼头,山阳笛里,愁绝情难已。wáng càn lóu tóu,shān yáng dí lǐ,chóu jué qíng nán yǐ。
祖鞭未著,公乎奈何遽死。zǔ biān wèi zhù,gōng hū nài hé jù sǐ。
怜侬蹈海归来,萧条景物,泪洒胡尘里。lián nóng dǎo hǎi guī lái,xiāo tiáo jǐng wù,lèi sǎ hú chén lǐ。
地棘天荆愁不了,哭杀云间佳士。dì jí tiān jīng chóu bù le,kū shā yún jiān jiā shì。
麦饭一盂,村醪一酌,身后交如此。mài fàn yī yú,cūn láo yī zhuó,shēn hòu jiāo rú cǐ。
九峰三泖,骚魂凄苦何似。jiǔ fēng sān mǎo,sāo hún qī kǔ hé shì。

如梦令

高旭

省却胭脂闲费。shěng què yān zhī xián fèi。
领略琴书滋味。lǐng lüè qín shū zī wèi。
西北有高楼,冉冉碧云来未。xī běi yǒu gāo lóu,rǎn rǎn bì yún lái wèi。
堪记。kān jì。
堪记。kān jì。
正是腊梅天气。zhèng shì là méi tiān qì。

如梦令

高旭

悄悄空庭吟久。qiāo qiāo kōng tíng yín jiǔ。
明月今生消受。míng yuè jīn shēng xiāo shòu。
并坐话轻舠,红树青山回首。bìng zuò huà qīng dāo,hóng shù qīng shān huí shǒu。
思否。sī fǒu。
思否。sī fǒu。
春水一池如酒。chūn shuǐ yī chí rú jiǔ。

如梦令

高旭

吐出情丝千缕。tǔ chū qíng sī qiān lǚ。
写就鸳鸯新谱。xiě jiù yuān yāng xīn pǔ。
隔著小红墙,惹起相思何苦。gé zhù xiǎo hóng qiáng,rě qǐ xiāng sī hé kǔ。
迟暮。chí mù。
迟暮。chí mù。
折赠天涯芳杜。zhé zèng tiān yá fāng dù。

如梦令

高旭

海上琼楼缥缈。hǎi shàng qióng lóu piāo miǎo。
一枕鸡催天晓。yī zhěn jī cuī tiān xiǎo。
埋玉自深深,入梦痴魂娇小。mái yù zì shēn shēn,rù mèng chī hún jiāo xiǎo。
春老。chūn lǎo。
春老。chūn lǎo。
帘外红梅枯了。lián wài hóng méi kū le。

如梦令

高旭

古木斜阳天远。gǔ mù xié yáng tiān yuǎn。
浊酒一樽谁劝。zhuó jiǔ yī zūn shuí quàn。
侬悔太多情,顽石生生如愿。nóng huǐ tài duō qíng,wán shí shēng shēng rú yuàn。
憔悴。qiáo cuì。
憔悴。qiáo cuì。
落叶哀蝉凄怨。luò yè āi chán qī yuàn。

金缕曲

高旭

梦化烟飞去。mèng huà yān fēi qù。
听琴弦、无端寸断,闲寻洲渚。tīng qín xián wú duān cùn duàn,xián xún zhōu zhǔ。
倘使梅花今不死,省却几多容与。tǎng shǐ méi huā jīn bù sǐ,shěng què jǐ duō róng yǔ。
尽骂杀、东风无语。jǐn mà shā dōng fēng wú yǔ。
嚼碎花心红蕊泣,泪丝丝、只得青囊贮。jué suì huā xīn hóng ruǐ qì,lèi sī sī zhǐ dé qīng náng zhù。
空使我,怅延伫。kōng shǐ wǒ,chàng yán zhù。
生遭多故伤禾黍。shēng zāo duō gù shāng hé shǔ。
肯关心、樱桃树下,伊人居处。kěn guān xīn yīng táo shù xià,yī rén jū chù。
地老天荒侬未死,解佩相逢神女。dì lǎo tiān huāng nóng wèi sǐ,jiě pèi xiāng féng shén nǚ。
莫便是、汉皋游侣。mò biàn shì hàn gāo yóu lǚ。
旧日月明天上缺,到今宵、刚见圆如许。jiù rì yuè míng tiān shàng quē,dào jīn xiāo gāng jiàn yuán rú xǔ。
思往事,伤情绪。sī wǎng shì,shāng qíng xù。

虞美人

高旭

魂颠梦倒浑难醒。hún diān mèng dào hún nán xǐng。
惹得沉沉病。rě dé chén chén bìng。
聪明鹦鹉报平安。cōng míng yīng wǔ bào píng ān。
揭起数重帘幕笑相看。jiē qǐ shù zhòng lián mù xiào xiāng kàn。
秋来柳絮偏多恨。qiū lái liǔ xù piān duō hèn。
侬意商量定。nóng yì shāng liàng dìng。
青衫红袖暮天寒。qīng shān hóng xiù mù tiān hán。
惆怅月明同倚碧阑干。chóu chàng yuè míng tóng yǐ bì lán gàn。

浪淘沙·春日有怀壮公,即题其小影

高旭

芳草此何时。fāng cǎo cǐ hé shí。
两地相思。liǎng dì xiāng sī。
饥凰啼老碧梧枝。jī huáng tí lǎo bì wú zhī。
犹记笑逢沧海外,爱煞英姿。yóu jì xiào féng cāng hǎi wài,ài shā yīng zī。
豪竹更哀思。háo zhú gèng āi sī。
我亦情痴。wǒ yì qíng chī。
中年渐近恨难支。zhōng nián jiàn jìn hèn nán zhī。
君且人前休白眼,听我弹词。jūn qiě rén qián xiū bái yǎn,tīng wǒ dàn cí。

清平乐

高旭

红阑干畔。hóng lán gàn pàn。
鸾梦风吹乱。luán mèng fēng chuī luàn。
行到玉梅花下伫。xíng dào yù méi huā xià zhù。
知否何郎憔悴。zhī fǒu hé láng qiáo cuì。
楼头四扇窗纱。lóu tóu sì shàn chuāng shā。
楼中锦瑟年华。lóu zhōng jǐn sè nián huá。
料得者番风雨,帘前多少飞花。liào dé zhě fān fēng yǔ,lián qián duō shǎo fēi huā。

金缕曲·记恨,次亚卢韵

高旭

小倚银屏侧。xiǎo yǐ yín píng cè。
偷眼觑、斜阳楼阁,红丝绣出。tōu yǎn qù xié yáng lóu gé,hóng sī xiù chū。
诉尽痴情诗一纸,燕子偏能衔得。sù jǐn chī qíng shī yī zhǐ,yàn zi piān néng xián dé。
生只愿、成灰成骨。shēng zhǐ yuàn chéng huī chéng gǔ。
似水年华飘泊也,替麝香、青写愁痕迹。shì shuǐ nián huá piāo pō yě,tì shè xiāng qīng xiě chóu hén jì。
叹此事,真凄绝。tàn cǐ shì,zhēn qī jué。
歌残玉树伤时节。gē cán yù shù shāng shí jié。
没奈何、酒浇红豆,临波争掷。méi nài hé jiǔ jiāo hóng dòu,lín bō zhēng zhì。
文采南朝今渺矣,一一胸前扪历。wén cǎi nán cháo jīn miǎo yǐ,yī yī xiōng qián mén lì。
忽听得、紫箫声咽。hū tīng dé zǐ xiāo shēng yàn。
侬是朱兰难著土,被东风、点点吹成血。nóng shì zhū lán nán zhù tǔ,bèi dōng fēng diǎn diǎn chuī chéng xuè。
那忍对,伊人说。nà rěn duì,yī rén shuō。

金缕曲·记恨,次亚卢韵

高旭

尚卧青山侧。shàng wò qīng shān cè。
奈苍生、如此憔悴,斯人未出。nài cāng shēng rú cǐ qiáo cuì,sī rén wèi chū。
知否阿咸牢落甚,毕竟年来何得。zhī fǒu ā xián láo luò shén,bì jìng nián lái hé dé。
恨只恨、天生痴骨。hèn zhǐ hèn tiān shēng chī gǔ。
同是人间烦恼者,又何须、色相留鸿迹。tóng shì rén jiān fán nǎo zhě,yòu hé xū sè xiāng liú hóng jì。
五浊世,真愁绝。wǔ zhuó shì,zhēn chóu jué。
文人自古无奇节。wén rén zì gǔ wú qí jié。
敢相期、衣冠抱住,且休抛掷。gǎn xiāng qī yī guān bào zhù,qiě xiū pāo zhì。
庾信悲凉蒙叟痛,一样沧桑经历。yǔ xìn bēi liáng méng sǒu tòng,yī yàng cāng sāng jīng lì。
枉剩这、遗诗幽咽。wǎng shèng zhè yí shī yōu yàn。
抵死沉吟浑不断,为中年、以后皮无血。dǐ sǐ chén yín hún bù duàn,wèi zhōng nián yǐ hòu pí wú xuè。
君与我,毋徒说。jūn yǔ wǒ,wú tú shuō。

忆余杭·雨篷与亚君夜话

高旭

风雨孤舟人语悄。fēng yǔ gū zhōu rén yǔ qiāo。
瑟瑟萧萧天不晓。sè sè xiāo xiāo tiān bù xiǎo。
教人清夜那能听。jiào rén qīng yè nà néng tīng。
鸿雁有哀音。hóng yàn yǒu āi yīn。
倚篷灯灺愁无极。yǐ péng dēng xiè chóu wú jí。
话入苍凉云化墨。huà rù cāng liáng yún huà mò。
数声柔橹荡寒波。shù shēng róu lǔ dàng hán bō。
鸥梦冷如何。ōu mèng lěng rú hé。
86334«2345678»