古诗词

李供奉弹箜篌歌

顾况

国府乐手弹箜篌,赤黄条索金鎝头。guó fǔ lè shǒu dàn kōng hóu,chì huáng tiáo suǒ jīn dā tóu。
早晨有敕鸳鸯殿,夜静遂歌明月楼。zǎo chén yǒu chì yuān yāng diàn,yè jìng suì gē míng yuè lóu。
起坐可怜能抱撮,大指调弦中指拨。qǐ zuò kě lián néng bào cuō,dà zhǐ diào xián zhōng zhǐ bō。
腕头花落舞制裂,手下鸟惊飞拨剌。wàn tóu huā luò wǔ zhì liè,shǒu xià niǎo jīng fēi bō lá。
珊瑚席,一声一声鸣锡锡。shān hú xí,yī shēng yī shēng míng xī xī。
罗绮屏,一弦一弦如撼铃。luó qǐ píng,yī xián yī xián rú hàn líng。
急弹好,迟亦好,宜远听,宜近听。jí dàn hǎo,chí yì hǎo,yí yuǎn tīng,yí jìn tīng。
左手低,右手举,易调移音天赐与。zuǒ shǒu dī,yòu shǒu jǔ,yì diào yí yīn tiān cì yǔ。
大弦似秋雁,联联度陇关。dà xián shì qiū yàn,lián lián dù lǒng guān。
小弦似春燕,喃喃向人语。xiǎo xián shì chūn yàn,nán nán xiàng rén yǔ。
手头疾,腕头软,来来去去如风卷。shǒu tóu jí,wàn tóu ruǎn,lái lái qù qù rú fēng juǎn。
声清泠泠鸣索索,垂珠碎玉空中落。shēng qīng líng líng míng suǒ suǒ,chuí zhū suì yù kōng zhōng luò。
美女争窥玳瑁帘,圣人卷上真珠箔。měi nǚ zhēng kuī dài mào lián,shèng rén juǎn shàng zhēn zhū bó。
大弦长,小弦短,小弦紧快大弦缓。dà xián zhǎng,xiǎo xián duǎn,xiǎo xián jǐn kuài dà xián huǎn。
初调锵锵似鸳鸯水上弄新声,入深似太清仙鹤游秘馆。chū diào qiāng qiāng shì yuān yāng shuǐ shàng nòng xīn shēng,rù shēn shì tài qīng xiān hè yóu mì guǎn。
李供奉,仪容质,身才稍稍六尺一。lǐ gōng fèng,yí róng zhì,shēn cái shāo shāo liù chǐ yī。
在外不曾辄教人,内里声声不遣出。zài wài bù céng zhé jiào rén,nèi lǐ shēng shēng bù qiǎn chū。
指剥葱,腕削玉,饶盐饶酱五味足。zhǐ bō cōng,wàn xuē yù,ráo yán ráo jiàng wǔ wèi zú。
弄调人间不识名,弹尽天下崛奇曲。nòng diào rén jiān bù shí míng,dàn jǐn tiān xià jué qí qū。
胡曲汉曲声皆好,弹着曲髓曲肝脑。hú qū hàn qū shēng jiē hǎo,dàn zhe qū suǐ qū gān nǎo。
往往从空入户来,瞥瞥随风落春草。wǎng wǎng cóng kōng rù hù lái,piē piē suí fēng luò chūn cǎo。
草头只觉风吹入,风来草即随风立。cǎo tóu zhǐ jué fēng chuī rù,fēng lái cǎo jí suí fēng lì。
草亦不知风到来,风亦不知声缓急。cǎo yì bù zhī fēng dào lái,fēng yì bù zhī shēng huǎn jí。
爇玉烛,点银灯,光照手,实可憎。ruò yù zhú,diǎn yín dēng,guāng zhào shǒu,shí kě zēng。
只照箜篌弦上手,不照箜篌声里能。zhǐ zhào kōng hóu xián shàng shǒu,bù zhào kōng hóu shēng lǐ néng。
驰凤阙,拜鸾殿,天子一日一回见。chí fèng quē,bài luán diàn,tiān zi yī rì yī huí jiàn。
王侯将相立马迎,巧声一日一回变。wáng hóu jiāng xiāng lì mǎ yíng,qiǎo shēng yī rì yī huí biàn。
实可重,不惜千金买一弄。shí kě zhòng,bù xī qiān jīn mǎi yī nòng。
银器胡瓶马上驮,瑞锦轻罗满车送。yín qì hú píng mǎ shàng tuó,ruì jǐn qīng luó mǎn chē sòng。
此州好手非一国,一国东西尽南北。cǐ zhōu hǎo shǒu fēi yī guó,yī guó dōng xī jǐn nán běi。
除却天上化下来,若向人间实难得。chú què tiān shàng huà xià lái,ruò xiàng rén jiān shí nán dé。
顾况

顾况

顾况(生卒年不详),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐)。晚年自号悲翁,汉族,唐朝海盐人,(今在浙江海宁境内)人。唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,有《华阳集》行世。 顾况的作品>>

猜您喜欢

送少微上人还鹿门

顾况

少微不向吴中隐,为个生缘在鹿门。shǎo wēi bù xiàng wú zhōng yǐn,wèi gè shēng yuán zài lù mén。
行入汉江秋月色,襄阳耆旧几人存。xíng rù hàn jiāng qiū yuè sè,xiāng yáng qí jiù jǐ rén cún。

宿昭应

顾况

武帝祈灵太乙坛,新丰树色绕千官。wǔ dì qí líng tài yǐ tán,xīn fēng shù sè rào qiān guān。
那知今夜长生殿,独闭山门月影寒。nà zhī jīn yè zhǎng shēng diàn,dú bì shān mén yuè yǐng hán。

安仁港口望仙人城

顾况

楼台采翠远分明,闻说仙家在此城。lóu tái cǎi cuì yuǎn fēn míng,wén shuō xiān jiā zài cǐ chéng。
欲上仙城无路上,水边花里有人声。yù shàng xiān chéng wú lù shàng,shuǐ biān huā lǐ yǒu rén shēng。

寄秘书包监

顾况

一别长安路几千,遥知旧日主人怜。yī bié zhǎng ān lù jǐ qiān,yáo zhī jiù rì zhǔ rén lián。
贾生只是三年谪,独自无才已四年。jiǎ shēng zhǐ shì sān nián zhé,dú zì wú cái yǐ sì nián。

小孤山

顾况

古庙枫林江水边,寒鸦接饭雁横天。gǔ miào fēng lín jiāng shuǐ biān,hán yā jiē fàn yàn héng tiān。
大孤山远小孤出,月照洞庭归客船。dà gū shān yuǎn xiǎo gū chū,yuè zhào dòng tíng guī kè chuán。

送李秀才游嵩山

顾况

嵩山石壁挂飞流,无限神仙在上头。sōng shān shí bì guà fēi liú,wú xiàn shén xiān zài shàng tóu。
采得新诗题石壁,老人惆怅不同游。cǎi dé xīn shī tí shí bì,lǎo rén chóu chàng bù tóng yóu。

从剡溪至赤城

顾况

灵溪宿处接灵山,窈映高楼向月闲。líng xī sù chù jiē líng shān,yǎo yìng gāo lóu xiàng yuè xián。
夜半鹤声残梦里,犹疑琴曲洞房闲。yè bàn hè shēng cán mèng lǐ,yóu yí qín qū dòng fáng xián。

叶上题诗从苑中流出

顾况

花落深宫莺亦悲,上阳宫女断肠时。huā luò shēn gōng yīng yì bēi,shàng yáng gōng nǚ duàn cháng shí。
君恩不闭东流水,叶上题诗寄与谁。jūn ēn bù bì dōng liú shuǐ,yè shàng tí shī jì yǔ shuí。

崦里桃花

顾况

崦里桃花逢女冠,林间杏叶落仙坛。yān lǐ táo huā féng nǚ guān,lín jiān xìng yè luò xiān tán。
老人方授上清箓,夜听步虚山月寒。lǎo rén fāng shòu shàng qīng lù,yè tīng bù xū shān yuè hán。

寻僧二首

顾况

方丈玲珑花竹闲,已将心印出人闲。fāng zhàng líng lóng huā zhú xián,yǐ jiāng xīn yìn chū rén xián。
家家门外长安道,何处相逢是宝山。jiā jiā mén wài zhǎng ān dào,hé chù xiāng féng shì bǎo shān。

寻僧二首

顾况

弥天释子本高情,往往山中独自行。mí tiān shì zi běn gāo qíng,wǎng wǎng shān zhōng dú zì xíng。
莫怪狂人游楚国,莲花只在淤泥生。mò guài kuáng rén yóu chǔ guó,lián huā zhǐ zài yū ní shēng。

赠远

顾况

暂出河边思远道,却来窗下听新莺。zàn chū hé biān sī yuǎn dào,què lái chuāng xià tīng xīn yīng。
故人一别几时见,春草还从旧处生。gù rén yī bié jǐ shí jiàn,chūn cǎo hái cóng jiù chù shēng。

早春思归有唱竹枝歌者坐中下泪

顾况

渺渺春生楚水波,楚人齐唱竹枝歌。miǎo miǎo chūn shēng chǔ shuǐ bō,chǔ rén qí chàng zhú zhī gē。
与君皆是思归客,拭泪看花奈老何。yǔ jūn jiē shì sī guī kè,shì lèi kàn huā nài lǎo hé。

送郭秀才

顾况

故人曾任丹徒令,买得青山拟独耕。gù rén céng rèn dān tú lìng,mǎi dé qīng shān nǐ dú gēng。
不作草堂招远客,却将垂柳借啼莺。bù zuò cǎo táng zhāo yuǎn kè,què jiāng chuí liǔ jiè tí yīng。

宫词

顾况

长乐宫连上苑春,玉楼金殿艳歌新。zhǎng lè gōng lián shàng yuàn chūn,yù lóu jīn diàn yàn gē xīn。
君门一入无由出,唯有宫莺得见人。jūn mén yī rù wú yóu chū,wéi yǒu gōng yīng dé jiàn rén。