古诗词

蜀中言怀

王适

独坐年将暮,常怀志不通。dú zuò nián jiāng mù,cháng huái zhì bù tōng。
有时须问影,无事却书空。yǒu shí xū wèn yǐng,wú shì què shū kōng。
弃置如天外,平生似梦中。qì zhì rú tiān wài,píng shēng shì mèng zhōng。
蓬心犹是客,华发欲成翁。péng xīn yóu shì kè,huá fā yù chéng wēng。
迹滞魂逾窘,情乖路转穷。jì zhì hún yú jiǒng,qíng guāi lù zhuǎn qióng。
别离同夜月,愁思隔秋风。bié lí tóng yè yuè,chóu sī gé qiū fēng。
老少悲颜驷,盈虚悟翟公。lǎo shǎo bēi yán sì,yíng xū wù dí gōng。
时来不可问,何用求童蒙。shí lái bù kě wèn,hé yòng qiú tóng méng。

王适

唐幽州人。官至雍州司功参军。武则天时求高才,唯适与刘宪等四人入第二等。见陈子昂《感遇》诗,曰:“是必为海内文宗矣!”乃请交于子昂。有集。 王适的作品>>

猜您喜欢

江滨梅

王适

忽见寒梅树,开花汉水滨。hū jiàn hán méi shù,kāi huā hàn shuǐ bīn。
不知春色早,疑是弄珠人。bù zhī chūn sè zǎo,yí shì nòng zhū rén。

江上有怀

王适

湛湛江水见底清,荷花莲子傍江生。zhàn zhàn jiāng shuǐ jiàn dǐ qīng,hé huā lián zi bàng jiāng shēng。
采莲将欲寄同心,秋风落花空复情。cǎi lián jiāng yù jì tóng xīn,qiū fēng luò huā kōng fù qíng。
棹歌数曲如有待,正见明月度东海。zhào gē shù qū rú yǒu dài,zhèng jiàn míng yuè dù dōng hǎi。
海上云尽月苍苍,万里分辉满洛阳。hǎi shàng yún jǐn yuè cāng cāng,wàn lǐ fēn huī mǎn luò yáng。
洛阳闺阁夜何央,蛾眉婵娟断人肠。luò yáng guī gé yè hé yāng,é méi chán juān duàn rén cháng。
寂寥金屏空自掩,青荧银烛不生光。jì liáo jīn píng kōng zì yǎn,qīng yíng yín zhú bù shēng guāng。
应怜水宿洞庭子,今夕迢遥天一方。yīng lián shuǐ sù dòng tíng zi,jīn xī tiáo yáo tiān yī fāng。

临水亭

王适

高馆基曾山,微幂生花草。gāo guǎn jī céng shān,wēi mì shēng huā cǎo。
傍对野村树,下临车马道。bàng duì yě cūn shù,xià lín chē mǎ dào。
清朗悟心术,幽遐备瞻讨。qīng lǎng wù xīn shù,yōu xiá bèi zhān tǎo。
回合峰隐云,联绵渚萦岛。huí hé fēng yǐn yún,lián mián zhǔ yíng dǎo。
气似沧洲胜,风为青春好。qì shì cāng zhōu shèng,fēng wèi qīng chūn hǎo。
相及盛年时,无令叹衰老。xiāng jí shèng nián shí,wú lìng tàn shuāi lǎo。

相和歌辞铜雀妓

王适

日暮铜雀迥,幽声玉座清。rì mù tóng què jiǒng,yōu shēng yù zuò qīng。
萧森松柏望,委郁绮罗情。xiāo sēn sōng bǎi wàng,wěi yù qǐ luó qíng。
君恩不再重,妾舞为谁轻。jūn ēn bù zài zhòng,qiè wǔ wèi shuí qīng。

杂曲歌辞古离别

王适

昔岁惊杨柳,高楼悲独守。xī suì jīng yáng liǔ,gāo lóu bēi dú shǒu。
今年芳树枝,孤栖怨别离。jīn nián fāng shù zhī,gū qī yuàn bié lí。
珠帘昼不卷,罗幔晓长垂。zhū lián zhòu bù juǎn,luó màn xiǎo zhǎng chuí。
苦调琴先觉,愁容镜独知。kǔ diào qín xiān jué,chóu róng jìng dú zhī。
频年雁度无消息,罢却鸳文何用织。pín nián yàn dù wú xiāo xī,bà què yuān wén hé yòng zhī。
夜还罗帐空有情,春著裙腰自无力。yè hái luó zhàng kōng yǒu qíng,chūn zhù qún yāo zì wú lì。
青轩桃李落纷纷,紫庭兰蕙日氛氲。qīng xuān táo lǐ luò fēn fēn,zǐ tíng lán huì rì fēn yūn。
已能憔悴今如此,更复含情一待君。yǐ néng qiáo cuì jīn rú cǐ,gèng fù hán qíng yī dài jūn。