古诗词

禁中春松

陆贽

阴阴清禁里,苍翠满春松。yīn yīn qīng jìn lǐ,cāng cuì mǎn chūn sōng。
雨露恩偏近,阳和色更浓。yǔ lù ēn piān jìn,yáng hé sè gèng nóng。
高枝分晓日,虚吹杂宵钟。gāo zhī fēn xiǎo rì,xū chuī zá xiāo zhōng。
香助炉烟远,形疑盖影重。xiāng zhù lú yān yuǎn,xíng yí gài yǐng zhòng。
愿符千载寿,不羡五株封。yuàn fú qiān zài shòu,bù xiàn wǔ zhū fēng。
傥得回天眷,全胜老碧峰。tǎng dé huí tiān juàn,quán shèng lǎo bì fēng。

陆贽

唐苏州嘉兴人,字敬舆。代宗大历进士,又中博学宏词科。德宗即位,由监察御史召为翰林学士。建中四年,朱泚叛乱,随德宗奔奉天,起草诏书,情词恳切,虽武夫悍卒,读之无不挥涕感动。贞元七年,拜兵部侍郎。八年,迁中书侍郎、同门下平章事。为相时,指陈弊政,废除苛税。十年冬,为户部侍郎裴延龄所构,罢相。次年贬忠州别驾。顺宗时卒,谥宣。所作奏议,多用排偶,条理精密,文笔流畅。有《翰苑集》等。 陆贽的作品>>

猜您喜欢

晓过南宫闻太常清乐

陆贽

南宫闻古乐,拂曙听初惊。nán gōng wén gǔ lè,fú shǔ tīng chū jīng。
烟霭遥迷处,丝桐暗辨名。yān ǎi yáo mí chù,sī tóng àn biàn míng。
节随新律改,声带绪风轻。jié suí xīn lǜ gǎi,shēng dài xù fēng qīng。
合雅将移俗,同和自感情。hé yǎ jiāng yí sú,tóng hé zì gǎn qíng。
远音兼晓漏,馀响过春城。yuǎn yīn jiān xiǎo lòu,yú xiǎng guò chūn chéng。
九奏明初日,寥寥天地清。jiǔ zòu míng chū rì,liáo liáo tiān dì qīng。

赋得御园芳草

陆贽

阴阴御园里,瑶草日光长。yīn yīn yù yuán lǐ,yáo cǎo rì guāng zhǎng。
靃靡含烟雾,依稀带夕阳。huò mí hán yān wù,yī xī dài xī yáng。
雨馀荑更密,风暖蕙初香。yǔ yú tí gèng mì,fēng nuǎn huì chū xiāng。
拥仗缘驰道,乘舆入建章。yōng zhàng yuán chí dào,chéng yú rù jiàn zhāng。
湿烟摇不散,细影乱无行。shī yān yáo bù sàn,xì yǐng luàn wú xíng。
恒恐韶光晚,何人辨早芳。héng kǒng sháo guāng wǎn,hé rén biàn zǎo fāng。