古诗词

诸公破落官蕃中制作

马云奇

别来心事几悠悠,恨续长波晓夜流。bié lái xīn shì jǐ yōu yōu,hèn xù zhǎng bō xiǎo yè liú。
欲知起望相思意,看取山云一段愁。yù zhī qǐ wàng xiāng sī yì,kàn qǔ shān yún yī duàn chóu。

马云奇

生卒年、籍贯皆不详。约于代宗大历初在湖南与怀素等过往唱酬。事迹散见其《怀素师草书歌》、颜真卿《怀素上人草书歌序》。《全唐诗外编》存诗13首,其中12首为误收。 马云奇的作品>>

猜您喜欢

被蕃军中拘系之作

马云奇

何事逐漂蓬,悠悠过凿空!hé shì zhú piāo péng,yōu yōu guò záo kōng!
世穷途运蹇,战苦不成功。shì qióng tú yùn jiǎn,zhàn kǔ bù chéng gōng。
泪滴东流水,心遥北翥鸿。lèi dī dōng liú shuǐ,xīn yáo běi zhù hóng。
可能忠孝节,长遣困西戎。kě néng zhōng xiào jié,zhǎng qiǎn kùn xī róng。

九日同诸公殊俗之作

马云奇

一人歌唱数人啼,拭泪相看意转迷。yī rén gē chàng shù rén tí,shì lèi xiāng kàn yì zhuǎn mí。
不见书传青海北,只知魂断陇山西。bù jiàn shū chuán qīng hǎi běi,zhǐ zhī hún duàn lǒng shān xī。
登高乍似云霄近,寓目仍惊草树低。dēng gāo zhà shì yún xiāo jìn,yù mù réng jīng cǎo shù dī。
菊酒何须频劝酌,自然心醉已如泥。jú jiǔ hé xū pín quàn zhuó,zì rán xīn zuì yǐ rú ní。

至淡河同前之作

马云奇

念尔兼辞国,缄愁欲渡河。niàn ěr jiān cí guó,jiān chóu yù dù hé。
到来河更阔,应为涕流多。dào lái hé gèng kuò,yīng wèi tì liú duō。

途中忆儿女之作

马云奇

发为思乡白,形因泣泪枯。fā wèi sī xiāng bái,xíng yīn qì lèi kū。
尔曹应有梦,知我断肠无?ěr cáo yīng yǒu mèng,zhī wǒ duàn cháng wú?

同前以诗代书

马云奇

古来同病总相怜,不似今人见眼前。gǔ lái tóng bìng zǒng xiāng lián,bù shì jīn rén jiàn yǎn qián。
且随浮俗贪趋世,肯料寒灰亦重燃。qiě suí fú sú tān qū shì,kěn liào hán huī yì zhòng rán。

题周奉御

马云奇

明王道得腹心臣,百万人中独一人。míng wáng dào dé fù xīn chén,bǎi wàn rén zhōng dú yī rén。
阶下往来三径迹,门前桃李四时春。jiē xià wǎng lái sān jìng jì,mén qián táo lǐ sì shí chūn。

赠邓郎将四弟

马云奇

把袂相欢意最浓,十年言笑得朋从。bǎ mèi xiāng huān yì zuì nóng,shí nián yán xiào dé péng cóng。
怜君节操曾无易,只是青山一树松。lián jūn jié cāo céng wú yì,zhǐ shì qīng shān yī shù sōng。

赠乐使君

马云奇

知君桃李遍成蹊,故托乔林此处栖。zhī jūn táo lǐ biàn chéng qī,gù tuō qiáo lín cǐ chù qī。
虽然灌木凌云秀,会有寒鸦夜夜啼。suī rán guàn mù líng yún xiù,huì yǒu hán yā yè yè tí。

送游大德赴甘州口号

马云奇

支公张掖去何如,异俗多嫌不寄书。zhī gōng zhāng yē qù hé rú,yì sú duō xián bù jì shū。
数人四海皆兄弟,为报殷勤好在无。shù rén sì hǎi jiē xiōng dì,wèi bào yīn qín hǎo zài wú。

白云歌

马云奇

遥望白云出海湾,变成万状须臾间。yáo wàng bái yún chū hǎi wān,biàn chéng wàn zhuàng xū yú jiān。
忽散鸟飞趁不及,唯只清风随往还。hū sàn niǎo fēi chèn bù jí,wéi zhǐ qīng fēng suí wǎng hái。
生复灭兮灭复生,将欲凝兮旋已征;因悟悠悠寄寰宇,何须扰扰徇功名。shēng fù miè xī miè fù shēng,jiāng yù níng xī xuán yǐ zhēng;yīn wù yōu yōu jì huán yǔ,hé xū rǎo rǎo xùn gōng míng。
灭复生兮生复灭,左之盈兮右之缺;从来举事皆尔为,何不含情自怡悦。miè fù shēng xī shēng fù miè,zuǒ zhī yíng xī yòu zhī quē;cóng lái jǔ shì jiē ěr wèi,hé bù hán qíng zì yí yuè。
殊方节物异长安,盛夏云光也自寒。shū fāng jié wù yì zhǎng ān,shèng xià yún guāng yě zì hán。
远戍只将烟正起,横峰更似雪犹残。yuǎn shù zhǐ jiāng yān zhèng qǐ,héng fēng gèng shì xuě yóu cán。
白云片片映青山,白云不尽青山尽。bái yún piàn piàn yìng qīng shān,bái yún bù jǐn qīng shān jǐn。
展转霏微度碧空,碧空不见浮云近。zhǎn zhuǎn fēi wēi dù bì kōng,bì kōng bù jiàn fú yún jìn。
渐觉云低驻马看,联绵缥渺拂征鞍。jiàn jué yún dī zhù mǎ kàn,lián mián piāo miǎo fú zhēng ān。
一不一兮几纷纷,散不散兮何漫漫。yī bù yī xī jǐ fēn fēn,sàn bù sàn xī hé màn màn。
东西南北□□驰,上下高低恣所宜。dōng xī nán běi chí,shàng xià gāo dī zì suǒ yí。
影碧池冰萤□底,光浮绿树霰凝枝。yǐng bì chí bīng yíng dǐ,guāng fú lǜ shù xiàn níng zhī。
欲谓白云必从龙,飞来飞去龙不见;欲谓白云不从龙,乍轻乍重谁能变。yù wèi bái yún bì cóng lóng,fēi lái fēi qù lóng bù jiàn;yù wèi bái yún bù cóng lóng,zhà qīng zhà zhòng shuí néng biàn。
一重未过一重摧,一畔萦岩一畔开。yī zhòng wèi guò yī zhòng cuī,yī pàn yíng yán yī pàn kāi。
栾巴噀酒应随去,子晋吹笙定伴来。luán bā xùn jiǔ yīng suí qù,zi jìn chuī shēng dìng bàn lái。
披襟引袖遽迎风,欲□吹云置袖中;云飞入袖将为满,袖卷看云依旧空。pī jīn yǐn xiù jù yíng fēng,yù chuī yún zhì xiù zhōng;yún fēi rù xiù jiāng wèi mǎn,xiù juǎn kàn yún yī jiù kōng。
雷殷殷兮雨曚曚,成阴涧下云之功。léi yīn yīn xī yǔ méng méng,chéng yīn jiàn xià yún zhī gōng。
倏然云晴销四极,所润宁知白云力。shū rán yún qíng xiāo sì jí,suǒ rùn níng zhī bái yún lì。
大贤济世徒自劳,一朝运否谁相忆。dà xián jì shì tú zì láo,yī cháo yùn fǒu shuí xiāng yì。
不知白云何所以,年年岁岁从山起;bù zhī bái yún hé suǒ yǐ,nián nián suì suì cóng shān qǐ;
云收未必归石中,石暗翻埋在云里。yún shōu wèi bì guī shí zhōng,shí àn fān mái zài yún lǐ。
世人迁变比白云,白云无心但氛氲。shì rén qiān biàn bǐ bái yún,bái yún wú xīn dàn fēn yūn。
白云生灭比世人,世人有心多苦辛。bái yún shēng miè bǐ shì rén,shì rén yǒu xīn duō kǔ xīn。
旋生旋灭何穷已,有心无心只如此。xuán shēng xuán miè hé qióng yǐ,yǒu xīn wú xīn zhǐ rú cǐ。
当须体道有贞素,不用浮荣说非是。dāng xū tǐ dào yǒu zhēn sù,bù yòng fú róng shuō fēi shì。
望白云,白云辽乱满空山,高低赋象非情欲,余遂感之心自闲。wàng bái yún,bái yún liáo luàn mǎn kōng shān,gāo dī fù xiàng fēi qíng yù,yú suì gǎn zhī xīn zì xián。
望白云,白云天外何悠扬,既悲出塞复入塞,应亦有时还帝乡。wàng bái yún,bái yún tiān wài hé yōu yáng,jì bēi chū sāi fù rù sāi,yīng yì yǒu shí hái dì xiāng。

怀素师草书歌

马云奇

怀素才年三十馀,不出湖南学草书。huái sù cái nián sān shí yú,bù chū hú nán xué cǎo shū。
大夸羲献将齐德,功比钟繇也不如。dà kuā xī xiàn jiāng qí dé,gōng bǐ zhōng yáo yě bù rú。
畴昔阇梨名盖代,隐秀于今墨池在。chóu xī dū lí míng gài dài,yǐn xiù yú jīn mò chí zài。
贺老遥闻怯后生,张颠不敢称先辈。hè lǎo yáo wén qiè hòu shēng,zhāng diān bù gǎn chēng xiān bèi。
一昨江南投亚相,尽日花堂书草障。yī zuó jiāng nán tóu yà xiāng,jǐn rì huā táng shū cǎo zhàng。
含毫势若斩蛟龙,握管还同断犀象。hán háo shì ruò zhǎn jiāo lóng,wò guǎn hái tóng duàn xī xiàng。
兴来索笔纵横扫,满坐词人皆道好。xīng lái suǒ bǐ zòng héng sǎo,mǎn zuò cí rén jiē dào hǎo。
一点三峰巨石悬,长画万岁枯松倒。yī diǎn sān fēng jù shí xuán,zhǎng huà wàn suì kū sōng dào。
叫喊忙忙礼不拘,万字千行意转殊。jiào hǎn máng máng lǐ bù jū,wàn zì qiān xíng yì zhuǎn shū。
紫塞傍窥鸿雁翼,金盘乱撒水精珠。zǐ sāi bàng kuī hóng yàn yì,jīn pán luàn sā shuǐ jīng zhū。
直为功成岁月多,青草湖中起墨波。zhí wèi gōng chéng suì yuè duō,qīng cǎo hú zhōng qǐ mò bō。
醉来只爱山翁酒,书了宁论道士鹅?zuì lái zhǐ ài shān wēng jiǔ,shū le níng lùn dào shì é?
醒前犹自记华章,醉后无论绢与墙。xǐng qián yóu zì jì huá zhāng,zuì hòu wú lùn juàn yǔ qiáng。
眼看笔掉头还掉,只见文狂心不狂。yǎn kàn bǐ diào tóu hái diào,zhǐ jiàn wén kuáng xīn bù kuáng。
自倚能书堪入贡,一盏一回捻笔弄。zì yǐ néng shū kān rù gòng,yī zhǎn yī huí niǎn bǐ nòng。
壁上飕飕风雨飞,行间屹屹龙蛇动。bì shàng sōu sōu fēng yǔ fēi,xíng jiān yì yì lóng shé dòng。
在身文翰两相宜,还如明镜对西施。zài shēn wén hàn liǎng xiāng yí,hái rú míng jìng duì xī shī。
三秋月澹青江水,二月花开绿树枝。sān qiū yuè dàn qīng jiāng shuǐ,èr yuè huā kāi lǜ shù zhī。
闻到怀书西入秦,客中相送转相亲。wén dào huái shū xī rù qín,kè zhōng xiāng sòng zhuǎn xiāng qīn。
君王必是收狂客,寄语江潭一路人。jūn wáng bì shì shōu kuáng kè,jì yǔ jiāng tán yī lù rén。

附吐蕃禁门观田判官赠向将军真言口号

马云奇

怪来偏得主君怜,料取分明在眼前。guài lái piān dé zhǔ jūn lián,liào qǔ fēn míng zài yǎn qián。
说相未应惊䴏鸰,看心且爱直如弦。shuō xiāng wèi yīng jīng yàn líng,kàn xīn qiě ài zhí rú xián。