古诗词

和项斯游头陀寺上方

欧阳衮

步入桃源里,晴花更满枝。bù rù táo yuán lǐ,qíng huā gèng mǎn zhī。
峰回山意旷,林杳竹光迟。fēng huí shān yì kuàng,lín yǎo zhú guāng chí。
远寺寻龙藏,名香发雁池。yuǎn sì xún lóng cáng,míng xiāng fā yàn chí。
间能将远语,况及上阳时。jiān néng jiāng yuǎn yǔ,kuàng jí shàng yáng shí。
欧阳衮

欧阳衮

欧阳衮约公元八三八年前后在世)字希甫,福州闽县人。生卒年均不详,约唐文宗开成中前后在世。曾赴京都长安应举,数次皆不中 。后与诗人项斯以诗相知,渐与项斯齐名诗坛。于唐宝历元年(825年)进士及第,官至监察御史。有二子琳、玭,皆登进士第,复中宏词科,以诗赋传家。《全唐诗》收其《雨》、《田家》、《神光寺》、《和项斯游头陀寺上方》等诗。 欧阳衮的作品>>

猜您喜欢

欧阳衮

细雨弄春阴,馀寒入昼深。xì yǔ nòng chūn yīn,yú hán rù zhòu shēn。
山姿轻薄雾,烟色澹幽林。shān zī qīng báo wù,yān sè dàn yōu lín。
鹿践莓苔滑,鱼牵水荇沈。lù jiàn méi tái huá,yú qiān shuǐ xìng shěn。
怀情方未已,清酒漫须斟。huái qíng fāng wèi yǐ,qīng jiǔ màn xū zhēn。

田家

欧阳衮

黯黯日将夕,牛羊村外来。àn àn rì jiāng xī,niú yáng cūn wài lái。
岩阿青气发,篱落杏花开。yán ā qīng qì fā,lí luò xìng huā kāi。
草木应初感,鸧鹒亦已催。cǎo mù yīng chū gǎn,cāng gēng yì yǐ cuī。
晚间春作好,行乐不须猜。wǎn jiān chūn zuò hǎo,xíng lè bù xū cāi。

神光寺

欧阳衮

香刹悬青磴,飞楼界碧空。xiāng shā xuán qīng dèng,fēi lóu jiè bì kōng。
石门栖怖鸽,慈塔绕归鸿。shí mén qī bù gē,cí tǎ rào guī hóng。
有法将心镜,无名属性通。yǒu fǎ jiāng xīn jìng,wú míng shǔ xìng tōng。
从来乐幽寂,寻觅未能穷。cóng lái lè yōu jì,xún mì wèi néng qióng。

秦原道中

欧阳衮

分险架长澜,斜梁控夕峦。fēn xiǎn jià zhǎng lán,xié liáng kòng xī luán。
宿云依岭断,初月入江寒。sù yún yī lǐng duàn,chū yuè rù jiāng hán。
缁化秦裘敝,尘惊汉策残。zī huà qín qiú bì,chén jīng hàn cè cán。
无言倦行旅,遥路属时难。wú yán juàn xíng lǚ,yáo lù shǔ shí nán。

月峰寺忆理公

欧阳衮

共来江海上,清论一宵同。gòng lái jiāng hǎi shàng,qīng lùn yī xiāo tóng。
禅榻浑依旧,心期浩已空。chán tà hún yī jiù,xīn qī hào yǐ kōng。
惊春花落树,闻梵涧摇风。jīng chūn huā luò shù,wén fàn jiàn yáo fēng。
二谛欣咨启,还应梦寐通。èr dì xīn zī qǐ,hái yīng mèng mèi tōng。

寄陈去疾进士

欧阳衮

放迹疑辞垢,栖心亦道门。fàng jì yí cí gòu,qī xīn yì dào mén。
玄言萝幌馥,诗思竹炉温。xuán yán luó huǎng fù,shī sī zhú lú wēn。
解带摇花落,弹琴散鸟喧。jiě dài yáo huā luò,dàn qín sàn niǎo xuān。
江山兹夕意,唯有素交存。jiāng shān zī xī yì,wéi yǒu sù jiāo cún。

南涧寺

欧阳衮

春寺无人乱鸟啼,藤萝阴磴野僧迷。chūn sì wú rén luàn niǎo tí,téng luó yīn dèng yě sēng mí。
云藏古壁遗龙象,草没香台抱鹿麛。yún cáng gǔ bì yí lóng xiàng,cǎo méi xiāng tái bào lù mí。
松籁泠泠疑梵呗,柳烟历历见招提。sōng lài líng líng yí fàn bei,liǔ yān lì lì jiàn zhāo tí。
为耽寂乐亲禅侣,莫怪闲行费马蹄。wèi dān jì lè qīn chán lǚ,mò guài xián xíng fèi mǎ tí。

听郢客歌阳春白雪

欧阳衮

寂听郢中人,高歌已绝伦。jì tīng yǐng zhōng rén,gāo gē yǐ jué lún。
临风飘白雪,向日奏阳春。lín fēng piāo bái xuě,xiàng rì zòu yáng chūn。
调雅偏盈耳,声长杳入神。diào yǎ piān yíng ěr,shēng zhǎng yǎo rù shén。
连连贯珠并,袅袅遏云频。lián lián guàn zhū bìng,niǎo niǎo è yún pín。
度曲知难和,凝情想任真。dù qū zhī nán hé,níng qíng xiǎng rèn zhēn。
周郎如赏羡,莫使滞芳晨。zhōu láng rú shǎng xiàn,mò shǐ zhì fāng chén。