古诗词

赋得花发上林

王表

御苑春何早,繁花已绣林。yù yuàn chūn hé zǎo,fán huā yǐ xiù lín。
笑迎明主仗,香拂美人簪。xiào yíng míng zhǔ zhàng,xiāng fú měi rén zān。
地接楼台近,天垂雨露深。dì jiē lóu tái jìn,tiān chuí yǔ lù shēn。
晴光来戏蝶,夕景动栖禽。qíng guāng lái xì dié,xī jǐng dòng qī qín。
欲托凌云势,先开捧日心。yù tuō líng yún shì,xiān kāi pěng rì xīn。
方知桃李树,从此别成阴。fāng zhī táo lǐ shù,cóng cǐ bié chéng yīn。

王表

王表,唐诗人。大历十四年登进士及第。累官至秘书少监。 王表的作品>>

猜您喜欢

清明日登城春望寄大夫使君

王表

春城闲望爱晴天,何处风光不眼前。chūn chéng xián wàng ài qíng tiān,hé chù fēng guāng bù yǎn qián。
寒食花开千树雪,清明日出万家烟。hán shí huā kāi qiān shù xuě,qīng míng rì chū wàn jiā yān。
兴来促席唯同舍,醉后狂歌尽少年。xīng lái cù xí wéi tóng shě,zuì hòu kuáng gē jǐn shǎo nián。
闻说莺啼却惆怅,诗成不见谢临川。wén shuō yīng tí què chóu chàng,shī chéng bù jiàn xiè lín chuān。

成德乐

王表

赵女乘春上画楼,一声歌发满城秋。zhào nǚ chéng chūn shàng huà lóu,yī shēng gē fā mǎn chéng qiū。
无端更唱关山曲,不是征人亦泪流。wú duān gèng chàng guān shān qū,bù shì zhēng rén yì lèi liú。