古诗词

金陵怀古

王贞白

恃险不种德,兴亡叹数穷。shì xiǎn bù zhǒng dé,xīng wáng tàn shù qióng。
石城几换主,天堑谩连空。shí chéng jǐ huàn zhǔ,tiān qiàn mán lián kōng。
御路叠民冢,台基聚牧童。yù lù dié mín zhǒng,tái jī jù mù tóng。
折碑犹有字,多记晋英雄。zhé bēi yóu yǒu zì,duō jì jìn yīng xióng。

王贞白

王贞白,字有道(875—958),号灵溪。信州永丰(今江西广丰)人。唐末五代十国著名诗人。唐乾宁二年(895)登进士,七年后(902)授职校书郎,尝与罗隐、方干、贯休同倡和。在登第授职之间的七年中,他随军出塞抵御外敌,写下了许多边塞诗,有不少反映边塞生活,激励士气的佳作。征戍之情,深切动人。对军旅之劳、战争景象描写的气势豪迈、色彩浓烈、音调铿锵。有《灵溪集》七卷,今编诗一卷。其名句“一寸光阴一寸金”,至今民间广为流传。 王贞白的作品>>

猜您喜欢

白牡丹

王贞白

谷雨洗纤素,裁为白牡丹。gǔ yǔ xǐ xiān sù,cái wèi bái mǔ dān。
异香开玉合,轻粉泥银盘。yì xiāng kāi yù hé,qīng fěn ní yín pán。
晓贮露华湿,宵倾月魄寒。xiǎo zhù lù huá shī,xiāo qīng yuè pò hán。
家人淡妆罢,无语倚朱栏。jiā rén dàn zhuāng bà,wú yǔ yǐ zhū lán。

白鹿洞二首

王贞白

【其一】
读书不觉已春深,一寸光阴一寸金。dú shū bù jué yǐ chūn shēn,yī cùn guāng yīn yī cùn jīn。
不是道人来引笑,周情孔思正追寻。bù shì dào rén lái yǐn xiào,zhōu qíng kǒng sī zhèng zhuī xún。
【其二】
一上西园避暑亭,芰荷香细午风轻。yī shàng xī yuán bì shǔ tíng,jì hé xiāng xì wǔ fēng qīng。
眼前物物皆佳兴,并作吟窝一味清。yǎn qián wù wù jiē jiā xīng,bìng zuò yín wō yī wèi qīng。

短歌

王贞白

物候来相续,新蝉送晚莺。wù hòu lái xiāng xù,xīn chán sòng wǎn yīng。
百年休倚赖,一梦甚分明。bǎi nián xiū yǐ lài,yī mèng shén fēn míng。
金鼎神仙隐,铜壶昼夜倾。jīn dǐng shén xiān yǐn,tóng hú zhòu yè qīng。
不如早立德,万古有其名。bù rú zǎo lì dé,wàn gǔ yǒu qí míng。

御沟水

王贞白

一带御沟水,绿槐相荫清。yī dài yù gōu shuǐ,lǜ huái xiāng yīn qīng。
此中涵帝泽,无处濯尘缨。cǐ zhōng hán dì zé,wú chù zhuó chén yīng。
鸟道来虽险,龙池到自平。niǎo dào lái suī xiǎn,lóng chí dào zì píng。
朝宗本心切,愿向急流倾。cháo zōng běn xīn qiè,yuàn xiàng jí liú qīng。

塞上曲

王贞白

岁岁但防虏,西征早晚休。suì suì dàn fáng lǔ,xī zhēng zǎo wǎn xiū。
匈奴不系颈,汉将但封侯。xiōng nú bù xì jǐng,hàn jiāng dàn fēng hóu。
夕照低烽火,寒笳咽戍楼。xī zhào dī fēng huǒ,hán jiā yàn shù lóu。
燕然山上字,男子见须羞。yàn rán shān shàng zì,nán zi jiàn xū xiū。

度关山

王贞白

只领千馀骑,长驱碛邑间。zhǐ lǐng qiān yú qí,zhǎng qū qì yì jiān。
云州多警急,雪夜度关山。yún zhōu duō jǐng jí,xuě yè dù guān shān。
石响铃声远,天寒弓力悭。shí xiǎng líng shēng yuǎn,tiān hán gōng lì qiān。
秦楼休怅望,不日凯歌还。qín lóu xiū chàng wàng,bù rì kǎi gē hái。

从军行

王贞白

从军朔方久,未省用干戈。cóng jūn shuò fāng jiǔ,wèi shěng yòng gàn gē。
只以恩信及,自然戎虏和。zhǐ yǐ ēn xìn jí,zì rán róng lǔ hé。
边声动白草,烧色入枯河。biān shēng dòng bái cǎo,shāo sè rù kū hé。
每度因看猎,令人勇气多。měi dù yīn kàn liè,lìng rén yǒng qì duō。

古悔从军行

王贞白

忆昔仗孤剑,十年从武威。yì xī zhàng gū jiàn,shí nián cóng wǔ wēi。
论兵亲玉帐,逐虏过金微。lùn bīng qīn yù zhàng,zhú lǔ guò jīn wēi。
陇水秋先冻,关云寒不飞。lǒng shuǐ qiū xiān dòng,guān yún hán bù fēi。
辛勤功业在,麟阁志犹违。xīn qín gōng yè zài,lín gé zhì yóu wéi。

胡笳曲

王贞白

陇底悲笳引,陇头鸣北风。lǒng dǐ bēi jiā yǐn,lǒng tóu míng běi fēng。
一轮霜月落,万里塞天空。yī lún shuāng yuè luò,wàn lǐ sāi tiān kōng。
戍卒泪应尽,胡儿哭未终。shù zú lèi yīng jǐn,hú ér kū wèi zhōng。
争教班定远,不念玉关中。zhēng jiào bān dìng yuǎn,bù niàn yù guān zhōng。

王贞白

玉殿论兵事,君王诏出征。yù diàn lùn bīng shì,jūn wáng zhào chū zhēng。
新除羽林将,曾破月支兵。xīn chú yǔ lín jiāng,céng pò yuè zhī bīng。
惯历塞垣险,能分部落情。guàn lì sāi yuán xiǎn,néng fēn bù luò qíng。
从今一战胜,不使虏尘生。cóng jīn yī zhàn shèng,bù shǐ lǔ chén shēng。

游仙

王贞白

我家三岛上,洞户眺波涛。wǒ jiā sān dǎo shàng,dòng hù tiào bō tāo。
醉背云屏卧,谁知海日高。zuì bèi yún píng wò,shuí zhī hǎi rì gāo。
露香红玉树,风绽碧蟠桃。lù xiāng hóng yù shù,fēng zhàn bì pán táo。
悔与仙子别,思归梦钓鳌。huǐ yǔ xiān zi bié,sī guī mèng diào áo。

经故洛城

王贞白

卜世何久远,由来仰圣明。bo shì hé jiǔ yuǎn,yóu lái yǎng shèng míng。
山河徒自壮,周召不长生。shān hé tú zì zhuàng,zhōu zhào bù zhǎng shēng。
几主任奸谄,诸侯各战争。jǐ zhǔ rèn jiān chǎn,zhū hóu gè zhàn zhēng。
但馀崩垒在,今古共伤情。dàn yú bēng lěi zài,jīn gǔ gòng shāng qíng。

金陵

王贞白

六代江山在,繁华古帝都。liù dài jiāng shān zài,fán huá gǔ dì dōu。
乱来城不守,战后地多芜。luàn lái chéng bù shǒu,zhàn hòu dì duō wú。
寒日随潮落,归帆与鸟孤。hán rì suí cháo luò,guī fān yǔ niǎo gū。
兴亡多少事,回首一长吁。xīng wáng duō shǎo shì,huí shǒu yī zhǎng xū。

商山

王贞白

商山名利路,夜亦有人行。shāng shān míng lì lù,yè yì yǒu rén xíng。
四皓卧云处,千秋叠藓生。sì hào wò yún chù,qiān qiū dié xiǎn shēng。
昼烧笼涧黑,残雪隔林明。zhòu shāo lóng jiàn hēi,cán xuě gé lín míng。
我待酬恩了,来听水石声。wǒ dài chóu ēn le,lái tīng shuǐ shí shēng。

庐山

王贞白

岳立镇南楚,雄名天下闻。yuè lì zhèn nán chǔ,xióng míng tiān xià wén。
五峰高阂日,九叠翠连云。wǔ fēng gāo hé rì,jiǔ dié cuì lián yún。
夏谷雪犹在,阴岩昼不分。xià gǔ xuě yóu zài,yīn yán zhòu bù fēn。
唯应嵩与华,清峻得为群。wéi yīng sōng yǔ huá,qīng jùn dé wèi qún。
481234