古诗词

思归乐

元稹

山中思归乐,尽作思归鸣。shān zhōng sī guī lè,jǐn zuò sī guī míng。
尔是此山鸟,安得失乡名。ěr shì cǐ shān niǎo,ān dé shī xiāng míng。
应缘此山路,自古离人征。yīng yuán cǐ shān lù,zì gǔ lí rén zhēng。
阴愁感和气,俾尔从此生。yīn chóu gǎn hé qì,bǐ ěr cóng cǐ shēng。
我虽失乡去,我无失乡情。wǒ suī shī xiāng qù,wǒ wú shī xiāng qíng。
惨舒在方寸,宠辱将何惊。cǎn shū zài fāng cùn,chǒng rǔ jiāng hé jīng。
浮生居大块,寻丈可寄形。fú shēng jū dà kuài,xún zhàng kě jì xíng。
身安即形乐,岂独乐咸京。shēn ān jí xíng lè,qǐ dú lè xián jīng。
命者道之本,死者天之平。mìng zhě dào zhī běn,sǐ zhě tiān zhī píng。
安问远与近,何言殇与彭。ān wèn yuǎn yǔ jìn,hé yán shāng yǔ péng。
君看赵工部,八十支体轻。jūn kàn zhào gōng bù,bā shí zhī tǐ qīng。
交州二十载,一到长安城。jiāo zhōu èr shí zài,yī dào zhǎng ān chéng。
长安不须臾,复作交州行。zhǎng ān bù xū yú,fù zuò jiāo zhōu xíng。
交州又累岁,移镇广与荆。jiāo zhōu yòu lèi suì,yí zhèn guǎng yǔ jīng。
归朝新天子,济济为上卿。guī cháo xīn tiān zi,jì jì wèi shàng qīng。
肌肤无瘴色,饮食康且宁。jī fū wú zhàng sè,yǐn shí kāng qiě níng。
长安一昼夜,死者如霣星。zhǎng ān yī zhòu yè,sǐ zhě rú yǔn xīng。
丧车四门出,何关炎瘴萦。sàng chē sì mén chū,hé guān yán zhàng yíng。
况我三十二,百年未半程。kuàng wǒ sān shí èr,bǎi nián wèi bàn chéng。
江陵道涂近,楚俗云水清。jiāng líng dào tú jìn,chǔ sú yún shuǐ qīng。
遐想玉泉寺,久闻岘山亭。xiá xiǎng yù quán sì,jiǔ wén xiàn shān tíng。
此去尽绵历,岂无心赏并。cǐ qù jǐn mián lì,qǐ wú xīn shǎng bìng。
红餐日充腹,碧涧朝析酲。hóng cān rì chōng fù,bì jiàn cháo xī chéng。
开门待宾客,寄书安弟兄。kāi mén dài bīn kè,jì shū ān dì xiōng。
闲穷四声韵,闷阅九部经。xián qióng sì shēng yùn,mèn yuè jiǔ bù jīng。
身外皆委顺,眼前随所营。shēn wài jiē wěi shùn,yǎn qián suí suǒ yíng。
此意久已定,谁能求苟荣。cǐ yì jiǔ yǐ dìng,shuí néng qiú gǒu róng。
所以官甚小,不畏权势倾。suǒ yǐ guān shén xiǎo,bù wèi quán shì qīng。
倾心岂不易,巧诈神之刑。qīng xīn qǐ bù yì,qiǎo zhà shén zhī xíng。
万物有本性,况复人性灵。wàn wù yǒu běn xìng,kuàng fù rén xìng líng。
金埋无土色,玉坠无瓦声。jīn mái wú tǔ sè,yù zhuì wú wǎ shēng。
剑折有寸利,镜破有片明。jiàn zhé yǒu cùn lì,jìng pò yǒu piàn míng。
我可俘为囚,我可刃为兵。wǒ kě fú wèi qiú,wǒ kě rèn wèi bīng。
我心终不死,金石贯以诚。wǒ xīn zhōng bù sǐ,jīn shí guàn yǐ chéng。
此诚患不至,诚至道亦亨。cǐ chéng huàn bù zhì,chéng zhì dào yì hēng。
微哉满山鸟,叫噪何足听。wēi zāi mǎn shān niǎo,jiào zào hé zú tīng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

遣行十首

元稹

已怆朋交别,复怀儿女情。yǐ chuàng péng jiāo bié,fù huái ér nǚ qíng。
相兄亦相旧,同病又同声。xiāng xiōng yì xiāng jiù,tóng bìng yòu tóng shēng。
白发年年剩,秋蓬处处惊。bái fā nián nián shèng,qiū péng chù chù jīng。
不堪身渐老,频送异乡行。bù kān shēn jiàn lǎo,pín sòng yì xiāng xíng。

遣行十首

元稹

塞上风雨思,城中兄弟情。sāi shàng fēng yǔ sī,chéng zhōng xiōng dì qíng。
北随鹓立位,南送雁来声。běi suí yuān lì wèi,nán sòng yàn lái shēng。
遇适尤兼恨,闻书喜复惊。yù shì yóu jiān hèn,wén shū xǐ fù jīng。
唯应遥料得,知我伴君行。wéi yīng yáo liào dé,zhī wǒ bàn jūn xíng。

遣行十首

元稹

暮欲歌吹乐,暗冲泥水情。mù yù gē chuī lè,àn chōng ní shuǐ qíng。
稻花秋雨气,江石夜滩声。dào huā qiū yǔ qì,jiāng shí yè tān shēng。
犬吠穿篱出,鸥眠起水惊。quǎn fèi chuān lí chū,ōu mián qǐ shuǐ jīng。
愁君明月夜,独自入山行。chóu jūn míng yuè yè,dú zì rù shān xíng。

遣行十首

元稹

七过褒城驿,回回各为情。qī guò bāo chéng yì,huí huí gè wèi qíng。
八年身世梦,一种水风声。bā nián shēn shì mèng,yī zhǒng shuǐ fēng shēng。
寻觅诗章在,思量岁月惊。xún mì shī zhāng zài,sī liàng suì yuè jīng。
更悲西塞别,终夜绕池行。gèng bēi xī sāi bié,zhōng yè rào chí xíng。

遣行十首

元稹

褒县驿前境,曲江池上情。bāo xiàn yì qián jìng,qū jiāng chí shàng qíng。
南堤衰柳意,西寺晚钟声。nán dī shuāi liǔ yì,xī sì wǎn zhōng shēng。
云水兴方远,风波心已惊。yún shuǐ xīng fāng yuǎn,fēng bō xīn yǐ jīng。
可怜皆老大,不得自由行。kě lián jiē lǎo dà,bù dé zì yóu xíng。

遣行十首

元稹

见说巴风俗,都无汉性情。jiàn shuō bā fēng sú,dōu wú hàn xìng qíng。
猿声芦管调,羌笛竹鸡声。yuán shēng lú guǎn diào,qiāng dí zhú jī shēng。
迎候人应少,平安火莫惊。yíng hòu rén yīng shǎo,píng ān huǒ mò jīng。
每逢危栈处,须作贯鱼行。měi féng wēi zhàn chù,xū zuò guàn yú xíng。

遣行十首

元稹

闻道阴平郡,翛然古戍情。wén dào yīn píng jùn,xiāo rán gǔ shù qíng。
桥兼麋鹿蹋,山应鼓鼙声。qiáo jiān mí lù tà,shān yīng gǔ pí shēng。
羌妇梳头紧,蕃牛护尾惊。qiāng fù shū tóu jǐn,fān niú hù wěi jīng。
怜君闲闷极,只傍白江行。lián jūn xián mèn jí,zhǐ bàng bái jiāng xíng。

生春二十首

元稹

何处生春早,春生云色中。hé chù shēng chūn zǎo,chūn shēng yún sè zhōng。
笼葱闲著水,晻淡欲随风。lóng cōng xián zhù shuǐ,àn dàn yù suí fēng。
度晓分霞态,馀光庇雪融。dù xiǎo fēn xiá tài,yú guāng bì xuě róng。
晚来低漠漠,浑欲泥幽丛。wǎn lái dī mò mò,hún yù ní yōu cóng。

荥阳郑公以稹寓居严茅有池塘之胜寄诗四首因有意献

元稹

激射分流阔,湾环此地多。jī shè fēn liú kuò,wān huán cǐ dì duō。
暂停随梗浪,犹阅败霜荷。zàn tíng suí gěng làng,yóu yuè bài shuāng hé。
恨阻还江势,思深到海波。hèn zǔ hái jiāng shì,sī shēn dào hǎi bō。
自伤才畎浍,其奈赠珠何。zì shāng cái quǎn huì,qí nài zèng zhū hé。

酬李浙西先因从事见寄之作

元稹

近日金銮直,亲于汉珥貂。jìn rì jīn luán zhí,qīn yú hàn ěr diāo。
内人传帝命,丞相让吾僚。nèi rén chuán dì mìng,chéng xiāng ràng wú liáo。
浙郡悬旌远,长安谕日遥。zhè jùn xuán jīng yuǎn,zhǎng ān yù rì yáo。
因君蕊珠赠,还一梦烟霄。yīn jūn ruǐ zhū zèng,hái yī mèng yān xiāo。

酬周从事望海亭见寄

元稹

年老无流辈,行稀足薜萝。nián lǎo wú liú bèi,xíng xī zú bì luó。
热时怜水近,高处见山多。rè shí lián shuǐ jìn,gāo chù jiàn shān duō。
衣袖长堪舞,喉咙转解歌。yī xiù zhǎng kān wǔ,hóu lóng zhuǎn jiě gē。
不辞狂复醉,人世有风波。bù cí kuáng fù zuì,rén shì yǒu fēng bō。

代杭民答乐天

元稹

翠幕笼斜日,朱衣俨别筵。cuì mù lóng xié rì,zhū yī yǎn bié yán。
管弦凄欲罢,城郭望依然。guǎn xián qī yù bà,chéng guō wàng yī rán。
路溢新城市,农开旧废田。lù yì xīn chéng shì,nóng kāi jiù fèi tián。
春坊幸无事,何惜借三年。chūn fāng xìng wú shì,hé xī jiè sān nián。

梦昔时

元稹

闲窗结幽梦,此梦谁人知。xián chuāng jié yōu mèng,cǐ mèng shuí rén zhī。
夜半初得处,天明临去时。yè bàn chū dé chù,tiān míng lín qù shí。
山川已久隔,云雨两无期。shān chuān yǐ jiǔ gé,yún yǔ liǎng wú qī。
何事来相感,又成新别离。hé shì lái xiāng gǎn,yòu chéng xīn bié lí。

新秋

元稹

旦暮已凄凉,离人远思忙。dàn mù yǐ qī liáng,lí rén yuǎn sī máng。
夏衣临晓薄,秋影入檐长。xià yī lín xiǎo báo,qiū yǐng rù yán zhǎng。
前事风随扇,归心燕在梁。qián shì fēng suí shàn,guī xīn yàn zài liáng。
殷勤寄牛女,河汉正相望。yīn qín jì niú nǚ,hé hàn zhèng xiāng wàng。

赠双文

元稹

艳极翻含怨,怜多转自娇。yàn jí fān hán yuàn,lián duō zhuǎn zì jiāo。
有时还暂笑,闲坐爱无憀。yǒu shí hái zàn xiào,xián zuò ài wú liáo。
晓月行看堕,春酥见欲消。xiǎo yuè xíng kàn duò,chūn sū jiàn yù xiāo。
何因肯垂手,不敢望回腰。hé yīn kěn chuí shǒu,bù gǎn wàng huí yāo。