古诗词

思归乐

元稹

山中思归乐,尽作思归鸣。shān zhōng sī guī lè,jǐn zuò sī guī míng。
尔是此山鸟,安得失乡名。ěr shì cǐ shān niǎo,ān dé shī xiāng míng。
应缘此山路,自古离人征。yīng yuán cǐ shān lù,zì gǔ lí rén zhēng。
阴愁感和气,俾尔从此生。yīn chóu gǎn hé qì,bǐ ěr cóng cǐ shēng。
我虽失乡去,我无失乡情。wǒ suī shī xiāng qù,wǒ wú shī xiāng qíng。
惨舒在方寸,宠辱将何惊。cǎn shū zài fāng cùn,chǒng rǔ jiāng hé jīng。
浮生居大块,寻丈可寄形。fú shēng jū dà kuài,xún zhàng kě jì xíng。
身安即形乐,岂独乐咸京。shēn ān jí xíng lè,qǐ dú lè xián jīng。
命者道之本,死者天之平。mìng zhě dào zhī běn,sǐ zhě tiān zhī píng。
安问远与近,何言殇与彭。ān wèn yuǎn yǔ jìn,hé yán shāng yǔ péng。
君看赵工部,八十支体轻。jūn kàn zhào gōng bù,bā shí zhī tǐ qīng。
交州二十载,一到长安城。jiāo zhōu èr shí zài,yī dào zhǎng ān chéng。
长安不须臾,复作交州行。zhǎng ān bù xū yú,fù zuò jiāo zhōu xíng。
交州又累岁,移镇广与荆。jiāo zhōu yòu lèi suì,yí zhèn guǎng yǔ jīng。
归朝新天子,济济为上卿。guī cháo xīn tiān zi,jì jì wèi shàng qīng。
肌肤无瘴色,饮食康且宁。jī fū wú zhàng sè,yǐn shí kāng qiě níng。
长安一昼夜,死者如霣星。zhǎng ān yī zhòu yè,sǐ zhě rú yǔn xīng。
丧车四门出,何关炎瘴萦。sàng chē sì mén chū,hé guān yán zhàng yíng。
况我三十二,百年未半程。kuàng wǒ sān shí èr,bǎi nián wèi bàn chéng。
江陵道涂近,楚俗云水清。jiāng líng dào tú jìn,chǔ sú yún shuǐ qīng。
遐想玉泉寺,久闻岘山亭。xiá xiǎng yù quán sì,jiǔ wén xiàn shān tíng。
此去尽绵历,岂无心赏并。cǐ qù jǐn mián lì,qǐ wú xīn shǎng bìng。
红餐日充腹,碧涧朝析酲。hóng cān rì chōng fù,bì jiàn cháo xī chéng。
开门待宾客,寄书安弟兄。kāi mén dài bīn kè,jì shū ān dì xiōng。
闲穷四声韵,闷阅九部经。xián qióng sì shēng yùn,mèn yuè jiǔ bù jīng。
身外皆委顺,眼前随所营。shēn wài jiē wěi shùn,yǎn qián suí suǒ yíng。
此意久已定,谁能求苟荣。cǐ yì jiǔ yǐ dìng,shuí néng qiú gǒu róng。
所以官甚小,不畏权势倾。suǒ yǐ guān shén xiǎo,bù wèi quán shì qīng。
倾心岂不易,巧诈神之刑。qīng xīn qǐ bù yì,qiǎo zhà shén zhī xíng。
万物有本性,况复人性灵。wàn wù yǒu běn xìng,kuàng fù rén xìng líng。
金埋无土色,玉坠无瓦声。jīn mái wú tǔ sè,yù zhuì wú wǎ shēng。
剑折有寸利,镜破有片明。jiàn zhé yǒu cùn lì,jìng pò yǒu piàn míng。
我可俘为囚,我可刃为兵。wǒ kě fú wèi qiú,wǒ kě rèn wèi bīng。
我心终不死,金石贯以诚。wǒ xīn zhōng bù sǐ,jīn shí guàn yǐ chéng。
此诚患不至,诚至道亦亨。cǐ chéng huàn bù zhì,chéng zhì dào yì hēng。
微哉满山鸟,叫噪何足听。wēi zāi mǎn shān niǎo,jiào zào hé zú tīng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

春别

元稹

幽芳本未阑,君去蕙花残。yōu fāng běn wèi lán,jūn qù huì huā cán。
河汉秋期远,关山世路难。hé hàn qiū qī yuǎn,guān shān shì lù nán。
云屏留粉絮,风幌引香兰。yún píng liú fěn xù,fēng huǎng yǐn xiāng lán。
肠断回文锦,春深独自看。cháng duàn huí wén jǐn,chūn shēn dú zì kàn。

酬白太傅

元稹

太空秋色凉,独鸟下微阳。tài kōng qiū sè liáng,dú niǎo xià wēi yáng。
三径池塘静,六街车马忙。sān jìng chí táng jìng,liù jiē chē mǎ máng。
渐能高酒户,始是入诗狂。jiàn néng gāo jiǔ hù,shǐ shì rù shī kuáng。
官冷且无事,追陪慎莫忘。guān lěng qiě wú shì,zhuī péi shèn mò wàng。

戏酬副使中丞

元稹

莫恨暂櫜鞬,交游几个全。mò hèn zàn gāo jiān,jiāo yóu jǐ gè quán。
眼明相见日,肺病欲秋天。yǎn míng xiāng jiàn rì,fèi bìng yù qiū tiān。
五马虚盈枥,双蛾浪满船。wǔ mǎ xū yíng lì,shuāng é làng mǎn chuán。
可怜俱老大,无处用闲钱。kě lián jù lǎo dà,wú chù yòng xián qián。

赠柔之

元稹

穷冬到乡国,正岁别京华。qióng dōng dào xiāng guó,zhèng suì bié jīng huá。
自恨风尘眼,常看远地花。zì hèn fēng chén yǎn,cháng kàn yuǎn dì huā。
碧幢还照曜,红粉莫咨嗟。bì chuáng hái zhào yào,hóng fěn mò zī jiē。
嫁得浮云婿,相随即是家。jià dé fú yún xù,xiāng suí jí shì jiā。

醉题东武

元稹

役役行人事,纷纷碎簿书。yì yì xíng rén shì,fēn fēn suì bù shū。
功夫两衙尽,留滞七年馀。gōng fū liǎng yá jǐn,liú zhì qī nián yú。
病痛梅天发,亲情海岸疏。bìng tòng méi tiān fā,qīn qíng hǎi àn shū。
因循未归得,不是忆鲈鱼。yīn xún wèi guī dé,bù shì yì lú yú。

再酬复言和夸州宅

元稹

会稽天下本无俦,任取苏杭作辈流。huì jī tiān xià běn wú chóu,rèn qǔ sū háng zuò bèi liú。
断发仪刑千古学,奔涛翻动万人忧。duàn fā yí xíng qiān gǔ xué,bēn tāo fān dòng wàn rén yōu。
石缘类鬼名罗刹,寺为因坟号虎丘。shí yuán lèi guǐ míng luó shā,sì wèi yīn fén hào hǔ qiū。
莫著诗章远牵引,由来北郡似南州。mò zhù shī zhāng yuǎn qiān yǐn,yóu lái běi jùn shì nán zhōu。

僧如展及韦载同游碧涧寺各赋诗予落句云他生莫忘灵山座满壁人名后会稀展共吟他生之句因话释氏缘会所以莫不悽然久之不十日而展公长逝惊悼返覆则他生岂有兆耶其间展公仍赋黄字五十韵飞札相示予方属和未毕自此不复撰成徒以四韵为识

元稹

重吟前日他生句,岂料逾旬便隔生。zhòng yín qián rì tā shēng jù,qǐ liào yú xún biàn gé shēng。
会拟一来身塔下,无因共绕寺廊行。huì nǐ yī lái shēn tǎ xià,wú yīn gòng rào sì láng xíng。
紫毫飞札看犹湿,黄字新诗和未成。zǐ háo fēi zhá kàn yóu shī,huáng zì xīn shī hé wèi chéng。
纵使得如羊叔子,不闻兼记旧交情。zòng shǐ dé rú yáng shū zi,bù wén jiān jì jiù jiāo qíng。

追昔游

元稹

谢傅堂前音乐和,狗儿吹笛胆娘歌。xiè fù táng qián yīn lè hé,gǒu ér chuī dí dǎn niáng gē。
花园欲盛千场饮,水阁初成百度过。huā yuán yù shèng qiān chǎng yǐn,shuǐ gé chū chéng bǎi dù guò。
醉摘樱桃投小玉,懒梳丛鬓舞曹婆。zuì zhāi yīng táo tóu xiǎo yù,lǎn shū cóng bìn wǔ cáo pó。
再来门馆唯相吊,风落秋池红叶多。zài lái mén guǎn wéi xiāng diào,fēng luò qiū chí hóng yè duō。

遣悲怀三首(其二)

元稹

昔日戏言身后意,今朝皆到眼前来。xī rì xì yán shēn hòu yì,jīn cháo jiē dào yǎn qián lái。
衣裳已施行看尽,针线犹存未忍开。yī shang yǐ shī xíng kàn jǐn,zhēn xiàn yóu cún wèi rěn kāi。
尚想旧情怜婢仆,也曾因梦送钱财。shàng xiǎng jiù qíng lián bì pū,yě céng yīn mèng sòng qián cái。
诚知此恨人人有,贫贱夫妻百事哀。chéng zhī cǐ hèn rén rén yǒu,pín jiàn fū qī bǎi shì āi。

感逝

元稹

头白夫妻分无子,谁令兰梦感衰翁。tóu bái fū qī fēn wú zi,shuí lìng lán mèng gǎn shuāi wēng。
三声啼妇卧床上,一寸断肠埋土中。sān shēng tí fù wò chuáng shàng,yī cùn duàn cháng mái tǔ zhōng。
蜩甲暗枯秋叶坠,燕雏新去夜巢空。tiáo jiǎ àn kū qiū yè zhuì,yàn chú xīn qù yè cháo kōng。
情知此恨人皆有,应与暮年心不同。qíng zhī cǐ hèn rén jiē yǒu,yīng yǔ mù nián xīn bù tóng。

酬哥舒大少府寄同年科第

元稹

前年科第偏年少,未解知羞最爱狂。qián nián kē dì piān nián shǎo,wèi jiě zhī xiū zuì ài kuáng。
九陌争驰好鞍马,八人同著彩衣裳。jiǔ mò zhēng chí hǎo ān mǎ,bā rén tóng zhù cǎi yī shang。
自言行乐朝朝是,岂料浮生渐渐忙。zì yán xíng lè cháo cháo shì,qǐ liào fú shēng jiàn jiàn máng。
赖得官闲且疏散,到君花下忆诸郎。lài dé guān xián qiě shū sàn,dào jūn huā xià yì zhū láng。

幽栖

元稹

野人自爱幽栖所,近对长松远是山。yě rén zì ài yōu qī suǒ,jìn duì zhǎng sōng yuǎn shì shān。
尽日望云心不系,有时看月夜方闲。jǐn rì wàng yún xīn bù xì,yǒu shí kàn yuè yè fāng xián。
壶中天地乾坤外,梦里身名旦暮间。hú zhōng tiān dì qián kūn wài,mèng lǐ shēn míng dàn mù jiān。
辽海若思千岁鹤,且留城市会飞还。liáo hǎi ruò sī qiān suì hè,qiě liú chéng shì huì fēi hái。

清都春霁寄胡三吴十一

元稹

蕊珠宫殿经微雨,草树无尘耀眼光。ruǐ zhū gōng diàn jīng wēi yǔ,cǎo shù wú chén yào yǎn guāng。
白日当空天气暖,好风飘树柳阴凉。bái rì dāng kōng tiān qì nuǎn,hǎo fēng piāo shù liǔ yīn liáng。
蜂怜宿露攒芳久,燕得新泥拂户忙。fēng lián sù lù zǎn fāng jiǔ,yàn dé xīn ní fú hù máng。
时节催年春不住,武陵花谢忆诸郎。shí jié cuī nián chūn bù zhù,wǔ líng huā xiè yì zhū láng。

华岳寺

元稹

山前古寺临长道,来往淹留为爱山。shān qián gǔ sì lín zhǎng dào,lái wǎng yān liú wèi ài shān。
双燕营巢始西别,百花成子又东还。shuāng yàn yíng cháo shǐ xī bié,bǎi huā chéng zi yòu dōng hái。
暝驱羸马频看堠,晓听鸣鸡欲度关。míng qū léi mǎ pín kàn hòu,xiǎo tīng míng jī yù dù guān。
羞见窦师无外役,竹窗依旧老身闲。xiū jiàn dòu shī wú wài yì,zhú chuāng yī jiù lǎo shēn xián。

天坛上境

元稹

野人性僻穷深僻,芸署官闲不似官。yě rén xìng pì qióng shēn pì,yún shǔ guān xián bù shì guān。
万里洞中朝玉帝,九光霞外宿天坛。wàn lǐ dòng zhōng cháo yù dì,jiǔ guāng xiá wài sù tiān tán。
洪涟浩渺东溟曙,白日低回上境寒。hóng lián hào miǎo dōng míng shǔ,bái rì dī huí shàng jìng hán。
因为南昌检仙籍,马君家世奉还丹。yīn wèi nán chāng jiǎn xiān jí,mǎ jūn jiā shì fèng hái dān。