古诗词

江陵三梦其一

元稹

平生每相梦,不省两相知。píng shēng měi xiāng mèng,bù shěng liǎng xiāng zhī。
况乃幽明隔,梦魂徒尔为。kuàng nǎi yōu míng gé,mèng hún tú ěr wèi。
情知梦无益,非梦见何期。qíng zhī mèng wú yì,fēi mèng jiàn hé qī。
今夕亦何夕,梦君相见时。jīn xī yì hé xī,mèng jūn xiāng jiàn shí。
依稀旧妆服,晻淡昔容仪。yī xī jiù zhuāng fú,àn dàn xī róng yí。
不道间生死,但言将别离。bù dào jiān shēng sǐ,dàn yán jiāng bié lí。
分张碎针线,襵叠故屏帏。fēn zhāng suì zhēn xiàn,zhě dié gù píng wéi。
抚稚再三嘱,泪珠千万垂。fǔ zhì zài sān zhǔ,lèi zhū qiān wàn chuí。
嘱云唯此女,自叹总无儿。zhǔ yún wéi cǐ nǚ,zì tàn zǒng wú ér。
尚念娇且騃,未禁寒与饥。shàng niàn jiāo qiě ái,wèi jìn hán yǔ jī。
君复不憘事,奉身犹脱遗。jūn fù bù xǐ shì,fèng shēn yóu tuō yí。
况有官缚束,安能长顾私。kuàng yǒu guān fù shù,ān néng zhǎng gù sī。
他人生间别,婢仆多谩欺。tā rén shēng jiān bié,bì pū duō mán qī。
君在或有托,出门当付谁。jūn zài huò yǒu tuō,chū mén dāng fù shuí。
言罢泣幽噎,我亦涕淋漓。yán bà qì yōu yē,wǒ yì tì lín lí。
惊悲忽然寤,坐卧若狂痴。jīng bēi hū rán wù,zuò wò ruò kuáng chī。
月影半床黑,虫声幽草移。yuè yǐng bàn chuáng hēi,chóng shēng yōu cǎo yí。
心魂生次第,觉梦久自疑。xīn hún shēng cì dì,jué mèng jiǔ zì yí。
寂默深想像,泪下如流澌。jì mò shēn xiǎng xiàng,lèi xià rú liú sī。
百年永已诀,一梦何太悲。bǎi nián yǒng yǐ jué,yī mèng hé tài bēi。
悲君所娇女,弃置不我随。bēi jūn suǒ jiāo nǚ,qì zhì bù wǒ suí。
长安远于日,山川云间之。zhǎng ān yuǎn yú rì,shān chuān yún jiān zhī。
纵我生羽翼,网罗生絷维。zòng wǒ shēng yǔ yì,wǎng luó shēng zhí wéi。
今宵泪零落,半为生别滋。jīn xiāo lèi líng luò,bàn wèi shēng bié zī。
感君下泉魄,动我临川思。gǎn jūn xià quán pò,dòng wǒ lín chuān sī。
一水不可越,黄泉况无涯。yī shuǐ bù kě yuè,huáng quán kuàng wú yá。
此怀何由极,此梦何由追。cǐ huái hé yóu jí,cǐ mèng hé yóu zhuī。
坐见天欲曙,江风吟树枝。zuò jiàn tiān yù shǔ,jiāng fēng yín shù zhī。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

与乐天同葬杓直

元稹

元伯来相葬,山涛誓抚孤。yuán bó lái xiāng zàng,shān tāo shì fǔ gū。
不知他日事,兼得似君无。bù zhī tā rì shì,jiān dé shì jūn wú。

旅眠

元稹

内外都无隔,帷屏不复张。nèi wài dōu wú gé,wéi píng bù fù zhāng。
夜眠兼客坐,同在火炉床。yè mián jiān kè zuò,tóng zài huǒ lú chuáng。

合衣寝

元稹

良夕背灯坐,方成合衣寝。liáng xī bèi dēng zuò,fāng chéng hé yī qǐn。
酒醉夜未阑,几回颠倒枕。jiǔ zuì yè wèi lán,jǐ huí diān dào zhěn。

牡丹二首

元稹

簇蕊风频坏,裁红雨更新。cù ruǐ fēng pín huài,cái hóng yǔ gèng xīn。
眼看吹落地,便别一年春。yǎn kàn chuī luò dì,biàn bié yī nián chūn。

牡丹二首

元稹

繁绿阴全合,衰红展渐难。fán lǜ yīn quán hé,shuāi hóng zhǎn jiàn nán。
风光一抬举,犹得暂时看。fēng guāng yī tái jǔ,yóu dé zàn shí kàn。

象人

元稹

被色空成象,观空色异真。bèi sè kōng chéng xiàng,guān kōng sè yì zhēn。
自悲人是假,那复假为人。zì bēi rén shì jiǎ,nà fù jiǎ wèi rén。

岁日

元稹

一日今年始,一年前事空。yī rì jīn nián shǐ,yī nián qián shì kōng。
凄凉百年事,应与一年同。qī liáng bǎi nián shì,yīng yǔ yī nián tóng。

赠熊士登

元稹

平生本多思,况复老逢春。píng shēng běn duō sī,kuàng fù lǎo féng chūn。
今日梅花下,他乡值故人。jīn rì méi huā xià,tā xiāng zhí gù rén。

夏阳亭临望寄河阳侍御尧

元稹

望远音书绝,临川意绪长。wàng yuǎn yīn shū jué,lín chuān yì xù zhǎng。
殷勤眼前水,千里到河阳。yīn qín yǎn qián shuǐ,qiān lǐ dào hé yáng。

日高睡

元稹

隔是身如梦,频来不为名。gé shì shēn rú mèng,pín lái bù wèi míng。
怜君近南住,时得到山行。lián jūn jìn nán zhù,shí dé dào shān xíng。

辋川

元稹

世累为身累,闲忙不自由。shì lèi wèi shēn lèi,xián máng bù zì yóu。
殷勤辋川水,何事出山流。yīn qín wǎng chuān shuǐ,hé shì chū shān liú。

天坛归

元稹

为结区中累,因辞洞里花。wèi jié qū zhōng lèi,yīn cí dòng lǐ huā。
还来旧城郭,烟火万人家。hái lái jiù chéng guō,yān huǒ wàn rén jiā。

雨后

元稹

倦寝数残更,孤灯暗又明。juàn qǐn shù cán gèng,gū dēng àn yòu míng。
竹梢馀雨重,时复拂帘惊。zhú shāo yú yǔ zhòng,shí fù fú lián jīng。

晴日

元稹

多病苦虚羸,晴明强展眉。duō bìng kǔ xū léi,qíng míng qiáng zhǎn méi。
读书心绪少,闲卧日长时。dú shū xīn xù shǎo,xián wò rì zhǎng shí。

直台

元稹

麋入神羊队,乌惊海鹭眠。mí rù shén yáng duì,wū jīng hǎi lù mián。
仍教百馀日,迎送直厅前。réng jiào bǎi yú rì,yíng sòng zhí tīng qián。