古诗词

酬郑从事四年九月宴望海亭次用旧韵

元稹

海亭树木何茏葱,寒光透坼秋玲珑。hǎi tíng shù mù hé lóng cōng,hán guāng tòu chè qiū líng lóng。
湖山四面争气色,旷望不与人间同。hú shān sì miàn zhēng qì sè,kuàng wàng bù yǔ rén jiān tóng。
一拳墺伏东武小,两山斗构秦望雄。yī quán ào fú dōng wǔ xiǎo,liǎng shān dòu gòu qín wàng xióng。
嵌空古墓失文种,突兀怪石疑防风。qiàn kōng gǔ mù shī wén zhǒng,tū wù guài shí yí fáng fēng。
舟船骈比有宗侣,水云滃泱无始终。zhōu chuán pián bǐ yǒu zōng lǚ,shuǐ yún wēng yāng wú shǐ zhōng。
雪花布遍稻陇白,日脚插入秋波红。xuě huā bù biàn dào lǒng bái,rì jiǎo chā rù qiū bō hóng。
兴馀望剧酒四坐,歌声舞艳烟霞中。xīng yú wàng jù jiǔ sì zuò,gē shēng wǔ yàn yān xiá zhōng。
酒酣从事歌送我,歌云此乐难再逢。jiǔ hān cóng shì gē sòng wǒ,gē yún cǐ lè nán zài féng。
良时年少犹健羡,使君况是头白翁。liáng shí nián shǎo yóu jiàn xiàn,shǐ jūn kuàng shì tóu bái wēng。
我闻此曲深叹息,唧唧不异秋草虫。wǒ wén cǐ qū shēn tàn xī,jī jī bù yì qiū cǎo chóng。
忆年十五学构厦,有意盖覆天下穷。yì nián shí wǔ xué gòu shà,yǒu yì gài fù tiān xià qióng。
安知四十虚富贵,朱紫束缚心志空。ān zhī sì shí xū fù guì,zhū zǐ shù fù xīn zhì kōng。
妆梳伎女上楼榭,止欲欢乐微茫躬。zhuāng shū jì nǚ shàng lóu xiè,zhǐ yù huān lè wēi máng gōng。
虽无趣尚慕贤圣,幸有心目知西东。suī wú qù shàng mù xián shèng,xìng yǒu xīn mù zhī xī dōng。
欲将滑甘柔藏府,已被郁噎冲喉咙。yù jiāng huá gān róu cáng fǔ,yǐ bèi yù yē chōng hóu lóng。
君今劝我酒太醉,醉语不复能冲融。jūn jīn quàn wǒ jiǔ tài zuì,zuì yǔ bù fù néng chōng róng。
劝君莫学虚富贵,不是贤人难变通。quàn jūn mò xué xū fù guì,bù shì xián rén nán biàn tōng。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

伴僧行

元稹

春来求事百无成,因向愁中识道情。chūn lái qiú shì bǎi wú chéng,yīn xiàng chóu zhōng shí dào qíng。
花满杏园千万树,几人能伴老僧行。huā mǎn xìng yuán qiān wàn shù,jǐ rén néng bàn lǎo sēng xíng。

古寺

元稹

古寺春馀日半斜,竹风萧爽胜人家。gǔ sì chūn yú rì bàn xié,zhú fēng xiāo shuǎng shèng rén jiā。
花时不到有花院,意在寻僧不在花。huā shí bù dào yǒu huā yuàn,yì zài xún sēng bù zài huā。

定僧

元稹

落魄闲行不著家,遍寻春寺赏年华。luò pò xián xíng bù zhù jiā,biàn xún chūn sì shǎng nián huá。
野僧偶向花前定,满树狂风满树花。yě sēng ǒu xiàng huā qián dìng,mǎn shù kuáng fēng mǎn shù huā。

观心处

元稹

满坐喧喧笑语频,独怜方丈了无尘。mǎn zuò xuān xuān xiào yǔ pín,dú lián fāng zhàng le wú chén。
灯前便是观心处,要似观心有几人。dēng qián biàn shì guān xīn chù,yào shì guān xīn yǒu jǐ rén。

智度师二首

元稹

四十年前马上飞,功名藏尽拥禅衣。sì shí nián qián mǎ shàng fēi,gōng míng cáng jǐn yōng chán yī。
石榴园下擒生处,独自闲行独自归。shí liú yuán xià qín shēng chù,dú zì xián xíng dú zì guī。

智度师二首

元稹

三陷思明三突围,铁衣抛尽衲禅衣。sān xiàn sī míng sān tū wéi,tiě yī pāo jǐn nà chán yī。
天津桥上无人识,闲凭栏干望落晖。tiān jīn qiáo shàng wú rén shí,xián píng lán gàn wàng luò huī。

西明寺牡丹

元稹

花向琉璃地上生,光风炫转紫云英。huā xiàng liú lí dì shàng shēng,guāng fēng xuàn zhuǎn zǐ yún yīng。
自从天女盘中见,直至今朝眼更明。zì cóng tiān nǚ pán zhōng jiàn,zhí zhì jīn cháo yǎn gèng míng。

忆杨十二

元稹

去时芍药才堪赠,看却残花已度春。qù shí sháo yào cái kān zèng,kàn què cán huā yǐ dù chūn。
只为情深偏怆别,等闲相见莫相亲。zhǐ wèi qíng shēn piān chuàng bié,děng xián xiāng jiàn mò xiāng qīn。

送复梦赴韦令幕

元稹

世上于今重检身,吾徒耽酒作狂人。shì shàng yú jīn zhòng jiǎn shēn,wú tú dān jiǔ zuò kuáng rén。
西曹旧事多持法,慎莫吐他丞相茵。xī cáo jiù shì duō chí fǎ,shèn mò tǔ tā chéng xiāng yīn。

送刘太白

元稹

洛阳大底居人少,从善坊西最寂寥。luò yáng dà dǐ jū rén shǎo,cóng shàn fāng xī zuì jì liáo。
想得刘君独骑马,古堤愁树隔中桥。xiǎng dé liú jūn dú qí mǎ,gǔ dī chóu shù gé zhōng qiáo。

奉诚园

元稹

萧相深诚奉至尊,旧居求作奉诚园。xiāo xiāng shēn chéng fèng zhì zūn,jiù jū qiú zuò fèng chéng yuán。
秋来古巷无人扫,树满空墙闭戟门。qiū lái gǔ xiàng wú rén sǎo,shù mǎn kōng qiáng bì jǐ mén。

与太白同之东洛至栎阳太白染疾驻行予九月二十五日至华岳寺雪后望山

元稹

共作洛阳千里伴,老刘因疾驻行轩。gòng zuò luò yáng qiān lǐ bàn,lǎo liú yīn jí zhù xíng xuān。
今朝独自山前立,雪满三峰倚寺门。jīn cháo dú zì shān qián lì,xuě mǎn sān fēng yǐ sì mén。

野狐泉柳林

元稹

去日野狐泉上柳,紫牙初绽拂眉低。qù rì yě hú quán shàng liǔ,zǐ yá chū zhàn fú méi dī。
秋来寥落惊风雨,叶满空林踏作泥。qiū lái liáo luò jīng fēng yǔ,yè mǎn kōng lín tà zuò ní。

酬胡三凭人问牡丹

元稹

窃见胡三问牡丹,为言依旧满西栏。qiè jiàn hú sān wèn mǔ dān,wèi yán yī jiù mǎn xī lán。
花时何处偏相忆,寥落衰红雨后看。huā shí hé chù piān xiāng yì,liáo luò shuāi hóng yǔ hòu kàn。

酬乐天秋兴见赠本句云莫怪独吟秋兴苦比君校近二毛年

元稹

劝君休作悲秋赋,白发如星也任垂。quàn jūn xiū zuò bēi qiū fù,bái fā rú xīng yě rèn chuí。
毕竟百年同是梦,长年何异少何为。bì jìng bǎi nián tóng shì mèng,zhǎng nián hé yì shǎo hé wèi。