古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

酬孝甫见赠十首·其一

元稹

宋玉秋来续楚词,阴铿官漫足闲诗。sòng yù qiū lái xù chǔ cí,yīn kēng guān màn zú xián shī。
亲情书札相安慰,多道萧何作判司。qīn qíng shū zhá xiāng ān wèi,duō dào xiāo hé zuò pàn sī。

酬孝甫见赠十首·其二

元稹

杜甫天材颇绝伦,每寻诗卷似情亲。dù fǔ tiān cái pǒ jué lún,měi xún shī juǎn shì qíng qīn。
怜渠直道当时语,不著心源傍古人。lián qú zhí dào dāng shí yǔ,bù zhù xīn yuán bàng gǔ rén。

酬孝

元稹

十岁荒狂任博徒,挼莎五木掷枭卢。shí suì huāng kuáng rèn bó tú,ruá shā wǔ mù zhì xiāo lú。
野诗良辅偏怜假,长借金鞍迓酒胡。yě shī liáng fǔ piān lián jiǎ,zhǎng jiè jīn ān yà jiǔ hú。

酬孝甫见赠十首·其四

元稹

曾经绰立侍丹墀,绽蕊宫花拂面枝。céng jīng chuò lì shì dān chí,zhàn ruǐ gōng huā fú miàn zhī。
雉尾扇开朝日出,柘黄衫对碧霄垂。zhì wěi shàn kāi cháo rì chū,zhè huáng shān duì bì xiāo chuí。

酬孝甫见赠十首·其五

元稹

一自低心翰墨场,箭靫抛尽负书囊。yī zì dī xīn hàn mò chǎng,jiàn chá pāo jǐn fù shū náng。
近来兼爱休粮药,柏叶纱罗杂豆黄。jìn lái jiān ài xiū liáng yào,bǎi yè shā luó zá dòu huáng。

酬孝甫见赠十首·其六

元稹

莫笑风尘满病颜,此生元在有无间。mò xiào fēng chén mǎn bìng yán,cǐ shēng yuán zài yǒu wú jiān。
卷舒莲叶终难湿,去住云心一种闲。juǎn shū lián yè zhōng nán shī,qù zhù yún xīn yī zhǒng xián。

酬孝甫见赠十首·其七

元稹

无事抛棋侵虎口,几时开眼复联行。wú shì pāo qí qīn hǔ kǒu,jǐ shí kāi yǎn fù lián xíng。
终须杀尽缘边敌,四面通同掩大荒。zhōng xū shā jǐn yuán biān dí,sì miàn tōng tóng yǎn dà huāng。

酬孝

元稹

原宪甘贫每自开,子春伤足少人哀。yuán xiàn gān pín měi zì kāi,zi chūn shāng zú shǎo rén āi。
巷南唯有陈居士,时学文殊一问来。xiàng nán wéi yǒu chén jū shì,shí xué wén shū yī wèn lái。

酬孝甫见赠十首·其九

元稹

每识闲人如未识,与君相识更相怜。měi shí xián rén rú wèi shí,yǔ jūn xiāng shí gèng xiāng lián。
经旬不解来过宿,忍见空床夜夜眠。jīng xún bù jiě lái guò sù,rěn jiàn kōng chuáng yè yè mián。

酬孝甫见赠十首·其十

元稹

开坼新诗展大璆,明珠炫转玉音浮。kāi chè xīn shī zhǎn dà qiú,míng zhū xuàn zhuǎn yù yīn fú。
酬君十首三更坐,减却常时半夜愁。chóu jūn shí shǒu sān gèng zuò,jiǎn què cháng shí bàn yè chóu。

和乐天招钱蔚章看山绝句

元稹

碧落招邀闲旷望,黄金城外玉方壶。bì luò zhāo yāo xián kuàng wàng,huáng jīn chéng wài yù fāng hú。
人间还有大江海,万里烟波天上无。rén jiān hái yǒu dà jiāng hǎi,wàn lǐ yān bō tiān shàng wú。

折枝花赠行

元稹

樱桃花下送君时,一寸春心逐折枝。yīng táo huā xià sòng jūn shí,yī cùn chūn xīn zhú zhé zhī。
别后相思最多处,千株万片绕林垂。bié hòu xiāng sī zuì duō chù,qiān zhū wàn piàn rào lín chuí。

寄刘颇二首

元稹

平生嗜酒颠狂甚,不许诸公占丈夫。píng shēng shì jiǔ diān kuáng shén,bù xǔ zhū gōng zhàn zhàng fū。
唯爱刘君一片胆,近来还敢似人无。wéi ài liú jūn yī piàn dǎn,jìn lái hái gǎn shì rén wú。

寄刘颇二首

元稹

前年碣石烟尘起,共看官军过洛城。qián nián jié shí yān chén qǐ,gòng kàn guān jūn guò luò chéng。
无限公卿因战得,与君依旧绿衫行。wú xiàn gōng qīng yīn zhàn dé,yǔ jūn yī jiù lǜ shān xíng。

晨起送使病不行因过王十一馆居二首

元稹

自笑今朝误夙兴,逢他御史疟相仍。zì xiào jīn cháo wù sù xīng,féng tā yù shǐ nüè xiāng réng。
过君未起房门掩,深映寒窗一盏灯。guò jūn wèi qǐ fáng mén yǎn,shēn yìng hán chuāng yī zhǎn dēng。