古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

西归绝句十二首

元稹

白头归舍意如何,贺处无穷吊亦多。bái tóu guī shě yì rú hé,hè chù wú qióng diào yì duō。
左降去时裴相宅,旧来车马几人过。zuǒ jiàng qù shí péi xiāng zhái,jiù lái chē mǎ jǐ rén guò。

西归绝句十二首

元稹

还乡何用泪沾襟,一半云霄一半沈。hái xiāng hé yòng lèi zhān jīn,yī bàn yún xiāo yī bàn shěn。
世事渐多饶怅望,旧曾行处便伤心。shì shì jiàn duō ráo chàng wàng,jiù céng xíng chù biàn shāng xīn。

西归绝句十二首

元稹

闲游寺观从容到,遍问亲知次第寻。xián yóu sì guān cóng róng dào,biàn wèn qīn zhī cì dì xún。
肠断裴家光德宅,无人扫地戟门深。cháng duàn péi jiā guāng dé zhái,wú rén sǎo dì jǐ mén shēn。

西归绝句十二首

元稹

一世营营死是休,生前无事定无由。yī shì yíng yíng sǐ shì xiū,shēng qián wú shì dìng wú yóu。
不知山下东流水,何事长须日夜流。bù zhī shān xià dōng liú shuǐ,hé shì zhǎng xū rì yè liú。

西归绝句十二首

元稹

今朝西渡丹河水,心寄丹河无限愁。jīn cháo xī dù dān hé shuǐ,xīn jì dān hé wú xiàn chóu。
若到庄前竹园下,殷勤为绕故山流。ruò dào zhuāng qián zhú yuán xià,yīn qín wèi rào gù shān liú。

西归绝句十二首

元稹

寒窗风雪拥深炉,彼此相伤指白须。hán chuāng fēng xuě yōng shēn lú,bǐ cǐ xiāng shāng zhǐ bái xū。
一夜思量十年事,几人强健几人无。yī yè sī liàng shí nián shì,jǐ rén qiáng jiàn jǐ rén wú。

西归绝句十二首

元稹

云覆蓝桥雪满溪,须臾便与碧峰齐。yún fù lán qiáo xuě mǎn xī,xū yú biàn yǔ bì fēng qí。
风回面市连天合,冻压花枝著水低。fēng huí miàn shì lián tiān hé,dòng yā huā zhī zhù shuǐ dī。

西归绝句十二首

元稹

寒花带雪满山腰,著柳冰珠满碧条。hán huā dài xuě mǎn shān yāo,zhù liǔ bīng zhū mǎn bì tiáo。
天色渐明回一望,玉尘随马度蓝桥。tiān sè jiàn míng huí yī wàng,yù chén suí mǎ dù lán qiáo。

小碎

元稹

小碎诗篇取次书,等闲题柱意何如。xiǎo suì shī piān qǔ cì shū,děng xián tí zhù yì hé rú。
诸郎到处应相问,留取三行代鲤鱼。zhū láng dào chù yīng xiāng wèn,liú qǔ sān xíng dài lǐ yú。

和乐天高相宅

元稹

莫愁已去无穷事,漫苦如今有限身。mò chóu yǐ qù wú qióng shì,màn kǔ rú jīn yǒu xiàn shēn。
二百年来城里宅,一家知换几多人。èr bǎi nián lái chéng lǐ zhái,yī jiā zhī huàn jǐ duō rén。

和乐天仇家酒

元稹

病嗟酒户年年减,老觉尘机渐渐深。bìng jiē jiǔ hù nián nián jiǎn,lǎo jué chén jī jiàn jiàn shēn。
饮罢醒馀更惆怅,不如闲事不经心。yǐn bà xǐng yú gèng chóu chàng,bù rú xián shì bù jīng xīn。

和乐天赠云寂僧

元稹

欲离烦恼三千界,不在禅门八万条。yù lí fán nǎo sān qiān jiè,bù zài chán mén bā wàn tiáo。
心火自生还自灭,云师无路与君销。xīn huǒ zì shēng hái zì miè,yún shī wú lù yǔ jūn xiāo。

沣西别乐天博载樊宗宪李景信两秀才侄谷三月三十日相饯送

元稹

今朝相送自同游,酒语诗情替别愁。jīn cháo xiāng sòng zì tóng yóu,jiǔ yǔ shī qíng tì bié chóu。
忽到沣西总回去,一身骑马向通州。hū dào fēng xī zǒng huí qù,yī shēn qí mǎ xiàng tōng zhōu。

寄昙嵩寂三上人

元稹

长学对治思苦处,偏将死苦教人间。zhǎng xué duì zhì sī kǔ chù,piān jiāng sǐ kǔ jiào rén jiān。
今因为说无生死,无可对治心更闲。jīn yīn wèi shuō wú shēng sǐ,wú kě duì zhì xīn gèng xián。

题漫天岭智藏师兰若僧云住此二十八年

元稹

僧临大道阅浮生,来往憧憧利与名。sēng lín dà dào yuè fú shēng,lái wǎng chōng chōng lì yǔ míng。
二十八年何限客,不曾闲见一人行。èr shí bā nián hé xiàn kè,bù céng xián jiàn yī rén xíng。