古诗词

宿大通和尚塔敬

崔曙

支公已寂灭,影塔山上古。zhī gōng yǐ jì miè,yǐng tǎ shān shàng gǔ。
更有真僧来,道场救诸苦。gèng yǒu zhēn sēng lái,dào chǎng jiù zhū kǔ。
一承微妙法,寓宿清净土。yī chéng wēi miào fǎ,yù sù qīng jìng tǔ。
身心能自观,色相了无取。shēn xīn néng zì guān,sè xiāng le wú qǔ。
森森松映月,漠漠云近户。sēn sēn sōng yìng yuè,mò mò yún jìn hù。
岭外飞电明,夜来前山雨。lǐng wài fēi diàn míng,yè lái qián shān yǔ。
然灯见栖鸽,作礼闻信鼓。rán dēng jiàn qī gē,zuò lǐ wén xìn gǔ。
晓霁南轩开,秋华净天宇。xiǎo jì nán xuān kāi,qiū huá jìng tiān yǔ。
愿言出世尘,谢尔申及甫。yuàn yán chū shì chén,xiè ěr shēn jí fǔ。
崔曙

崔曙

崔曙(约704-739),河南登封人,开元二十三年第一名进士,但只做过河南尉一类的小官。曾隐居河南嵩山。以《试明堂火珠》诗得名。其诗多写景摹物,同时寄寓乡愁友思。词句对仗工整,辞气多悲。代表作有《早发交崖山还太室作》、《奉试明堂火珠》、《途中晓发》、《缑(音gou沟)山庙》、《登水门楼,见亡友张贞期题望黄河诗,因以感兴》、《对雨送郑陵》等。其诗中“天净光难灭,云生望欲无”、“涧水流年月,山云变古今”、“旅望因高尽,乡心遇物悲”、“流落年将晚,悲凉物已秋”等都是极佳的对句。诗一卷(全唐诗上卷第一百五十五)。 崔曙的作品>>

猜您喜欢

九日登望仙台呈刘明府容

崔曙

汉文皇帝有高台,此日登临曙色开。hàn wén huáng dì yǒu gāo tái,cǐ rì dēng lín shǔ sè kāi。
三晋云山皆北向,二陵风雨自东来。sān jìn yún shān jiē běi xiàng,èr líng fēng yǔ zì dōng lái。
关门令尹谁能识,河上仙翁去不回。guān mén lìng yǐn shuí néng shí,hé shàng xiān wēng qù bù huí。
且欲近寻彭泽宰,陶然共醉菊花杯。qiě yù jìn xún péng zé zǎi,táo rán gòng zuì jú huā bēi。

奉试明堂火珠

崔曙

正位开重屋,凌空出火珠。zhèng wèi kāi zhòng wū,líng kōng chū huǒ zhū。
夜来双月满,曙后一星孤。yè lái shuāng yuè mǎn,shǔ hòu yī xīng gū。
天净光难灭,云生望欲无。tiān jìng guāng nán miè,yún shēng wàng yù wú。
遥知太平代,国宝在名都。yáo zhī tài píng dài,guó bǎo zài míng dōu。

途中晓

崔曙

晓霁长风里,劳歌赴远期。xiǎo jì zhǎng fēng lǐ,láo gē fù yuǎn qī。
云轻归海疾,月满下山迟。yún qīng guī hǎi jí,yuè mǎn xià shān chí。
旅望因高尽,乡心遇物悲。lǚ wàng yīn gāo jǐn,xiāng xīn yù wù bēi。
故林遥不见,况在落花时。gù lín yáo bù jiàn,kuàng zài luò huā shí。

缑山庙

崔曙

遗庙宿阴阴,孤峰映绿林。yí miào sù yīn yīn,gū fēng yìng lǜ lín。
步随仙路远,意入道门深。bù suí xiān lù yuǎn,yì rù dào mén shēn。
涧水流年月,山云变古今。jiàn shuǐ liú nián yuè,shān yún biàn gǔ jīn。
只闻风竹里,犹有凤笙音。zhǐ wén fēng zhú lǐ,yóu yǒu fèng shēng yīn。

同诸公谒启母祠

崔曙

閟宫凌紫微,芳草闭闲扉。bì gōng líng zǐ wēi,fāng cǎo bì xián fēi。
帝子复何在,王孙游不归。dì zi fù hé zài,wáng sūn yóu bù guī。
春风鸣玉佩,暮雨拂灵衣。chūn fēng míng yù pèi,mù yǔ fú líng yī。
岂但湘江口,能令怀二妃。qǐ dàn xiāng jiāng kǒu,néng lìng huái èr fēi。

对雨送郑陵

崔曙

别愁复经雨,别泪还如霰。bié chóu fù jīng yǔ,bié lèi hái rú xiàn。
寄心海上云,千里常相见。jì xīn hǎi shàng yún,qiān lǐ cháng xiāng jiàn。

嵩山寻冯鍊师不遇

崔曙

青溪访道凌烟曙,王子仙成已飞去。qīng xī fǎng dào líng yān shǔ,wáng zi xiān chéng yǐ fēi qù。
更值空山雷雨时,云林薄暮归何处。gèng zhí kōng shān léi yǔ shí,yún lín báo mù guī hé chù。

早发交崖山还太室作

崔曙

东林气微白,寒鸟急高翔。dōng lín qì wēi bái,hán niǎo jí gāo xiáng。
吾亦自兹去,北山归草堂。wú yì zì zī qù,běi shān guī cǎo táng。
仲冬正三五,日月遥相望。zhòng dōng zhèng sān wǔ,rì yuè yáo xiāng wàng。
萧萧过颍上,昽昽辨少阳。xiāo xiāo guò yǐng shàng,lóng lóng biàn shǎo yáng。
川冰生积雪,野火出枯桑。chuān bīng shēng jī xuě,yě huǒ chū kū sāng。
独往路难尽,穷阴人易伤。dú wǎng lù nán jǐn,qióng yīn rén yì shāng。
伤此无衣客,如何蒙雪霜。shāng cǐ wú yī kè,rú hé méng xuě shuāng。

奉酬中书相公至日圆丘摄事合于中书后阁宿斋移止于集贤院叙怀见寄之作

崔曙

典籍开书府,恩荣避鼎司。diǎn jí kāi shū fǔ,ēn róng bì dǐng sī。
郊丘资有事,斋戒守无为。jiāo qiū zī yǒu shì,zhāi jiè shǒu wú wèi。
宿雾蒙琼树,馀香覆玉墀。sù wù méng qióng shù,yú xiāng fù yù chí。
进经逢乙夜,展礼值明时。jìn jīng féng yǐ yè,zhǎn lǐ zhí míng shí。
勋共山河列,名同竹帛垂。xūn gòng shān hé liè,míng tóng zhú bó chuí。
年年佐尧舜,相与致雍熙。nián nián zuǒ yáo shùn,xiāng yǔ zhì yōng xī。

登水门楼见亡友张贞期题望黄河诗因以感兴

崔曙

吾友东南美,昔闻登此楼。wú yǒu dōng nán měi,xī wén dēng cǐ lóu。
人随川上逝,书向壁中留。rén suí chuān shàng shì,shū xiàng bì zhōng liú。
严子好真隐,谢公耽远游。yán zi hǎo zhēn yǐn,xiè gōng dān yuǎn yóu。
清风初作颂,暇日复销忧。qīng fēng chū zuò sòng,xiá rì fù xiāo yōu。
时与文字古,迹将山水幽。shí yǔ wén zì gǔ,jì jiāng shān shuǐ yōu。
已孤苍生望,空见黄河流。yǐ gū cāng shēng wàng,kōng jiàn huáng hé liú。
流落年将晚,悲凉物已秋。liú luò nián jiāng wǎn,bēi liáng wù yǐ qiū。
天高不可问,掩泣赴行舟。tiān gāo bù kě wèn,yǎn qì fù xíng zhōu。

古意

崔曙

绿笋总成竹,红花亦成子。lǜ sǔn zǒng chéng zhú,hóng huā yì chéng zi。
能当此时好,独自幽闺里。néng dāng cǐ shí hǎo,dú zì yōu guī lǐ。
夜夜苦更长,愁来不如死。yè yè kǔ gèng zhǎng,chóu lái bù rú sǐ。

送薛据之宋州

崔曙

无媒嗟失路,有道亦乘流。wú méi jiē shī lù,yǒu dào yì chéng liú。
客处不堪别,异乡应共愁。kè chù bù kān bié,yì xiāng yīng gòng chóu。
我生早孤贱,沦落居此州。wǒ shēng zǎo gū jiàn,lún luò jū cǐ zhōu。
风土至今忆,山河皆昔游。fēng tǔ zhì jīn yì,shān hé jiē xī yóu。
一从文章事,两京春复秋。yī cóng wén zhāng shì,liǎng jīng chūn fù qiū。
君去问相识,几人今白头。jūn qù wèn xiāng shí,jǐ rén jīn bái tóu。

山下晚晴

崔曙

寥寥远天净,溪路何空蒙。liáo liáo yuǎn tiān jìng,xī lù hé kōng méng。
斜光照疏雨,秋气生白虹。xié guāng zhào shū yǔ,qiū qì shēng bái hóng。
云尽山色暝,萧条西北风。yún jǐn shān sè míng,xiāo tiáo xī běi fēng。
故林归宿处,一叶下梧桐。gù lín guī sù chù,yī yè xià wú tóng。

颍阳东溪怀古

崔曙

灵溪氛雾歇,皎镜清心颜。líng xī fēn wù xiē,jiǎo jìng qīng xīn yán。
空色不映水,秋声多在山。kōng sè bù yìng shuǐ,qiū shēng duō zài shān。
世人久疏旷,万物皆自闲。shì rén jiǔ shū kuàng,wàn wù jiē zì xián。
白鹭寒更浴,孤云晴未还。bái lù hán gèng yù,gū yún qíng wèi hái。
昔时让王者,此地闭玄关。xī shí ràng wáng zhě,cǐ dì bì xuán guān。
无以蹑高步,凄凉岑壑间。wú yǐ niè gāo bù,qī liáng cén hè jiān。