古诗词

怨诗效徐淑体

姚月华

妾生兮不辰,盛年兮逢屯。qiè shēng xī bù chén,shèng nián xī féng tún。
寒暑兮心结,夙夜兮眉颦。hán shǔ xī xīn jié,sù yè xī méi pín。
循环兮不息,如彼兮车轮。xún huán xī bù xī,rú bǐ xī chē lún。
车轮兮可歇,妾心兮焉伸。chē lún xī kě xiē,qiè xīn xī yān shēn。
杂沓兮无绪,如彼兮丝棼。zá dá xī wú xù,rú bǐ xī sī fén。
丝棼兮可理,妾心兮焉分。sī fén xī kě lǐ,qiè xīn xī yān fēn。
空闺兮岑寂,妆阁兮生尘。kōng guī xī cén jì,zhuāng gé xī shēng chén。
萱草兮徒树,兹忧兮岂泯。xuān cǎo xī tú shù,zī yōu xī qǐ mǐn。
幸逢兮君子,许结兮殷勤。xìng féng xī jūn zi,xǔ jié xī yīn qín。
分香兮剪发,赠玉兮共珍。fēn xiāng xī jiǎn fā,zèng yù xī gòng zhēn。
指天兮结誓,愿为兮一身。zhǐ tiān xī jié shì,yuàn wèi xī yī shēn。
所遭兮多舛,玉体兮难亲。suǒ zāo xī duō chuǎn,yù tǐ xī nán qīn。
损餐兮减寝,带缓兮罗裙。sǔn cān xī jiǎn qǐn,dài huǎn xī luó qún。
菱鉴兮慵启,博炉兮焉熏。líng jiàn xī yōng qǐ,bó lú xī yān xūn。
整袜兮欲举,塞路兮荆榛。zhěng wà xī yù jǔ,sāi lù xī jīng zhēn。
逢人兮欲语,鞈匝兮顽嚚。féng rén xī yù yǔ,gé zā xī wán yín。
烦冤兮凭胸,何时兮可论。fán yuān xī píng xiōng,hé shí xī kě lùn。
愿君兮见察,妾死兮何瞋。yuàn jūn xī jiàn chá,qiè sǐ xī hé chēn。
姚月华

姚月华

姚月华,唐朝时期的才女,生卒年不详。曾随父寓扬子江时,与邻舟一书生杨达诗词唱和。今所存诗六首,亦因此而作。相传她因梦月落妆台,觉而大悟,聪明过人,读书过目成诵,不久即能作文赋诗,是不可多得的才女。笔札之暇,时及丹青。花卉翎毛,世所鲜及。然聊复自娱,人不可得而见。尝为杨达画芙蓉匹鸟,约略浓淡,生态逼真。按佩文斋书画谱列入宋,无声诗史列入明,历代画史汇传从之,今依玉台画史引文列入唐。事见《琅缳记》 姚月华的作品>>

猜您喜欢

制履赠杨达

姚月华

金刀剪紫绒,与郎作轻履。jīn dāo jiǎn zǐ róng,yǔ láng zuò qīng lǚ。
愿化双仙凫,飞来入闺里。yuàn huà shuāng xiān fú,fēi lái rù guī lǐ。

怨诗寄杨达

姚月华

春水悠悠春草绿,对此思君泪相续。chūn shuǐ yōu yōu chūn cǎo lǜ,duì cǐ sī jūn lèi xiāng xù。
羞将离恨向东风,理尽秦筝不成曲。xiū jiāng lí hèn xiàng dōng fēng,lǐ jǐn qín zhēng bù chéng qū。

怨诗寄杨达

姚月华

与君形影分吴越,玉枕经年对离别。yǔ jūn xíng yǐng fēn wú yuè,yù zhěn jīng nián duì lí bié。
登台北望烟雨深,回身泣向寥天月。dēng tái běi wàng yān yǔ shēn,huí shēn qì xiàng liáo tiān yuè。