古诗词

兰陵王

秦观

雨初歇。yǔ chū xiē。
帘卷一钩淡月。lián juǎn yī gōu dàn yuè。
望河汉、几点疏星,冉冉纤云度林樾。wàng hé hàn jǐ diǎn shū xīng,rǎn rǎn xiān yún dù lín yuè。
此景清更绝。cǐ jǐng qīng gèng jué。
谁念温柔蕴结。shuí niàn wēn róu yùn jié。
孤灯暗,独步华堂,蟋蟀莎阶弄时节。gū dēng àn,dú bù huá táng,xī shuài shā jiē nòng shí jié。
沉思恨难说。chén sī hèn nán shuō。
忆花底相逢,亲赠罗缬。yì huā dǐ xiāng féng,qīn zèng luó xié。
春鸿秋雁轻离别。chūn hóng qiū yàn qīng lí bié。
拟寻个锦鳞,寄将尺素,又恐烟波路隔越。nǐ xún gè jǐn lín,jì jiāng chǐ sù,yòu kǒng yān bō lù gé yuè。
歌残唾壶缺。gē cán tuò hú quē。
凄咽。qī yàn。
意空切。yì kōng qiè。
但醉损琼卮,望断蔗瑶阙。dàn zuì sǔn qióng zhī,wàng duàn zhè yáo quē。
御沟曾解流红叶。yù gōu céng jiě liú hóng yè。
待何日重见,霓裳听彻。dài hé rì zhòng jiàn,ní shang tīng chè。
彩楼天远,夜夜襟袖染啼血。cǎi lóu tiān yuǎn,yè yè jīn xiù rǎn tí xuè。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

南池

秦观

泛泛池中凫,上下与水俱。fàn fàn chí zhōng fú,shàng xià yǔ shuǐ jù。
不与水争力,所以全其躯。bù yǔ shuǐ zhēng lì,suǒ yǐ quán qí qū。
遇物贵含垢,修身戒明污。yù wù guì hán gòu,xiū shēn jiè míng wū。
胡能若云月,浪自惊群愚。hú néng ruò yún yuè,làng zì jīng qún yú。

和王定国

秦观

峥嵘岁月徂,物色莽于邑。zhēng róng suì yuè cú,wù sè mǎng yú yì。
欢言公子至,坐失百忧集。huān yán gōng zi zhì,zuò shī bǎi yōu jí。
宵箔蕙烟横,寒炮玉脂泣。xiāo bó huì yān héng,hán pào yù zhī qì。
勉旃决南图,荷华行满隰。miǎn zhān jué nán tú,hé huá xíng mǎn xí。

宿金山

秦观

山南山北江水流,半空金碧随云浮。shān nán shān běi jiāng shuǐ liú,bàn kōng jīn bì suí yún fú。
我来仍值风日好,十月未寒如晚秋。wǒ lái réng zhí fēng rì hǎo,shí yuè wèi hán rú wǎn qiū。
山僧引客寻苍翠,历尽参差到平地。shān sēng yǐn kè xún cāng cuì,lì jǐn cān chà dào píng dì。
万里风来拂骨清,却忆人间如梦寐。wàn lǐ fēng lái fú gǔ qīng,què yì rén jiān rú mèng mèi。
夜深无风月入扉,相对老人如槁枝。yè shēn wú fēng yuè rù fēi,xiāng duì lǎo rén rú gǎo zhī。
流水与天争入海,共笑此心谁得知。liú shuǐ yǔ tiān zhēng rù hǎi,gòng xiào cǐ xīn shuí dé zhī。
下山却向中?望,番忆当时在屏幛。xià shān què xiàng zhōng líng wàng,fān yì dāng shí zài píng zhàng。
老母思儿且欲归,回首云峰已天上。lǎo mǔ sī ér qiě yù guī,huí shǒu yún fēng yǐ tiān shàng。

别贾耘老

秦观

若有人兮霅之滨,服火齐兮冠切云。ruò yǒu rén xī zhà zhī bīn,fú huǒ qí xī guān qiè yún。
有才不为世所抡,尽入诗句为奇新。yǒu cái bù wèi shì suǒ lūn,jǐn rù shī jù wèi qí xīn。
忘归繁弱不浪阵,发必中的疑有神。wàng guī fán ruò bù làng zhèn,fā bì zhōng de yí yǒu shén。
目关飞鸟缗苍鳞,俯仰自娱忘贱贫。mù guān fēi niǎo mín cāng lín,fǔ yǎng zì yú wàng jiàn pín。
繄我与君素参辰,孰为一见同天伦。yī wǒ yǔ jūn sù cān chén,shú wèi yī jiàn tóng tiān lún。
共指飞光易沉沦,莫若痛饮还我真。gòng zhǐ fēi guāng yì chén lún,mò ruò tòng yǐn hái wǒ zhēn。
况有内子贤文君,终日叫呼不怒嗔。kuàng yǒu nèi zi xián wén jūn,zhōng rì jiào hū bù nù chēn。
酒酣往往出前珍,瓦瓯竹箸羞青芹。jiǔ hān wǎng wǎng chū qián zhēn,wǎ ōu zhú zhù xiū qīng qín。
左列文史右红裙,樽前不觉徂清晨。zuǒ liè wén shǐ yòu hóng qún,zūn qián bù jué cú qīng chén。
念我行当西道秦,挐舟来别非所欣。niàn wǒ xíng dāng xī dào qín,ná zhōu lái bié fēi suǒ xīn。
欲托毫素通殷勤,郢匠旁瞩难挥斤。yù tuō háo sù tōng yīn qín,yǐng jiàng páng zhǔ nán huī jīn。
人生百龄同臂伸,断梗流萍暂相亲。rén shēng bǎi líng tóng bì shēn,duàn gěng liú píng zàn xiāng qīn。
行行饮酒且勿云,丈夫万里犹比邻。xíng xíng yǐn jiǔ qiě wù yún,zhàng fū wàn lǐ yóu bǐ lín。

李端叔见寄次韵

秦观

君文豪赡无与俦,使我吟讽忘离忧。jūn wén háo shàn wú yǔ chóu,shǐ wǒ yín fěng wàng lí yōu。
浩如沅湘起阳侯,翻星转日吞数州。hào rú yuán xiāng qǐ yáng hóu,fān xīng zhuǎn rì tūn shù zhōu。
华章藻句饶风力,顷刻朱红迷畛域。huá zhāng zǎo jù ráo fēng lì,qǐng kè zhū hóng mí zhěn yù。
一班纵复为管窥,万派终难以蠡测。yī bān zòng fù wèi guǎn kuī,wàn pài zhōng nán yǐ lí cè。
区区文墨倦高情,解鞅还游恍惚庭。qū qū wén mò juàn gāo qíng,jiě yāng hái yóu huǎng hū tíng。
半槽新水六尺簟,卧视云物行空青。bàn cáo xīn shuǐ liù chǐ diàn,wò shì yún wù xíng kōng qīng。
伊我篮舆抵京县,溽暑黄埃负初愿。yī wǒ lán yú dǐ jīng xiàn,rù shǔ huáng āi fù chū yuàn。
君家只在御城东,弥月不能三两见。jūn jiā zhǐ zài yù chéng dōng,mí yuè bù néng sān liǎng jiàn。
求仙未若醉中真,蚁斗蛾飞愁杀人。qiú xiān wèi ruò zuì zhōng zhēn,yǐ dòu é fēi chóu shā rén。
清都梦断理归棹,回首一树琼枝新。qīng dōu mèng duàn lǐ guī zhào,huí shǒu yī shù qióng zhī xīn。
归来草木春风换,世事猬毛那可算。guī lái cǎo mù chūn fēng huàn,shì shì wèi máo nà kě suàn。
幸谢故人频寄书,莫笑元郎自呼漫。xìng xiè gù rén pín jì shū,mò xiào yuán láng zì hū màn。

陈令举妙奴诗

秦观

西湖水滑多娇嫱,妙奴十二正芬芳。xī hú shuǐ huá duō jiāo qiáng,miào nú shí èr zhèng fēn fāng。
肌肤晰白发脚长,含语未发先有香。jī fū xī bái fā jiǎo zhǎng,hán yǔ wèi fā xiān yǒu xiāng。
溪上夜燕侍簪裳,皎如华月堕沧浪。xī shàng yè yàn shì zān shang,jiǎo rú huá yuè duò cāng làng。
音声入云能断肠,不许北客辞酒浆。yīn shēng rù yún néng duàn cháng,bù xǔ běi kè cí jiǔ jiāng。
主人蔼蔼邦之良,少年射策谒未央。zhǔ rén ǎi ǎi bāng zhī liáng,shǎo nián shè cè yè wèi yāng。
俊词伟气森开张,玉杓贯斗生怒芒。jùn cí wěi qì sēn kāi zhāng,yù biāo guàn dòu shēng nù máng。
天欲文采老更昌,故使敛翮窥群翔。tiān yù wén cǎi lǎo gèng chāng,gù shǐ liǎn hé kuī qún xiáng。
五十仅补尚书郎,浩歌骑牛倚倡佯。wǔ shí jǐn bǔ shàng shū láng,hào gē qí niú yǐ chàng yáng。
东风戏雨花草狂,二溪泱泱青黛光。dōng fēng xì yǔ huā cǎo kuáng,èr xī yāng yāng qīng dài guāng。
妙奴勿倦侑羽觞,主人正欲游醉乡。miào nú wù juàn yòu yǔ shāng,zhǔ rén zhèng yù yóu zuì xiāng。

自警

秦观

古人去后音容寂,何处茫茫寻旧迹。gǔ rén qù hòu yīn róng jì,hé chù máng máng xún jiù jì。
君看草遍北邙山,骼骴犹来丘垄积。jūn kàn cǎo biàn běi máng shān,gé cī yóu lái qiū lǒng jī。
那堪此地日黄昏,长途万里伤行客。nà kān cǐ dì rì huáng hūn,zhǎng tú wàn lǐ shāng xíng kè。
只知恩爱动伤情,岂悟区区头已白。zhǐ zhī ēn ài dòng shāng qíng,qǐ wù qū qū tóu yǐ bái。
莫嫌天地少含弘,自是人心多褊窄。mò xián tiān dì shǎo hán hóng,zì shì rén xīn duō biǎn zhǎi。
争名竞利走如狂,复被利名生怨隙。zhēng míng jìng lì zǒu rú kuáng,fù bèi lì míng shēng yuàn xì。
贪声恋色镇如痴,终被声色迷阡陌。tān shēng liàn sè zhèn rú chī,zhōng bèi shēng sè mí qiān mò。
休言七十古稀有,最苦如今难半百。xiū yán qī shí gǔ xī yǒu,zuì kǔ rú jīn nán bàn bǎi。
闻道蓬宫仙子闲,红尘不染无瑕谪。wén dào péng gōng xiān zi xián,hóng chén bù rǎn wú xiá zhé。
日月迟迟异短明,三峰秀丽皆仙格。rì yuè chí chí yì duǎn míng,sān fēng xiù lì jiē xiān gé。
女萝覆石蔓黄花,芝草琅玕知几尺。nǚ luó fù shí màn huáng huā,zhī cǎo láng gān zhī jǐ chǐ。
桃源长占四时春,漾漾华池真水碧。táo yuán zhǎng zhàn sì shí chūn,yàng yàng huá chí zhēn shuǐ bì。
乘槎拟欲扣金扃,巨浪红波依旧隔。chéng chá nǐ yù kòu jīn jiōng,jù làng hóng bō yī jiù gé。
归来芳舍与谁俦,老鹤松间三四只。guī lái fāng shě yǔ shuí chóu,lǎo hè sōng jiān sān sì zhǐ。
唳天声动彩云飞,对我时时振长翮。lì tiān shēng dòng cǎi yún fēi,duì wǒ shí shí zhèn zhǎng hé。
骖鸾未遇且悠悠,尽日琴书还有适。cān luán wèi yù qiě yōu yōu,jǐn rì qín shū hái yǒu shì。
纷华任使投吾前,争奈此心终匪石。fēn huá rèn shǐ tóu wú qián,zhēng nài cǐ xīn zhōng fěi shí。
拜命怀金谁谓荣,低头未免拾言责。bài mìng huái jīn shuí wèi róng,dī tóu wèi miǎn shí yán zé。
从兹俗态两相忘,笑指青山归路僻。cóng zī sú tài liǎng xiāng wàng,xiào zhǐ qīng shān guī lù pì。
同人有志觅长生,运气休粮徒有益。tóng rén yǒu zhì mì zhǎng shēng,yùn qì xiū liáng tú yǒu yì。
须知下手向无为,莫学迷徒赖针炙。xū zhī xià shǒu xiàng wú wèi,mò xué mí tú lài zhēn zhì。

陪李公择观金地佛牙

秦观

薄伽梵相含空虚,化人分段同璠玙。báo gā fàn xiāng hán kōng xū,huà rén fēn duàn tóng fán yú。
尔来示灭二千岁,真骨万里传中区。ěr lái shì miè èr qiān suì,zhēn gǔ wàn lǐ chuán zhōng qū。
钱塘有尼号法照,得自禁掖藏金铺。qián táng yǒu ní hào fǎ zhào,dé zì jìn yē cáng jīn pù。
欲因此胜高构阁,假设象似开群愚。yù yīn cǐ shèng gāo gòu gé,jiǎ shè xiàng shì kāi qún yú。
偶从好事至霅上,持出瞻玩相欢娱。ǒu cóng hǎo shì zhì zhà shàng,chí chū zhān wán xiāng huān yú。
灵牙宝色玉不如,上有无数光明珠。líng yá bǎo sè yù bù rú,shàng yǒu wú shù guāng míng zhū。
庄严一一出御帑,蜿蜒绣袋荣砗磲。zhuāng yán yī yī chū yù tǎng,wān yán xiù dài róng chē qú。
是时宾客尽上士,回向已登十地初。shì shí bīn kè jǐn shàng shì,huí xiàng yǐ dēng shí dì chū。
殷勤称赞出软语,坐人顾眄惊俗污。yīn qín chēng zàn chū ruǎn yǔ,zuò rén gù miǎn jīng sú wū。
因悲人生信如梦,浪逐声势霜鬓须。yīn bēi rén shēng xìn rú mèng,làng zhú shēng shì shuāng bìn xū。
一源清净谁复无,枉入诸趋更崎岖。yī yuán qīng jìng shuí fù wú,wǎng rù zhū qū gèng qí qū。
愿因今日诣真际,古松白日常萧疏。yuàn yīn jīn rì yì zhēn jì,gǔ sōng bái rì cháng xiāo shū。
乃知金仙妙难测,馀润普及沾凡枯。nǎi zhī jīn xiān miào nán cè,yú rùn pǔ jí zhān fán kū。
况复老尼亦才辩,朱甍碧瓦非难图。kuàng fù lǎo ní yì cái biàn,zhū méng bì wǎ fēi nán tú。
行看岧峣倚青嶂,翁妪颂说倾三吴。xíng kàn tiáo yáo yǐ qīng zhàng,wēng yù sòng shuō qīng sān wú。

雪浪石

秦观

汉庭卿士如云屯,结绶弹冠朝至尊。hàn tíng qīng shì rú yún tún,jié shòu dàn guān cháo zhì zūn。
登高履危足在外,神色不变惟伯昏。dēng gāo lǚ wēi zú zài wài,shén sè bù biàn wéi bó hūn。
金华掉头不肯住,乞身欲老江南村。jīn huá diào tóu bù kěn zhù,qǐ shēn yù lǎo jiāng nán cūn。
天恩许兼两学士,将兵百万守北门。tiān ēn xǔ jiān liǎng xué shì,jiāng bīng bǎi wàn shǒu běi mén。
居士彊名曰天元,寤寐山水劳心魂。jū shì jiàng míng yuē tiān yuán,wù mèi shān shuǐ láo xīn hún。
高斋引泉注奇石,迅若飞浪来云根。gāo zhāi yǐn quán zhù qí shí,xùn ruò fēi làng lái yún gēn。
朔南修好八十载,兵法虽妙何足论。shuò nán xiū hǎo bā shí zài,bīng fǎ suī miào hé zú lùn。
夜阑番汉人马静,想见雉堞低金盆。yè lán fān hàn rén mǎ jìng,xiǎng jiàn zhì dié dī jīn pén。
报罢五更人吏散,坐调一气白元存。bào bà wǔ gèng rén lì sàn,zuò diào yī qì bái yuán cún。

和蔡天启赠文潜之什

秦观

蔡侯饱学困千釜,濯足清江起南土。cài hóu bǎo xué kùn qiān fǔ,zhuó zú qīng jiāng qǐ nán tǔ。
剧谈颇似燕客豪,快夺范雎如坠雨。jù tán pǒ shì yàn kè háo,kuài duó fàn jū rú zhuì yǔ。
东城桥梓未足论,柏直何为口方乳。dōng chéng qiáo zǐ wèi zú lùn,bǎi zhí hé wèi kǒu fāng rǔ。
蒋侯山中伴香火,三年不厌长蔬苦。jiǎng hóu shān zhōng bàn xiāng huǒ,sān nián bù yàn zhǎng shū kǔ。
平生瑰玮有谁同,要得张侯三日语。píng shēng guī wěi yǒu shuí tóng,yào dé zhāng hóu sān rì yǔ。
昼闲那自运甓忙,时清不用闻鸡舞。zhòu xián nà zì yùn pì máng,shí qīng bù yòng wén jī wǔ。
桓荣欢喜见车马,书册辛勤立门户。huán róng huān xǐ jiàn chē mǎ,shū cè xīn qín lì mén hù。
要当食肉似班超,猛虎何尝窥案俎。yào dāng shí ròu shì bān chāo,měng hǔ hé cháng kuī àn zǔ。

题五柳亭

秦观

结构依流水,新题五柳亭。jié gòu yī liú shuǐ,xīn tí wǔ liǔ tíng。
登临有遗味,攀折不胜情。dēng lín yǒu yí wèi,pān zhé bù shèng qíng。
隔岸闾阎鼓,绕轩舟舫横。gé àn lǘ yán gǔ,rào xuān zhōu fǎng héng。

秋兴九首拟韩退之

秦观

逍遥北窗下,百事远客虑。xiāo yáo běi chuāng xià,bǎi shì yuǎn kè lǜ。
无端叶间蝉,催促时节去。wú duān yè jiān chán,cuī cù shí jié qù。
愁起如乱丝,萦缠不如绪。chóu qǐ rú luàn sī,yíng chán bù rú xù。
日月岂得已,还复役朝暮。rì yuè qǐ dé yǐ,hái fù yì cháo mù。
人生均有得,悲叹我不误。rén shēng jūn yǒu dé,bēi tàn wǒ bù wù。
春愁自天时,感愤亦真趣。chūn chóu zì tiān shí,gǎn fèn yì zhēn qù。

秋兴九首拟韩退之

秦观

晓风有暴信,暮蝉无好声。xiǎo fēng yǒu bào xìn,mù chán wú hǎo shēng。
晓风与暮蝉,自与时节争。xiǎo fēng yǔ mù chán,zì yǔ shí jié zhēng。
独客辞故乡,推车谒梁城。dú kè cí gù xiāng,tuī chē yè liáng chéng。
梁城道迢递,区区役吾生。liáng chéng dào tiáo dì,qū qū yì wú shēng。
不如归旧山,藜藿安性情。bù rú guī jiù shān,lí huò ān xìng qíng。

秋兴九首拟韩退之

秦观

坐投林下石,秋声出疏林。zuò tóu lín xià shí,qiū shēng chū shū lín。
林间鸟惊栖,岂独伤客心。lín jiān niǎo jīng qī,qǐ dú shāng kè xīn。
物亦有代谢,此理共古今。wù yì yǒu dài xiè,cǐ lǐ gòng gǔ jīn。
邻父缩新醅,林下邀同斟。lín fù suō xīn pēi,lín xià yāo tóng zhēn。
痴儿踏吴歌,娅姹足讹音。chī ér tà wú gē,yà chà zú é yīn。
日落相携手,凉风快虚襟。rì luò xiāng xié shǒu,liáng fēng kuài xū jīn。

秋兴九首拟韩退之

秦观

鱼鳞甃空排嫩碧,露桂梢寒挂团璧。yú lín zhòu kōng pái nèn bì,lù guì shāo hán guà tuán bì。
白蘋风起吹北窗,尺鲤沉没断消息。bái píng fēng qǐ chuī běi chuāng,chǐ lǐ chén méi duàn xiāo xī。
燕子将雏欲归去,沈郎病骨惊迟暮。yàn zi jiāng chú yù guī qù,shěn láng bìng gǔ jīng chí mù。
浓愁茫茫寄何处,万里江南芳草路。nóng chóu máng máng jì hé chù,wàn lǐ jiāng nán fāng cǎo lù。