古诗词

兰陵王

秦观

雨初歇。yǔ chū xiē。
帘卷一钩淡月。lián juǎn yī gōu dàn yuè。
望河汉、几点疏星,冉冉纤云度林樾。wàng hé hàn jǐ diǎn shū xīng,rǎn rǎn xiān yún dù lín yuè。
此景清更绝。cǐ jǐng qīng gèng jué。
谁念温柔蕴结。shuí niàn wēn róu yùn jié。
孤灯暗,独步华堂,蟋蟀莎阶弄时节。gū dēng àn,dú bù huá táng,xī shuài shā jiē nòng shí jié。
沉思恨难说。chén sī hèn nán shuō。
忆花底相逢,亲赠罗缬。yì huā dǐ xiāng féng,qīn zèng luó xié。
春鸿秋雁轻离别。chūn hóng qiū yàn qīng lí bié。
拟寻个锦鳞,寄将尺素,又恐烟波路隔越。nǐ xún gè jǐn lín,jì jiāng chǐ sù,yòu kǒng yān bō lù gé yuè。
歌残唾壶缺。gē cán tuò hú quē。
凄咽。qī yàn。
意空切。yì kōng qiè。
但醉损琼卮,望断蔗瑶阙。dàn zuì sǔn qióng zhī,wàng duàn zhè yáo quē。
御沟曾解流红叶。yù gōu céng jiě liú hóng yè。
待何日重见,霓裳听彻。dài hé rì zhòng jiàn,ní shang tīng chè。
彩楼天远,夜夜襟袖染啼血。cǎi lóu tiān yuǎn,yè yè jīn xiù rǎn tí xuè。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

秋兴九首拟韩退之

秦观

芙蓉露浓红压枝,幽禽感秋花畔啼。fú róng lù nóng hóng yā zhī,yōu qín gǎn qiū huā pàn tí。
玉人一去未回马,梁边燕子三见归。yù rén yī qù wèi huí mǎ,liáng biān yàn zi sān jiàn guī。
江头白蘋老波底,尺书不来空相望。jiāng tóu bái píng lǎo bō dǐ,chǐ shū bù lái kōng xiāng wàng。
斜吹疏雨湿秋江,霜风暗引芙蕖香,石上菖蒲三尺长。xié chuī shū yǔ shī qiū jiāng,shuāng fēng àn yǐn fú qú xiāng,shí shàng chāng pú sān chǐ zhǎng。
绿头鸭儿栖萍草,采莲女郎笑花老。lǜ tóu yā ér qī píng cǎo,cǎi lián nǚ láng xiào huā lǎo。
木兰船上动江水,不觉鸳鸯带波起。mù lán chuán shàng dòng jiāng shuǐ,bù jué yuān yāng dài bō qǐ。

秋兴九首拟韩退之

秦观

南州有病客,起卧北窗下。nán zhōu yǒu bìng kè,qǐ wò běi chuāng xià。
玉兔衔光照清夜,故人别我京洛游,不寄一行三改秋。yù tù xián guāng zhào qīng yè,gù rén bié wǒ jīng luò yóu,bù jì yī xíng sān gǎi qiū。
秋色变冷客裘薄,渐觉衣袂寒飕飕。qiū sè biàn lěng kè qiú báo,jiàn jué yī mèi hán sōu sōu。
作诗欲寄君,未语先有愁。zuò shī yù jì jūn,wèi yǔ xiān yǒu chóu。
不如呼童起,危坐北窗下,一杯宽我千日忧。bù rú hū tóng qǐ,wēi zuò běi chuāng xià,yī bēi kuān wǒ qiān rì yōu。
眼前俗事何扰扰,此夕尽向杯中休,何必怀黄金印兮爵通侯。yǎn qián sú shì hé rǎo rǎo,cǐ xī jǐn xiàng bēi zhōng xiū,hé bì huái huáng jīn yìn xī jué tōng hóu。

王昭君

秦观

汉宫选女适单于,明妃敛袂登毡车。hàn gōng xuǎn nǚ shì dān yú,míng fēi liǎn mèi dēng zhān chē。
玉容寂寞花无主,顾影低回泣路隅。yù róng jì mò huā wú zhǔ,gù yǐng dī huí qì lù yú。
行行渐入阴山路,目送征鸿入云去。xíng xíng jiàn rù yīn shān lù,mù sòng zhēng hóng rù yún qù。
独抱琵琶恨更深,汉宫不见空回顾。dú bào pí pá hèn gèng shēn,hàn gōng bù jiàn kōng huí gù。

乐昌公主

秦观

金陵往昔帝王州,乐昌主第最风流。jīn líng wǎng xī dì wáng zhōu,lè chāng zhǔ dì zuì fēng liú。
一朝隋兵到江上,共抱悽悽去国愁。yī cháo suí bīng dào jiāng shàng,gòng bào qī qī qù guó chóu。
越公万骑鸣笳鼓,剑拥玉人天上去。yuè gōng wàn qí míng jiā gǔ,jiàn yōng yù rén tiān shàng qù。
空携破镜望红尘,千古江枫笼辇路。kōng xié pò jìng wàng hóng chén,qiān gǔ jiāng fēng lóng niǎn lù。

崔徽

秦观

蒲中有女号崔徽,轻似南山翡翠儿。pú zhōng yǒu nǚ hào cuī huī,qīng shì nán shān fěi cuì ér。
使君当日最宠爱,坐中对客常拥持。shǐ jūn dāng rì zuì chǒng ài,zuò zhōng duì kè cháng yōng chí。
一见裴郎心似醉,夜解罗衣与门吏。yī jiàn péi láng xīn shì zuì,yè jiě luó yī yǔ mén lì。
西门寺里乐未央,乐府至今歌翡翠。xī mén sì lǐ lè wèi yāng,lè fǔ zhì jīn gē fěi cuì。

无双

秦观

尚书有女名无双,蛾眉如画学新妆。shàng shū yǒu nǚ míng wú shuāng,é méi rú huà xué xīn zhuāng。
伊家仙客最明俊,舅母唯只呼王郎。yī jiā xiān kè zuì míng jùn,jiù mǔ wéi zhǐ hū wáng láng。
尚书往日先曾许,数载暌违今复遇。shàng shū wǎng rì xiān céng xǔ,shù zài kuí wéi jīn fù yù。
闻说襄江二十年,当时未必轻相慕。wén shuō xiāng jiāng èr shí nián,dāng shí wèi bì qīng xiāng mù。

灼灼

秦观

锦城春暖花欲飞,灼灼当庭舞柘枝。jǐn chéng chūn nuǎn huā yù fēi,zhuó zhuó dāng tíng wǔ zhè zhī。
相公上客河东秀,自言那得傍人知。xiāng gōng shàng kè hé dōng xiù,zì yán nà dé bàng rén zhī。
妾愿身为梁上燕,朝朝暮暮长相见。qiè yuàn shēn wèi liáng shàng yàn,cháo cháo mù mù zhǎng xiāng jiàn。
云收月堕海沉沉,泪满红绡寄肠断。yún shōu yuè duò hǎi chén chén,lèi mǎn hóng xiāo jì cháng duàn。

盼盼

秦观

百尺楼高燕子飞,楼上美人颦翠眉。bǎi chǐ lóu gāo yàn zi fēi,lóu shàng měi rén pín cuì méi。
将军一去音容远,只有年年旧燕归。jiāng jūn yī qù yīn róng yuǎn,zhǐ yǒu nián nián jiù yàn guī。
春风昨夜来深院,春色依然人不见。chūn fēng zuó yè lái shēn yuàn,chūn sè yī rán rén bù jiàn。
只馀明月照孤眠,回望旧恩空恋恋。zhǐ yú míng yuè zhào gū mián,huí wàng jiù ēn kōng liàn liàn。

崔莺莺

秦观

崔家有女名莺莺,未识春光先有情。cuī jiā yǒu nǚ míng yīng yīng,wèi shí chūn guāng xiān yǒu qíng。
河桥兵乱依萧寺,红愁绿惨见张生。hé qiáo bīng luàn yī xiāo sì,hóng chóu lǜ cǎn jiàn zhāng shēng。
张生一见春情重,明月拂墙花影动。zhāng shēng yī jiàn chūn qíng zhòng,míng yuè fú qiáng huā yǐng dòng。
夜半红娘拥抱来,脉脉惊魂若春梦。yè bàn hóng niáng yōng bào lái,mài mài jīng hún ruò chūn mèng。

采莲

秦观

若耶溪边天气秋,采莲女儿溪岸头。ruò yé xī biān tiān qì qiū,cǎi lián nǚ ér xī àn tóu。
笑隔荷花共人语,烟波渺渺荡轻舟。xiào gé hé huā gòng rén yǔ,yān bō miǎo miǎo dàng qīng zhōu。
数声水调红娇晚,棹转舟回笑人远。shù shēng shuǐ diào hóng jiāo wǎn,zhào zhuǎn zhōu huí xiào rén yuǎn。
肠断谁家游冶郎,尽日踟蹰临柳岸。cháng duàn shuí jiā yóu yě láng,jǐn rì chí chú lín liǔ àn。

烟中怨

秦观

鉴湖楼阁与云齐,楼上女儿名阿溪。jiàn hú lóu gé yǔ yún qí,lóu shàng nǚ ér míng ā xī。
十五能为绮丽句,平生未解出幽闺。shí wǔ néng wèi qǐ lì jù,píng shēng wèi jiě chū yōu guī。
谢郎巧思诗裁剪,能使佳人动幽怨。xiè láng qiǎo sī shī cái jiǎn,néng shǐ jiā rén dòng yōu yuàn。
琼枝璧月结芳期,斗帐双双成眷恋。qióng zhī bì yuè jié fāng qī,dòu zhàng shuāng shuāng chéng juàn liàn。

离魂记

秦观

深闺女儿娇复痴,春愁春恨那复知。shēn guī nǚ ér jiāo fù chī,chūn chóu chūn hèn nà fù zhī。
舅兄唯有相拘意,暗想花心临别时。jiù xiōng wéi yǒu xiāng jū yì,àn xiǎng huā xīn lín bié shí。
离舟欲解春江暮,冉冉香魂逐君去。lí zhōu yù jiě chūn jiāng mù,rǎn rǎn xiāng hún zhú jūn qù。
重来两身复一身,梦觉春风话心素。zhòng lái liǎng shēn fù yī shēn,mèng jué chūn fēng huà xīn sù。

醉眠亭

秦观

醉来丰瘁同,眠去身世失。zuì lái fēng cuì tóng,mián qù shēn shì shī。
二乐擅一亭,夫子信超逸。èr lè shàn yī tíng,fū zi xìn chāo yì。
杯行徂老春,肱枕颓升日。bēi xíng cú lǎo chūn,gōng zhěn tuí shēng rì。
壮志未及伸,幽愿良自毕。zhuàng zhì wèi jí shēn,yōu yuàn liáng zì bì。

墨竹

秦观

墨君飒飒风雨鸣,垂鸾舞凤翻青绶。mò jūn sà sà fēng yǔ míng,chuí luán wǔ fèng fān qīng shòu。
一竿珍重几百缗,奚啻渭川三万亩。yī gān zhēn zhòng jǐ bǎi mín,xī chì wèi chuān sān wàn mǔ。
金锵玉戛空琴声,婢行奴颜谢花柳。jīn qiāng yù jiá kōng qín shēng,bì xíng nú yán xiè huā liǔ。
得亭真从寂寞间,卓古高标压群丑。dé tíng zhēn cóng jì mò jiān,zhuó gǔ gāo biāo yā qún chǒu。
不须辨直致湘江,便觉满窗凉意透。bù xū biàn zhí zhì xiāng jiāng,biàn jué mǎn chuāng liáng yì tòu。
挺然叶节抱风孤,顿应君子虚心受。tǐng rán yè jié bào fēng gū,dùn yīng jūn zi xū xīn shòu。
雷迸箨龙龙欲走,樱笋纷纷徒适口。léi bèng tuò lóng lóng yù zǒu,yīng sǔn fēn fēn tú shì kǒu。
破除肉味若闻韶,王猷笑咏还依旧。pò chú ròu wèi ruò wén sháo,wáng yóu xiào yǒng hái yī jiù。
藉槛湘阴净简书,接地春华幻尘垢。jí kǎn xiāng yīn jìng jiǎn shū,jiē dì chūn huá huàn chén gòu。
拂手笔端别有神,往来平安报良友。fú shǒu bǐ duān bié yǒu shén,wǎng lái píng ān bào liáng yǒu。
前时无偶后无继,奇宝秘灵宜永久。qián shí wú ǒu hòu wú jì,qí bǎo mì líng yí yǒng jiǔ。

文英阁二首

秦观

都门将酒惜分携,归路骎骎望欲迷。dōu mén jiāng jiǔ xī fēn xié,guī lù qīn qīn wàng yù mí。
千里又看新燕语,一声初听子规啼。qiān lǐ yòu kàn xīn yàn yǔ,yī shēng chū tīng zi guī tí。
春风天上曾挥翰,迟日江边独杖藜。chūn fēng tiān shàng céng huī hàn,chí rì jiāng biān dú zhàng lí。
回首三山楼阁晚,断云流水自东去。huí shǒu sān shān lóu gé wǎn,duàn yún liú shuǐ zì dōng qù。