古诗词

和宋之问下

王无竞

日云暮兮下嵩山,路连绵兮树石间。rì yún mù xī xià sōng shān,lù lián mián xī shù shí jiān。
出谷口兮见明月,心裴回兮不能还。chū gǔ kǒu xī jiàn míng yuè,xīn péi huí xī bù néng hái。

王无竞

王无竞(652——705),字仲烈,排行第二,初唐诗人。其祖先为琅邪人,因官迁徙居于东莱(今山东莱州),宋太尉弘之十一代孙。父亲王侃,曾为棣州司马。唐高宗仪风二年(677年),应下笔成章举及第,自此解褐,授赵州栾城县尉,历官秘书省正字,转右武卫仓曹、洛阳县尉,迁监察御史,转殿中侍御史。武后长安四年(704年)因弹劾宰相宗楚客、杨再思殿前失仪,宗楚客等大怒,转为太子舍人,旋即贬苏州司马。唐中宗神龙元年(705年),张易之等败,又坐与其交往,再贬岭外,在广州,被仇家矫制搒杀之,年五十四。 王无竞的作品>>

猜您喜欢

巫山

王无竞

神女向高唐,巫山下夕阳。shén nǚ xiàng gāo táng,wū shān xià xī yáng。
裴回行作雨,婉娈逐荆王。péi huí xíng zuò yǔ,wǎn luán zhú jīng wáng。
电影江前落,雷声峡外长。diàn yǐng jiāng qián luò,léi shēng xiá wài zhǎng。
朝云无处所,台馆晓苍苍。cháo yún wú chù suǒ,tái guǎn xiǎo cāng cāng。

灭胡

王无竞

汉军屡北丧,胡马遂南驱。hàn jūn lǚ běi sàng,hú mǎ suì nán qū。
羽书夜惊急,边柝乱传呼。yǔ shū yè jīng jí,biān tuò luàn chuán hū。
斗军却不进,关城势已孤。dòu jūn què bù jìn,guān chéng shì yǐ gū。
黄云塞沙落,白刃断交衢。huáng yún sāi shā luò,bái rèn duàn jiāo qú。
朔雾围未解,凿山泉尚枯。shuò wù wéi wèi jiě,záo shān quán shàng kū。
伏波塞后援,都尉失前途。fú bō sāi hòu yuán,dōu wèi shī qián tú。
亭障多堕毁,金镞无全躯。tíng zhàng duō duò huǐ,jīn zú wú quán qū。
独有山东客,上书图灭胡。dú yǒu shān dōng kè,shàng shū tú miè hú。

君子有所思行

王无竞

北上登渭原,南下望咸阳。běi shàng dēng wèi yuán,nán xià wàng xián yáng。
秦帝昔所据,按剑朝侯王。qín dì xī suǒ jù,àn jiàn cháo hóu wáng。
践山划郊郭,浚流固墉隍。jiàn shān huà jiāo guō,jùn liú gù yōng huáng。
左右罗将相,甲馆临康庄。zuǒ yòu luó jiāng xiāng,jiǎ guǎn lín kāng zhuāng。
曲台连阁道,锦幕接洞房。qū tái lián gé dào,jǐn mù jiē dòng fáng。
荆国徵艳色,邯郸选名倡。jīng guó zhēng yàn sè,hán dān xuǎn míng chàng。
一弹入云汉,再歌断君肠。yī dàn rù yún hàn,zài gē duàn jūn cháng。
自矜青春日,玉颜吝容光。zì jīn qīng chūn rì,yù yán lìn róng guāng。
安知绿苔满,罗袖坐沾霜。ān zhī lǜ tái mǎn,luó xiù zuò zhān shuāng。
声侈遽衰歇,盛爱且离伤。shēng chǐ jù shuāi xiē,shèng ài qiě lí shāng。
岂唯毒身世,朝国亦沦亡。qǐ wéi dú shēn shì,cháo guó yì lún wáng。
物盈道先忌,履谦宇允臧。wù yíng dào xiān jì,lǚ qiān yǔ yǔn zāng。
独有东陵子,种瓜青门旁。dú yǒu dōng líng zi,zhǒng guā qīng mén páng。

驾幸长安奉使先往检察

王无竞

奉使至京邑,戒涂历险夷。fèng shǐ zhì jīng yì,jiè tú lì xiǎn yí。
首旬发定鼎,再信过灞池。shǒu xún fā dìng dǐng,zài xìn guò bà chí。
河山壮关辅,金火递雄雌。hé shān zhuàng guān fǔ,jīn huǒ dì xióng cí。
文物沦霸运,灵符启圣青。wén wù lún bà yùn,líng fú qǐ shèng qīng。
宸扆阔临御,巡幸顺讴思。chén yǐ kuò lín yù,xún xìng shùn ōu sī。
城阙生光彩,草树含荣滋。chéng quē shēng guāng cǎi,cǎo shù hán róng zī。
缇骑纷沓袭,翠旗曳葳蕤。tí qí fēn dá xí,cuì qí yè wēi ruí。
童幼闻明主,耆老感盛仪。tóng yòu wén míng zhǔ,qí lǎo gǎn shèng yí。
轮袂交隐隐,廛陌满熙熙。lún mèi jiāo yǐn yǐn,chán mò mǎn xī xī。
微臣昧所识,观俗书此词。wēi chén mèi suǒ shí,guān sú shū cǐ cí。

北使长城

王无竞

秦世筑长城,长城无极已。qín shì zhù zhǎng chéng,zhǎng chéng wú jí yǐ。
暴兵四十万,兴工九千里。bào bīng sì shí wàn,xīng gōng jiǔ qiān lǐ。
死人如乱麻,白骨相撑委。sǐ rén rú luàn má,bái gǔ xiāng chēng wěi。
殚弊未云悟,穷毒岂知止。dān bì wèi yún wù,qióng dú qǐ zhī zhǐ。
胡尘未北灭,楚兵遽东起。hú chén wèi běi miè,chǔ bīng jù dōng qǐ。
六国复嚣嚣,两龙斗觺觺。liù guó fù xiāo xiāo,liǎng lóng dòu yí yí。
卯金竟握谶,反璧俄沦祀。mǎo jīn jìng wò chèn,fǎn bì é lún sì。
仁义寝邦国,狙暴行终始。rén yì qǐn bāng guó,jū bào xíng zhōng shǐ。
一旦咸阳宫,翻为汉朝市。yī dàn xián yáng gōng,fān wèi hàn cháo shì。

咏汉武帝

王无竞

汉家中叶盛,六世有雄才。hàn jiā zhōng yè shèng,liù shì yǒu xióng cái。
厩马三十万,国容何壮哉!jiù mǎ sān shí wàn,guó róng hé zhuàng zāi!
东历琅琊郡,北上单于台。dōng lì láng yá jùn,běi shàng dān yú tái。
好仙复宠战,莫救茂陵隈。hǎo xiān fù chǒng zhàn,mò jiù mào líng wēi。

相和歌辞铜雀台

王无竞

北登铜雀上,西望青松郭。běi dēng tóng què shàng,xī wàng qīng sōng guō。
穗帐空苍苍,陵田纷漠漠。suì zhàng kōng cāng cāng,líng tián fēn mò mò。
平生事已变,歌吹宛犹昨。píng shēng shì yǐ biàn,gē chuī wǎn yóu zuó。
长袖拂玉麈,遗情结罗幕。zhǎng xiù fú yù zhǔ,yí qíng jié luó mù。
妾怨在朝露,君恩岂中薄。qiè yuàn zài cháo lù,jūn ēn qǐ zhōng báo。
高台奏曲终,曲终泪横落。gāo tái zòu qū zhōng,qū zhōng lèi héng luò。

相和歌辞凤台曲

王无竞

凤台何逶迤,嬴女管参差。fèng tái hé wēi yí,yíng nǚ guǎn cān chà。
一旦彩云至,身去无还期。yī dàn cǎi yún zhì,shēn qù wú hái qī。
遗曲此台上,世人多学吹。yí qū cǐ tái shàng,shì rén duō xué chuī。
一吹一落泪,至今怜玉姿。yī chuī yī luò lèi,zhì jīn lián yù zī。