古诗词

教坊歌儿

孟郊

十岁小小儿,能歌得朝天。shí suì xiǎo xiǎo ér,néng gē dé cháo tiān。
六十孤老人,能诗独临川。liù shí gū lǎo rén,néng shī dú lín chuān。
去年西京寺,众伶集讲筵。qù nián xī jīng sì,zhòng líng jí jiǎng yán。
能嘶竹枝词,供养绳床禅。néng sī zhú zhī cí,gōng yǎng shéng chuáng chán。
能诗不如歌,怅望三百篇。néng shī bù rú gē,chàng wàng sān bǎi piān。
孟郊

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 孟郊的作品>>

猜您喜欢

观种树

孟郊

种树皆待春,春至难久留。zhǒng shù jiē dài chūn,chūn zhì nán jiǔ liú。
君看朝夕花,谁免离别愁。jūn kàn cháo xī huā,shuí miǎn lí bié chóu。
心意已零落,种之仍未休。xīn yì yǐ líng luò,zhǒng zhī réng wèi xiū。
胡为好奇者,无事自买忧。hú wèi hǎo qí zhě,wú shì zì mǎi yōu。

春雨后

孟郊

昨夜一霎雨,天意苏群物。zuó yè yī shà yǔ,tiān yì sū qún wù。
何物最先知,虚庭草争出。hé wù zuì xiān zhī,xū tíng cǎo zhēng chū。

答友人赠炭

孟郊

青山白屋有仁人,赠炭价重双乌银。qīng shān bái wū yǒu rén rén,zèng tàn jià zhòng shuāng wū yín。
驱却坐上千重寒,烧出炉中一片春。qū què zuò shàng qiān zhòng hán,shāo chū lú zhōng yī piàn chūn。
吹霞弄日光不定,暖得曲身成直身。chuī xiá nòng rì guāng bù dìng,nuǎn dé qū shēn chéng zhí shēn。

寻言上人

孟郊

万里莓苔地,不见驱驰踪。wàn lǐ méi tái dì,bù jiàn qū chí zōng。
唯开文字窗,时写日月容。wéi kāi wén zì chuāng,shí xiě rì yuè róng。
竹韵漫萧屑,草花徒蒙茸。zhú yùn màn xiāo xiè,cǎo huā tú méng rōng。
披霜入众木,独自识青松。pī shuāng rù zhòng mù,dú zì shí qīng sōng。

喷玉布

孟郊

去尘咫尺步,山笑康乐岩。qù chén zhǐ chǐ bù,shān xiào kāng lè yán。
天开紫石屏,泉缕明月帘。tiān kāi zǐ shí píng,quán lǚ míng yuè lián。
仙凝刻削迹,灵绽云霞纤。xiān níng kè xuē jì,líng zhàn yún xiá xiān。
悦闻若有待,瞥见终无厌。yuè wén ruò yǒu dài,piē jiàn zhōng wú yàn。
俗玩讵能近,道嬉方可淹。sú wán jù néng jìn,dào xī fāng kě yān。
踏着不死机,欲归多浮嫌。tà zhe bù sǐ jī,yù guī duō fú xián。
古醉今忽醒,今求古仍潜。gǔ zuì jīn hū xǐng,jīn qiú gǔ réng qián。
古今相共失,语默两难恬。gǔ jīn xiāng gòng shī,yǔ mò liǎng nán tián。
赠君喷玉布,一濯高崭崭。zèng jūn pēn yù bù,yī zhuó gāo zhǎn zhǎn。

姑蔑城

孟郊

劲越既成土,强吴亦为墟。jìn yuè jì chéng tǔ,qiáng wú yì wèi xū。
皇风一已被,兹邑信平居。huáng fēng yī yǐ bèi,zī yì xìn píng jū。
抚俗观旧迹,行春布新书。fǔ sú guān jiù jì,xíng chūn bù xīn shū。
兴亡意何在,绵叹空踌蹰。xīng wáng yì hé zài,mián tàn kōng chóu chú。

峥嵘岭

孟郊

疏凿顺高下,结构横烟霞。shū záo shùn gāo xià,jié gòu héng yān xiá。
坐啸郡斋肃,玩奇石路斜。zuò xiào jùn zhāi sù,wán qí shí lù xié。
古树浮绿气,高门结朱华。gǔ shù fú lǜ qì,gāo mén jié zhū huá。
始见峥嵘状,仰止逾可嘉。shǐ jiàn zhēng róng zhuàng,yǎng zhǐ yú kě jiā。

憩淮上观公法堂

孟郊

动觉日月短,静知时岁长。dòng jué rì yuè duǎn,jìng zhī shí suì zhǎng。
自悲道路人,暂宿空闲堂。zì bēi dào lù rén,zàn sù kōng xián táng。
孤烛让清昼,纱巾敛辉光。gū zhú ràng qīng zhòu,shā jīn liǎn huī guāng。
高僧积素行,事外无刚强。gāo sēng jī sù xíng,shì wài wú gāng qiáng。
我有岩下桂,愿为炉中香。wǒ yǒu yán xià guì,yuàn wèi lú zhōng xiāng。
不惜青翠姿,为君扬芬芳。bù xī qīng cuì zī,wèi jūn yáng fēn fāng。
淮水色不污,汴流徒浑黄。huái shuǐ sè bù wū,biàn liú tú hún huáng。
且将琉璃意,净缀芙蓉章。qiě jiāng liú lí yì,jìng zhuì fú róng zhāng。
明日还独行,羁愁来旧肠。míng rì hái dú xíng,jī chóu lái jiù cháng。

江邑春霖奉赠陈侍御

孟郊

江上花木冻,雨中零落春。jiāng shàng huā mù dòng,yǔ zhōng líng luò chūn。
应由放忠直,在此成漂沦。yīng yóu fàng zhōng zhí,zài cǐ chéng piāo lún。
嘉艳皆损污,好音难殷勤。jiā yàn jiē sǔn wū,hǎo yīn nán yīn qín。
天涯多远恨,雪涕盈芳辰。tiān yá duō yuǎn hèn,xuě tì yíng fāng chén。
坐哭青草上,卧吟幽水滨。zuò kū qīng cǎo shàng,wò yín yōu shuǐ bīn。
兴言念风俗,得意唯波鳞。xīng yán niàn fēng sú,dé yì wéi bō lín。
枕席病流湿,檐楹若飞津。zhěn xí bìng liú shī,yán yíng ruò fēi jīn。
始知吴楚水,不及京洛尘。shǐ zhī wú chǔ shuǐ,bù jí jīng luò chén。
风浦荡归棹,泥陂陷征轮。fēng pǔ dàng guī zhào,ní bēi xiàn zhēng lún。
两途日无遂,相赠唯沾巾。liǎng tú rì wú suì,xiāng zèng wéi zhān jīn。

溧阳秋霁

孟郊

晚雨晓犹在,萧寥激前阶。wǎn yǔ xiǎo yóu zài,xiāo liáo jī qián jiē。
星星满衰鬓,耿耿入秋怀。xīng xīng mǎn shuāi bìn,gěng gěng rù qiū huái。
旧识半零落,前心骤相乖。jiù shí bàn líng luò,qián xīn zhòu xiāng guāi。
饱泉亦恐醉,惕宦肃如斋。bǎo quán yì kǒng zuì,tì huàn sù rú zhāi。
上客处华池,下寮宅枯崖。shàng kè chù huá chí,xià liáo zhái kū yá。
叩高占生物,龃龉回难谐。kòu gāo zhàn shēng wù,jǔ yǔ huí nán xié。

列仙文方诸青童君

孟郊

大霞霏晨晖,元气无常形。dà xiá fēi chén huī,yuán qì wú cháng xíng。
玄辔飞霄外,八景乘高清。xuán pèi fēi xiāo wài,bā jǐng chéng gāo qīng。
手把玉皇袂,携我晨中生。shǒu bǎ yù huáng mèi,xié wǒ chén zhōng shēng。
玄庭自嘉会,金书拆华名。xuán tíng zì jiā huì,jīn shū chāi huá míng。
贤女密所妍,相期洛水軿。xián nǚ mì suǒ yán,xiāng qī luò shuǐ píng。

列仙文清虚真人

孟郊

歘驾空清虚,徘徊西华馆。chuā jià kōng qīng xū,pái huái xī huá guǎn。
琼轮暨晨抄,虎骑逐烟散。qióng lún jì chén chāo,hǔ qí zhú yān sàn。
惠风振丹旌,明烛朗八焕。huì fēng zhèn dān jīng,míng zhú lǎng bā huàn。
解襟墉房内,神铃鸣璀璨。jiě jīn yōng fáng nèi,shén líng míng cuǐ càn。
栖景若林柯,九弦空中弹。qī jǐng ruò lín kē,jiǔ xián kōng zhōng dàn。
遗我积世忧,释此千载叹。yí wǒ jī shì yōu,shì cǐ qiān zài tàn。
怡眄无极已,终夜复待旦。yí miǎn wú jí yǐ,zhōng yè fù dài dàn。

列仙文金母飞空歌

孟郊

驾我八景舆,歘然入玉清。jià wǒ bā jǐng yú,chuā rán rù yù qīng。
龙群拂霄上,虎旗摄朱兵。lóng qún fú xiāo shàng,hǔ qí shè zhū bīng。
逍遥三弦际,万流无暂停。xiāo yáo sān xián jì,wàn liú wú zàn tíng。
哀此去留会,劫尽天地倾。āi cǐ qù liú huì,jié jǐn tiān dì qīng。
当寻无中景,不死亦不生。dāng xún wú zhōng jǐng,bù sǐ yì bù shēng。
体彼自然道,寂观合大冥。tǐ bǐ zì rán dào,jì guān hé dà míng。
南岳挺直干,玉英曜颖精。nán yuè tǐng zhí gàn,yù yīng yào yǐng jīng。
有任靡期事,无心自虚灵。yǒu rèn mí qī shì,wú xīn zì xū líng。
嘉会绛河内,相与乐未英。jiā huì jiàng hé nèi,xiāng yǔ lè wèi yīng。

列仙文安度明

孟郊

丹霞焕上清,八风鼓太和。dān xiá huàn shàng qīng,bā fēng gǔ tài hé。
回我神霄辇,遂造岭玉阿。huí wǒ shén xiāo niǎn,suì zào lǐng yù ā。
咄嗟天地外,九围皆我家。duō jiē tiān dì wài,jiǔ wéi jiē wǒ jiā。
上采白日精,下饮黄月华。shàng cǎi bái rì jīng,xià yǐn huáng yuè huá。
灵观空无中,鹏路无间邪。líng guān kōng wú zhōng,péng lù wú jiān xié。
顾见魏贤安,浊气伤汝和。gù jiàn wèi xián ān,zhuó qì shāng rǔ hé。
勤研玄中思,道成更相过。qín yán xuán zhōng sī,dào chéng gèng xiāng guò。

夏日谒智远禅师

孟郊

吾师当几祖,说法云无空。wú shī dāng jǐ zǔ,shuō fǎ yún wú kōng。
禅心三界外,宴坐天地中。chán xīn sān jiè wài,yàn zuò tiān dì zhōng。
院静鬼神去,身与草木同。yuàn jìng guǐ shén qù,shēn yǔ cǎo mù tóng。
因知护王国,满钵盛毒龙。yīn zhī hù wáng guó,mǎn bō shèng dú lóng。
抖擞尘埃衣,谒师见真宗。dǒu sǒu chén āi yī,yè shī jiàn zhēn zōng。
何必千万劫,瞬息去樊笼。hé bì qiān wàn jié,shùn xī qù fán lóng。
盛夏火为日,一堂十月风。shèng xià huǒ wèi rì,yī táng shí yuè fēng。
不得为弟子,名姓挂儒宫。bù dé wèi dì zi,míng xìng guà rú gōng。