古诗词

杜牧

东西那有碍,出处岂虚心。dōng xī nà yǒu ài,chū chù qǐ xū xīn。
晓入洞庭阔,暮归巫峡深。xiǎo rù dòng tíng kuò,mù guī wū xiá shēn。
渡江随鸟影,拥树隔猿吟。dù jiāng suí niǎo yǐng,yōng shù gé yuán yín。
莫隐高唐去,枯苗待作霖。mò yǐn gāo táng qù,kū miáo dài zuò lín。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

八六子

杜牧

洞房深,画屏灯照,山色凝翠沈沈。dòng fáng shēn,huà píng dēng zhào,shān sè níng cuì shěn shěn。
听夜雨,冷滴芭蕉,惊断红窗好梦,龙烟细飘绣衾。tīng yè yǔ,lěng dī bā jiāo,jīng duàn hóng chuāng hǎo mèng,lóng yān xì piāo xiù qīn。
辞恩久归长信,凤帐萧疏,椒殿闲扃。cí ēn jiǔ guī zhǎng xìn,fèng zhàng xiāo shū,jiāo diàn xián jiōng。
辇路苔侵,绣帘垂,迟迟漏传丹禁。niǎn lù tái qīn,xiù lián chuí,chí chí lòu chuán dān jìn。
蕣华偷悴,翠鬟羞整,愁坐望处,金舆渐远。shùn huá tōu cuì,cuì huán xiū zhěng,chóu zuò wàng chù,jīn yú jiàn yuǎn。
何时彩仗重临,正消魂,梧桐又移翠阴。hé shí cǎi zhàng zhòng lín,zhèng xiāo hún,wú tóng yòu yí cuì yīn。

清明

杜牧

清明时节雨纷纷,路上行人欲断魂。qīng míng shí jié yǔ fēn fēn,lù shàng xíng rén yù duàn hún。
借问酒家何处有?牧童遥指杏花村。jiè wèn jiǔ jiā hé chù yǒu?mù tóng yáo zhǐ xìng huā cūn。

山行

杜牧

远上寒山石径斜,白云生处有人家。yuǎn shàng hán shān shí jìng xié,bái yún shēng chù yǒu rén jiā。
停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花。tíng chē zuò ài fēng lín wǎn,shuāng yè hóng yú èr yuè huā。

江南春

杜牧

千里莺啼绿映红,水村山郭酒旗风。qiān lǐ yīng tí lǜ yìng hóng,shuǐ cūn shān guō jiǔ qí fēng。
南朝四百八十寺,多少楼台烟雨中。nán cháo sì bǎi bā shí sì,duō shǎo lóu tái yān yǔ zhōng。

旅宿

杜牧

旅馆无良伴,凝情自悄然。lǚ guǎn wú liáng bàn,níng qíng zì qiāo rán。
寒灯思旧事,断雁警愁眠。hán dēng sī jiù shì,duàn yàn jǐng chóu mián。
远梦归侵晓,家书到隔年。yuǎn mèng guī qīn xiǎo,jiā shū dào gé nián。
沧江好烟月,门系钓鱼船。cāng jiāng hǎo yān yuè,mén xì diào yú chuán。

将赴吴兴登乐游原

杜牧

清时有味是无能,闲爱孤云静爱僧。qīng shí yǒu wèi shì wú néng,xián ài gū yún jìng ài sēng。
欲把一麾江海去,乐游原上望昭陵。yù bǎ yī huī jiāng hǎi qù,lè yóu yuán shàng wàng zhāo líng。

赤壁

杜牧

折戟沉沙铁未销,自将磨洗认前朝。zhé jǐ chén shā tiě wèi xiāo,zì jiāng mó xǐ rèn qián cháo。
东风不与周郎便,铜雀春深锁二乔。dōng fēng bù yǔ zhōu láng biàn,tóng què chūn shēn suǒ èr qiáo。

泊秦淮

杜牧

烟笼寒水月笼沙,夜泊秦淮近酒家。yān lóng hán shuǐ yuè lóng shā,yè pō qín huái jìn jiǔ jiā。
商女不知亡国恨,隔江犹唱后庭花。shāng nǚ bù zhī wáng guó hèn,gé jiāng yóu chàng hòu tíng huā。

寄扬州韩绰判官

杜牧

青山隐隐水迢迢,秋尽江南草未凋。qīng shān yǐn yǐn shuǐ tiáo tiáo,qiū jǐn jiāng nán cǎo wèi diāo。
二十四桥明月夜,玉人何处教吹箫。èr shí sì qiáo míng yuè yè,yù rén hé chù jiào chuī xiāo。

秋夕

杜牧

银烛秋光冷画屏,轻罗小扇扑流萤。yín zhú qiū guāng lěng huà píng,qīng luó xiǎo shàn pū liú yíng。
天阶夜色凉如水,坐看牵牛织女星。tiān jiē yè sè liáng rú shuǐ,zuò kàn qiān niú zhī nǚ xīng。

赠别

杜牧

娉娉袅袅十三馀,豆蔻梢头二月初。pīng pīng niǎo niǎo shí sān yú,dòu kòu shāo tóu èr yuè chū。
春风十里扬州路,卷上珠帘总不如。chūn fēng shí lǐ yáng zhōu lù,juǎn shàng zhū lián zǒng bù rú。

赠别

杜牧

多情却似总无情,唯觉樽前笑不成。duō qíng què shì zǒng wú qíng,wéi jué zūn qián xiào bù chéng。
蜡烛有心还惜别,替人垂泪到天明。là zhú yǒu xīn hái xī bié,tì rén chuí lèi dào tiān míng。

金谷园

杜牧

繁华事散逐香尘,流水无情草自春。fán huá shì sàn zhú xiāng chén,liú shuǐ wú qíng cǎo zì chūn。
日暮东风怨啼鸟,落花犹似坠楼人。rì mù dōng fēng yuàn tí niǎo,luò huā yóu shì zhuì lóu rén。

登乐游原

杜牧

长空澹澹孤鸟没,万古销沉向此中。zhǎng kōng dàn dàn gū niǎo méi,wàn gǔ xiāo chén xiàng cǐ zhōng。
看取汉家何事业,五陵无树起秋风。kàn qǔ hàn jiā hé shì yè,wǔ líng wú shù qǐ qiū fēng。

九日齐安登高

杜牧

江涵秋影雁初飞,与客携壶上翠微。jiāng hán qiū yǐng yàn chū fēi,yǔ kè xié hú shàng cuì wēi。
尘世难逢开口笑,菊花须插满头归。chén shì nán féng kāi kǒu xiào,jú huā xū chā mǎn tóu guī。
但将酩酊酬佳节,不用登临恨落晖。dàn jiāng mǐng dīng chóu jiā jié,bù yòng dēng lín hèn luò huī。
古往今来只如此,牛山何必独沾衣?gǔ wǎng jīn lái zhǐ rú cǐ,niú shān hé bì dú zhān yī?
4131234567»